Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khói cuồn cuộn đến gần mới thấy đáng sợ.

Liên Niên cười hì hì nói:

- Tiểu tử, đâylà bạch sắc kiếp vân, cho ngươi nếm mùi, Tư Quá Nhai không dễ ở đâu.

Bạch sắc kiếp vân ư? Lục Nguyên đột nhiên giật mình, lúc này bạch sắc kiếp vân đã bao phủ toàn vách núi. Chớp mắt Lục Nguyên chỉ cảm thấy quanh thân như bị vô số đao kiếm bao vây. Hắn kinh ngạc, Dưỡng Ngô kiếm rút ra, dựa vào cảm giác với kiếm chém bốn phía.

*Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh!*

Vô số tiếng chém vang lên, Lục Nguyên dùng kiếm cực nhanh nhưng bạch sắc kiếp vân ngày càng đậm. Trong bạch sắc kiếp vân đao kiếm càng lúc càng nhiều, kiếm đã không thể chắn được nữa. Lục Nguyên liếc mắt thấy Liên Niên, Nam Cung Triết đều nhắm mắt ngồi xếp bằng, mặt kệ bạch sắc đao khí chém trên người.

Kiếm tông Liên Niên tốt bụng nhắc nhở một câu:

- Tiểu tử, Tư Quá Nhai là phải phạm lỗi mới đến, chỗ này không đơn giản cho ngươi ngồi tại đây đâu. Cố định thời gian sẽ có ngũ sắc kiếp vân đến. Trong kiếp vân có vô cùng thống khổ, ngươi muốn lấy kiếm chắn làm sao được chứ? Vẫn là ngoan ngoãn chịu đựng đi. Hơn nữa những kiếp vân này khi pháp lực ngươi càng cao thì bị kiếp vân bao bọc càng đậm, chịu thống khổ càng lớn. Dù gì mỗi người ở Tư Quá Nhai đều rất thống khổ, không dễ chịu.

Hóa ra là thế!

Quả nhiên Tư Quá Nhai không phải chỗ cho ngươi dễ chịu.

Quả nhiên, cản một lát không thể chặn được nữa. Lục Nguyên chỉ đành học theo hai vị sư thúc Liên Niên, Nam Cung Triết khoanh chân vận chuyển pháp lực. Cứng rắn vượt qua một cửa, lần này chỉ thấy làn da như bị đao kiếm cắt qua, đau đớn, cái loại đau tận xương vô cùng khó chịu đựng.

Tư Quá Nhai quả nhiên không phải là chỗ ngụ ở. Nhưng tại sao Yến tổ sư kêu mình đến Tư Quá Nhai làm gì? Tổ sư muốn mình đến luyện ngũ sắc kiếm đạo.

Ngũ hành kiếm đạo chủ công, ngũ sắc kiếm đạo chủ thủ.

Ngũ sắc đến đạo?

Lục Nguyên đột nhiên ngây ra. Mới rồi Liên Niên nói ngũ sắc kiếp vân, ngũ sắc kiếm đạo và ngũ sắc kiếp vân, trừ phi? Trong đó có gì liên quan với nhau?

Trong đau đớn như dao cắt, Lục Nguyên đột nhiên vận dụng bạch sắc kiếm đạo trong ngũ sắc kiếm đạo, hướng đỉnh đầu chém ra một kiếm. Đây là nhát kiếm trắng, chớp mắt vô số bạch sắc kiếp vân ngưng tụ vào kiếm khí trắng, ngưng tụ lại.

Quả nhiên như vậy, xem như mình đã hiểu ý nghĩa Yến tổ sư kêu mình đến Tư Quá Nhai.

Lục Nguyên chỉ thấy đỉnh đầu mình kiếm khí trắng càng lúc càng đậm, càng lúc càng nồng. Bắt đầu chỉ là ảo ảnh nhạt, mặt sau đã thành khói trắng cực kỳ đậm, dường như muốn ngưng tụ thành từng thanh trường kiếm. Không biết kéo dài như vậy bao lâu, bạch sắc kiếp vân rốt cuộc tan biến.

- Lại chịu qua một ngày.

Liên Niên cười hì hì nhìn qua. Lão vốn tưởng bây giờ Lục Nguyên rất chật vật, dù sao chính lão năm đó mới đến cũng suýt ngất xỉu. Kết quả lão phát hiện Lục Nguyên bộ dạng rất có tinh thần.

- Tiểu tử khá đấy chứ.

Bên kia Nam Cung Triết khắc khổ cũng kinh ngạc, không ngờ Lục Nguyên tỉnh táo như vậy, sắc mặt không khó coi lắm.

Tiếp theo ba ngày, mỗi ngày qua giữa trưa là sẽ xuất hiện bạch sắc kiếp vân. Bạch sắc kiếp vân bao phủ nguyên sơn phong, bao bọc vào trong, khiến người vô cùng thống khổ. Lục Nguyên thừa cơ hội tu hành ngũ sắc kiếm đạo. Chủ công thì ngũ hành kiếm đạo quan trọng, chu thủ thì ngũ sắc kiếm đạo cũng rất quan trọng. Ngũ sắc kiếm đạo một khi cuối cùng biến thành ngũ đế kiếm đạo, theo như Yến tổ sư đã nói, trừ phi dùng pháp lực mạnh mẽ cứng rắn phá, nếu không thì không có cách nào phá được. Yến tổ sư đã nói vậy đủ thấy bộ ngũ sắc kiếm đạo một khi thành hình thì năng lực phòng ngự xuất sắc đến đâu.

Đến ngày thứ tư, lại qua giữa trưa, theo lý mà nói thì bạch sắc kiếp vân nên xuất hiện. Lúc này góc trời xuất hiện chẳng ngờ không phải bạch sắc kiếp vân mà là thanh sắc kiếp vân.

Liên Niên cười ha hả nói:

- Tiểu tử, trong ngũ sắc kiếp vân dễ dàng chịu đựng nhất là thanh sắc kiếp vân xuất hiện rồi.

Lục Nguyên thấy thế nâng tay lên phát ra thanh sắc kiếm đạo hấp thu thanh sắc kiếp vân.

Đây là ngày thứ mười lăm Lục Nguyên tiến vào Tư Quá Nhai.

Lúc này vách núi bị khói mỏng bao phủ, lần này là hoàng sắc kiếp vân. Bạch sắc kiếp vân cho người cảm giác sắc bén, thanh sắc kiếp vân là thoải mái, xích sắc kiếp vân khiến người nóng rực khó chịu, hắc sắc kiếp vân nặng nề khó chịu đựng, làm người khó thể hít thở. Hoàng sắc kiếp vân thì dày nặng vô cùng, đè lên người, lên tâm, cho người nặng nề như vác núi vậy.

Trên vách núi, trán hai người Nguyên Nguyên Thượng Nhânl, Nam Cung Triết toát mồ hôi. Nhưng bởi vì hoàng sắc kiếp vân hóa nồng đậm, dù cách rất gần cũng không thấy được đối phương, đương nhiên họ không trông thấy bộ dạng Lục Nguyên.

Lục Nguyên đang ngồi đó, trên đỉnh đầu có kiếm khí nhợt nhạt, không ngừng hấp thu hoàng sắc kiếp vân. Kiếm khí trên đầu Lục Nguyên ngày càng nồng đậm, hoàng sắc kiếp vân vốn nên cực kỳ khó chịu đựng đều bị kiếm khí nhạt hấp thu hết, không hề đè đỉnh đầu hắn, khiến hắn vô cùng thoải mái.

Không biết qua bao lâu, Lục Nguyên thầm nhủ, lúc này chắc sắp đến thời gian kết thúc hoàng sắc kiếp vân rồi.

Giờ là lúc thử một lần ngũ sắc kiếm đạo.

Lục Nguyên nâng tay chém ra bốn kiếm khí khác.

Bốn kiếm khí này cái thứ nhất là trắng tinh, cực sắc bén. Cái thứ hai là màu xanh, vô hại. Cái thứ ba đen như mực, như nước dao động. Cái thứ tư xích sắc như lửa, hừng hực cháy bỏng, kết hợp kiếm khí vàng thứ năm hiện nay, mênh mông đại khí, năm ngũ sắc kiếm khí ở trên đỉnh đầu.

Năm kiếm khí đơn độc thì không có gì, năm cái kết hợp thì hình thành vòng tuần hoàn năm màu.

Bạch, thanh, hắc, xích, hoàng.

Ngũ sắc kiếm đạo rốt cuộc chân chính tiểu thành, đỉnh đầu ngũ sắc kiếm khí không ngừng chuyển đổi. Lục Nguyên cảm giác được đối diện công kích chỉ cần pháp lực không vượt qua hắn trên ba tầng, còn trong vòng ngũ hành, không thể nhảy ra ngũ hành, nhảy ra tam giới thì không thể nào công phá ngũ sắc kiếm đạo trên đỉnh đầu hắn, ngũ sắc hoa cái.

Kỳ thực Ngũ Đế Luân Hồi kiếm đạo chính xác hơn phải gọi là ngũ đế ngũ hoàng luân hồi kiếm đạo.

Ngũ sắc kiếm đạo chuyển hóa thành ngũ đế kiếm đạo, hóa thành ngũ đế hoa cái trên đỉnh đầu, vạn pháp không xâm.

Vạn hành kiếm đạo thăng thành ngũ hoàng kiếm đạo, vạn bàn kiếm pháp bao gồm trong đó, tấn công địch không gì không phá.

Một khi liên hợp ngũ đế ngũ hoàng kiếm đạo, chân chính đại thành có thể biến hóa ra đại luân hồi bàn.

Đương nhiên bây giờ hắn chỉ mới thành ngũ sắc kiếm đạo, ngũ hành kiếm đạo, cách ngũ đế kiếm đạo, ngũ hoàng kiếm đạo không biết bao xa. Nhưng chẳng sao, hiện hắn ở Tư Quá Nhai còn phải qua ba năm, có thể từ từ suy ngẫm ra ngũ sắc kiếm đạo này.

Lạnh lùng tĩnh lặng, không có gốc cây ngọn cỏ, không có chim muông, Tư Quá Nhai chính là bộ dạng như vậy.

Trên vách núi này, kiếm tông Liên Niên, khí tông Nam Cung Triết, kiếm khí tông Lục Nguyên, ba người bình thường ít khi nói chuyện, chỉ ngẫu nhiên nói vài câu. Mọi người thường ngày có một nửa thời gian dùng ở ngăn chặn ngũ sắc kiếp vân, có một nửa thời gian hoặc là nghỉ ngơi, hoặc luyện kiếm, hoặc luyện tập pháp lực, hoặc luyện tập pháp thuật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK