Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hầu vương mạnh mẽ biết bao, đánh đâu thắng đó, ở trong vùng tiểu thế giới này đã gần như đứng ở đỉnh kim tự tháp của các tộc, một đám lão Vương liên thủ lại cũng không phải là đối thủ của nó, thế nhưng hiện tại lại bị cơn sóng biển màu vàng kia đánh trúng làm bị thương.

Thần hầu tức giận rít gào, từ mặt đất bò dậy, thân thể khổng lồ đáp tan cả một ngọn núi, ánh sáng vàng bùng phát toàn thân, hai mắt bắn ra hai luồng sáng vàng, khí huyết sôi sục.

"Tránh khỏi cánh cửa!" Bên ngoài, một thanh âm uy nghiêm ra lệnh cho nó, chân thân cũng không thèm tiến vào.

"Ngươi nói ta tránh thì ta phải tránh sao, ngươi có bản lĩnh thì tự đến giết ta đi!" Thần hầu tức giận ngập trời, chiến mâu màu vàng trong tay sáng rực, vừa thô vừa to, chỉ thẳng về cánh cửa.

Sương mù tràn đầy, cánh cửa của tiểu thế giới đã mở ra, có thể ra vào tùy ý, thế nhưng lại bị Hầu vương chặn lại, tàn sát các thiên tài, nơi đây trở nên rối loạn.

Cuồng phong thêm mênh mông cuồn cuộn, ánh sáng hóa thành những cơn sóng biển, một bàn tay màu vàng óng giống như bàn tay của Thiên Đế xuất hiện đánh úp về phía trước, nó to lớn và tràn ngập uy thế, khiến cho mọi người run sợ, không cách nào kháng cự.

Khỉ vàng trừng mắt, cặp răng nanh trắng bóng lộ ra ngoài, chiến mâu màu vàng nắm chặt trong tay đâm về phía trước, mạnh mẽ và bá đạo, như muốn xuyên thủng cả vòm trời đầy máu.

Nó thi triển Pháp Thiên Tượng Địa, thân hình còn cao to hơn núi, mà chiến mâu cũng đồng dạng như thế, thô và dài giống như cả một dãy núi dựng đứng, những luồng ánh sáng mờ mịt và sát khí từ trường mâu phát ra hòa quyện lại với nhau, mênh mông cuồn cuộn.

"Keng!"

Bàn tay kia vỗ thẳng lên mũi mâu, những thanh âm đinh tai nhức óc vang vọng, lòng bàn tay óng ánh không hề hấn gì, cũng không bị đâm thủng. Hơn nữa, sau một khắc có những tiếng 'Răng rắc' đáng sợ phát ra, trên chiến mâu xuất hiện vết rạn nứt rồi nhanh chóng lan tràn toàn thân.

Rắc một tiếng, thanh chiến mâu tan vỡ, như ngọn núi đá sụp đổ, những khối vụn rơi xuống, đập lên mặt đất tạo thành vũng hố gồ ghề, bụi mù bao trùm cả thiên địa.

Tất cả mọi người hoảng sợ, sức mạnh của Nhân Hoàng đến cỡ nào mà có thể xuyên thấu cả quy tắc trật tự của tiểu thế giới Thượng Cổ này, hóa thành một bàn tay bằng ánh sáng rồi phá luôn bảo cụ của Hầu vương.

"Khụ"

Chuyện tình còn chưa chấm dứt, thần hầu miệng ho đầy máu, thân hình lảo đảo gần như muốn ngã nhào xuống đất, nó bị trọng thương.

"Nhân Hoàng thật mạnh, cách không đánh một trận mà có thể trọng thương cả Hầu vương, nếu như chân thân giáng lâm tới nơi đây thì đáng sợ đến cỡ nào?" Sinh linh các tộc đều bị dọa cho run lẩy bẩy.

"Ta không phục!" Đây là lần đầu tiên thần hầu gặp phải cảnh thảm bại như vậy, từ khi xuất thế đến bây giờ nó chưa bao giờ gặp phải một đối thủ nào như vậy.

Nó há miệng rít gào, trong con ngươi xuất hiện những phù văn rồi biến thành hai thanh thần kiếm bay nhanh ra ngoài, như muốn chặt đứt bàn tay kia, phá đi bảo thuật của Nhân Hoàng.

"Keng!"

Chỉ trong nháy mắt, bàn tay vỗ nhẹ hai phát lên hai thanh thần kiếm, ngay lập thức chúng đều nổ tung, hóa thành một dải ánh sáng lung linh, tiêu tán trong hư không.

Tiếp theo, bàn tay kia đè xuống, mạnh mẽ làm chấn động cả thân thể hầu vương, nó bay thẳng sang một bên, đâm trúng một ngọn núi, miệng mũi không ngừng chảy máu.

"A..."

Khỉ vàng gào thét, nó cảm thấy nhục nhã, cả đời xưng vương xưng bá vậy mà lại rơi vào tình cảnh như ngày hôm nay, khó lòng tiếp nhận được.

Trên bả vai của nó vang lên những tiếng ầm ầm rồi mọc lên một cái đầu lâu, rồi tiếp tục mọc thêm hai cánh tay nữa, rống giận rít gào, toàn thân sáng rực, diễn biến ra cả biển phù văn đánh thẳng về phía trước.

"Rầm!"

Lúc này đây, bàn tay óng ánh kia mạnh mẽ chụp một phát, rất vô tình, không hề cho nó một cơ hội nào.

Thân thể khỉ vàng vô cùng to lớn, hơn nữa lại biến thành hai đầu bốn tay, thực lực tăng gấp bội, thế nhưng vẫn bị bàn tay kia nện cho xương gãy gân đứt, bàn tay đè ép xuống, giống như một ngọn núi khổng lồ ónh ánh trấn áp nó tại nơi đây.

Phù văn rậm rạp chằng chịt, khí lành không ngừng bốc lên, Nhân Hoàng muốn luyện hóa con thần hầu này. Chỉ trong nháu mắt, một nửa thân thể của khỉ vàng gần như mơ hồ, sắp hóa thành thiên địa tinh khí, tiêu tán ở trong thiên địa này.

Rốt cuộc, tiểu thế giới này xảy ra dị tượng, một sợi dây xích màu máu xuất hiện, đâm thẳng tới bàn tay của Nhân Hoàng, như muốn hủy diệt đi bàn tay này.

"Keng!"

Nhân Hoàng buông tay, nhẹ nhàng bắn ra một chỉ va chạm với sợi dây xích màu đỏ kia, thanh âm kim loại va chạm thanh thúy vang lên, dây xích không ổn định thiếu chút nữa đã đứt rời.

Thần hầu nhảy lên, nhanh chóng lùi về sau, nó thấy cảnh như vậy thì hoảng sợ, Nhân Hoàng quả nhiên khủng bố, nếu có thể tiến thêm bước nữa chắc có lẽ sẽ xông vào vùng tiểu thế giới Thượng Cổ này mà không hề e sợ gì.

Đến lúc này, nó bắt đầu thu hồi lại sự kiêu ngạo và tàn ác của mình, phóng thẳng vào nơi tận cùng của tiểu thế giới, không chặn đường nữa. Cùng lúc đó, dường như bàn tay kia cũng mất đi hiệu lực tán thành những sợi tinh khí, cuối cùng biến mất trong thiên địa, lối ra trở nên yên tĩnh.

"Nhân Hoàng quả nhiên mạnh mẽ!"

Chân thân của ông không thể vào được, thế nhưng lại thi triển một vài bảo thuật khuấy động cả vùng tiểu thế giới này, khiến cho người khác sợ hãi.

"Có lẽ chỉ có thể can thiệp ở cửa ra vào, nếu như có thể xâm nhập vào tiểu thế giới thì nghịch thiên rồi."

"Ai biết được!"

Sinh linh của các tộc đều là thiên tài, tâm cao khí ngạo thế nhưng hiện tại đã phục sát đất, cho dù bọn hắn có khổ tu cả đời cũng chưa chắc đạt đến cảnh giới thế này, chân chính quân lâm Đại Hoang, ở đây khó mà gặp được địch thủ.

"Xông lên!"

Mọi người kêu to, không trì hoãn thêm nữa, chen chúc về phía lối ra, vội vã thoát ly khỏi khu tiểu thế giới này.

Chinh chiến hơn một tháng khiến cho tâm thần của mọi người đều mệt mỏi rã rời, rất muốn rời khỏi ngay lập tức, những phút ở lại chính là những phút tra tấn bản thân.

"Haizz, đáng tiếc thật, phải đi rồi, ta còn chưa chơi xong mà." Nhóc Tỳ lầm bẩn, chỉ duy nhất nó là không muốn rời khỏi.

Ở đây có rất nhiều linh dược, chỉ cần cố gắng đi tìm thì mỗi ngày đều đào được ít nhất vài cây, còn có nhiều di chủng Thái Cổ như vậy, chỉ cần chịu khó thì mỗi ngày cũng có một vài món ăn ngon.

Sau khi ra ngoài, đi nơi nào để tìm linh dược, đi nơi đâu để bắt những hung thú Thái Cổ non đây, tung hoành cả Đại Hoang mênh mông chưa chắc đã tìm thấy.

"Thật đau lòng!" Nó lẩm bẩm, cả đám khi nghe thấy thế thì chỉ muốn đạp nó một phát cho đỡ tức.

"Ngươi còn không thỏa mãn, đều sắp thành hỗn thế tiểu ma vương rồi." Hỏa Linh Nhi bĩu môi, cảm thấy tên nhóc này hết thuốc chữa rồi.

Nàng duỗi thẳng người làm ra vẻ lười nhác, đôi tay nắm chặt bờ eo nhỏ xinh, dáng vẻ trông rất dễ thương, sợi tóc đen nhánh, khuôn mặt trắng hồng, cặp môi đỏ mọng, giờ phút này lười biếng cũng chính là một vẻ đẹp.

"Không vui chút nào cả." Nhóc siêu quậy ánh mắt u buồn, nói: "Ta không có bắt được hung thú Thái Cổ con nào hết."

Cả đám quay người lại, chẳng thèm quan tâm đến nó nữa.

"Haizz, ở cùng một chỗ với ngươi chính là tự làm thương tổn bản thân mình." Chỉ có Đại Hồng Điểu nói thầm một câu.

"Đi thôi, chúng ta cũng nên ra ngoài thôi." Hỏa Linh Nhi nói.

"Đúng rồi, phụ thân ngươi lợi hại thật, ngươi có thể giới thiệu ta với ổng được không." Nhóc Tỳ hỏi.

"Ngươi muốn làm cái gì?" Hỏa Linh Nhi lườm nó.

Nhóc Tỳ nghe thế thì ngượng ngùng, đôi bàn tay nắm chặt với nhau, có chút e dè, nói: "Không phải lần trước ngươi đã nói rồi sao?"

"Cái gì, ngươi muốn làm con rể?" Đại Hồng Điểu hỏi.

Có vài tên Phong Ấn giả sát khí bừng bừng, trợn mắt nhìn Đại Hồng Điểu.

"Ta có thể trở thành bạn vong niên*, cùng kết bái với phụ thân ngươi, bảo đảm ông ta không thiệt thòi gì đâu." Nhóc Tỳ nói.
(*): Bạn chênh lệch về tuổi tác, nhưng thân thiết, đồng cảm với nhau như bạn bè cùng trang lứa.

"Cút!" Hỏa Linh Nhi xoay người lại, tự dưng lại đi tìm một tiểu thúc, có điên mới nghĩ tới chuyện đó, nhanh chóng điều khiển thảm thần bay ra ngoài.

"Đi thôi." Sư Tử chín đầu, Hỏa Nha cũng mở miệng, bọn nó rất nóng lòng muốn rời khỏi nơi đây rồi.

"Haizz, thật thương tâm, ta không đi, ta ở lại nơi đây." Nhóc Tỳ nói xong, nhảy xuống chạy thẳng vào bên trong, dặn dò: "Tiểu Hôi Hôi, tiến vào hoàng cung Hỏa quốc nhất định phải ăn thật nhiều vào nha."

Sói con nằm trong lòng của Hỏa Linh Nhi gật gật đầu, cặp mắt to sáng trưng.

Tất cả ngẩn người, tên này điên rồi hay sao, muốn ở chỗ này?

Hỏa Linh Nhi bĩu môi, nói: "Chắc hẳn nó chưa sẵn sàng thoát khỏi nơi đây, khi ra ngoài sợ bị người khác hành hạ, đoán chừng cũng không tin tưởng chúng ta."

Đại Hồng Điểu nghe xong thì điên cuồng đuổi theo, nó vẫn còn đang chờ Nhóc Tỳ giới thiệu sư phụ, nếu như lạc mất Nhóc Tỳ thì khóc ròng cũng chẳng được gì.

Sư Tử chín đầu nở nụ cười, chim Loan ngũ sắc thì kinh ngạc, vốn nó nghĩ khi ra ngoài phải nhờ các trưởng bối trong tộc hù dọa tên nhóc siêu quậy này một phen, ai dè tên nhóc này lại khôn lỏi như vậy.

Mọi người nghĩ lại thì cũng thấy bình thường, tên nhóc này ăn thịt Đại Bằng, nấu chín Bạch Hổ, cắt mấy miếng thịt lớn trên người Chư Kiền nữa, rồi nhổ cả lân phiến của Li Long, vật lộn với thiếu nữ áo tím, chắc chắn không dám ngông nghênh đi ra ngoài rồi.

Nhóc Tỳ biến hóa thành một tên béo mập, vẫy tay về phía một người ở nơi xa xa, đó chính là thiếu niên áo bạc Tiêu Thiên, hắn trốn ở bên trong sa mạc nên tránh thoát được một trận đại kiếp nạn, hôm nay mới nhanh chóng chạy ra ngoài.

"Huynh đệ người không có việc gì thì tốt rồi, nghe nói ở sâu trong tiểu thế giới, cái tên nhóc siêu quậy kia không ngừng ra tay, ngươi có gặp hắn không?" Tiêu Thiên hỏi.

Hắn mù tịt tin tức, bởi vì chỗ hắn trốn không có một bóng người nên không biết được chuyện gì đã xảy ra, chỉ khi chạy ra ngoài, trên đường đi có nghe được một vài tin tức.

"Từ đằng xa thấy một bóng lưng, quả thật rất muốn đánh cho hắn một trận." Nhóc Tỳ nói quanh co, rồi sau đó muốn lấy phần Thái Nhất Chân Thủy của mình.

"Ngươi có bảo cụ để đựng không, ta sợ Chân Thủy bốc hơi hết?"

"Không việc gì, cứ đưa cho ta đi." Nhóc Tỳ lấy ra một bình ngọc đựng thần dịch rồi nhanh chóng thu vào trong túi Càn Khôn.

"Đúng là một bảo bối tốt." Thiếu niên áo bạc hâm mộ rồi sau đó rủ Nhóc Tỳ cùng đi với hắn, nếu như trên đường gặp phải tên nhóc siêu quậy thì hợp sức dạy dỗ hắn một trận.

"Ngươi đi trước đi, ta còn phải làm chút chuyện nhỏ." Nhóc Tỳ xấu hổ.

Người người tấp nập, có rất nhiều chủng loại sinh linh ào ào đổ ra bên ngoài, mặc dù tỉ lệ tử vong hơn tám phần thế nhưng đội ngũ còn sót lại cũng rất khổng lồ.

Ngoại giới, Hỏa Nha, Sư Tử chín đầu đều đã ra từ sớm, đang đứng bên cạnh trưởng bối của mình, những lão giả này đều biến thành hình người, ai nấy cũng mạnh mẽ vô song.

Mà ở trên bầu trời có hành cung đang lơ lửng, vô cùng to lớn và rực rỡ. Hỏa Linh Nhi đi vào một tòa cung điện lớn, hiển nhiên đây chính là hành cung của Nhân Hoàng.

Ngoài hành cung của Nhân Hoàng ra, nơi xa cũng xuất hiện một chiếc chiến xa cổ xưa, mặc dù ảm đạm, không sáng bóng thế nhưng lại khiến cho người khác sợ hãi.

Sau đó, một con Hoàng Kim thú từ trong xe đi ra ngoài, toàn thân phát sáng đến chói mắt, đây là một tộc loại rất đặc biệt chuyên hầu hạ chim thần và hung thú Thái Cổ, vô cùng cường đại.

Tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh, đây tuyệt đối là đến từ Thái Cổ Thần Sơn, mục đích đến là để đón sinh linh thuần huyết của tộc mình.

Người không ngừng tuôn ra bên ngoài, một con chim lớn toàn thân đen thui không ngừng nhìn dáo dác như kẻ trộm, đang chen lấn từ đám đông sinh linh đi ra ngoài.

"Con chim mất dịch, sao ta thấy nó bỉ ổi ghê á, với lại sao ta nhìn thấy hơi quen quen." Sư Tử chín đầu nói thầm.

"Không sai." Cường giả tộc ba mắt cũng gật đầu.

"Khẳng định nó không phải thuộc bộ tộc Hỏa Nha chúng ta, xem ra hình như là…" Hỏa Nha mở miệng.

"Là Đại Hồng Điểu!" Bọn nó đờ cả người, đồng thời nhận ra tên mất dịch này đã tự nhuộm đen chính mình.

Đáng tiếc, không nhìn thấy tên nhóc siêu quậy.

"Tên nhóc kia sao còn chưa đi ra?" Thiếu nữa áo tím đứng trên một chiến xa cổ cau mày.

Ngay cả đám người Chư Kiền, Li Long cũng đang tìm kiếm, bọn họ cũng không báo cho trưởng bối của chính mình, không muốn mượn uy thế, càng xem thường việc kiện cáo, bởi vì ai cũng đều có sự tôn nghiêm của riêng mình.

"Như vậy không được, bảo thuật có khuyết điểm, có thể lừa gạt được những người bình thường thế nhưng không thể nào giấu giếm được những cường giả chân chính."

Trong tiểu thế giới, quái điểu không lông lắc đầu, thuật biến hóa của Nhóc Tỳ nó không coi trọng, nó rất muốn tránh đi thế nhưng mỗi lần như thế đều bị bắt về và giam trong túi Càn Khôn.

Vốn Nhóc Tỳ rất bình tĩnh, thế nhưng khi nghe nó nói như thế thì cảm thấy mình hơi bất cẩn, nói: "Nếu không thì ngươi dạy ta một môn thần thông đi?"

Quái điểu không lông trợn mắt, cơ bản nó không muốn dạy.

"Thiếu nữ hung thú áo tím kia có rất nhiều địch ý với ta, ngươi phải hiểu rằng, ta mà bị bại lộ thì ngươi cũng chạy không thoát."

Quái điểu không lông lo lắng, đánh chết nó cũng không muốn gặp lại người của bộ tộc kia, nếu không thì năm đó đời nào nó tiến vào trong vùng tiểu thế giới Thượng Cổ này.

"Ta dạy cho ngươi một môn tiểu thần thông, giúp ngươi hoàn thiện thuật biến hóa kia."

Nguyên bản Nhóc Tỳ rất dễ thương, thế nhưng bây giờ lại biến mình thành một thiếu niên tráng kiện, lưng hùm vai gấu, vô cùng uy mãnh rồi ngông nghênh đi ra bên ngoài.



Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười một, 2019 12:10
các đạo huynh cho ta hỏi sau kỉ nguyên thần đạo này thì đông béo còn tạo nên kỉ nguyên nào nữa ko? nếu có thì cho tại hạ xin tên với
ronkute
01 Tháng mười một, 2019 20:24
Mai nhé bạn :dead:
Khuất Hoàng Trung
01 Tháng mười một, 2019 18:23
Bao giờ ra chương mới vậy ad ơi
ronkute
11 Tháng mười, 2019 07:35
Bọn mình không có thời gian ra chương cố định, lúc nào rảnh thì sẽ lên thôi bác. Bác bấm theo dõi, khi nào có chương mới thì App TTV sẽ thông báo :D
xeko78
09 Tháng mười, 2019 18:24
cho hỏi lịch ra chương mới ad ơi??
ronkute
24 Tháng chín, 2019 07:57
Có 2 người dịch, cố gắng lắm ngày 1 chương là đuối lắm rồi đó bác :(((((
ronkute
24 Tháng chín, 2019 07:56
https://www.facebook.com/bachcongtu1092 Có gì nt fb mình, hoặc là đăng lên Group TTV mình sẽ vô hỗ trợ. Nhắn tin trên này, mình ít khi chú ý lắm.
ronkute
24 Tháng chín, 2019 07:55
Chào bác, bác muốn dịch tiếp bộ nào vậy, cứ liên hệ với mình, mình Add vào cho :D
laogiao
23 Tháng chín, 2019 22:51
Ron ơi! Cho tôi hỏi muốn dịch tiếp truyện người khác đang dịch dở thì liên hệ với ai? Tôi là nb mà tìm thông tin trên web ko thấy! Mong được giúp ^^
jerry_jerry
18 Tháng chín, 2019 20:01
dịch chậm quá đọc không sướng!
Hieu Le
08 Tháng chín, 2019 00:00
hợp lý
Hieu Le
07 Tháng chín, 2019 23:58
thế nào mà ta lại khoái bộ già thiên với bộ này mới chết chứ.
anhtuanngoc
03 Tháng chín, 2019 20:00
xin lỗi! Em ấn thích tưởng là đã ấn đề cử rồi
ronkute
02 Tháng chín, 2019 07:06
Đâu thấy nhảy Phiếu Đề Cử bên trên đâu bác :(((
anhtuanngoc
01 Tháng chín, 2019 19:11
đã đề cử cho bác rồi nhé
ronkute
01 Tháng chín, 2019 15:54
Tung đề cử đi nào bà con ơi :v
anhtuanngoc
25 Tháng tám, 2019 17:44
chờ tin vui nơi bác
ronkute
24 Tháng tám, 2019 16:38
Cố gắng làm ít nhất chục chương để cho các bác chơi lễ :((((
Triệu Vô Lại
24 Tháng tám, 2019 16:00
Không hải thịnh hành hay không mà mấy bác này không nhai nổi tiên hiệp cổ điển ấy mà. Giờ mấy bộ cầm đế, băng hoả ma trù... mấy bác cũng có nhai nổi :))) đã vậy thời ấy còn dùng từ khó hiểu nhiều :))
Triệu Vô Lại
24 Tháng tám, 2019 15:57
Truyện hay lắm tks nhóm dịch mha đang hòn từng ngày :))
Nguyễn Hữu Lâm
21 Tháng tám, 2019 14:06
đúng r ron ơi. dịch luôn đấu la đại lục 3 đi. t cũng hậu cần cho
anhtuanngoc
19 Tháng tám, 2019 19:00
Trước có bộ Già Thiên TTV dịch được hơn 200 chương rồi ngưng tiếc quá. Qua bên khác dịch không thống nhất
ronkute
11 Tháng tám, 2019 06:58
Già thiên rồi mới tới Tghm này. Bác nhớ nhầm rồi đó
anhtuanngoc
10 Tháng tám, 2019 19:50
Em tưởng Già Thiên còn trước bộ này chứ! Đọc Già Thiên đâu đến nỗi
ronkute
10 Tháng tám, 2019 17:40
Truyện này ra được 6 7 năm rồi, lúc đó đang thịnh hành thể loại YY, mình ta vô đối, duy ngã độc tôn. Nếu so với hiện tại, thì đã quá k phù hợp. K có đầu óc, k có đấu trí, main là người thông minh và toàn bộ nv phản diện đều xấu xa và não cất tủ lạnh ở nhà cả. Mình cũng k thích bộ này, ngay từ đầu đã k thẩm nổi, từ bộ Già Thiên là bỏ luôn con tác này. Nhưng, bộ này là bộ đầu tay của mình, là bộ đưa mình tới con đường dịch dọt và niềm đam mê học hỏi tiếng Trung. Thành ra, đã tiễn Phật thì phải tiễn tới Tây Thiên. Còn hơn 600c nữa là kết thúc rồi. Rất lâu rồi TTV chưa full bộ truyện dịch hơn ngàn chương nào. Cũng vì thế nên cố gắng làm trọn. Mang con bỏ chợ lại bị con nghiện kêu réo bêu rếu nữa :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK