Thực ra những năm này cũng không yên bình, bất kể là nơi thông đạo ở khu vực không người thuộc Biên hoang kia hay là thông đạo hắc ám nơi sâu trong vũ trụ, mỗi một quãng thời gian sẽ xuất hiện vết nứt và có sinh linh xông qua.
Có thể nói, từng ấy năm tới giờ tu sĩ của Thiên đình đều đang chiến đấu, đều vượt qua trong cuộc chém giết đầy khốc liệt.
Đáng vui mừng nhất chính là, bên phía này đang là thời đại mạt pháp nên khiến sinh linh của bên kia vô cùng kiêng kỵ, không dám hoàn toàn nối liền hai giới, đều đang khắc chế thứ gì đó.
Đồng thời, Thạch Hạo mời chủ Cấm cấm khu cùng ba lão yêu quái xương sọ thủy tinh kia tới để bố trí và vững tin rằng Vương Bất hủ không cách nào vượt giới được thì lúc này mới hơi thở phào đôi chút.
"Giới hải đại loạn, có sinh linh muốn lên bờ rồi, dị vực đang chuẩn bị chiến tranh thành ra Vương bất hủ tựa như gặp phải đại địch!" Chủ Cấm khu nói.
Mấy trăm năm trước Thạch Hạo từng làm một chuyến tới thế giới bờ đê thế nhưng cũng không thể tới gần được, bởi vì có sinh vật đang bắt đầu tiếp cận và sắp sửa leo lên bờ!
Nơi đó nhất định sẽ có một trận chiến hơn nữa còn nhất định sẽ cực kỳ thê thảm, sinh linh lên bờ trước thì sẽ ngăn cản cừu địch!
"Liên quan tới rương gỗ mục, đã nghiên cứu ra gì chưa ạ?" Thạch Hạo hỏi chủ Cấm khu.
Sau khi trở về từ thời đại Đế lạc thì Thạch Hạo đã đưa rương gỗ mục cho chủ Cấm khu, vì hắn hoàn toàn tin tưởng người này.
"Vẫn chưa, cũng không cách nào mở ra được."
Tuy rằng thứ này rất trọng yếu thế nhưng cũng không cách nào mở ra được, ngay cả chủ Cấm khu cũng phải đau đầu, không thể nào dùng lực được, ngay cả liên hợp với mấy lão quái vật như xương sọ thủy tinh thì cũng không được.
Bọn họ nói thẳng, vật này liên quan tới chuyện quá trọng đại, là thứ thần bí từ thời đại Đế lạc, hoặc là nó còn thần bí hơn cả cổ khí khỏi nguyên của dị vực cùng Táng khu nữa!
"Lại tới nữa rồi!"
Đột nhiên Thạch Hạo đứng bật dậy, hắn nhận được tin tức nên không thể không chạy về nơi sâu trong vũ trụ hắc ám, ma liên màu đen lại lần nữa xuất hiện hòng tạo ra thông đạo, cần phải dùng ngọn lửa trong thể nội Thạch Hạo thì mới có thể thiêu hủy được.
Gào...
Lần này có chút khác thường, trong vũ trụ hắc ám có một nhóm sinh linh hắc ám lao tới, chúng mang theo sát khí mãnh liệt cùng khói đen nồng đậm.
Bất hủ!
Đối diện có một cao thủ cấp Bất hủ, đó là một con bạo viên với toàn thân trắng như tuyết, vô cùng bắt mắt trong màn khói đen kia, nó lượn lờ vô số tia chớp đỏ ngòm không ngừng đan dệt với nhau.
Con bạo viên này vô cùng mạnh mẽ hơn nữa hình thể khổng lồ tới mức như muốn căng nút thông đạo do ma liên tạo nên, có một luồng khí tức khí thôn thiên hạ đầy đáng sợ.
"Gào..."
Nó rống lớn một tiếng rồi nuốt chửng lấy một ngôi sao, miệng rộng đầy răng nhanh nhai ngấu nghiến, ngôi sao đó phát ra ánh sáng rực rỡ và hóa thành tinh khí bị nó hấp thu đi.
"Giết!"
Người Tiên kim bảy màu xuất kích, kết pháp ấn giết thẳng tới.
Cũng trong lúc đó Thạch Hạo đã tới, hắn xuất thủ tới hòng hủy diệt đi cây ma liên này.
Bạo viên màu bạc phun ra khói đen, đó chính là vật chất hắc ám xông thẳng tới đánh chiến với người tiên kim bảy màu.
"Cẩn thận, chớ để hắc ám ăn mòn!" Thạch Hạo lớn tiếng nhắc nhở.
Hắn đã lao xuống nơi rễ cây của ma liên, đột nhiên bùm, rễ cây bị phá tan và một chiếc móc câu chất liệu sừng vô cùng sắc bén, to lớn còn hơn cả ngôi sao.
Trên người Thạch Hạo nổi một lớp da gà, trước tiên đưa ra ngọn hỏa diễm thần bí kia lên trên đó rồi đốt cháy.
"Gào!"
Một tiếng rít gào xuyên thấu qua giới bích truyền tới khiến những ngôi sao xung quanh nổ tung hóa thành bột mịn, cảnh tượng khủng khiếp tới cực điểm.
Hết thảy đều bởi vì tiếng rống lớn của sinh vật kia.
Vả lại còn cách cả một giới bích, chỉ là một ít gợn sóng thông qua thông đạo truyền tới mà đã tạo nên canh tượng cỡ này rồi, vậy thì có thể thấy được nó mạnh mẽ ra làm sao, nếu như bản thân tới đẩy thì không tài nào tưởng tượng ra được.
Móc câu chất liệu sừng kia rút lui vì bị ánh lửa thần bí gây thương tổn, nó lùi về thế giới hắc ám.
Rễ cây ma liên bị phá tan và chớp mắt bị đốt cháy thì Thạch Hạo mơ hồ thấy được thế giới bờ bên kia, chỉ có móng vuốt to lớn và móc câu chất liệu sừng kia chính là một vóng tay của nó.
Sinh vật kia khủng khiếp tới cỡ nào? Ngay cả móng tay mà đã lớn hơn cả ngôi sao, có thể nói hình thể vô biên đại đạo!
Nếu như nó triển khai pháp tướng thì sẽ càng khó mà tưởng tượng ra được.
Thạch Hạo ý thức được, con đường ngày sau càng gian nguy hơn, khả năng đây là một sinh linh chuẩn Tiên vương.
Chiến dịch này, bạo viên màu bạc đã bị giết chết, dù cho có sức chiến đấu cấp Bất hủ thì cũng không ăn thua, thế nhưng đám người Thạch Hạo lại ý thức được tính chất nghiêm trọng của tình thế hiện tại.
Có cường giả cấp chuẩn Tiên vương muốn ra tay, ngày sau sẽ càng gian nan hơn rồi!
Thạch Hạo day day huyệt thái dương, hắn cảm thấy càng thêm đau đầu hơn, sinh linh của Giới hải muốn lên bờ nhất định sẽ có chiến tranh ngập trời, khả năng sẽ lan tới một giới này.
Mà dị vực cùng sinh linh hắc ám lúc này lại đánh tới nữa, tất cả mọi chuyện đều tới cùng một lúc.
"Thời buổi rối loạn à!"
Chính xác, thời đại tàn khốc nhất đang tiếp cận, cục diện khốn cục chân chính sắp hiện ra.
Quả nhiên, trong năm trăm năm sau đó thì cuộc chiến đấu càng ngày càng tàn khốc hơn, thi thoảng sẽ có sinh vật mạnh mẽ xông qua, bất kể là người Tiên kim bảy màu hay là ba đại Quỷ tiên hoặc đám anh linh kia đều được phát động cả.
Mà phân thân nguyện lực và chân thân của Thạch Hạo cũng đều chuyển động, trấn áp tứ phương, không ngừng chiến đấu.
Thiên đình cũng bị tổn thương, anh linh cũng có chết đi, thậm chí một vị cường giả anh linh trong tam người đạt tới cấp Tiên cũng đã hóa đạo, hòa vào trong pháp tắt thiên địa.
Thế nhưng, người còn sống thì càng thêm mạnh mẽ, trải qua cuộc đại chiến rèn luyện ở thông đạo lối ra của hai giới thì càng khó khăn thì càng kiên cường, những người còn sống thì sẽ càng mạnh mẽ hơn..
Mà lúc này, trong mắt người đời Thạch Hạo đã hơn năm ngàn năm trăm tuổi.
Tuổi tác của đám Thiên Giác nghĩ, Mục Thanh, Xích Long cũng không kém bao nhiêu, tới lúc này thì đã muốn rục rịch đột phá, thời gian sẽ không còn lâu nữa.
Thành đạo hơn năm ngàn tuổi, dù là ở Tiên vực hay là dị vực cũng đều tính là tư chất trời ban, huống chi thời đại mạt pháp ở nơi đây.
Nếu như ở Tiên vực thì bọn họ cũng không chậm hơn đám Ngao Càn, Bàn Nghệ là bao.
Tình hình của Thạch Hạo thì cũng chỉ xem như là ví dụ, không thể đem ra so sánh.
Vào lúc này, Vân Hi đã đi vào tuổi già, nàng khó có thể trở thành Chí Tôn được, với tu vi hiện tại của nàng thì năm tháng sinh mệnh cũng không phải rất dài.
Nhưng, dung mạo của nàng vẫn là một cô thiếu nữ căng mọng, không hề già đi và duy trì thời khắc xinh đẹp nhất của năm xưa, việc này đã quá đủ với nàng rồi, đã vô cùng hạnh phúc rồi.
"Muôi chỉ không yên tâm cho tiểu Thạch thôi." Vân Hi nhìn đứa nhỏ đang ngu say đầy bình yên trong đỉnh trắng kia.
Đoạn năm tháng này, tiểu Thạch vẫn không ngừng ngủ say, bởi vì bị phong ấn nên thi thoảng mới ôm nó ra để tắm rửa ánh sao nhằm gột rửa thân thể.
"Muội không cần nghĩ nhiều đâu, có huynh ở đây thì làm sao để muội rời đi được chứ." Thạch Hạo lên tiếng.
"Chớ có lãng phí đại dược tiên huyết trên người muội, ai có thể trở thành Chí Tôn thì hãy chuẩn bị kỹ cho bọn họ, để bọn họ càng mạnh mẽ hơn!" Vân Hi từ chối.
Nói tới đây thì ánh mắt của nàng trở nên nhu hòa, nói: "Huynh đối xử rất tốt với muội, cả đời này muội không tiếc nuối gì cả, không cần phải làm chuyện gì nữa đâu."
Sau đó thì nàng lộ vẻ khác lạ, nói: "Muội biết, trong lòng huynh trước sau vẫn khó có thể dẹp tan chấp nhiệm, muốn đi dị vực, muốn gặp lại người kia." Nói tới đây thì giọng của nàng hơi run run.
"Muội đừng nghĩ nhiều, huynh sẽ không đi đâu cả, sẽ mãi ở bên muội!" Thạch Hạo nói.
Sau khi vậy thì Vân Hi vui vẻ, nói: "Một đời này chỉ thuộc về muội thôi nhé." Nói tới đây thì ánh mắt nàng chợt mông lung, nói: "Chờ sau khi muội già, chờ sau khi muội rời khỏi thế gian này thì huynh hẳn đi tìm cô ấy, muội không cấm đâu, không nên để trái tim mình bị vây trong nhà giam làm gì."
Khi nghe tới mấy câu này thì ánh mắt của Thạch Hạo trở nên đỏ bừng, nói; "Đừng nhiều lời nữa, vợ chồng chúng ta sẽ sống tuế nguyệt cùng nhau."
"Muội không muốn đại dược tiên huyết của huynh nữa, muội chỉ muốn rời khỏi thế gian này một cách tự nhiên nhất!" Vân Hi lắc đầu, từ chối đầy kiêng quyết.
"Huynh dùng máu của mình để giúp muội sống thêm một đời nữa!" Thạch Hạo nói.
Hắn cắt đứt bàn tay và ép ra chân huyết óng ánh như ánh lửa, rọi sáng cả thiên địa, từng giọt nhỏ xuống mang theo hương thơm ngát cùng mùi thuốc.
Huyết dịch của hắn còn trân quý hơn cả đại dược tiên huyết chân chính từng đạt được!
Thạch Hạo rất bá đạo, mạnh mẽ tự luyện hóa chân huyết của chính mình để gột rửa thân thể cho Vân Hi, hòa dược tính bất tử này vào trong thể phách của nàng.
"Như thế sẽ tổn thương tới nguyên khí của huynh, muội không muốn!" Vân Hi rất quật cường.
Thế nhưng nàng làm sao mà phản kháng được chứ.
"Chớ lo lắng, không thương tổn được huynh đâu, tộc trưởng gia gia, Đại Tráng, Nhị mãnh năm xưa đều từng được huynh dùng chân huyết để gột rửa qua mà." Thạch Hạo lên tiếng.
Trong mắt của Vân Hi mang theo nước mắt, nếu như có lựa chọn thì ai lại đồng ý chết chứ, ai có thể bỏ rơi đứa trẻ nhỏ kia chứ, sinh tử biệt ly với người thân chứ?
Nàng lại giống như đám người lão tộc trưởng, Nhị Mãnh, Hổ Tử năm xưa, sở dĩ từ chối thực ra cũng hông muốn Thạch Hạo tiêu hoa tinh hoa chân huyết của bản thân, sợ hắn sẽ bị hao tổn, sợ ngày sau đạo hạnh của hắn sẽ khó tiến thêm.
Chỉ có thật sự quan tâm thì mới làm như thế.
Cũng vào trong lúc đó thì Thiên Giác nghĩ đã thành đạo, thanh thế kinh thiên động địa, rốt cuộc cũng đã phá tan cửa ải kia để bước vào hàng ngũ Chí Tôn.
Mấy ngày sau, Mục Thanh và Xích Long cũng thành đạo, thăng cấp thành Chí Tôn!
Đây là việc vui, Thiên đình kết hoa, trên dưới đều vui mừng, đồng thời xuất hiện ba vị Chí Tôn, đây là một đại sự khiến thiên hạ khiếp sợ!
Thế nhưng, sát theo đó là nơi khu vực không người Biên hoang kia lại bùng phát đại chiến!
Dị vực lần nữa tập kích, lần xung kích này hoàn toàn khác trước, có chuẩn Vương Bất hủ vung ra móng vuốt lớn hòng vượt giới tới đây!
Nhưng, thiên địa này càng ngày càng đáng sợ, thời đại mạt pháp đã áp chế tất cả, về phía sinh linh của ngoại giới thì lại càng bài xích hơn, ngăn cản hắn xông qua đây.
Năm đó, ba đại Bất Hủ giả bị Thạch Hạo chém chết kia đều tự phong ấn bản thân thì mới qua đây được, chứ đừng nói tới nhóm cường giả này, lúc này bị áp chế càng mạnh mẽ hơn.
Cuối cùng, gắng gượng cũng ép lui hắn trở về!
Thạch Hạo dẫn theo chúng cường nghênh chiến, lúc này con ngươi của hắn co rút lại nhìn chằm chằm vào một con cự lang màu đen đang ở lối ra thông đạo kia.
Đó là một con cự lang có hình thể khổng lồ tựa như là một ma sơn thái cổ vậy, làm người khác cảm thấy bị đè ép, khiến người khác cảm thấy nghẹt thở.
Bộ lông của nó vừa đen vừa bóng, sau lưng còn có một cặp cánh đen xì tựa như cánh chim của thần linh sa đọa, đồng thời cũng lượn lờ tia chớp màu đen.
Toàn bộ chiến trường đều đang huyết chiến, rất khốc liệt thế nhưng Thạch Hạo lại trở nên thất thần, thiếu chút nữa đã quên đi cuộc đại chiến.
Gào!
Thần lang to lớn kia rít gào chấn nát núi sông vạn vật.
Sau đó, Thạch Hạo trở nên điên cuồng, chân thân triển khai pháp tướng thiên địa, hắn tựa như ma thần vô thượng của thời đại khai thiên tích địa, đánh đâu thắng đó, giết tới mưa máu tán loạn.
Phụt!
Ba tên sinh linh tiếp cận Bất hủ vừa mới giết tới thì đã bị hắn đánh nổ tung, máu tưới sông núi.
Thạch Hạo giết đỏ cả mắt nhằm về phía thông đạo, hắn muốn bắt được con cự lang màu đen kia.
Bởi vì hắn thấy rất quen, đây tựa như là con sói con từng ở bên cạnh Hỏa Linh Nhi năm xưa, chính là con thần lang con từng được mang ra từ dãy núi Bách Đoạn kia!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng tư, 2023 14:02
13:59 13-04-2023
06 Tháng tư, 2023 07:44
. llm
10 Tháng hai, 2023 17:23
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha:
bom(.)so/kcNXS1
hoặc Google Driver:
drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
13 Tháng mười một, 2022 21:41
Tại sao không phải ta-nàng , chàng - ta?? Chán thế ad.
10 Tháng mười một, 2022 11:41
Vì một câu nói mà đợi người cả ngàn năm. Lão tác sến làm tôi suýt khóc. Mé.
03 Tháng mười một, 2022 16:25
Thật ra thì cũng cám ơn bác ronkute đã cố gắng dịch hoàn chỉnh bộ này sau ngần ấy năm, tuy có mấy đoạn bình luận của dịch giả spoil kha khá cốt truyện.
03 Tháng mười một, 2022 15:06
dịch giả có tâm, nên cứ 3 5 chương lại spoil cốt truyện 1 lần, mình đọc cũng sợ luôn. mới nửa truyện đã spoil hoang ở với ai, lấy ai làm chi không biết nữa. chê.
28 Tháng chín, 2022 13:15
07 Tháng tám, 2022 15:34
Hay quá. Cảm ơn ad rất nhiều
31 Tháng bảy, 2022 15:38
Bia đá dùng lưu tên thì anh hạo chỉ thích cầm đi đập người thôi :))))
12 Tháng bảy, 2022 15:13
Hay quá bạn ơi
06 Tháng bảy, 2022 22:44
hai người khác nhau
06 Tháng bảy, 2022 19:50
Thật ra là phải cày Già Thiên trước rồi mới tới bộ này nó sẽ thông suốt hơn. Còn thánh khư bị chê do so sánh vì cố liên kết với 2 bộ trước thôi chứ về tổng thể đọc vẫn ok, vẫn hơn nhiều bộ ăn liền bây giờ.
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
21 Tháng sáu, 2022 08:38
Chả biết vùng đất kia là gì nữa
21 Tháng sáu, 2022 07:22
Bạn nói chuyện rất huề vốn, 1 người viết thì đương nhiên các nhân vật sẽ na ná nhau rồi, nó gọi là văn phong. Mỗi người có 1 phong cách riêng, không ai giống ai cả. Vd xem truyện Kim Dung thì biết ngay đây là phong cách Kim Dung viết, Cổ Long có phong cách riêng của Cổ Long ...
20 Tháng sáu, 2022 20:04
khi nào biên tập lại nhớ thông báo nhé dịch giả
20 Tháng sáu, 2022 14:52
Liễu thần mình thấy giống Lâm Thanh Hà trong film Lục Chỉ Cầm Ma, 1 dạng của Đông Phương Bất Bại
20 Tháng sáu, 2022 01:38
Chỉ nói qua thôi b à, k đả động đến vùng đất kia
20 Tháng sáu, 2022 00:20
Giờ hình như đọc cuốn Thánh Khư là có nói tiếp thêm về bộ này + Già Thiên
20 Tháng sáu, 2022 00:19
Cảm ơn ad nhé. Bộ truyện tuyệt vời !
19 Tháng sáu, 2022 23:05
Chương 1998
Bản dịch ở đây "Liễu Thần tựa như giới tính nữ thế nhưng lại mặc quần áo của nam, phong thái tuyệt thế"
Bản convert thì " Liễu Thần như là nữ tính, thế nhưng là ăn mặc nam tử quần áo, cũng là nam tử trang phục, phong thái tuyệt thế"
Bản dịch chỗ khác "Liễu thần là nữ tính, nhưng lại ăn mặc nam tử y phục, cũng là nam tử cách ăn mặc, phong thái tuyệt thế." Nuốt mất vài chữ, khác hẳn nó nghĩa =]]
19 Tháng sáu, 2022 22:58
Cái kết vẫn chưa đã lắm nhỉ
19 Tháng sáu, 2022 22:56
Tks pác. Cuối cùng cũng dịch xong rồi, trong khoảng thời gian chờ đợi thì cũng cày đi cày lại dc 2-3 lần gì đó bản convert rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK