Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người của Bắc Phong sử dụng kiếm pháp hoặc là pháp thuật, người của Côn Luân tiên môn sử dụng pháp thuật hoặc là pháp bảo, hai phe đánh nhau có âm thanh, nhưng tổng thể mà nói, Côn Luân tiên môn ở thế thượng phong, dù sao Bắc Phong cũng chỉ là một trong ngũ phong của Hoa Sơn tiên môn còn Côn Luân tiên môn thì đem toàn bộ đệ tử tới đây.

Tuy nhiên tỷ thí như vậy không luận thắng thua, song phương đều muốn rèn luyện đệ tử mà thôi, như vậy là thỏa mãn rồi.

- Cái gì?

- Cái gì?

- Cái gì?

Tin tức truyền tới núi Côn Luân, tất cả các trưởng lão của Côn Luân tiên môn và các nguyên lão đều giật mình, bọn họ sau khi nhận được tin tức đều vô cùng kinh hãi, biết rõ không phải là việc tư của Côn Luân tiên môn, quả nhiên một lúc sau Tri Không thượng nhân liền nói với Độc Cô Diệp và Sở Phi:

- Vừa rồi nhận được tin tức, ở biên giới Đại Nguyên quốc đã xuất hiện khiêu chiến, hơn nữa tọa trấn biên cảnh là Thiên Viên thượng nhân một trong tam đại tông sư của Đại Nguyên quốc.

- Cái gì?

Độc Cô Diệp khẽ giật mình.

Đại Tấn và Đại Nguyên giằng co đã từ rất lâu rồi, vốn Đại Tấn và Đại Nguyên cũng đã có chiến tranh. Tuy nhiên từ sau khi Yến Thương Thiên xâm nhập vào trong Đại Nguyên quốc tam đại tông sư biết rõ là không đánh lại Yến Thương Thiên cho nên cũng chỉ có thể ngưng chiến, về sau Đại Nguyên quốc và Đại Tấn quốc cũng không phát động chiến sự quuy mô.

Yên Thương Thiên phi thăng, cuối cùng cũng mang tới ảnh hưởng.

Hùng hùng chiến hỏa thứ thế mà xảy ra.

Về phần Lục Nguyên hắn hiện tại đang tìm rượu.

Các đệ tử chân truyền của Bắc Phong tiên môn còn lưu luyến đấu kiếm mà Lục Nguyên thì rảnh rỗi đi kiếm rượu.

Mà rất không may, núi Côn Luân không có bán rượu, Côn Luân cũng giống như Hoa Sơn tiên môn muốn uống rượu thì phải xuống núi mà mua, về điểm này thì rõ ràng không tốt bằn Võ lăng tiên môn, ở trong môn phái của bọn họ đều có bán rượu.

Lục Nguyên ngự kiếm đi xuống dưới núi Côn Luân, một đạo bạch sắc kiếm quang chìm trong tuyết trắng của Côn Luân sơn, tâm tư của Lục Nguyên lúc này cũng không ở đây nữa, Côn Luân là ở tây vực mà Tây vực có một rượu nho, Trung Nguyên vốn cũng có loại rượu này nhưng đâu được chính tông bằng bên Tây vực.

Nghe nói loại rượu nho này, màu như hổ phách, vị khá ngọt, nghe đã sớm thèm thuồng rồi.

Có người hùng tâm tráng chí muốn xưng hùng thiên hạ.

Mà Lục Nguyên hùng tâm của hắn chính là rượu ngon.

Ở trong mây trắng xóa phi hành, hiện tại đảo mắt là có thể tới một thành trì, đúng lúc này có một đạo huyết ảnh lướt qua, trường kiếm của Lục Nguyên bị đạo huyết ảnh này đâm trúng.

- Người nào?

Lục Nguyên lớn tiếng hỏi.

- Ha ha không ngờ ở đây lại gặp ngươi, thật là thú vị thú vị.

Chỉ thấy ở trên hư không xuất hiện một hồng bào nam tử, hồng bào nam tử đang cười cười nhìn về phía Lục Nguyên, toàn thân toát ra huyết khí đậm đặc, giống như là máu nhuộm đầy áo bào của hắn vậy, bên hông của hắn cũng được trang bị một thanh huyết kiếm.

- Ngươi là?

Lục Nguyên quát hỏi.

- Huyết Kiếm Môn, Huyết Biến kiếm tiên Tư Nam.

Hồng Bào nam tử cười nói, tên nam tử này ở trên mặt có một vết sẹo, lúc cười vết sẹo lồi lên giống như là con rết đang di động vô cùng khủng bố.

Lục Nguyên trầm lòng xuống, Huyết Biến kiếm tiên Tư Nam, hắn đã từng nghe danh người này.

Huyết Kiếm môn có môn chủ là Huyết Kiếm lão tổ, tiếu ngạo một phương, thực lực không hề dưới Nguyên Nguyên thượng nhân nhưng tiếng xấu của hắn thì lớn hơn rất nhiều, còn trên cả Nguyên Lăng thượng nhân. Hắn xưa nay vô cùng khát máu, những nơi hắn đi qua máu chảy thành sông, từng dẫn tới sự ra tay của Yến Thương Thiên, tuy sau đó trải qua mấy chiêu bị Yến Thương Thiên đánh bại, nhưng Yến Thương Thiên ra tay xong đã giữ lại tính mạng cho hắn khiến thanh danh hắn đại chấn.

Mà Huyết Kiếm môn gần đây còn có Huyết Kiếm thất tử.

Huyết Kiếm thất tử, ai cũng có cấp bậc Kiếm tiên.

Đương nhiên cần phải nói rõ, ở tiên môn trung đẳng, có tu vi Trường Sinh kỳ tầng thứ sáu tầng thứ bảy là có thể xưng là kiếm tiên.

Mà ở tiên môn thượng đẳng, ít nhất phải có tu vi Trường Sinh kỳ tầng thứ tám mới có thể xưng là kiếm tiên.

Không có cách nào khác yêu cầu của trung đẳng tiên môn không có khả năng giống như thượng đẳng tiên môn, dĩ nhiên là phải thấp hơn một chút.

Huyết kiếm thất tử của huyết kiếm tiên môn ai cũng hung danh ác sát.

Lục Nguyên tuyệt đối không ngờ mình lại gặp phải Tư Nam một trong huyết kiếm thất tử ở đây, nghe nói Tư Nam vô cùng am hiểu dịch dung cải trang, ra tay tàn nhẫn vô cùng có Huyết Vất thất kiếm. Lục Nguyên lúc trước từng tiếp xúc với người của Huyết Kiếm môn, biết rõ linh thúc của huyết kiếm môn cũng giống như bắc phong, một bên là vân hệ linh thú một bên là vân huyết linh thú, nếu như có thể đánh chết một đại nhân vật của Huyết Kiếm môn thì có thể lấy được rất nhiều linh thú ân hệ, tuy nhiên đây chỉ là tưởng tượng mà thôi, huyết kiếm môn không dễ chọc vào, cho nên ý định này cũng chỉ là trong lòng.

Lục Nguyên thầm nghĩ, bên kia Tư Nam cười quái dị:

- Thật may mắn bắt được ngươi Lục Nguyên.

Bàn tay của hắn khẽ chuyển động huyết kiếm mà đâm tới, huyết kiếm này khí thế kinh người tràn ngập mùi máu tươi, Lục Nguyên cảm thấy vô cùng khó chịu, hắn muốn chạy trốn nhưng biết rằng chạy trốn chỉ sợ cũng không dễ, đành phải xuất ra Dưỡng Ngô kiếm nhanh chóng ngăn cản một chiêu này.

- Đang.

Lục Nguyên cảm thấy pháp lực của đối phương lăng lệ ác liệt vô cùng, lực lượng của đối phương như muốn điên cuồng phá hỏng pháp lực trong cơ thể của mình.

Vâ Long tâm pháp một mực cố gắng bài xuất pháp lực của đối phương ra khỏi cơ thể, đối phương nhất định có tu vi Trường Sinh kỳ tầng thứ sáu hoặc thứ bảy, đối thủ như vậy mình không thể đánh lại, tuy nhiên muốn chạy trốn thì càng thêm khó khăn, Lục Nguyên vừa nghĩ tới đây huyết kiếm của Tư Nam đã chuyển động, máu của hắn hóa thành một đạo huyết ảnh cực dài đánh về phía Lục Nguyên, Lục Nguyên đang định né tránh thì một mùi máu tươi tràn vào trong mũi, một cái áo choàng đã quấn Lục Nguyên vào trong đó.

- Tiểu tử ngươi pháp lực không tệ tuy nhiên vẫn không có kinh nghiệm, trúng phải huyết ảnh phiêu hương của ta, còn không ngoan ngoãn sao?

Tư Nam cười quái dị, toàn thân của hắn toát ra mùi máu tươi, hắn không hề cố ý dọa người, trong cơ thể hắn cất giấu Huyết Ảnh phiêu hương vô cùng độc, huyết ảnh phiêu hương một khi bay ra không khí kèm theo máu tươi có thể tán phát khắp nơi.

Lục Nguyên từ từ tỉnh dậy, hắn chỉ thấy lúc này mình đang ở trong một tuyệt cốc, ở xung quanh là tuyết đọng tràn ngập, hắn vận pháp lực lên thì chỉ cảm thấy một loại kỳ độc đã xâm nhập làm cho pháp lực của mình không thể nào nhúc nhích được.

Ở tu tiên giới dùng độc cũng không nhiều.

Dù sao tu tiên giả từ luyện thể kỳ trở đi có thể khống chế thân thể, nếu như có độc tố tiến vào, tu tiên giả có thể đem độc tố này khu trục ra khỏi cơ thể, không làm gì được họ. Mà tu tiên giả nếu như có người dám dùng độc thì cho thấy loại độc này vô cùng đáng sợ.

Lục Nguyên lúc này nhìn về phía Tư Nam mà nói:

- Ngươi tại sao muốn bắt ta?

- Tại sao phải bắt ngươi? Để ta suy nghĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK