Định lý chuyển chân lý, là mệnh đã định sẵn.
Số mệnh không thể nào kháng cự.
Định lý chi thư, Chân lý chi bút, đây là hai kiện pháp bảo ở sâu trong tối tăm.
Lục Nguyên ngồi ngay ngắn một chỗ, mặc cho mầm móng Tiểu mệnh vận thuật dây dưa với Định lý chi thư, Chân lý chi bút, biến hóa liên tục nảy sinh, Lúc này, Lục Nguyên thấy được Đại mệnh vận thiết tắc xuất hiện từ vô số kỷ nguyên trước, mà Đại mệnh vận thiết tắc vận chuyển ở hư không, cuối cùng chia thành mười phần.
Mà một phần trong mười phần này hóa thành mười thứ.
Cái đầu tiên trong mười phần tạo thành sách.
Cái thứ hai hóa thành bút.
Sách là định lý chi thư.
Bút là Chân lý chi bút.
Chẳng qua bất kể là thứ gì đều bị thiên địa tự nhiên khiến long đong, bởi vì bất kể thứ gì đều quá mức sắc bén, phong duệ, cho nên thiên địa đương nhiên bao bọc, muốn lột tầng vỏ ngoài này cũng không dễ dàng. Trong tay Thiên Lý văn minh phó chủ, Thiên Lý văn minh phó chủ không cách nào lột ra lớp vỏ ngoài này, cho nên dù khi sử dụng nhìn có vẻ vô cùng lợi hại, nhưng tác dụng chân chính của hai loại pháp bảo này vẫn chưa được dùng tới.
Mà Lục Nguyên có mầm móng của Tiểu mệnh vận thiết tắc, tiểu mệnh vận thiết tắc lại có liên quan tới Đại mệnh vận thiết tắc.
Cho nên mới có kết quả thế này.
Mầm móng Tiểu mệnh vận thiết tắc dễ dàng vén lên lớp vỏ ngoài, khiến Định lý chi thư cùng Chân lý chi bút quy vị.
Mà một khi quy vị thì rất nghiêm trọng.
Khi quy vị, diễn hóa một loại thiết tắc kinh thiên động địa! Đại mệnh vận thiết tắc!
Lúc này Lục Nguyên sang tỏ rất nhiểu chuyện mơ hồ trong số mệnh, mệnh đã chủ định, đương nhiên là thế.
Mà ta là mệnh vận chi thần!
Mệnh vận chi thần, siêu thoát văn minh chi vật!
Đương nhiên Lục Nguyên cũng hiểu nếu nói minh là Văn minh chi thần cùng với Đại vận mệnh thiết tắc kỳ thực đều không trọn vẹn, căn bản đều chỉ đạt tới hai thành, cho nên bản thân mình vẫn không thể siêu thoát văn minh, đạt tới Vĩnh hằng chi đạo.
Chỉ có điều không thể coi thường hai thành Mệnh vận thiết tắc!
Lục Nguyên mơ hồ cảm giác được hai thành Mệnh vận thiết tắc không kém so với Không gian thiết tắc, Luân hồi thiết tắc.
Cũng có thể nói một Đại mệnh vận thiết tắc có thể tương đương với năm thiết tắc!
Một thiết tắc tương đương với năm loại thiết tắc, có thể thấy sự khoa trương trong đó.
Sau khi đạt tới văn minh cảnh, càng tới gần văn minh chi chủ, chênh lệch thiết tắc giữa mọi người ngày càng nhỏ, trước kia Lục Nguyên đã mơ hồ cảm giác được. Cho nên hiện giờ Lục Nguyên đối chiến mới mấy nhân vật chiến lực mười kỷ nguyên vẫn phải cố hết sức, tỷ như khi đánh với Thiên lý văn minh phó chủ, nếu như không phải sử thư khắc chết, bản thân mình không thể đánh lại, trận chiến với Hoang Ôn văn minh phó chủ cũng rất tổn công phu. Lục Nguyên hoài nghi một khi mình chân chính đạt tới chin kỷ nguyên, thiết tắc của bản thân hoàn toàn không có ưu thế gì, như vậy không cách nào chiếm được ưu thế về mặt chiêu thức, không thể vượt cấp chiến đấu.
Mà hiện giờ đột nhiên có hai thành mệnh vận thiết tắc, mặc dù chỉ hai thành nhưng cũng đã có thể tương đương với một thiết tắc, tương đương có thêm một thứ rất hữu dụng. Có thể nói lần này quá may mắn, trước khi giao thủ với Thiên Lý văn minh phó chủ, chính mình cũng không ngờ tới thu hoạch sẽ lớn tới mức này.
Cũng tức là hiện giờ thập đại thiết tắc mình chỉ thiếu một cái Lực chi thiết tắc, còn Đại mệnh vận thiết tắc kém tám thành là đã có thể hoàn thành thập đại thiết tắc.
Lực chi thiết tắc mình không thành công, có lẽ là khi nào phải tìm một cơ hội hoàn toàn luyện thành.
Lục Nguyên nhớ tới thứ gì đó của Lực Bạo văn minh phó chủ, pháp hiện chính giữa thứ đó cũng có một mầm móng màu hổ phách, đó chính là mầm móng Lực chi thiết tắc. Lục Nguyên mượn lực lượng mầm móng đã tu thành cường và nhược tương hỗ tác dụng lực, chỉ còn hai loại là điện từ lực và vạn hữu dẫn lực.
Lục Nguyên mở mắt, hiện giờ toàn trường đều đang cuồng hoan. Lục Nguyên giết chết nhóm người Thiên Lý, mọi người lập tức thả Tam Thư văn minh phó chủ ra, đồng thời Nho chi văn minh thông qua Thủy kính thuật thấy tình hình chiến sự bên này cũng vui mừng như điên. Nho chi văn minh thắng lợi, không bị hủy diệt trong tay Thiên Lý văn minh phó chủ.
Mà Thiên Lý văn minh lưỡng cực phân hóa, chia ra làm hai cấp bậc to lớn, một là giai cấp thống trị, chính là nhân vật cấp Thiên Tôn trở nên cũng với thân nhân và gia đình của họ. Những người này đều cao cao tại thượng, là lực lượng thống trị trọng yếu ở Thiên Lý văn minh, bề ngoài quân tử, trong tối xa hoa dâm dật, vốn núi dựa của chúng chính là Thiên Lý văn minh phó chủ, nhưng hiện giờ Thiên Lý văn minh phó chủ chết, núi dựa của họ biến mất, lập tức liền bị Nho chi văn minh trấn áp.
Mà một phần giai cấp thống trị khác bình thường đều bị trói buộc trong cuộc sống phong kiến, tam cương ngũ thường hiện giờ đương nhiên vui mừng, họ không cần sống cuộc sống ám ảnh như trước nữa.
Đương nhiên, bất kể là bộ phận nào thì cũng đều do hai vị Khổng Ni và Khổng Minh Đức cầm đầu. Hai vị này là nhân vật quan trọng ở Nho chi văn minh, thực lực đối với Lục Nguyên thì có thể coi cực thấp, nhưng ở Trung ương thiên triều thì đã là rất cao, hơn nữa kinh nghiệm lâu năm, xử lí chính sự đơn giản. Nếu bắt Lục Nguyên xử lý những chuyện này tuyệt đối hắn không làm được, mỗi người am hiểu một phương diện riêng, Lục Nguyên am hiểu đánh nhau, chiến đấu. Đương nhiên Lục Nguyên còn am hiểu hai chuyện, một là uống rượu, hai là lười biếng, chỉ có điều hai việc này không được coi là chính nghiệp.
Ân oán giữa Nho chi văn minh và Thiên Lý văn minh cuối cùng đã đến lúc kết thúc.
- Di thể Nho chi văn minh phó chủ ta phải đưa đi, trái tim kẻ phụ tình này ta muốn moi nó ra.
Cầm chi văn minh phó chủ quát một tiếng, Khí Tiết văn minh phó chủ lập tức muốn ngăn cản, Tam Thư văn minh phó chủ lại mỉm cười ngăn Khí tiết văn minh phó chủ lại:
- Di thể của đại ca cứ để tẩu tử xử lý, tẩu tử muốn xử lý thế nào thì làm vậy.
Lục Nguyên cũng không khỏi ngẩn người, tại sao Tam Thư văn minh phó chủ lại nói những lời này.
Cầm chi văn minh phó chủ hừ lạnh một tiếng, hỏi ngược lại:
- Sao, ngươi cho rằng nhất định ta sẽ không mang di thể hắn đi sao? Ta sẽ moi tim hắn cho ngươi xem!
Tam Thư văn minh phó chủ chắp tay:
- Không dám!
Hắn nói vậy càng khiến Cầm chi văn minh phó chủ tức giận, mà Lục Nguyên cũng đã nhìn ra Cầm chi văn minh phó chủ căn bản không thể làm ra những việc như vậy. nàng yêu Nho chi văn minh phó chủ tới tận xương tủy, yêu càng sâu, hận càng sâu, cho nên mới xuất hiện những việc này. Vì vậy nàng ta căn bản không thể nào moi tim Nho chi văn minh phó chủ, Tam Thư văn minh phó chủ biết chuyện này cho nên mới không nói gì.
Cầm chi văn minh phó chủ tức giận một hồi rồi nói:
- Lý Thái Sử.
- Có đệ tử.
Lục Nguyên chắp tay lên tiếng.
- Ngươi khá lắm.
Cầm chi văn minh phó chủ gật đầu:
- Người trẻ tuổi cần phải không được kiêu ngạo tự mãn, nên nhớ ngoài trời còn có trời, ngoài người còn có người!
- Vãn bối hiểu.
Lục Nguyên lại gật đầu.
Thấy thái độ của Lý Thái Sử, Cầm chi văn minh phó chủ hài long gật đầu:
- Còn một chuyện nữa cần giao cho ngươi, kỷ nguyên đại chiến đã sắp bắt đầu bùng phát trên quy mô lớn, với thực lực của ngươi hiện giờ ở giữa kỷ nguyên đại chiến vẫn còn quá yếu, nếu như khi quyết chiến bùng phát, ngươi nhất định phải chú ý giữ mạng.
Đại quy mô giao chiến kỷ nguyên đại chiến đã sắp bắt đầu rồi sao.