Pháp chỉ Vương gia vừa hiện, tứ hải đều chấn kinh!
Chỉ là, lần này hoàn toàn khác với dĩ vãng, cũng không phải uy danh của Vương gia.
Một trận chiến kinh thiên giữa Đại trưởng lão cùng Vương Trường Sinh!
Cái tên Hoang, cũng chính vì thế mà truyền khắp các tộc và gây nên mọi sự chú ý, toàn bộ đều nghiêm khắc ra lệnh môn đồ đệ tử không được đi trêu chọc người này.
Hiệu quả của trận chiến này sau khi truyền ra ngoài thì trong những trường hợp bình thường, các gia tộc lớn sẽ không đi nhằm vào Thạch Hạo nữa, tất cả mọi người đều nhìn ra được thái độ của Đại trưởng lão, không được khiêu khích.
"Việc này thật là..." Tào Vũ Sinh líu lưỡi, sau khi nhận được tin tức thì chỉ biết trợn tròn mắt, hoài nghi rằng mình nghe nhầm.
Bởi vì, động tĩnh lần này quá lớn, vì Hoang mà Đại trưởng lão đối đầu với Vương Trường Sinh, không sợ làm lớn chuyện, không tiếc thứ gì để tiến hành cuộc đại quyết chiến.
Rất nhiều người trẻ tuổi đều toát đầy mồ hôi lạnh, vừa ước ao và cũng lại rất đố kỵ, cao thủ đệ nhất của Thư viện Thiên Thần, là một trong những người mạnh mẽ nhất trong cửu Thiên thập Địa, Mạnh Thiên Chính đã tỏ rõ thái độ, bảo vệ môn đồ, vậy ai dám tới trêu chọc?
Có một sư tôn như vậy thì có thể tung hoành khắp cửu Thiên thập Địa rồi.
"Vương gia đáng đời lắm, đáng ra phải như thê chứ, bọn họ tự cho mình là bá chủ trên cửu Thiên này thì có thể tùy ý nắm giữ sinh tử của người khác ư? Lần này, Đại trưởng lão đã đát tan đi lòng kiêu ngạo của bọn họ, thật là khiến người khác phải vỗ tay ăn mừng mà!" Mấy người nghị luận.
Thư viện Thiên Thần, có rất nhiều người hưng phấn không thôi.
Một đám cao thủ trẻ tuổi thăm dò Tiên phủ bên dưới lòng đất bắt đầu đi lên, bao gồm cả Tử Nhật Thiên quân, Đại Tu Đà, Lam Tiên, Thích Cố.
Lúc này, Vương Hi sau khi nghe được lời nghị luận của mọi người thì hơi thay đổi sắc mặt, rất muốn trở về ngay lập tức.
Còn về Yêu Nguyệt công chúa thì hoàn toàn ngược lại, vẻ mặt vô cùng vui sướng, đối thủ của gia tộc mình ăn phải quả đắng thì đây quả là chuyện không gì vui sướng hơn, hai tộc vốn là kẻ địch không đội trời chung.
Phụ thân của Yêu Nguyệt công chía là Từ Minh Hiền, lần này hắn đã lấy chiến kỳ Tiên cổ cho Đại trưởng lão mượn, hiển nhiên đây là một hành động mang tính kết minh, xem như là cùng tiến cùng lui. Đại trưởng lão mang theo uy phong của tấm vải liệm xông thẳng vào trong tổ địa Vương gia, để cho chí bảo của Từ gia phát uy ở ngay nơi đó thì cũng coi như là đang giúp bọn họ nhằm về phía túc địch* của mình.
(*): Túc địch: Kẻ thù truyền kiếp.
"Vương Hi tiên tử cũng không cần lo lắng quá làm gì, lão tổ Vương Trường Sinh kinh diễm tới cỡ nào chứ, được mệnh danh là Tiên thai, lần này cũng không có bại trận đâu." Có người an ủi Vương Hi.
Không ít người Thánh viện vây quanh nàng, nói rằng Kim Triển chuẩn bị xuất qua rồi, tới lúc đó hắn sẽ quyết chiến với Hoang.
Kim Triển, được mệnh danh là thiên kiêu một đời, là một truyền kỳ, không ai có thể suy đoán được độ nông sâu của hắn, ở trên con đường Kim Thế pháp này thì hắn đã vượt qua các đời tiên hiền.
Dù cho có an ủi như thế nào đi nữa thì trong lòng của mọi người cũng hơi chìm xuống, bởi vì Thạch Hạo đã lấy thân làm chủng, không hề đi theo con đường của cổ nhân, hắn với một thân một mình đã thành công, loại thiên tư như vầy quá mức đáng sợ.
"Hoang là tu Cổ pháp, Kim Triển sư huynh là tu Kim pháp, ai mạnh ai yếu, chiến mới biết được."
"Huống hồ, nghe đâu hắn cũng chỉ mới bước ra bước kia mà thôi, vẫn còn cần phải tìm tòi nữa, dù là ở trong hàng chí tôn trẻ tuổi thì cũng chưa chắc có thể xếp vào ba vị trí đầu."
Mọi người lên tiếng, người của Thánh viện vô cùng coi trọng Kim Triển.
"Vậy có muốn ước định một ngày để tỷ thí một trận không, ta chịu trách nhiệm liên hệ với Hoang, các còn ngươi thì mời Kim Triển?" Yêu Nguyệt công chúa cười hì hì nói.
Người của Thánh viện nhất thời cứng họng.
Xa xa, Tử Nhật Thiên quân yên lặng không thôi, hắn cũng từng là tiêu điểm để muôn người chú ý, được mệnh danh là một trong những người mạnh nhất trong đời này, thế nhưng sau khi trải qua một trận chiến với Hoang và gặp đại bại, từ đó đã mất đi tư cách bước lên thứ bậc người số một.
Đám người Đại Tu Đà, Thích Cố rất là may mắn, tuy rằng có giao thủ qua thế nhưng cũng không phải là quyết mộ trận tử chiến với Thạch Hạo.
"Giờ là lúc nào mà các ngươi còn cãi nhau nữa hả, tốt nhất nên nỗ lực tăng lên tu vi của bản thân thì hơn đi, sinh linh của thế giới một bờ khác bất cứ lúc nào cũng sẽ đánh tới đấy." Một vị trưởng lão của Tiên viện quát lớn.
Đúng lúc này thì thiên phong cuồn cuộn, Đại trưởng lão dẫn Thạch Hạo trở về.
Kỳ thực, hai người bọn họ sớm đã có thể trở về từ hôm trước thế nhưng trên đường đi còn bận việc hái thêm thần dược, vì để luyện hóa Tử Phủ thảo nên cần nhiều loại lão dược để làm phụ.
Đáng tiếc, vẫn không thể thu gom toàn bộ, có một vài thần dược quá hi hữu, dù cho mạnh mẽ như Đại trưởng lão có tiến vào trong các tuyệt địa thì cũng không hề tìm thấy được hình bóng.
Nhưng, cũng không cần quá vội vàng, Tử Phủ thảo có thể giúp nguyên thần của người khác thêm vững chắc nên dùng lúc nào cũng đều hữu hiệu cả, Thạch Hạo cũng chỉ vừa mới xuất quan nên cũng không cần thiết sử dụng thứ này, có thể lưu lại cho ngày sau được.
"Đại trưởng lão!" Rất nhiều người ngạc nhiên bậc thốt lên, tiếp đó là tiến lên hành đại lễ.
Thạch Hạo cũng được người vây kín, đám người Thái Âm ngọc thỏ, Trường Cung Diễn, Phượng Vũ rất là cao hứng, lần này Thạch Hạo chuyển nguy thành an cho nên không một ai dám làm hại hắn nữa.
"Nè nè nè, các ngươi cẩn thận một chút đó nghe, đừng có mà vỗ loạn nơi vai của hắn, bản vương đang ở đây nè, chớ có làm bậy!" Kiến nhỏ màu vàng đứng trên đầu ai của Thạch Hạo không vừa lòng la làng, nó tránh né các làn tay không ngừng vỗ lên trên.
Thạch Hạo nở nụ cười, lần này đã tạo nên động tĩnh quá to lớn, hắn cảm kích Đại trưởng lão từ tận đáy lòng.
Hiện tại, trong lòng hắn chẳng thể nào yên tĩnh được, bởi vì trên đường đi hắn có hắn tới một nghi vấn, dùng sức chiến đấu cái thế của Vương Trường Sinh thì lại sao lại chấp nhận thỏa hiệp như vậy?
Nên biết, hắn và Đại trưởng lão dùng thế hòa để thu tay, cũng không phải gọi là thất bại, không hề thẹn với uy danh tuyệt đại cao thủ của mình.
Đại trưởng lão thì dùng thần sắc đầy nghiêm túc khẽ thở dài, là vì Vương Trường Sinh quá nhạy cảm, cảm ứng được gì đó nên nhân cơ hội này để đẩy mình ra khỏi vòng xoáy.
Trận chiến này có thể cho Vương Trường Sinh một cái cớ, hắn tạm thời muốn bế quan và sẽ không tiếp tục hiện thân nữa.
Vì vậy, lúc trên đường về thì trong lòng Thạch Hạo luôn cảm thấy không yên, bất kể là Đại trưởng lão hay là Vương Trường Sinh đều là cao thủ vô thượng ở đương đại này, trực giác của bọn họ nhất định đáng sợ tới mức thái quá, có thể đã cảm ứng được thứ gì.
"À, người đã tới đông đủ rồi, chúng ta cũng nên đi thương nghị một thoáng thôi, sau khi ba viện hợp nhất thì nên chọn vùng tiên thổ nào làm căn cơ đây?" Một ông lão của Thánh viện lên tiếng.
Đây cũng không phải là quyết định bất chợt mà nó đã đề cập từ trước, Tiên viện, Thánh Viện, Thư viện Thiên Thần chuẩn bị hợp lại cùng nhau, mục đích là muốn cho đệ tử giao lưu, luận bàn, thúc đẩy cho sự mạnh mẽ hơn của bọn họ.
Đương nhiên, chủ yếu cũng là phát hiện được một vài đạo tràng của Tiên gia, hiện giờ nếu đi đi khai quật thì có thể lợi dụng tài nguyên ở bên trong để bồi dưỡng đệ tử của ba viện.
Trước kia khi Đại trưởng lão dẫn Thạch Hạo ra bên ngoài và không có mặt ở đây, lúc này hắn đã trở về và là một nhân vật vô cùng trọng yếu, đương nhiên phải xin ý iến của hắn rồi.
Vì thế, lần này có không ít lão già tự mình tiến tới.
Ngoài ra, những người này cũng muốn tìm hiểu rõ về cuộc chiến giữa Đại trưởng lão và Vương Trường Sinh, dù sao chuyện này cũng quá kinh người, rất nhiều người giật mình và hiếu kỳ.
"Những khu cổ địa kia rất là nghịch thiên, đều là động phủ của Chân Tiên cổ đại, nếu như đều được khai quật hết và xử lý về chung một chỗ, lúc đó sẽ trở thành một bảo địa không cách nào tưởng tượng nổi." Đại trưởng lão nói.
"Ý của ngươi là, muốn di chuyển những động phủ này và hợp chúng cùng với nhau? Nhưng mà độ khó quá lớn, dù sao cũng là động phủ của Chân Tiên, chắc chắn đã bị bố trí rất nhiều trận văn khủng khiếp." Có người cau mày nói.
Mọi người bàn bạc thảo luận chọn lựa, tới cùng là nên xây dựng thư viện ở nơi nào.
Đúng lúc này thì trong thiên địa chợt xuất hiện một luồng gợn sóng vô cùng kinh người, hư không nổ tung, một chiếc chiến thuyền rách nát mang theo sương máu lao ra ngoài, đồng thời còn ẩn hiện sát khí kinh người.
