Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Nguyên dám khiêu khích Hoang Chi Tử không phải không có lý.

Phó chủ phong chi văn minh bất giác trông chờ vào Lục Nguyên, bây giờ cách cục thiên địa ngày càng kỳ diệu, nếu hắn có thể mau chóng trưởng thành thì có lẽ thế lực bên mình sẽ thêm một tướng mạnh, đây là việc rất đáng mừng.

Lục Nguyên không ở lại phong chi văn minh bao lâu. Đám Phong Tinh Tinh, Phong Minh Ý có giữ lại nhưng nghĩ đến ba mươi năm sau thì Thiên Lý phó chủ văn minh sẽ xuất quan, đó là sát thần tám pháp lực kỷ nguyên, còn muốn phân thây Nho Chi phó chủ văn minh, nghĩ đến điều đó là Lục Nguyên nhận thấy hắn không thể nào dừng bước chân được.

Đúng vậy, có lúc mình không thể ngừng lại.

Tuy rằng ngừng lại ngủ một giấc, uống hớp rượu là chuyện rất thoải mái.

Trong phong chi văn minh hắn phát hiện bàn tán nhiều nhất vẫn là Lý Thái Sử bí ẩn. Lý Thái Sử bí ẩn lộ mặt mỗi lần đều là lát sau biến mất, mỗi lần xuất hiện đều có chiến tích kinh người, đánh bại Ma Chi Tử, chém Uông Huyết Trạch, Chu Thiên Nhân, vân vân và vân vân, cực kỳ đáng sợ.

Lục Nguyên mỉm cười rời khỏi phong chi văn minh.

Sau khi đi khỏi phong chi văn minh, Lục Nguyên suy nghĩ nên đi đâu bây giờ?

Đại khái thế lực bên pháp cổ văn minh và võ cổ văn minh còn có phủ chi văn minh, dược chi văn minh, thiên mẫu văn minh, thánh quang văn minh, tán chi văn minh, long chi văn minh, đồ chi văn minh, băng chi văn minh, hỏa chi văn minh, dạ chi văn minh, điểu chi văn minh, cầm chi văn minh, mình nên đi đâu đây?

Đếm tới đếm lui trong đó hơi có giao tình với mình chính là thiên mẫu văn minh, không lẽ sẽ đi thiên mẫu văn minh ư? Thôi đừng, mới nghĩ đến bốn chữ chủng mã kỷ nguyên là Lục Nguyên tưởng tượng ra mấy chuyện không tốt, không kiềm được đánh rùng mình. Thôi đi, kiên quyết không nghĩ tới mấy chuyện này, nhất định sẽ không đi thiên mẫu văn minh, bốn chữ chủng mã kỷ nguyên có lực sát thương quá lớn.

Lục Nguyên ở không trung trôi nổi, trong phút chốc không biết nên đi đâu đây nữa.

Một ngày nào đó, Lục Nguyên đáp xuống một tinh cầu, trên tinh cầu này vốn có một phân đà Kiếm Môn nhưng đáng tiếc khi ấy Hoang Chi Tử muốn diệt Kiếm Môn, cuối cùng tổng bộ Kiếm Môn bị Chu Thanh Huyền mang đi nên phân đà cũng biến mất ngay sau đó. Lục Nguyên đứng trên phân đà, chỗ này sớm là một mảnh phế tích.

Ủa!

Có một tín hiệu cầu cứu. Kiếm Môn có tín hiệu riêng, là mới khắc không lâu, là ai ở đây cầu cứu?

Lục Nguyên tản ra thần thức có nghe tiếng bàn tán.

- Nghe nói gần đây có một thuộc hạ cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng bắt một cô gái.

- Dưới tay cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng ra tay hả? Cô gái kia có thân phận gì vậy?

- Không biết nữa, nhưng nghe nói nàng ta tên là Sư Phi Tiên.

Lục Nguyên nghe vậy tim rớt cái bịch, dấu vết cầu cứu mới, Sư Phi Tiên!

Chắc là sư muội của mình rồi. Sư Phi Tiên sau này cũng bái vào môn hạ Thái Sử không, là sư muội cùng một sư phụ với Lục Nguyên.

Sư Phi Tiên! Trong đầu bất giác hiện ra thiếu nữ cầm kiếm thanh lệ như tiên.

Người thiếu nữ này vĩnh viễn

Yên tĩnh luyện kiếm, yên tĩnh tăng thực lực của mình.

Đã thật lâu không có gặp thiếu nữ yên tĩnh mà thanh lệ như tiên này, không ngờ bây giờ gặp lại.

Sư Phi Tiên đã phát ra tín hiệu cầu cứu thì tất nhiên mình phải đi cứu rồi.

Đây là đạo nghĩa đồng môn, huống chi Sư Phi Tiên là một trong thiên tài kiếm đạo, kiếm đạo hiếm hoi thiên tài, mình muốn phục hưng kiếm đạo thì bất cứ thiên tài kiếm đạo nào có thể cứu liền cứu, giống Kiếm Chi Tử hết thuốc cứu chữa thì tất nhiên là ngoại lệ. Lại nói mình và Sư Phi Tiên trước kia có chút giao tình.

Muốn cứu Sư Phi Tiên thì trước tiên phải xác định người đó ở đâu đã.

Lục Nguyên nhoáng người đáp xuống trước mặt mấy người đang bàn tán.

Lục Nguyên lạnh nhạt hỏi:

- Ra tay là thuộc hai của vị cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng nào?

Tuy nhiên phát ra khí thế gần với cấp văn minh, khiến mấy cao thủ thế giới cảnh đang bàn tán súy quỳ xuống. Cấp bậc của Lục Nguyên kém xa văn minh cảnh nhưng muốn đánh thế giới cảnh bình thường thì chỉ búng tay một cái là xong.

Mấy thế giới cảnh đang bàn tán ó người lập tức nói:

- Là thuộc hạ của Đồ Tể Cao Tiến xếp hạng bốn mươi tám trong cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng.

- Đồ Tể Cao Tiến xếp hạng bốn mươi tám?

Lục Nguyên kinh ngạc nói:

- Một Đồ Tể Cao Tiến bình thường cũng dám vênh váo như vậy?

Hắn nói lời này khiến mấy thế giới cảnh muốn khóc ròng. Cái gì mà Đồ Tể Cao Tiến bình thường? Đồ Tể Cao Tiến là đại nhân vật trong thiên địa, nói chính xác hơn thì cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng dù là ai đều là hạng nỏi danh cổ kim vang dội cả, ai mà chẳng là loại tiêu diệt vô số thế giới cảnh dễ như chơi? Thanh y thanh niên này rốt cuộc là đại thần nào vậy trời.

Lý do Lục Nguyên nói vậy là vì Chu Thiên Nhân hạng thứ bốn mươi sáu, Uông Huyết Trạch hạng thứ bốn mươi bảy đều gục dưới tay Lục Nguyên, chỉ có thể mà thôi. Cuộc chiến cuối cùng ở nho chi văn minh Lục Nguyên nhẹ nhàng giải quyết Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch, rồi hấp thu hai phần văn minh mảnh vỡ của hai người, thực lực tăng lên cho nên mới không để mắt Đồ Tể Cao Tiến xếp hạng còn sau cả Uông Huyết Trạch, Chu Thiên Nhân.

Lục Nguyên hỏi:

- Vậy các ngươi có biết chỗ Đồ Tể Cao Tiến và thuộc hạ ở đâu không?

Trong mấy thế giới cảnh có một người nói:

- Đồ Tể Cao Tiến thích nhất giết người, thuộc hạ của gã cũng học theo phong cách, chúng ta từ xa liếc một cái có khả năng bị móc mắt nên đâu dám lại gần, nên không thể nào biết chỗ hắn ở.

Lục Nguyên nghe thấy có lý, sự thật đúng là vậy, xem ra chỉ có thể tự mình tìm kiếm.

Chớp mắt Lục Nguyên động, tốc độ như điện, thần niệm phóng ra tìm tòi bốn phía.

Lục Nguyên rời đi, mấy thế giới cảnh còn lại đều xì xầm, có thể xem thường Đồ Tể Cao Tiến thuộc cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng thì đó là đại thần nào? Nhưng trong thoáng chốc không thể đoán ra thân phận chính xác, không thể đánh giá được Lục Nguyên rốt cuộc là nhân vật nào.

Lục Nguyên ở không trung quét thần niệm, tìm thuộc hạ Đồ Tể Cao Tiến.

Lục Nguyên quét thần niệm khoảng cách là mấy vạn dặm, đây chính là thực lực gần với văn minh cảnh, nếu là văn minh cảnh thì thần niệm quét mấy chục vạn dặm cũng bình thường. Đến chủ văn minh thì càng khoa trương, thần niệm quét qua mấy trăm vạn thậm chí là mấy ngàn vạn dặm xảy ra chuyện gì đều nằm trong thần niệm của người đó, không thể lừa dối.

Lục Nguyên vừa bay vừa lấy làm lạ, những người này tại sao muốn bắt Sư Phi Tiên đi? Sư Phi Tiên chắc là không có gì đáng giá khiến cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng ra tay mới đúng.

Lục Nguyên vừa đi thừa thăm dò, rốt cuộc phát hiện một đám người đáng ngờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK