Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là cuộc chiến của Văn Minh cảnh!

Ưng Yến Văn Minh Song Sát của Hoang Ưng văn minh phó chủ đánh mạnh lên người Lục Nguyên, tám thanh thần Giản của Bát Lăng văn minh phó chủ toàn bộ trúng đích, một trăm năm mươi trọng đại địa của Tiên chi tử cũng giã mạnh lên trên người Lục Nguyên, Bàn Thiên thần phủ của Lực Thánh văn minh phó chủ thậm chí còn bổ Lục Nguyên thành hai nửa.

Lục Nguyên đã chết!

Lục Nguyên cứ như vậy mà chết!

Vừa đạt đến Văn Minh cảnh, còn chưa kịp phản ứng, chưa kịp thích ứng với lực lượng của Văn Minh cảnh thì đã chết.

Vũ Yến văn minh phó chủ không khỏi ngẩn ra, nàng là người tận mắt nhìn thấy kỳ tích sinh ra, nhưng lúc này lại tận mắt nhìn thấy kỳ tích bị hủy diệt, nhất thời trong lòng chỉ cảm thấy trống rỗng. Nhưng Chu Thanh Huyền thì lại ngồi xuống vận khí như không có việc gì, Chu Thanh Huyền khá rõ về bản sự của Lục Nguyên, cho nên rất trấn định.

Hoang Ưng văn minh phó chủ cười ha ha, đuổi giết Lục Nguyên lâu như vậy rốt cuộc cũng thành công, sao hắn có thể không vui được.

Lực Thánh văn minh phó chủ lại hơi nhíu mày lại, hắn cảm giác có chút không đúng lắm.

Mà Tiên chi tử lại là người quen thuộc Lục Nguyên nhất, dù sao hắn và Lục Nguyên cũng là đối thủ, sao hắn có thể không nắm rõ tư liệu về Lục Nguyên cơ chứ.

- Cẩn thận, đây là Phù Sinh Nhược Mộng, chúng ta căn bản chưa đánh chết Lục Nguyên.

- Đúng, Phù Sinh Nhược Mộng!

Một giọng nói vang lên ở gần Bát Lăng văn minh phó chủ, Lục Nguyên tay đặt trên chuôi kiếm, lúc này đã đứng bên cạnh Bát Lăng văn minh phó chủ.

- Bát Lăng văn minh phó chủ, ngươi là văn minh phó chủ đầu tiên chết trong tay ta.

Sát khí của Lục Nguyên bao phủ trời đất, hiển nhiên là hắn muốn giết chết Bát Lăng văn minh phó chủ.

Bát Lăng văn minh phó chủ không khỏi giận dữ:

- Ta tiến vào Văn Minh cảnh không biết đã bao nhiêu năm tháng, ngươi vừa tiến vào Văn Minh cảnh đã muốn giao thủ với ta, thật sự là quá buồn cười.

Tay trái của Lục Nguyên giơ lên giữa hư không:

- Năm!

- Năm cái gì?

Bát Lăng văn minh phó chủ không khỏi quát hỏi.

- Trong vòng năm chiêu, đánh chết ngươi.

Lục Nguyên thản nhiên nói.

- Cái gì? Quá cuồng vọng!

Bát Lăng văn minh phó chủ không khỏi cười nhạo Lục Nguyên điên rồi, trong vòng năm chiêu giết hắn, đây quả thực là nằm mơ giữa ban ngày.

- Không tin à, vậy cứ thử xem.

Lục Nguyên nhún vai, lơ đễnh nói.

Lúc nãy, công kích của bốn cự đầu cũng không đánh trúng vào Lục Nguyên, chết chỉ là hư ảnh của hắn mà thôi, đánh trúng mà cũng như không. Vũ Yến văn minh phó chủ không khỏi kinh ngạc nhìn thân ảnh Lục Nguyên, còn có chiêu thức như vậy? Đây là Phù Sinh Nhược Mộng, Chu Thanh Huyền như hiểu ra điều gì, hắn đã sớm nghe nói về Phù Sinh Nhược Mộng, nhưng đây là lần đầu nhìn thấy, quả nhiên là một chiêu thức rất mạnh.

Hoang Ưng văn minh phó chủ, Lực Thánh văn minh phó chủ đều phát hiện Lục Nguyên có được Phù Sinh Nhược Mộng thì gần như không thể giết chết, Tiên chi tử lập tức truyền âm cho Lực Thánh văn minh phó chủ:

- Lực Thánh văn minh phó chủ, Tiên Cổ văn minh chúng ta có một chiêu khắc chế được Phù Sinh Nhược Mộng của Lục nguyên, đó là Văn Minh Thiên Tỏa, nhưng bây giờ ta còn chưa thể hoàn toàn vận dụng nó, do ngươi đến vận dụng đi.

Lực Thánh văn minh phó chủ gật đầu.

Một chiêu Văn Minh Thiên Tỏa này chính là tuyệt chiêu mà Ngọc Hoàng đại đế dùng để đối phó với Phù Sinh Nhược Mộng của Lục Nguyên ở Văn Minh thánh địa, là do Tiên Cổ văn minh chi chủ sáng tạo.

Văn Minh Thiên Tỏa! Đây là một chiêu thức, có thể khóa lại bất cứ chiêu thức nào chưa đạt đến Văn Minh cấp.

Hơn nữa, uy lực của Văn Minh Thiên Tỏa còn không chỉ như vậy.