"Kẻ nào lại dám xông vào Thư viện Thiên Thần?" Một vị trưởng lão quát lớn.
Đại trưởng lão xua tay không cho hắn lớn tiếng, vẻ mặt thì trở nên vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm chiếc chiến thuyền bằng đồng kia.
Thời khắc này thì tất cả mọi người đều thất kinh ngửa mặt nhìn trời, ai nấy đều tập trung về phía thân thuyền tràn đầy vết máu kia.
Đã phát sinh chuyện gì, chiếc thuyền này đã bị mất đi nửa phần nhưng sao lại tiến tới nơi này, bên trên không ngừng có máu tươi tí tách chảy xuống.
"Tới từ biên cương!" Vẻ mặt của Đại trưởng lão đầy nghiêm túc nói ra vài chữ như thế, lập tức khiến mọi người đều cảm thấy lạnh lẽo.
Kiểu dáng của chiếc thuyền này rất giống từ biên cương, hơn nữa thành thuyền có vết tích chiến kỳ rất là rõ ràng được khắc lên trên, Thiết huyết chiến kỳ, lá cờ dính máu!
Các tộc ở cửu Thiên thập Địa cũng không có sử dụng ký hiệu này, mà chỉ có ở biên cương mà thôi.
Sau khi chiến thuyền bằng đồng lao ra thì không có động tĩnh gì nữa, yên tĩnh vô cùng, tuyệt chẳng hề có tiếng động.
"Xoẹt!"
Đại trưởng lão bay vút lên không rồi lao nhanh tới, những ông lão khác cũng vội vàng theo sau.
"Tỉnh lại nào!" Đại trưởng lão tiến lên chiến thuyền thì thấy được một người trung niên đã hôn mê, người này chỉ còn dư lại nửa thân thể, máu tươi đầm đìa.
Đại trưởng lão truyền một luồng thần lực vào trong cơ thể của hắn, đồng thời kích thích lấy thân thể để giúp hắn từ từ tỉnh dậy.
"Không tốt rồi... Hùng quan* của biên cương đã nứt toác, cường giả dị vực đã xuất hiện!" Người trung niên này hô lớn, tuy rằng rất suy yếu thế nhưng âm thanh vẫn to lớn như trước, vang vọng cả bầu trời.
(*): Cửa ải hiểm yếu.
"Cái gì?!"
Thời khắc này, vô số tiếng kinh hô vang lên, mà tất cả mọi người đều cảm thấy tê dại cả da đầu, lưng tràn ngập khí lạnh, lời nói này quá kinh người.
Đây là một tin tức vô cùng kinh thế!
Hay là, có thể nói là một tin vô cùng xấu
Không hề có tin tức nào xấu hơn tin tức này, biên cương sinh biến, chuyện mà mọi người lo lắng nhất đã phát sinh.
Tất cả mọi người đều biết, sớm muộn gì cũng có một ngày sinh linh của dị vực sẽ xuất hiện, lần nữa giết vào vùng thế giới này, tới lúc đó thiên hạ sẽ đại loạn, dòng máu chảy về biển rộng, hài cốt lên tới ngàn tỉ.
Nếu như tới ngày ấy thì chắc chắn sẽ là một khoảng thời gian tối tăm nhất, mang ý nghĩa máu và xương, từ đó thiên địa sẽ không còn yên bình nữa.
Nhưng nào ngờ được, ngày đó đã tới, lại đột ngột như vậy, khiến người khác khó có thể tiếp nhận được.
Trong lòng của mọi người đều nguội lạnh, bọn họ vẫn chưa hề có những chuẩn bị kỹ càng nào cả, vậy mà sinh linh của thế giới một bờ khác đã đánh tới rồi!
Tâm thần của rất nhiều người đều run lên, hay là... Thời đại đáng sợ nhất đã mở ra rồi!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng tư, 2023 14:02
13:59 13-04-2023
06 Tháng tư, 2023 07:44
. llm
10 Tháng hai, 2023 17:23
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha:
bom(.)so/kcNXS1
hoặc Google Driver:
drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
13 Tháng mười một, 2022 21:41
Tại sao không phải ta-nàng , chàng - ta?? Chán thế ad.
10 Tháng mười một, 2022 11:41
Vì một câu nói mà đợi người cả ngàn năm. Lão tác sến làm tôi suýt khóc. Mé.
03 Tháng mười một, 2022 16:25
Thật ra thì cũng cám ơn bác ronkute đã cố gắng dịch hoàn chỉnh bộ này sau ngần ấy năm, tuy có mấy đoạn bình luận của dịch giả spoil kha khá cốt truyện.
03 Tháng mười một, 2022 15:06
dịch giả có tâm, nên cứ 3 5 chương lại spoil cốt truyện 1 lần, mình đọc cũng sợ luôn. mới nửa truyện đã spoil hoang ở với ai, lấy ai làm chi không biết nữa. chê.
28 Tháng chín, 2022 13:15
07 Tháng tám, 2022 15:34
Hay quá. Cảm ơn ad rất nhiều
31 Tháng bảy, 2022 15:38
Bia đá dùng lưu tên thì anh hạo chỉ thích cầm đi đập người thôi :))))
12 Tháng bảy, 2022 15:13
Hay quá bạn ơi
06 Tháng bảy, 2022 22:44
hai người khác nhau
06 Tháng bảy, 2022 19:50
Thật ra là phải cày Già Thiên trước rồi mới tới bộ này nó sẽ thông suốt hơn. Còn thánh khư bị chê do so sánh vì cố liên kết với 2 bộ trước thôi chứ về tổng thể đọc vẫn ok, vẫn hơn nhiều bộ ăn liền bây giờ.
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
21 Tháng sáu, 2022 08:38
Chả biết vùng đất kia là gì nữa
21 Tháng sáu, 2022 07:22
Bạn nói chuyện rất huề vốn, 1 người viết thì đương nhiên các nhân vật sẽ na ná nhau rồi, nó gọi là văn phong. Mỗi người có 1 phong cách riêng, không ai giống ai cả. Vd xem truyện Kim Dung thì biết ngay đây là phong cách Kim Dung viết, Cổ Long có phong cách riêng của Cổ Long ...
20 Tháng sáu, 2022 20:04
khi nào biên tập lại nhớ thông báo nhé dịch giả
20 Tháng sáu, 2022 14:52
Liễu thần mình thấy giống Lâm Thanh Hà trong film Lục Chỉ Cầm Ma, 1 dạng của Đông Phương Bất Bại
20 Tháng sáu, 2022 01:38
Chỉ nói qua thôi b à, k đả động đến vùng đất kia
20 Tháng sáu, 2022 00:20
Giờ hình như đọc cuốn Thánh Khư là có nói tiếp thêm về bộ này + Già Thiên
20 Tháng sáu, 2022 00:19
Cảm ơn ad nhé. Bộ truyện tuyệt vời !
19 Tháng sáu, 2022 23:05
Chương 1998
Bản dịch ở đây "Liễu Thần tựa như giới tính nữ thế nhưng lại mặc quần áo của nam, phong thái tuyệt thế"
Bản convert thì " Liễu Thần như là nữ tính, thế nhưng là ăn mặc nam tử quần áo, cũng là nam tử trang phục, phong thái tuyệt thế"
Bản dịch chỗ khác "Liễu thần là nữ tính, nhưng lại ăn mặc nam tử y phục, cũng là nam tử cách ăn mặc, phong thái tuyệt thế." Nuốt mất vài chữ, khác hẳn nó nghĩa =]]
19 Tháng sáu, 2022 22:58
Cái kết vẫn chưa đã lắm nhỉ
19 Tháng sáu, 2022 22:56
Tks pác. Cuối cùng cũng dịch xong rồi, trong khoảng thời gian chờ đợi thì cũng cày đi cày lại dc 2-3 lần gì đó bản convert rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK