Kiếm pháp hiện nay của Lục Nguyên có giận dữ và hào khí bình thường không có. Hắn lúc thường ngày tâm tính khá bình hòa, về kiếm pháp coi như thắng được đối phương. Kỳ thực hắn có thể chờ đối phương trước xuất kiếm, lấy kiếm chiêu chậm rãi tiêu hao đối phương đến khi bất đắc dĩ mới thôi, tâm tính quyết định loại chiến đấu này. Nhưng bây giờ vì suýt chết trong tay Lý Phong nên hắn giận dữ, không chờ Lý Phong rồi chậm rãi xuống tay nữa, hắn trực tiếp công kích, một chiêu nhanh hơn một chiêu, kiếm thế như sóng to gió lớn, từng chiêu thế đánh hung mãnh.
Trong chiến đấu như thế này, Lục Nguyên cảm giác ra sự sảng khoái bình thường không cảm thấy được.
Hoàn toàn áp chế!
Lý Phong không ngừng than khổ. Trước khi lão đấu với Lục Nguyên thì chưa từng tưởng tượng sẽ bị tiểu bối như Lục Nguyên gắt gao áp chế. Lão vẫn cho rằng Lục Nguyên chỉ là một hậu bối có tiếng mà không có miếng thôi, kết quả lão lại bị hậu bối này áp chế.
Chấn kinh còn có người nhanh chóng tới đây. Chỗ này là Ám Kiếm sơn trang, là một sơn trang dưới sơn cước Bắc phong do Lý Nguyên Bạch xây dựng, coi như thế lực của ông. Bên trong sơn trang có không ít tu tiên giả, chẳng qua trong đó vài tu tiên giả luyện thể kỳ bởi vì một việc mà đã bị sai đi đâu rồi, số còn lại nghe nói Lý Phong ám sát thiếu chủ thì vô cùng kinh ngạc. Lý Phong lại dám ám sát thiếu chủ? Nguy hơn là Lý Phong là tu tiên giả luyện thể kỳ, thiếu chủ thì chỉ là tu tiên giả luyện khí kỳ, thế thì chẳng phải thiếu chủ sẽ chết trong tay Lý Phong sao? Nếu như thiếu chủ chết trong tay Lý Phong, vậy sẽ là một trận động đất kinh thiên động địa.
Hiện nay người ở lại trong Lý gia sơn trang không có một tu tiên giả luyện thể kỳ nào, nhưng nghe nói thiếu chủ gặp nguy thì lập tức chạy đến ngay. Dù họ chạy tới chưa chắc hữu dụng, nhưng cũng phải đến. Người ở tại Ám Kiếm sơn trang đa số rất trung thành với Lý Nguyên Bạch. Khi họ tới sân xem tình hình trước mắt thì giật nảy mình.
Thanh y thiếu niên áp chế lão già áo xám, mặc kệ lão già áo xám dùng kiếm hay pháp thuật đều bị áp chế. Dưỡng Ngô kiếm xoay quanh trên dưới, phá từng đòn phản kích tầng tầng của lão già áo xám.
Họ không nhìn lầm chứ? Người Ám Kiếm sơn trang dụi mắt, nghi ngờ mình trông nhầm. Đáng tiếc xoa mắt xong phát hiện vẫn là vậy, đúng là thiếu chủ áp chế Lý Phong. Thật sự có chuyện vớ vẩn thế này ư? Tu tiên giả luyện khí áp chế tu tiên giả luyện thể kỳ? Điều này không thể nào?
Người Ám Kiếm sơn trang chăm chú xem, cẩn thận quan sát lập tức phát hiện, thiếu chủ và lão già áo xám Lý Phong giao đấu song kiếm va chạm, thiếu chủ không hề yếu thế về pháp lực. Tức là nói thiếu chủ cũng là luyện thể kỳ?
Luyện thể kỳ!
Luyện thể kỳ là cái gì? Đây là tiêu chí chân chính bước vào ngưỡng cửa tu tiên giả!
Chỉ có đến luyện thể kỳ thì pháp lực mới bắt đầu cải tạo thân thể.
Chỉ có đến luyện thể kỳ mới có thể ngự khí ly không.
Chỉ có đến luyện thể kỳ mới có thể sống thọ năm trăm.
Muốn từ luyện khí thập tầng đột phá đến luyện thể kỳ đệ nhất tầng ngự khí ly không khá là gian nan, không biết bao nhiêu tu tiên giả khựng lại tại cửa nảy một bước khó tiến, không ngờ thiếu chủ lại đột phá được, đến luyện thể kỳ đệ nhất tầng ngự khí ly không. Điều này đối với người trung thành Lý Nguyên Bạch là một việc rất vui mừng.
Lão chủ nhân tối đa còn hơn một năm tuổi thọ, thiếu chủ biến càng mạnh thì bọn họ đi theo hắn tất nhiên sẽ được lợi không ít.
Đám người mới bắt đầu thì vô cùng lo lắng, nay yên tâm xem thiếu chủ áp chế Lý Phong. Thanh y thiếu niên nắm trường kiếm ra tay, công kích một đợt so với một đợt càng cao khiến lão già áo xám tuyệt vọng chống đỡ.
Ám Kiếm sơn trang xây ở nơi khá hẻo lánh dưới chân Bắc phong.
Sơn trang xây trong rừng rậm, đại thụ che trời bao vây Ám Kiếm sơn trang, bên trong trang vô cùng thanh u.
Bình thường sơn trang rất yên tĩnh bình lặng, ngẫu nhiên truyền đến tiếng chim tước hót.
Hiện nay sơn trang cũng yên tĩnh, chẳng qua tĩnh mịch ngay cả tiếng hô hấp cũng không dám quá lớn.
Trong sân bên trong sơn trang, sân đầy hoa hồng rụng, đá xanh vỡ nát, nhánh cây bị nghiền. Lúc này một ông lão tóc trắng áo trắng chắp tay đứng. Ông lão tóc trắng này tạo áp lực rất lớn cho xung quanh. Lý Nguyên Bạch sắc mặt nghiêm túc, ông vốn tưởng một năm cuối cùng trong đời sẽ không tức giận, nhưng lần này kiềm không được nổi giận.
Thuộc hạ của ông lại có kẻ dám ám sát đệ tử của ông.
Lý Nguyên Bạch rất hiểu về lòng người, lập tức đoán đại khái nguyên nhân lần ám sát này. Cũng đúng, dưới tay ông có không ít nhân vật trác tuyệt, đại biểu nhất là Tứ Tôn Ngũ Khách, Thanh Ngũ Khách Thượng Quan Khanh, Bạch Ngũ Khách Nam Cung Bạch, Hồng Ngũ Khách Tư Đồ Hồng, Hắc Ngũ Khách Mộ Dung Ám. Trong đám người này có trung thành tận tâm với ông sẽ tiếp tục ủng hộ đệ tử của ông, có người đã không bao nhiêu lòng trung thành, muốn đứng trên đỉnh núi khác.
Núp sau lưng Lý Phong điều khiển lão rốt cuộc là ai?
Lần này Lý Nguyên Bạch không đem sự việc báo lên Bắc phong.
Chuyện xảy ra tại Ám Kiếm sơn trang, Lý Phong là thuộc hạ của ông, xuống tay là thuộc hạ mình, đây coi như là việc riêng không cần gây đến Bắc phong. Nếu việc thuộc hạ của mình đưa lên tận Bắc phong thì chứng mình ông không thể cai quản được thuộc hạ, đây đối với cửu đại tri danh kiếm tiên là việc khá mất mặt.
Nhưng nhất định phải xử lý việc này.
Lý Nguyên Bạch sắc mặt âm trầm. Mặc kệ sau lưng Lý Phong là ai thì ông nhất định phải giải quyết việc này. Ông còn chưa chết mà đám người đó dám xằng bậy, không lẽ coi ông là người chết rồi? Xem ra đám người đó đã quên năm đó Thùy Mộ Kiếm Tiên giết người như thế nào.
Lý Nguyên Bạch sắc mặt âm trầm, đám người trong Ám Kiếm sơn trang tất nhiên không dám lên tiếng, thậm chí sợ đến không dám thở mạnh.
Bình thường Lý Nguyên Bạch ở trước mặt mọi người là trưởng bối hiền lành, nhưng có thể trở thành thủ lĩnh thế lực lớn như vậy, bản thân ông đương nhiên có mặt sát phạt quyết đoán. Lúc này lộ ra trước mắt Ám Kiếm sơn trang chính là mặt đó.
Lý Nguyên Bạch nhìn Lý Phong không xa bị kiềm chế, biểu tình nghiêm túc, mặt trầm như nước.
Lý Nguyên Bạch có chút kinh ngạc nhìn hướng Lục Nguyên.
Đến nay ông vẫn không hiểu rõ Lục Nguyên làm sao tới luyện thể kỳ. Khi nghe nói Lý Phong trong Ám Kiếm sơn trang ám sát Lục Nguyên thì Lý Nguyên Bạch chấn kinh, nghe Lục Nguyên đột phá đến luyện thể kỳ ông càng kinh hơn. Trải qua sóng gió bao năm, khi ông nghe được tin này, phản ứng đầu tiên là bàn tay vuốt râu khựng lại ít nhất năm giây.
Đến hiện nay Lý Nguyên Bạch vẫn còn khó tin.
Ông lại hỏi một lần:
- Ngươi đến luyện thể kỳ?
Lục Nguyên gật đầu. Cảm giác bây giờ rất dễ chịu, pháp lực ùa vào mỗi vị trí trên người, toàn thân bao phủ trong pháp lực, cảm giác xương, thịt, máu, da, lông đều tràn ngập lực lượng.
Lý Nguyên Bạch lại hỏi:
- Làm sao lĩnh ngộ đột phá?
Lục Nguyên có sao nói vậy:
- Hình như lúc chiến đấu với Lý Phong, không biết tại sao đột phá nữa.
Chẳng qua giọng điệu đáp lời có vẻ vô tội, khiến Lý Nguyên Bạch nghe không biết nên nói gì. Nói thật thì Lý Nguyên Bạch có chút hâm mộ cộng ghen tỵ đệ tử này. Năm đó ông kẹt tại cửa này năm năm mới đột phá, nay đệ tử của ông mới khựng ở cửa hai tháng mà đột phá rồi, đây rốt cuộc là may mắn hay là thứ gì khác?