Năm đó, Tiên Cổ văn minh chi chủ sáng chế ra một chiêu Văn Minh Thiên Tỏa này, thiết lập cho nó có một đặc tính, đó là có thể khóa một tuyệt chiêu của đối phương, khiến cho tuyệt chiêu này không thể vận dụng dễ dàng được nữa. Nhưng cũng có một hạn chế, đó là pháp lực phải cao hơn đối phương thì mới sử dụng được. Nguyên nhân vì vậy nên Tiên chi tử mới đem Văn Minh Thiên Tỏa truyền cho Lực Thánh văn minh phó chủ. Nếu không, lấy thực lực của Tiên chi tử mà muốn khắc chế Lục Nguyên bây giờ thì sẽ rất khó.

Tốc độ hắn truyền khá nhanh.

Mà tốc độ học của Lực Thánh văn minh phó chủ cũng rất nhanh.

Ba phút, nhiều nhất là ba phút thì Lực Thánh văn minh phó chủ sẽ có thể thi triển ra chiêu này.

Mà ba phút thì quá ngắn, quá ngắn.

Lúc này Lục Nguyên đi đến chỗ Bát Lăng văn minh phó chủ, phát ra tuyên ngôn năm chiêu của mình.

Bát Lăng văn minh phó chủ hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi muốn thắng ta dễ dàng như vậy, thật đúng là nằm mơ. Hôm nay sẽ cho ngươi thấy sự lợi hại của Văn Minh cảnh lão làng.

Tám chiếc thần Giản của hắn đánh ra “Yểm Nhật”, “Đoạn Thủy”, “Chuyển Phách”, “Huyền Tiễn”, “Kinh Nghê”, “Khước Tà”, “Chân Cương” đều xuất hiện, đâm ra chiêu thước vô cùng huyễn lệ trên hư không.

Mà Lục Nguyên bước lên một bước:

- Kiếm Đạo chi môn, xuất hiện cho ta!

Kiếm Đạo chi môn cao vạn trượng xuất hiện dưới sự triệu hoán của Lục Nguyên, ép về phía Bát Lăng văn minh phó chủ, chỉ trong nháy mắt đã cắn nuốt tất cả Giản chiêu của Bát Lăng văn minh phó chủ. Tên kia không khỏi ngẩn ra, đây là có chuyện gì? Rõ ràng là Giản chiêu, vậy mà lại bị Kiếm Đạo chi môn khắc chế.

Lục Nguyên nhìn về phía Bát Lăng văn minh phó chủ:

- Nhất định ngươi sẽ rất kinh ngạc vì sao Giản chiêu của mình lại bị ta khắc chế, cái này thật ra rất đơn giản, Giản chi đạo chỉ là phản đồ của Kiếm đạo, là một loại biến chủng thấp kém mà thôi. Gặp phải Kiếm Đạo chi môn chân chính, đương nhiên ngươi chỉ có nước bị khắc chế.

Lục Nguyên nói toạc ra sự thực, chọc tức Bát Lăng văn minh phó chủ. Một khi tên kia sinh ra phẫn nộ, cảm giác nhục nhã, như vậy sẽ có sơ hở.

Mà sơ hở một khi đã sinh ra thì sẽ bị Lục Nguyên lợi dụng.

Lục Nguyên giẫm chân đi về phía trước, đâm ra kiếm đầu tiên.

Một kiếm này đánh ra bởi Dưỡng Ngô tiên kiếm, đường đường chính chính, một kiếm đâm tới, khí thế vô song. Bát Lăng văn minh phó chủ muốn dùng ra chiêu thức đối phó, hắn ít nhất có tám trăm tám mươi tám cách có thể phá một chiêu này, nhưng tất cả chieu thức đều bị Kiếm Đạo chi môn khắc chế.

Kiếm đầu tiên, Bát Lăng văn minh phó chủ đã bị ép xuống hạ phong.

Lục Nguyên cười thản nhiên:

- Ngươi thuộc Giản đạo, biến chủng của Kiếm đạo, hôm nay sẽ cho ngươi thấy thế nào mới là kiếm thuật chân chính, cho ngươi hiểu kiếm thuật vĩ đại đến mức nào.

Lục Nguyên không ngừng dùng lời nói khiêu khích Bát Lăng văn minh phó chủ, hi vọng cho tâm linh hắn có thể xuất hiện một chút sơ hở.

Đương nhiên, Lục Nguyên biết muốn đả kích tâm linh một Văn Minh cảnh không hề dễ dàng, đâu có ai đạt đến cảnh giới này mà tâm linh yếu ớt chứ, sẽ không dễ dàng xuất hiện sơ hở.

Cho nên Lục Nguyên phải phối hợp kiếm trong tay.

Trong nháy mắt liền đánh ra Kiếm Bát, Vạn Kiếm Quy Nhất! Một kiếm này xuyên qua hạn chế về không gian và thời gian, lập tức đem tuyệt chêu bạo phát ra. Chiêu này thuộc về một cấp văn minh đại chiêu, lúc trước chưa đạt tới Văn Minh cảnh nên không thể vận dụng hoàn toàn, nhưng hiện giờ đã khác rồi. Một chiêu Kiếm Bát, Vạn Kiếm Quy Nhất này vừa dùng ra thì đã có khí tượng hoàn toàn khác trước. Trong một kiếm, chứa vạn loại tuyệt chiêu, văn minh khí tượng dày đặc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK