Sở Phi hạ thấp giọng nói.
- Những người này đều là người của Nam Hải Tiên môn.
- Nam Hải Tiên môn, có sự khác biệt với Tứ đại tiên môn chúng ta. Bọn họ sinh ở Nam Hải. Mà nơi đây có nhiều sóng gió, nguy hiểm, trên biển còn có nhiều yêu thú. Bọn họ thường xuyên phải giết yêu thú, chống trọi với quái vật biển, cho nên toàn thân mới đằng đằng sát khí như vậy. Hơn nữa công pháp của bọn họ cũng khác so với chúng ta, bọn họ cũng biết luyện kiếm ý, nhưng họ quan tâm đến một chữ, đó là ‘nhanh’.
- Nhanh chính là đặc điểm của kiếm pháp của họ. Bọn họ cho rằng kiếm là dùng để giết chết kẻ địch, còn bao kiếm thì chẳng có tác dụng gì cả.
Hơn nữa chỉ cần bọn họ nhanh là có thể giải quyết được.
Trấn phái kiếm pháp của bọn họ, đoạt mệnh mười ba kiếm, vô cùng lợi hại, kiếm sau đáng sợ hơn kiếm trước. Hơn nữa còn có tuyệt kỹ Thiên Ngoại Phi Sơn có thể so sánh được với Thái Cực kiếm. Nghe nói Thiên Ngoại Phi Sơn kia chỉ dựa vào một kiếm, là có thể tung hoành một quốc gia. Tuy nhiên Nam Hải Tiên môn đã mấy ngàn năm rồi không có người nào luyện được kiếm này.
Sở Phi giới thiệu nhiều tình hình của Nam Hải Tiên môn cho đám đệ tử nghe.
- Hoa Sơn đạo hữu sao?
Dẫn đầu Nam Hải Tiên môn chính là lão già râu tóc bạc phơ, vắt hai tay sau lưng kia, trông bộ dạng vô cùng lạnh lùng. Lão lắc đầu nói:
- Trấn phái kiếm pháp của Nam Hải Tiên môn chúng ta đoạt mệnh 13 kiếm, hiện tại lão phu đã nghiên cứu ra kiếm thứ 14 rồi.
Lão già này là chưởng môn Yến Nhị của Nam Hải Tiên môn.
Ông ta họ Yến, sở dĩ gọi là Yến Nhị là vì cảm thấy ông ta không giống như Yến Thương Thiên, cho nên mới gọi là Yến Nhị.
Nếu như thế gian không có Yến Thương Thiên thì ông ta sẽ xưng là Yến Nhất.
Đến nay, Yếu Thương Thiên đã thăng thiên, nhưng ông ta vẫn còn cảm giác mình chưa bằng được Yến Thương Thiên cho nên vẫn còn xưng là Yến Nhị.
Bản tính của ông ta lạnh lùng, chỉ tự nhận mình không bằng Yến Thương Thiên, nhưng lại tự nhận chính mình sáng tạo ra kiếm thứ 14, có chút tiếc nuối vì Yến Thương Thiên không thể chứng kiến dược điều này, có chút tiếc nuối với xen vào những lời này. Nếu không, với bản tính của ông ta thì tuyệt đối sẽ không nói vậy.
Thế gian không còn Yến Thương Thiên nữa, đau lòng quá thay!
Lão già này đột nhiên động một cái, bỗng chốc đã đi lên đến trước mặt Lục Nguyên. Lão không xuất kiếm, mà chỉ đặt bàn tay lên cổ họng Lục Nguyên, còn Lục Nguyên thì cảm nhận được hàn ý vô cùng từ tay lão phát ra, dường như thứ mình đối mặt không phải là bàn tay bình thường, mà là một thanh thần kiếm, có thể giết chết mình bất cứ lúc nào.
Lục Nguyên hiện tại cảm thấy đến việc hô hấp cũng khó khăn, thân hình của lão già biến cao vô hạn, đi ra đằng sau, không ngờ cao bằng với núi.
- Ngươi chính là Lục Nguyên sao?
Yến Nhị nhìn về phía Lục Nguyên nói:
- Lúc Yến Thương Thiên 450 tuổi, vô địch tại nước Tấn, 420 năm sau, ta lại tới tìm ngươi, hy vọng ngươi không khiến cho ta thất vọng.
Lục Nguyên hiện tại mới hơn 20 tuổi, 420 năm sau thì vừa hay cũng gần đến 450 tuổi.
Thế gian không có Yến Thương Thiên, thật là tiếc nuối.
Chỉ hy vọng 420 năm sau, Hoa Sơn lại có thể có được một nhân vật như Yến Thương Thiên.
Như vậy mới không có nhiều tiếc nuối.
Thật ra trên thế giới này, số cao cấp nhất còn có một ít, ví dụ như Đông Phương Yêu, được công nhận có thực lực đứng thứ ba trong nước Tấn, còn co Ngũ Tiên minh chỉ Tổ Thiên Thu, cũng được công nhận thực lực đứng thứ năm. Nhưng Yến Nhị đối với những người này đều không có hứng thú, chỉ để ý đến Yến Thương Thiên mà thôi.
Mười ngày tiếp theo, nhân mã từ khắp các nơi cũng dần dần đến. Hai trong ngũ đại tiên môn khác là Hoa Sơn Tiên môn và Võ Đang Tiên môn cũng đến rồi. Nguyên Nguyên sư bá của Hoa Sơn ân cần hỏi một số chuyện đã xảy ra, và các chuyện của Huyết Kiếm môn nữa. Chưởng môn Hoa Sơn liên tục động viên Lục Nguyên, nói hiện tại chỉ cần Huyết Kiếm môn dám lộ diện trong nước Tấn này thì lập tức sẽ cho tiêu diệt ngay.
Còn trong Võ Đang Tiên môn, Võ Đang Thất Tử thì đến hẳn ba người, trong đó người đứng đầu Võ Đang Thất Tử là Tống Thanh Kiều cũng đến. Tống Thanh Kiều cũng hỏi Lục Nguyên một hồi, thái độ rất hữu hảo, dù sao chuyện ở Chân Võ Đang Động Thiên, Võ Đang Tiên môn còn nợ Lục Nguyên một món nợ ân tình.
Những trung đẳng tiên môn khác, như Tuyết Sơn Tiên môn, Võ Bỉ Tiên môn, Không Động Tiên môn… cũng đều đến rồi, chỉ còn hai trung đẳng tiên môn khác là chưa đến.
Mà cách Ngũ Sơn Hội Minh thì cũng chỉ còn khoảng 1 tháng nữa mà thôi.
Hiện tại ở núi Thanh Thành tương đối náo nhiệt.
Mà náo nhiệt nhất phải kể đến đời thứ mười của các phái rồi, tuổi trẻ vốn dễ gây náo nhiệt nhất mà.
Đời thứ mười cùng ngồi một số, người thì chơi đoán số, người thì uống rượu, người thì đấu kiếm… đoán số uống rượu thì còn có phần của Lục Nguyên, chứ đấu kiếm thì không. Ai lại đi đấu với Lục Nguyên chứ, cũng chỉ có Nam Hải Tiên môn cách Trung Nguyên xa lắc xa lơ mà thôi. Tuy nghe được đại danh của Lục Nguyên, thì lại tỏ ra không phục. Tuy nhiên lại bị Kiều Tư Lục ngăn lại, Kiều Tư Lục là đệ tử chân truyền số một của Nam Hải Tiên môn, từng thua cực thảm dưới tay Lục Nguyên, cho nên biết rõ sự lợi hại của Lục Nguyên.
Dù sao, đủ loại đấu kiếm, tóm lại cũng không có phần của Lục Nguyên.
Lục Nguyên đến cũng chẳng làm sao. Ở Huyết Kiếm môn và Côn Lôn đều khiến cho mình sắp nổ tung rồi, bây giờ mới được thảnh thơi nghỉ ngơi, uống rượu một hồi.
Dù sao Thanh Thành tiên môn của hiện tại, cao thủ nhiều vô kể, chắc chắn sẽ không thể an toàn hơn được.
Một ngày nay đang trốn ở một góc để uống rượu, sau lại bị Sở Phi tìm được, Lục Nguyên đứng dậy nói:
- Sở sư thúc có việc sao?
- Đúng là có việc.
Sở Phi gật đầu.
- Nghe nói phải qua Dân giang không?
- Dòng Thần Hồn giang kia thì sao?
Lục Nguyên khẽ giật mình.
ở giữa thiên địa, có đủ loại những nơi kỳ dị, ví dụ như Thần Hồn giang là một trong số đó. Dòng Thần Hồn giang này vốn mênh mông, khởi nguồn từ Dân sơn. Mà ở Dân giang trong đó, có đủ loại quái thú, ở đây còn có Thần Hồn thạch mà có thể biến thần hồn của con người trở nên mạnh mẽ.
Trước đó đã từng nói, luyện khí kỳ luyện khí, luyện thể kỳ luyện thể, còn Trường Sinh kỳm chủ yếu là luyện thần hồn.
Ở Dân giang có nhiều chỗ tốt như vậy, đương nhiên sẽ thu hút nhiều sự chú ý. Vốn lúc đầu, thỉnh thoảng cũng có người vào Dân giang kiếm lợi, nhưng về sau phái Thủy tổ sáng tạo ra Thanh Thành đã dùng sức mạnh, luện mất Thần Hồn giang, khiến cho toàn bộ Thần Hồn giang đều bị những pháp lực vô biên này bao phủ lấy, dừng như đã trở thành một dị giới. Người của nơi khác đến có thể nhìn thấy Dân giang nhưng không thể đi vào trong đó, và những yêu thú ở Dân giang cũng không thể ra ngoài được.
Chỗ duy nhất có thể tiến vào Dân giang, chính là núi Thanh Thành.
Núi Thanh Thành dựa vào điều này, không biết có được bao nhiêu lợi ích.
Mà những tiên môn khác phía sau tự nhiên cũng không vừa mắt, đều muốn được chia một vài chỗ ngon.