Gã không dám tin có chuyện tà dị như vậy sao có thể xảy ra? Nhưng trong người đúng là pháp lực hồng hoang bị kiếm khí áp chế, đây là kiếm khí quái dị cỡ nào, hoàn toàn vượt qua tri thức của Thất Hoang Tập, nên gã bật thốt ra tiếng.
Lục Nguyên mỉm cười nói:
- Không tệ.
Đấy là nụ cười cực kỳ tự tin. Lục Nguyên nắm chặt đoản kiếm hai tấc, trong tay hắn đỏa kiếm hai tấc phun nuốt vô số hồng hoang nguyên khí, tỏa ra tơ sáng như định tiêu diệt cắn nuốt chín tầng trời.
Hắn nói:
- Quên cho các ngươi biết một việc, thanh kiếm của ta tên gọi kiếm khắc hoang!
Khắc! Hoang! Kiếm!
Tên kiếm thật vang dội!
Từ đó giờ chỉ có đạo lý hồng hoang khắc kiếm, chưa từng có chuyện kiếm khắc hồng hoang.
Lục Nguyên quá mức tự tin rồi đi? Thất Hoang Động không cho là đúng, vì kiếm khắc hồng hoang là việc không thể nào. Nhưng Thất Hoang Tập biến sắc mặt.
Trong bốn người chỉ Thất Hoang Động chưa bị thương, gã hỏi:
- Có thật hả?
Thất Hoang Tập sắc mặt vô cùng nghiêm túc gật đầu, dù gã không muốn thừa nhận nhưng đúng là sự thật.
Cái này! Cái này! Cái này! Cái này! Cái này! Cái này! Cái này! Trước giờ chưa có việc khiến người kinh ngạc như vậy. Vốn họ chỉ định tiêu diệt đệ tử trung tâm Kiếm Môn bình thường mà thôi, tưởng rằng việc dễ như trở bàn tay, nhưng không ngờ rằng trên người đệ tử trung tâm Kiếm Môn xảy ra việc quái dị như vậy, có thể lấy kiếm khắc hồng hoang!
Lục Nguyên xoay người nhìn Thất Hoang Động, nói:
- Ngươi là tên cuối cùng.
Thất Hoang Động múa côn, gã luyện Vượn Ma Đại thánh tâm pháp.
Gã nói:
- Cũng được, để ta dùng Vượn Ma Đại thánh tâm pháp triệt để tiêu diệt ngươi!
Trường côn trong tay bay lên xuống, đánh hướng Lục Nguyên. Gã luôn cho rằng côn pháp của mình khó nắm bắt, một khi vận dụng Vượn Ma Đại thánh tâm pháp là như hóa thành con Vượn Ma, mỗi một gậy đều tinh diệu vô song.
Nhưng gã lập tức phát hiện mình sai rồi.
Cái gọi là côn pháp tinh diệu ở trước mặt kiếm pháp tinh diệu của Lục Nguyên không có đất dùng võ.
Bởi vì kiếm pháp của Lục Nguyên càng tinh, càng diệu, càng tuyệt.
Thượng cổ Vượn Ma Đại thánh nổi tiếng nhanh nhẹn, khi chiến đấu không ngừng chạy nhanh đổi vị trí, tập kích kẻ địch, nhưng Thất Hoang Động phát hiện mặc kệ gã chạy nhanh cỡ nào, rõ ràng đến góc chết linh giác rồi mà Lục Nguyên vẫn dễ dàng tìm ra vị trí, đây đương nhiên là tác dụng của không gian thiết tắc. Lục Nguyên chưa luyện thành không gian thiết tắc, nhưng muốn luyện thành không gian thiết tắc cần bảy kiếm ý đông, nam, tây, bắc, thượng, trung, hạ, hiểu rõ không gian vô cùng. Thất Hoang Động đúng là có sức chiến đấu không sai, tuy nhiên, Lục Nguyên ra một kiếm cực kỳ tinh diệu, không ngừng áp súc phạm vi gã hoạt động.
Phạm vi Thất Hoang Động có thể hoạt động ngày càng ít, cuối cùng bị hạn chế trong một kiếm của Lục Nguyên, cố tình một kiếm này chỉ là đảo kiếm dài hai tấc.
Thất Hoang Động muốn phản kháng, sau lưng xuất hiện ảo ảnh Vượn Ma to vô cùng, đây là Vượn Ma Đại thánh tâm pháp một chiêu cực kỳ khủng bố, triệu hoán ra hồng hoang vượn ma. Một khi triệu hoán ra hồng hoang vượn ma thì vô cùng đáng sợ, nhưng gã chưa hoàn thành thì một nhát kiếm khắc hoang của Lục Nguyên dễ dàng chặt đứt ảo ảnh Vượn Ma của Thất Hoang Động, phá hủy tuyệt chiêu cuối cùng của gã.
- Ngươi, ngươi, ngươi thật có lực lượng khắc chế hồng hoang.
Thất Hoang Động kinh hoàng hoảng sợ. Thất Hoang Động từng đánh chết người kiếm tu, lúc giết thấy bộ dạng kinh hoàng hoảng loạn của kiếm tu thì rất sướng, tuy nhiên bây giờ đến lượt gã. Khi Thất Hoang Động run sợ thì kiếm khắc hoang đã tới trước ngực rạch vệt máu.
Thì ra máu thái cổ văn minh cũng có màu đỏ.
Trong chớp mắt, Lục Nguyên cảm thấy thần trí mình hoảng hốt.
Lục Nguyên lờ mờ cảm thấy mình đi đến thế giới vô cùng khổng lồ. Trước khi vào thế giới này có một tòa thế giới môn. Thế giới môn thật là to lớn cao vô biên bao la, Lục Nguyên ngẩng đầu nhìn thấy cao nhất có bộ văn tự.
Kiếm Giới!
Đi đến giới này!
Lúc trước tu hành ở Ẩn Kiếm tông mình từng đi Kiếm Giới một lần, khi đó cũng như bây giờ, đứng ở cửa Kiếm Giới.
Mình bị Kiếm Giới triệu hoán? Lục Nguyên thắc mắc nghĩ, chính lúc này, cửa Kiếm Giới chậm rãi mở ra, bày ở trước mắt hắn là một thế giới bao la vô cùng. Đập vào mắt đều là từng thanh kiếm, kiếm có cao có nhỏ nhưng không khác biệt mỗi một thanh kiếm đều cường đại.
Đây là một thế giới kiếm!
Lục Nguyên sớm rất tò mò Kiếm Giới, lập tức tiến vào trong thế giới kiếm.
Bước vào thế giới kiếm, dọc đường đi hắn thấy rất nhiều thanh tiên kiếm. Những tiên kiếm có địa bàn riêng, nhưng Lục Nguyên phát hiện mình có thể hoạt động một khu vực rất nhỏ, đây là sao? Tại sao không vào được thế giới càng bao la?
Thật ra lý do sự việc khá đơn giản.
Kiếm Giới, đi đến thế giới.
Lần trước Lục Nguyên ở Ẩn Kiếm tông mộ Bách Kiếm được Kiếm Giới thừa nhận, có thể đứng ngoài Kiếm Giới từ xa nhìn giới vô cùng khổng lồ cường đại.
Lần này Lục Nguyên có thể được chấp nhận lớn nhất đi vào vào Kiếm Giới là nguyên nhân rất đơn giản.
Kiếm khắc hoang! Kiếm bị hồng hoang khắc chế, đây là thiết tắc của bản kỷ nguyên. Bản kỷ nguyên sinh ra lâu như vậy, trước nay không một ai lấy kiếm khắc chế hồng hoang. Kiếm tu muốn chiến thắng người thái cổ văn minh cực kỳ khó khăn, bình thường phải là pháp lực cao hơn ba tầng mới thắng nổi. Lục Nguyên nhờ chữ tiến dẫn dắt khai phá ra kiếm khắc hoang, triệt để đi ngược đạo, lấy kiếm khắc chế hồng hoang, sáng tạo ra kỳ tích chưa từng có trong bản kỷ nguyên.
Cho nên, kiếm động! Kiếm Giới thừa nhận! Kiếm Giới môn mở rộng với Lục Nguyên.
Tất nhiên chỉ vẻn vẹn mở Kiếm Giới môn, quyền hạn một phần rất nhỏ, đa số khu vực vẫn không thể đi. Kiếm Giới là thế giới cực kỳ bí ẩn, chỗ sâu nhất ẩn giấu cổ tự bí ẩn nhất kiếm đạo, lực lượng cổ tự thật là kinh thiên động địa, so với chữ phong do ba mươi hai chữ hợp lại còn cường đại hơn rất nhiều.
Cổ tự bí ẩn đó là hy vọng kiếm đạo vùng lên.
Hoàn toàn nắm giữ Kiếm Giới là có thể nắm giữ kiếm đạo cổ tự cực kỳ bí ẩn kia.
Đương nhiên bây giờ Lục Nguyên được một phần Kiếm Giới chấp nhận được đến ích lợi khá lớn.
Lúc này trên không trung có ba sợi xích vươn hướng Lục Nguyên.
Lục Nguyên định nhúc nhích nhưng trực giác cảm thấy Kiếm Giới sẽ không hại mình, vậy nên đứng im, mặc kệ ba sợi xích quấn quanh người. Ba sợi xích cũng lạ, một sợi phản, một sợi tà, một sợi thác, ba xiềng xích vô cùng quái dị trói Lục Nguyên lại.
Cùng lúc đó, nhiều ý thức tiến vào đầu Lục Nguyên.
Ba xiềng xích hư không vươn đến đầu vai Lục Nguyên, vài luồng ý thức nhập vào óc hắn.
Phản! Tà! Thác!
Khoảnh khắc này, Lục Nguyên cảm giác như thần trì đảo ngược hỗn loạn. Giờ phút này Lục Nguyên cảm giác một trăm lẻ ba kiếm ý quay cuồng, vài chục kiếm ý phản tới, vài chục kiếm ý tà đi, vài chục kiếm ý cho hắn cảm giác là sai, dường như hắn sai rồi.
Thật ra bây giờ đâu chỉ là kiếm ý tạo phản.
Pháp lực toàn thân cũng tạo phản, chốc lát phản, một lát tà, lát sau thác. Pháp lực vốn vô cùng nhu hòa của Lục Nguyên giờ đây điên cuồng va đụng, ý thức cũng không ngừng phản, tà, thác, cảm giác khó chịu khiến người muốn ói máu. Phụt một tiếng, Lục Nguyên thật sự hộc máu.