Chín cái?
Vẻn vẹn chỉ có chín!
Cái này cũng quá không hiểu quy tắc đi!
Vô Thượng Đại Giáo bình thường cần mười sáu cái, văn minh bình thường là chín mươi chín cái, một số đặc biệt chú ý mặt mũi sẽ thêm đến hai trăm sính lễ, thế mà giờ Lục Nguyên đưa ra chỉ có chín cái.
Chín so với chín mươi chín.
Cái này! Cái này! Cái này! Cái này cũng quá ít đi!
Lục Nguyên làm sao vậy? Lấy lễ hỏi ít như vậy.
Theo lý thì dù Lục Nguyên có nghèo rớt mồng tơi thì đỉnh thế giới cảnh nên đưa ra mấy chục cỗ sính lễ mới đúng, không thể nào chỉ chín cái mà thôi.
Chuyện này là sao?
Lục nguyên đưa tới lễ hỏi chỉ có chín cái, hơi ít quá đi?
Lần này chủ pháp cổ văn minh gả con gái, khắp nơi đến dự, tổng cộng ngòi ba ngàn sáu mươi lăm bàn.
Nhiều bàn như vậy nghe số lượng của Lục Nguyên liền dấy lên xôn xao, đặc biệt là vòng quý phụ nói sôi nổi nhất.
- Lục Nguyên quả nhiên không là người có căn cơ, đưa đến sính lễ quá ít đi.
- A, số lượng lễ hỏi như vậy còn ít hơn cả năm đó ta gả con gái.
- Đúng vậy, ít quá rồi.
- Tốt xấu nên lấy ra mười sáu cái, dựa theo quy tắc Vô Thượng Đại Giáo chứ.
- Theo lý là vậy nhưng Kiếm Môn gặp nạn gần như bị Hoang Chi Tử diệt môn, vậy nên không làm theo quy tắc cũng có thể.
Từng tiếng xì xầm vang lên, tay Vân Tụ Tuyết nhẹ nắm tay Lục Nguyên.
Dưới mũ phượng khăn quàng truyền ra giọng của nàng:
- Lục Nguyên, chỉ cần chàng ở là tốt lắm rồi, sính lễ nhiều ít không sao cả.
Vân Tụ Tuyết thật sự vui mừng, chỉ cần nàng có thể gả cho Lục Nguyên đã đủ rồi, chuyện khác không cần quan tâm.
Lục Nguyên mỉm cười nói:
- Ta nói rồi, khi là thiên tôn sẽ đến lấy nàng, bây giờ tới văn minh cảnh mới thực hiện lời hứa, hơi chậm, nên đương nhiên sính lễ không thể làm nàng chịu thiệt.
Lễ hỏi là cần mặt mũi, muốn sống trong thế đạo này thì phải chăm chút mặt mũi, Lục Nguyên tính cách không phải phá hỏng quy tắc mà là ngụp lặn trong đó xoay sở thật tốt, tự do.
Người xướng lễ cao giọng:
- Sính lễ thứ nhất, vạn kiếm linh thạch, trong vạn kiếm linh thạch do kiếm pháp cấp thế giới bắt đầu các loại ghi chép kiếm pháp, một ngàn bộ kiếm pháp cấp thế giới, một trăm bộ kiếm pháp cấp diệt thế, mười bộ kiếm pháp văn minh cảnh.
Nghe người xướng lễ đọc lên, xung quanh yên tĩnh lại.
Vạn kiếm linh thạch đã rất khó có, rồi còn kiếm pháp cấp thế giới, diệt thể không nói tới, lại có mười bộ kiếm pháp văn minh cảnh.
Kiếm pháp văn minh cảnh không phải rau cải trắng.
Văn minh bình thường nhiều năm tích góp chỉ khoảng một trăm bộ võ kỹ mà thôi.
Một bộ võ kỹ cấp văn minh đã không đơn giản, nếu không phải ở văn minh mà đặt chỗ khác thì đổ máu người ta cũng tranh giành.
Bây giờ Lục Nguyên đưa ra bên trong vạn kiếm linh thạch có mười bộ kiếm pháp võ kỹ cấp văn minh đủ thấy không tầm thường.
Vạn kiếm linh thạch này giá trị không bình thường.
Không biết Lục Nguyên đi đâu tìm ra mười bộ kiếm pháp võ kỹ cấp văn minh nữa!
Mới rồi đám người còn xì xầm giờ đều hít ngụm khí. Mười bộ kiếm pháp võ kỹ cấp văn minh!
Cái gọi là chín mươi chín cái sính lễ là chỉ lễ hỏi thế giới cảnh, nếu là đế tử, đế cơ bình thường là chín mươi chín loại lể hỏi thế giới cảnh, thích hợp dùng cho sơ kỳ trung kỳ thế giới cảnh. Nếu là đế tử, đế cơ chịu xem trọng thì là chín mươi chín loại lễ hỏi đỉnh cao thế giới cảnh, thích hợp cho người ở đỉnh thế giới cảnh dùng. Đâu có giống như Lục Nguyên, mới đưa ra một cái đã là sính lễ văn minh cảnh.
Lễ hỏi đỉnh thế giới cảnh và văn minh cảnh rất dễ phân biệt.
Thế giới cảnh và văn minh cảnh khác biệt cũng chính là sính lễ khác.
Có thể nói tuyệt đối là cách biệt một trời một vực, lớn đến không thể tính toán.
Một văn minh cảnh có thể hơn chín mươi chín đỉnh cao thế giới cảnh liên hợp rất là nhiều.
Một lễ hỏi văn minh cảnh có thể so với chín mươi chín sính lễ đỉnh thế giới cảnh, độ trân quý ngang nhau.
Đây chính là mười bộ kiếm pháp võ kỹ cấp văn minh nha.
Nếu là một văn minh có được thì là hưởng thụ rất lớn rồi.
Mười bộ!
Mười bộ!
Khiến người vô cùng kinh ngạc.
Qua một lúc đám người mới náo nhiệt xì xào, Lục Nguyên vừa đưa ra một trong chín lễ hỏi đã không tầm thường rồi, nhưng ai cũng biết hắn là thiên tài kiếm đạo cho nên có thể lấy ra lễ vật kiếm đạo quý giá như vậy thì cũng khá bình thường, dù sao lễ thứ nhất dễ cho qua, cái thứ hai thì không nhẹ nhàng như vậy, lễ vật mặt sau càng khó khăn.
Mặt sau Lục Nguyên có thể lấy ra loại lễ hỏi gì đây?
Người xướng lễ khựng lại thật lâu khiến xung quanh xì xầm, bàn tán lễ vật thứ hai này chẳng lẽ không thể đưa ra trước mặt người, không đáng lọt vào mắt chăng?
Qua chốc lát người xướng lễ nói:
- Lễ vật thứ hai, ngân hà đồ.
Ngân hà đồ!
Cái gì, ngân hà đồ!
Có nghe lầm hay không?
Ngân hà đồ?
Vô số người ngoáy tai, phát hiện đối phương làm động tác giống y mình thì giật mình nhận ra không phải đã nghe lầm, người xướng lễ đúng là báo lên ngân hà đồ.
Ngân hà đồ không phải pháp bảo bình thường mà là tiên thiên linh bảo, có đẳng cấp trong tiên thiên linh bảo, ngang bằng với Thái Cực Đồ, Bàn Cổ Phiên, quý giá hơn đẳng cấp tiên thiên linh bảo hồng hoang chiến xa. Bình thường thì trong người văn minh cảnh chưa chắc có được tiên thiên linh bảo, chỉ có người từ năm kỷ nguyên trở lên mới có được một tiên thiên linh bảo. Bây giờ Lục Nguyên lấy ra lễ vật thứ hai chính là tiên thiên linh bảo ngân hà đồ. Chẳng phải nghe nói thứ này ở trong tay Ngân Hà phó chủ văn minh đấy ư? Ngân Hà phó chủ văn minh là phó chủ sáu kỷ nguyên của tinh chi văn minh, am hiểu ám sát, ẩn núp, bản thân có pháp lực cực kỳ cao, không dễ dàng đối phó. Muốn từ tay gã lấy ngân hà đồ rất khó khăn, Lục Nguyên làm cách nào có được nó chứ? Mọi người hỏi thăm thế mới biết thì ra trước đó không lâu trong pháp bảo văn minh bị Ngân Hà phó chủ văn minh xâm nhập định cướp sạch pháp bảo đi, ai dè đụng phải Lục Nguyên, thế là Ngân Hà phó chủ văn minh sáu kỷ nguyên chết trong tay hắn.
Ghê gớm thật, phó chủ văn minh sáu kỷ nguyên là tùy tiện giậm chân thì trung ương thiên triều rung rinh. Bình thường phó chủ văn minh một kỷ nguyên đã là cấp thiên địa bá chủ rồi. Phó chủ văn minh sáu kỷ nguyên bàn về thanh thế thì mạnh hơn một kỷ nguyên rất nhiều, thế mà Lục Nguyên có thể giết chết phó chủ văn minh sáu kỷ nguyên, kinh khủng thật. Lúc trước có nghe tin Lục Nguyên giết chết Hoang Ôn phó chủ văn minh nhưng hắn nổi tiếng là ca thủ giết hoang, nghe nói còn có khắc tự phân thân, thế nên mặc dù hắn giết chết được Hoang Ôn phó chủ văn minh rất bất ngờ nhưng không tính ra ngoài ý muốn. Đến hôm nay việc Lục Nguyên có khắc tự phân thân đã không còn là bí mật, rất nhiều người đều biết. Một thứ dùng lâu mà còn mơ tưởng không bị ai biết là không thể nào.
Trận chiến đấu với Hoang Ôn phó chủ văn minh dẫn đến chấn động nhưng không lớn bằng Lục Nguyên giết chết Ngân Hà phó chủ văn minh. Lục Nguyên ngày càng lớn mạnh hơn, không biết đối thủ truyền kiếp Hoang Chi Tử của hắn sao rồi. Bây giờ nhắc tới Lục Nguyên là nhớ đến Hoang Chi Tử, nhắc đến Hoang Chi Tử là kéo theo Lục Nguyên.