Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc nhỏ tuy Lục Nguyên là đầu lĩnh bọn nhỏ nhưng rất lười, hắn nghĩ ra ý tưởng luôn là làm sao khiến người càng làm biếng hơn. Tương đối thì Mạnh Bạch là loại đầu lĩnh lũ nhóc nhảy lên chạy xuống.

Nói đến đây hai người bất giác nhớ tới thời gian thơ ấu.

Nếu nói những người này bàn bạc tỷ thí mười phân đà sắp tới khiến không khí càng căng thẳng, vậy khi đệ thập phân đường tuyên bố phần thưởng tỷ thí người mới lần này mới là chân chính lửa đổ thêm dầu, khiến không khí càng cao hơn, nhiệt liệt hơn.

Lần tỷ thí mười phân đà này phần thưởng đứng đầu cao lạ thường. Phần thưởng đứng đầu là hai trung hình linh thú, một bộ pháp bảo không gian trung đẳng, Thiên Tịnh Thủy, Xích Viêm Hỏa. Bản thân trung hình linh thú đã có giá trị khá cao, pháp bảo không gian trung đẳng cũng là giá trên trời tại tu tiên giới Đại Tấn quốc. Thiên Tịnh Thủy có rất nhiều tác dụng, lớn nhất chính là sau khi dùng, tu hành trong thời gian ngắn không tẩu hỏa nhập ma. Xích Viêm Hỏa thì là ngọn lửa để luyện chế phi kiếm, linh kiếm khá hữu dụng, còn tiên kiếm đẳng cấp càng cao chỉ có trong truyền thuyết. Truyền thuyết Tuyệt Thế Yến Thương Thiên nắm Phi Yến kiếm chính là một thanh tiên kiếm. Nhưng làm sao tạo ra tiên kiếm thì không ai biết.

Bốn phần thưởng này cái nào mà chẳng giá trị cực cao?

Phần thưởng đứng đầu hậu hĩnh đến thế.

Lại nhìn phần thưởng đứng nhì. Một con trung hình linh thú, một pháp bảo không gian loại nhỏ, Xích Viêm Hỏa. Tuy thưởng đứng nhì không bằng đứng nhất nhưng cũng không tệ. Pháp bảo không gian loại nhỏ kích cỡ bằng tu la túi, còn về giá trị trung hình linh thú, Xích Viêm Hỏa thì không cần nói lần thứ hai.

Phần thưởng đứng ba rút lại, một trung hình linh thú, Xích Viêm Hỏa, so với thứ hai kém chút nhưng không tệ.

Xếp hạng đằng sau cũng có thưởng, ví dụ tiểu hình linh thú, nhưng so với ba hạng đầu thì cách biệt rất nhiều.

Khi phần thưởng tuyên bố thì nhiệt tình đốt cháy càng cao. Kỳ thực mọi người đều hiểu đệ nhất, nhì, ba không có liên quan nhiều đến người bình thường, nhưng xuất hiện loại như vậy vẫn khiến người rất dễ kích động. Lại nói tỷ thí mười phân đà không phải tỷ thí cá nhân mà là bỏ một đám người đến hoàn cảnh cực to lớn, tùy bọn họ đấu, nói không chừng có thể thừa cơ vớt vát. Còn nhớ một trăm năm trước, trong một lần tỷ thí mười phân đà, có một người luyện khí kỳ đệ thất tầng thừa cơ hôi của, nhân lúc cao thủ cường đại đánh cho lưỡng bại câu thương thì giành đệ nhất, được rất nhiều pháp bảo. Mọi người nghe chuyện xong đều đem người đó mơ thành chính mình.

Đây là cách nghĩ của người bình thường, còn tâm cao khí ngạo có thực lực như Triệu Càn Khôn thì tất nhiên trực chỉ hạng nhất. Gần đây thực lực của Triệu Càn Khôn đúng là tiến bộ rất lớn, nay đã tới đỉnh cao luyện thể kỳ đệ nhất tầng, chỉ kém một bước là có thể tiến vào luyện thể kỳ đệ nhị tầng.

Vốn Lục Nguyên còn đang ngắm cảnh xuân sa mạc, thưởng thức phong cảnh, nghe thế thì ngây ra, không ngờ thưởng như vậy, thật là…khiến người không biết nói cái gì đây. Thưởng lần này trừ Xích Viêm Hỏa hắn tạm thời không cần, cái khác đều muốn.

Đặc biệt là Thiên Tịnh Thủy, vốn tưởng ở trong sa mạc kiếm Thiên Tịnh Thủy, kết quả ngồi trên lưng chim ưng Kim Đồng Ưng mất hơn tám tháng mà không thấy Thiên Tịnh Thủy đâu, cứ thế càng tỏ vẻ Thiên Tịnh Thủy hiếm có. Xích Viêm Hỏa khi luyện phi kiếm thì rất có ích.

Xem ra lần này phải cố gắng chút.

- Không thể lạc quan.

Tống Kiếm Cửu nhíu mày, chắp tay sau lưng. Đó giờ Tống Kiếm Cửu là người cực kỳ kiêu ngạo, gã xuất thân không phải môn phái ngũ đại tiên môn, khi ấy gã chỉ là một tán tu tầm thường vô danh mà thôi. Nhưng vì bản thân có thiên phú và không ngừng cố gắng, rốt cuộc luyện tới cảnh giới luyện thể kỳ đệ bát tầng, hơn nữa trở thành đà chủ đệ thập phân đường Ngũ Tiên Minh. Gã có mục tiêu càng xa, ví dụ như trở thành phó đường chủ giống Cô Đăng Dạ Vũ Tào Thu. Lần tỷ thí mười phân đà thật không dễ dàng.

Không phải nói Tống Kiếm Cửu huấn luyện trung bình không bằng đà chủ mà vì ban đầu được đến chất lượng người mới đã kém xa đệ nhất phân đà, đệ tam phân đà, đệ tứ phân đà, chênh lệch với các phân đà khác không lớn, dưới tình huống như thế muốn thắng thật không dễ dàng.

Vậy nên Tống Kiếm Cửu chỉ có thể nhíu mày nói:

- Không lạc quan.

Hy vọng đệ tử chân truyền Triệu Càn Khôn và cửu đại trưởng lão Tống Vương sẽ không khiến mình thất vọng.

Còn mấy người khác thì Tống Kiếm Cửu không đặt nhiều hy vọng, đặc biệt là năm mươi hạng chót.

Đại mạc thê lương, vô tận cát vàng.

Dù là khi nào đều hiện ra vô cùng tĩnh mịch.

Thương Sơn là một tòa cô sơn đứng thẳng trong sa mạc. Núi trong sa mạc tựa như đảo trong biển rộng.

Dù hơn một ngàn người tụ tập trên sa mạc cũng sẽ không thay đổi sa mạc vô cùng thê lương, hiu quạnh.

Trước Thương Sơn bây giờ tụ tập hơn một ngàn người.

Đây là nhóm người mới mười phân đà. Ngày hôm nay là ngày thứ nhất bắt đầu tỷ thí mười phân đà. Những người này bị tập trung đến trước Thương Sơn, vốn ban đầu mười phân đà tổng cộng hai ngàn người, nhưng chín tháng rèn luyện tiêu hao vài người. Coi như là lực lượng Ngũ Tiên Minh trên mặt đất chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng yêu ma không phải tùy tiện có thể giết. Kết quả là trong chín tháng rèn luyện, mỗi một phân đà tổn thất hai, ba mươi người. Bây giờ mỗi phân đà có một trăm sáu mươi, bảy mươi người, không khả năng quân số tròn hai trăm ngời như ban đầu.

Lục Nguyên lẫn trong đám người, đội mũ, đè thấp vành nón, không chút bắt mắt. Trong đám tu tiên giả không ít ngời đội mũ cho nên không gây chú ý.

Đà chủ mười phân đà đã sớm đến. Lần tỷ thí mười phân đà này liên quan đến mặt mũi và lên chức của họ, dĩ nhiên phải chú ý rồi.

Lục Nguyên xen lẫn trong đám người, khắp nơi đều là tiếng bàn tán về tỷ thí mười phân đà sắp bắt đầu.

Mặt đất thê lương vô tận, kỳ thực đám người như hắn đối với sa mạc vô tận này căn bản như con kiến thôi. Khi tu tiên giả có tiếng sống lâu đều chết, khối sa mạc vô tận thê lương này sẽ vẫn tiếp tục tồn tại. Một ngàn năm, một vạn năm, mười vạn năm…

Được rồi, nghĩ xa quá, tư duy của mình trôi xa thật. Lục Nguyên thầm cười, cầm lấy hồ lô rượu hớp một ngụm.

Khi người chủ trì lần tỷ thí mười phân đà này đi ra thì Lục Nguyên kinh ngạc. Người đàn ông trung niên mặc đồ xanh để chòm râu chẳng phải là cái vị đệ thập nhất phân đà kia sao?

Cô Đăng Dạ Vũ Tào Thu đứng trên cao, tùy ý quét mắt, liếc đến thanh y thiếu niên quan sát vết kiếm biết kiếm thuật không kém gì gã.

Gã nói:

- Xem ra người đã đến đông đủ, vậy để ta giải thích một chút quy tắc tỷ thí mười phân đà lần này.

- Mỗi người các ngươi nhận được một khối lệnh bài khắc chữ ngũ tiên. Tiếp theo Thương Sơn sau lưng các ngươi, sơn mạch này bị đào rỗng bên trong, triền núi bị chia thành mười khu vực. Các người sẽ bị tản ra sắp xếp ở mười khu vực đó. Mười khu vực không liên thông nhau nhưng có thể xin thông qua tiến vào khu vực khác.

Tào Thu nói tiếp:

- Tiếp theo, mục đích của các ngươi là cướp ngũ tiên lệnh của người khác. Dĩ nhiên khi ra tay không được giết chết đối thủ. Dưới tình huống không cần thiết, không cần đánh tàn phế. Trong sơn mạch phóng không ít thủy tính thuật, nếu dưới tình huống không cần thiết mà đánh tàn đối thủ lập tức bị tiêu trừ tư cách so tài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK