- Đúng vậy, đã chết.
Băng Chi phó chủ văn minh gật đầu, nói:
- Kỷ nguyên chi tử cũng có thể chết. Thế giới này rất lớn, cao thủ ẩn giấu rất nhiều, kỷ nguyên chi tử quá đắc ý, quá vênh váo nên chết là chuyện bình thường.
Hòi đáp thật đơn giản. Tốt lắm, Lục Nguyên có thể chấp nhận câu trả lời này. Đúng vậy, dù là ai đều sẽ chết, có khả năng ra ngoài ý muốn, nếu không thì nhân vật đỉnh cao sẽ không có nhiều người ước vọng vĩnh hằng chi môn.
Băng Chi phó chủ văn minh lạnh nhạt nói:
- Ta là khí vận đệ nhị tử của kỷ nguyên trước, ngươi được gọi là khí vận đệ bát tử của kỷ nguyên này, nhưng sự thật chắc ngươi nên là khí vận đệ nhị tử của kỷ nguyên này, cho nên thân phận của hai chúng ta ngang nhau. Ta rất muốn biết khí vận đệ nhị tử của kỷ nguyên này của ngươi so sánh với ta thì thế nào. Chúng ta hãy nhìn kế hoạch hai mươi mốt tầng lần này, rốt cuộc là ai biểu hiện mạnh hơn, để trong tương lai đại quyết chiến chúng ta rốt cuộc là ai mạnh hơn.
Lục Nguyên bị Băng Chi phó chủ văn minh khiêu chiến dấy lên chiến ý, nói:
- Tốt, hãy so thử xem.
Đầu năm này gió xuân thổi, trống trận vang, thật sự đấu thì ai sợ ai.
Băng Chi phó chủ văn minh nhẹ gật đầu, không nói gì thêm, chắp tay mà đi.
Lục Nguyên chưa đi vài bước thì đụng phải một người khác, là người đàn ông trung niên áo tím cao quý, chính là phó chủ long chi văn minh.
Trước đó giọng Băng Chi phó chủ văn minh lạnh lùng trong trẻo, thanh âm của phó chủ long chi văn minh thì hùng bá hùng hồn.
Phó chủ long chi văn minh khoanh tay sau lưng nói:
- Lục Nguyên, ta phụng mệnh tổ long truyền tin cho ngươi.
Lục Nguyên nghe thế đơ ra.
Tổ long!
Tổ long, không phải nghe nói tổ long mất tích lâu rồi sao?
Thế mà bây giờ có tin tức của tổ long.
Tổ long, một trong những người đỉnh cao nhất gần hai mươi kỷ nguyên. Nhưng ngẫm lại phó chủ long chi văn minh là thủ lĩnh của long chi văn minh, mà long chi văn minh là do tổ long một tay sáng tạo ra, vậy nên tổ long ra lệnh gã đưa tin cho Lục Nguyên cũng là chuyện rất bình thường.
Lục Nguyên chắp tay nói:
- Không biết có chuyện gì? Xin chỉ giáo cho.
Phó chủ long chi văn minh nói:
- Tổ long muốn tìm một truyền nhân thật sự, ở giữa ta và ngươi tìm ra một truyền nhân chân chính. Theo tổ long nói thì ngươi luyện tập công pháp do tổ long tạo ra.
Vô tướng thôn phệ quyết, điều này đương nhiên Lục Nguyên hiểu.
Trong mắt phó chủ long chi văn minh dâng lên chiến ý mãnh liệt, nói:
- Điều kiện của tổ long là bắt đầu từ kế hoạch hai mươi mốt tầng đến đại quyết chiến, xem hai chúng ta ai biểu hiện càng tốt chút, để quyết định truyền nhân chân chính của tổ long. Ta nhất định phải có được truyền nhân chân chính của tổ long.
Thì ra là vậy!
Lục Nguyên coi như đã hiểu, thì ra tổ long vẫn luôn chú ý đến hắn, muốn bồi dưỡng thành truyền nhân chân chính, cũng khá thú vị.
Rất tốt!
Lục Nguyên lập tức quát:
- Phó chủ long chi văn minh, vậy thì chúng ta hãy đâu một trận đi.
Đến đây thì Lục Nguyên bị Băng Chi phó chủ văn minh, phó chủ long chi văn minh kích thích nhiệt huyết chiến đấu.
Thật là đầu năm này gió xuân thổi, trống trận vang, thật sự đấu thì ai sợ ai.
Lúc này đám Pháp Nhất Đế Tử đã nghiên cứu rõ ràng lần này liên minh Hoang Tiên Phật điều quân, chắc là cố ý bày trận đánh lừa. Giải quyết xong chuyện này thì kế hoạch hai mươi mốt tầng chính thức bắt đầu, vốn loại kế hoạch hai mươi mốt tầng này có thể tùy tiện bắt đầu nhưng mười bảy người cùng hành động mới càng kích thích đấu chí con người, mới hoàn thành tốt hơn cách phá giải hai mươi mốt văn minh của đối phương.
Trên hai mươi mốt cánh cửa viết chữ là thái cổ văn minh, tiên cổ văn minh, phật cổ văn minh, ma chi văn minh, yêu chi văn minh, tà kiếm văn minh, hỏa chi văn minh, tinh chi văn minh, lôi chi văn minh, giản chi văn minh, thụ chi văn minh, hồ chi văn minh, độc chi văn minh, miêu chi văn minh, lực chi văn minh, hoa chi văn minh, tiễn chi văn minh, phù chú văn minh, trận chi văn minh, thâu chi văn minh vân vân, hai mươi mốt văn minh.
Ngoài hai mươi mốt cánh cửa có danh sách do pháp lực ngưng tụ thành, chiến tích của mười bảy người đều viết trên đó.
Lục Nguyên chắp tay sau lưng nhìn hai mươi mốt cánh cửa. Thái cổ văn minh chơi nhiều lần rồi không hứng thú, tiên cổ văn minh có đấu nhiều trận cũng chán, phật cổ văn minh, ghét nhất giao thiệp với hòa thượng, chán chết. Ma chi văn minh và yêu chi văn minh nếu mà giết người hai văn minh này thì hắn rất vui lòng, nhưng bây giờ thì không mấy hứng thú. Đối với tà kiếm văn minh, giản chi văn minh cũng không hứng thú.
Đi hồ chi văn minh nhìn một cái vậy, nghe nói hồ chi văn minh am hiểu ảo thuật, Lục Nguyên ít khi tiếp xúc đối thủ loại này.
Lục Nguyên đẩy ra cửa hồ chi văn minh, bước vào trong.
Tiến vào cánh cửa này hắn phát hiện bên trong có hai người ngồi, một là phó chủ thiên mẫu văn minh, một là điểu chi văn minh Thiên Vũ Cơ. Căn phòng chất đầy tư liệu, tùy tay lật đều là tư liệu ảo thuật của hồ chi văn minh, trên không trung thỉnh thảng xuất hiện ảo thuật uy lực vô cùng.
Lục Nguyên thoáng chóc như tiến vào thiên đường ảo thuật, xung quanh có tài phú, rượu ngon, mỹ nhân, thứ gì cũng có. Khủng bố nhất không phải những thứ đó.
Ảo thuật bản thân nó là huyễn.
Thứ gì càng huyễn thì càng muốn ngươi cảm giác là thật, càng phải thật.
Huyễn như thật, thật như huyễn.
Cảnh giới cao nhất của huyễn chính alf thật!
Bây giừ Lục Nguyên cảm nhận được sự khủng bố của ảo thuật, bên cạnh xảy ra rất nhiều chuyện xưa. Trong các câu chuyện có anh hùng hữu mỹ nhân, cái gì đều có, đây quả thực chính là một thế giới cực kỳ khổng lồ. Thế giới không ngừng vận chuyển nhựng không vây quanh Lục Nguyên, càng như vậy càng tỏ ra nó chân thật.
Loại ảo thuật này thật sự khủng bố.
Trong phút chốc Lục Nguyên bị loại ảo thuật này mê hoặc. Quên sạch phó chủ thiên mẫu văn minh phong nghi vạn thiên, Thiên Vũ Cơ hai đuôi ngựa vàng ngồi cách không xa, hắn không nhớ gì đến họ.
Loại ảo thuật này thật là lợi hại nha!
Qua thật lâu sau Lục Nguyên mới phát hiện đây là ảo thuật.
Lục Nguyên bắt đầu suy tư. Công pháp phù sinh nhược mộng của mình cũng là một loại dựa vào ảo thuật, tại sao không biến ảo thuật này mạnh hơn nhỉ? Những người khác không học được loại ảo thuật này nhưng Lục Nguyên thì có thể. Bản thân Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo của Lục Nguyên có thể bắt chước chiêu thức của người khác, ảo thuật nói thẳng ra cũng là một loại chiêu thức, mặc dù rất khó bắt chước nhưng dùng chút thời gian thì vẫn thực hiện được.
Ảo thuật tổng cộng chia làm nhiều cảnh giới, theo cách chia ảo thuật của hồ chi văn minh thì gồm mấy tầng như sau.
Tầng thứ nhất hoặc nhãn, lừa gạt mắt người.
Tầng thứ hai hoặc ngũ giác, gạt ngũ giác của người.
Tầng thứ ba hoặc tâm, lừa gạt lòng người.
Tầng thứ tư thứ chân nhãn, đến đây thì không còn là lừa gạt mà là chân thực. Ở trong hệ thống ảo thuật của hồ chi văn minh thì ảo thuật chuyển hóa hướng chân thật, tầng ảo thuật cao nhất chính là chân thật.
Tầng thứ năm thứ chân ngũ giác, này là chân thật ngũ giác.
Tầng thứ sáu thứ chân tâm, này là chân thật khiến ngươi cảm nhận tất cả mọi thứ.
Còn có tầng thứ ba thứ chân chi thế giới. Nhưng loại năng lực ảo thuật chân chi thế giới chưa có ai đạt được, dù là phó chủ hồ chi văn minh cũng không thực hiện được điều này.