Cùng lúc đó, trong hoàn cảnh ánh sáng mờ, truyền đến tiếng cười quái dị:
- Ha ha ha ha, lại ra một thiên tài ư? Còn được xưng là hy vọng phục hưng của Kiếm Môn. Nhưng mới là đại đạo cảnh, chỉ dùng linh kiếm, linh kiếm thì không đáng cất giấu, chờ hắn trở thành càng cường, xuất hiện tiên kiếm mạnh rồi mới cướp. Tuyệt thế thiên tài sử dụng tiên kiếm mới đáng giá thu lấy. Cái gì hy vọng phục hưng của Kiếm Môn, liên quan gì Kiếm Tham ta! Ta chỉ cần tiên Kiếm Các loại kiểu dáng là đủ rồi, khặc khặc.
Trong Kiếm Môn hiểnn hiên không chỉ có một Kiếm Chi Tử.
Ở nơi khác nhau có đủ các loại cố chấp về kiếm.
Như là Kiếm Ma, Kiếm Tham, còn có Kiếm Ngục, vân vân.
Bị người phụ nữ Thủy Nhã Nhiên đường chủ xưng là hy vọng phục hưng của Kiếm Môn, cuộc sống của Lục Nguyên bị rối loạn một thời gian, không ngừng có kẻ đến tìm, thậm chí có người đến khiêu chiến. Lục Nguyên hơi bực mình, may là thời gian qua đi, sự việc chậm rĩa bình lặng chút. Nhưng Lục Nguyên biết rằng, bây giờ trên dưới Kiếm Môn không mấy ai thật sự công nhận câu nói hy vọng phục hưng của Kiếm Môn.
Việc này liên quan gì mình!
Kiếm Môn thì mình đúng là cần phục hưng, nhưng đó là chờ mình có thực lực rồi tính.
Việc cần làm chỉ cần bản thân biết, không cần nói cho người khác.
Đây là kiếm đạo của mình.
Nhân tiện, bây giờ trong Kiếm Các hưởng thụ sung sướng chìm trong hàng vạn kiếm phổ đi.
Nơi này là biển kiếm chiêu.
Nơi này là thế giới kiếm chiêu.
Lục Nguyên ở trong đây như vào thiên đường. Kiếm thuật cấp tinh thần, kiếm thuật cấp diệt tinh, những thứ này đều khiến Lục Nguyên mở mắt. Hơn nữa không chỉ là lôi hệ kiếm pháp nghiên cứu thất, gần đây Lục Nguyên có đi kiếm pháp nghiên cứu thất khác, học tập thứ khác, quan sát kiếm chiêu khác.
Kiếm pháp nghiên cứu thất khác thấy Lục Nguyên đến sẽ hỗ trợ giải quyết vấn đề, phân tích sơ hở của kiếm thì đương nhiên là vô cùng hoan nghênh rồi.
Dù sao Kiếm Các chỉ là một cơ cấu nghiên cứu, thật ra trừ việc Hiên Viên chí tôn muốn nhúng tay vào, bản thân nó không có bao nhiêu phân tranh. Lục Nguyên là phó đường chủ lôi hệ kiếm pháp nghiên cứu thất, còn đến nơi khác hỗ trợ nên rất được hoan nghênh.
Bây giờ Lục Nguyên đang nhìn một bộ 'Phong Long Nộ Thiên Kiếm'. Phong Long Nộ Thiên Kiếm này là kiếm pháp cấp tinh thần, một khi thi triển thì như phong long thiên toàn, đại diện tích quét qua. Chiêu Phong Long Nộ Toàn đó quả thực là bản siêu thăng cấp của Cuồng Phong Quá Cảnh. Mình thích dùng Cuồng Phong Quá Cảnh nên nhất định cũng sẽ thích chiêu Phong Long Nộ Toàn.
Nhìn trong tay bản bản cấp tinh thần, Lục Nguyên nhẹ nhàng suy tính cái gì.
Kiếm trong tay nhúc nhích, vô số chiêu thức trong kiếm chỉ ẩn mà không phát.
Phút chốc chìm đắm trong thiên đường kiếm đạo.
Nhưng không biết tại sao, dường như không gian xung quanh biến sáng, phút chốc tựa như tiến vào tiên cảnh vậy.
Lục Nguyên mở mắt ra, chỉ thấy trước mặt mình đứng một thiếu nữ mặc váy đỏ thâm y. Thiếu nữ mặt che mạn, không thấy rõ khuôn mặt, lưng cõng một thanh linh kiếm. Gió nhẹ thổi mái tóc thiếu nữ, vì hướng gó nên mũi Lục Nguyên tràn đầy mũi hương cực kỳ dễ ngửi.
Dù bị khăn che mặt nhưng lờ mờ thấy đường nét khuôn mặt, đẹp đến như thiên địa linh khí sinh ra, có loại khí chất cao quý trang nhã khó tả.
Kiếm Linh Đế Cơ!
Lục Nguyên lập tức giơ tay nói:
- Thì ra là Kiếm Linh Đế Cơ, không biết tìm Lục ta có chuyện gì không?
- Tìm ngươi so kiếm một lần.
Kiếm Linh Đế Cơ hé mở môi son, thanh âm trong veo như tiếng chuông trên chín tầng trời, cực kỳ động lòng người.
Lục Nguyên lập tức quên hết tất cả, nếu là đến so kiếm thì hãy so kiếm thuật một lần vậy.
Tay ngọc của Kiếm Linh Đế Cơ thuôn dài, chỉ thấy tay phải nàng ở không trung chuyển một vòng, linh kiếm đã vào tay, động tác ngắn gọn, không hoa hòe gì nhiều. Lục Nguyên gặp không ít nữ tu, đều thích kiếm thế rườm rà và mỹ quen, trong thực chiến không hữu dụng, nhưng không chút nghi ngờ, Kiếm Linh Đế Cơ không có căn bệnh này.
Một linh kiếm trắng đâm thẳng đến, đó là một linh kiếm không tỳ vết, trắng như tuyết trên trời. Một kiếm xuất lực, nhất kiếm bình bình đâm ra, không hoa mỹ nhưng trong kiếm như ẩn chứa ảo diệu, biến hóa vô cùng.
Đây là bộ kiếm thuật khó đối phó!
Lục Nguyên chớp mắt hiểu ra, cũng không chút khách sáo nâng tay đánh trả. Dưỡng Ngô linh kiếm rút ra, lấy kiếm đối kiếm, lấy chiêu phá chiêu. Khi phá chiêu thì không ngừng muốn phản kích xuất kiếm, phản công đối thủ.
Đôi mắt trong suốt của Kiếm Linh Đế Cơ xẹt qua chút hứng thú ý cười. Linh kiếm ở không trung đánh ra từng đoàn kiếm quang. Lục Nguyên cũng lấy chiêu phá chiêu lấy kiếm đối kiếm.
Chiến đấu vẫn đang tiếp tục.
Hai người trao đổi đã là mấy chục chiêu.
Kiếm Linh Đế Cơ phát hiện kiếm thuật của đối thủ cao minh hơn mình nhiều. Lục Nguyên phát hiện pháp lực của đối thủ cao hơn mình rất xa, chắc là tới pháp lực đại đạo cảnh thập tầng, nhưng đây chỉ là luận bàn về kiếm đạo, không cần chia thắng bại.
*Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh!*
Tiếng linh kiếm giao kích như hạt châu lớn đánh vào ngọc nhỏ, cuộc chiến này đến cuối cùng tất nhiên là Kiếm Linh Đế Cơ thắng. Dù gì nàng có pháp lực đại đạo cảnh thập tầng, chiếm ưu thế tuyệt đối về pháp lực. Đấu chia ra thắng bại xong Kiếm Linh Đế Cơ vẫy tay một cái, thanh linh kiếm trắngg ngần đã quay vào vỏ.
Nàng lạnh nhạt đứng đó, như lạc thủy lạc thần, nói:
- Thật ra ta rất tò mò, ngươi là ai?
Lục Nguyên ngẩn ra, đây là vấn đề gì chứ? Gia cảnh của mình xem như rõ ràng, xuất thân vực ngoại Tấn quốc, tiếp đó vào Kiếm Môn, cái rất dễ điều tra.
Ánh mắt Kiếm Linh Đế Cơ trong suốt mà sâu thẳm nhìn Lục Nguyên, dường như xem thấu tất cả:
- Tuổi của ngươi chắc là mới ba mươi mấy tuổi, rồi xuất thân nước ngoài tu vi kiếm đạo đã cao như vậy. Ta rất tò mò, nên nổi lên ý nghĩ ngươi rốt cuộc là ai?
- Phụ thân ta là chủ pháp cổ văn minh, hắn từng tính quẻ, đo lường tính toán khí vận ngàn năm. Trong ngàn năm người có khí vận kiếm đạo mạnh nhất chính là Kiếm Chi Tử.
- Dưới Kiếm Chi Tử có kiếm đạo bát cực, tức là tám thiên cuồng chấp kiếm đạo.
- Trong đó có Kiếm Ma, Kiếm Tham, Kiếm Tuệ, Kiếm Ngục, vân vân.
- Tám người này là ngàn năm tới nay có khí vận kiếm đạo chỉ dưới Kiếm Chi Tử cường giả mạnh nhất, cùng chia khí vận kiếm đạo.
- Ta là Kiếm Linh nằm trong đó, hơn nữa tuổi của ta nhỏ nhất, không phải thực lực mạnh nhất trong tám người. Bảy người khác đều là cường giả hỗn động cảnh.
- Tiềm lực của ngươi, tu vi kiếm đạo của ngươi đều sâu không đo lường, nếu ngươi là một trong kiếm đạo bát cực thì ta còn hiểu được, nhưng ta biết kiếm đạo bát cực đã xuất hiện, ngươi không phải ai trong tám người.
- Vậy nên ta tò mò, ngươi rốt cuộc là ai?
Kiếm Linh Đế Cơ nhìn Lục Nguyên, trong mắt đầy tò mò.
Tại trung ương thiên triều khác với Tấn quốc.
Ở Tấn quốc mọi thứ tùy duyên, nhưng trong trung ương thiên triều tất cả không có câu mọi chuyện tùy duyên được.
Tại trung ương thiên triều, đủ loại suy tính đại pháp, thiên cơ bị nhiều chủ văn minh khống chế, nhiều đại năng nhân sĩ có thể quan sát dấu vết thiên đạo. Làm con gái của chủ pháp cổ văn minh, Kiếm Linh Đế Cơ sớm đãc thói quen tất cả như chỉ tay, dù là Kiếm Chi Tử cũng là chỉ trong lòng bàn tay, không ra gì ngoài ý muốn. Nhưng bây giờ rõ ràng có một ngoại ý muốn, một nhảy ra khỏi thiên cơ.