"Sao lại như vậy chứ?" Kim Vân thất thần, sắc mặt trắng bệch chẳng còn chút máu nào, những chí tôn trẻ tuổi tu ra ba luồng tiên khí trong Thư viện Thiên Thần thì nàng đều biết cả, tuyệt đối không có người này.
Nàng cũng chưa hề nghĩ tới sẽ đối mặt với một chí cường giả đã tu ra ba luồng tiên khí, chuyện này quá phi thực thế, cũng chỉ có vài người nên nàng đều biết cả, vậy kẻ này chui lên từ đâu?
Bởi vì, những nhân vật tuyệt đỉnh mà nàng biết đều không có người này, vì vậy nàng mới không sợ hãi, nàng sở hữu hai luồng tiên khí hơn nữa còn có cả bí bảo, trừ đám người như Vương Hi, Lục Đà ra thì ai có thể địch được?
Phát sinh chuyện gì thế? Mọi người xung quanh đều giật nảy mình, tại sao lại xoay chuyển bất ngờ như vậy chứ, Kim Vân lại bị một người chụp gọn ngay cổ rồi nhấc bổng lên?
Cô gái mặc ngân bào dù gì cũng là nhân vật mạnh mẽ, rất tự phụ, rất nhiều người không muốn trêu chọc nàng, thế nhưng hiện giờ lại bị người khác nhấc bổng lên như thế, thật không thể tưởng tượng nổi.
Chính xác, đây quả là một loại sỉ nhục vô cùng to lớn đối với cô gái mặc ngân bào này, bị xách cổ nhấc bổng ngay trước mặt rất nhiều người như vầy, thật sự còn khó chịu hơn cả việc giết chết nàng.
"Kim Vân sao lại thất bị vậy?" Nhiều người không rõ.
Vừa nãy Kim Vân đã thi triển ra hai luồng tiên khí, thủ đoạn vô cùng độc ác, tuy rằng mọi người đều khinh miệt sự lật lọng của nàng thế nhưng cũng chắc chắn rằng thiếu niên này sẽ ăn phải thiệt thòi.
Nhưng, tình cảnh trước mặt, thiếu niên ấy đã tóm gọn lấy Kim Vân, biến hoá quá nhanh, thậm chí bọn họ còn chưa nhìn thấy luồng tiên khí tràn ngập xung quanh bàn tay của hắn thì mọi chuyện đã kết thúc rồi.
"Tốc độ thật là nhanh, thiếu niên này đã bước ra một bước mang tính then chốt ở trên con đường cực điểm của kim thế pháp ư? Ngay cả Kim Vân dùng tới hai luồng tiên khí mà hắn cũng thoát được đồng thời bước tới bắt lấy nàng!"
"Trời ơi, chưa từng thấy hắn vận dụng qua tiên khí, chắc chắn là cao thủ trên con đường cực điểm kim thế pháp rồi!"
Rất nhiều người la lớn đầy hưng phấn, ai nấy đều trợn tròn mắt nhìn chằm chằm giữa trường, còn có một vài tu sĩ sôi trào cả nhiệt huyết, bởi vì bọn họ đã nhìn thấy được hi vọng.
Chưa từng thấy hắn triển khai qua tiên khí thế nhưng lại có thể tóm gọn Kim Vân, đây là chiến công trực tiếp và sinh động nhất, chứng minh kim thế pháp có thể thắng cổ pháp.
Nơi đây náo động, tiếng huyên náo ồn ào.
Bởi vì, những người này đều tu kim thế pháp cả, vẫn luôn muốn tạo dựng niềm tin cho bản thân, khi tình cảnh này xuất hiện thì ai ai cũng phấn chấn và kích động không thôi.
Mặc dù biết Thánh viện sẽ có nhân vật siêu tuyệt như thế này, sẽ có chí tôn trẻ tuổi có thể đánh thắng người trong cùng thời đại, nhưng dù sao đi nữa thì bọn họ cũng chưa hề thấy qua, và hiện tại thì đã chứng kiến tận mắt, nhiều người cảm thấy con đường ở phía trước trở nên sáng sủa hơn rất nhiều.
"Khụ khụ khụ..." Kim Vân ho khan, bị thiếu niên lạnh lùng bóp chặt lấy cổ khiến nàng cảm thấy rất khó chịu nên không ngừng ho sặc sụa, sắc mặt mang theo vẻ xấu hổ cùng đỏ bừng.
Gì mà cao thủ trên con đường cực điểm kim thế pháp? Nàng muốn lớn tiếng chửi mắng, rõ ràng đã nhìn thấy ba luồng tiên khí, trong lòng nàng hối hận và rất muốn hét thật lớn ra ngoài.
Nhưng, chỉ vừa hơi cất tiếng thì nơi cổ họng đã vang lên những tiếng ho khan, nước mắt gần như tuôn rơi.
"Ầm!"
Thạch Hạo quẳng mạnh lên trên mặt đất tựa như vứt một con súc vật đang đợi làm thịt, lúc này Kim Vân đau nhức tới mức nhíu mày đồng thời vô cùng tức giận, nàng sẽ bị xử trí như thế nào đây?
"Chỉ có chừng này bản lĩnh mà cũng dám bắt nạt người khác, ngươi xem thường Ba ngàn đạo châu quá đó, bản thân thì chẳng có chút bản lĩnh gì cả, chỉ tới nhiêu đó mà thôi." Thạch Hạo cúi đầu nhìn nàng.
Bộ ngân bào của Kim Vân trở nên nhăn nheo, rất nhiều nơi đã bị rách nát, nàng ngầng đầu nhìn lên, bên trong đôi mắt là ngọn lửa giận dữ đang bùng cháy đầy oán độc, bị làm nhục trước nhiều người như vậy khiến lòng nàng rất khó chịu.
"Sao hả, bị người khác đánh bại đầy quang minh chính đại thì lại cảm thấy oan ức nữa hả, sau lúc trước lật lọng, dùng thủ đoạn hèn hạ đê hèn để đối phó Phượng Vũ, dùng chân đạp lên nàng trước ánh mắt của rất nhiều người, ngôn ngữ chua ngoa, nhục nhã đối thủ, vậy lúc đó ngươi đang nghĩ gì, lúc này có suy nghĩ như thế nào?"
Đương nhiên Thạch Hạo sẽ chẳng hề nể mặt gì cả, chỉ trích thẳng nàng trước mặt mọi người, đồng thời một cước đá mạnh lên cơ thể của nàng.
Kim Vân rên lên một tiếng, hai mắt càng thêm hung ác, cả người lộn tròn ra xa, xương cốt nơi thân thể tựa như bị gãy thêm vài khúc, một cước này đã khiến nửa người của nàng mất đi cảm giác.
Cũng trong lúc đó, nàng run rẩy nắm chặt nắm đấm, bởi vì Thạch Hạo cũng chẳng hề phong ấn thần lực của nàng lại.
Việc này vừa mang tới vẻ vui mừng và cũng chẳng thiếu căm uất, đối phương là sơ ý ư? Chắc chắn không phải? Là không thèm quan tâm, không sợ nàng phản kháng, vì lẽ đó cũng không cần phải phong ấn tu vi của nàng lại, nhưng không phải như vầy lại là sỉ nhục nàng hay sao?
Kim Vân như nàng là nhân vật cỡ nào, tới từ một gia tộc cổ xưa, bản thân đủ kinh diễm, tuy rằng không có tu ra luồng tiên khí thứ ba thế nhưng trong người cùng thế hệ thì cũng thuộc cấp cao thủ đáng gờm rồi.
Dù là dõi mắt trong cửu Thiên thập Địa thì cũng có rất ít chí tôn trẻ tuổi có thể áp chế được nàng, hiện giờ lại bị người khác xem thường như thế, chẳng thèm để ý tới việc nàng có phản kháng hay không.
Sắc mặt của Kim Vân u ám, nàng khôi phục lại vẻ bình tĩnh rồi nhìn chằm chằm Thạch Hạo, nói; "Ngươi tới từ hạ giới, cũng chỉ là người của Ba ngàn đạo châu mà thôi, ngươi nên nghĩ kỹ, không nể mặt ta thì sẽ chẳng có chút chỗ tốt nào với ngươi đâu!"
Tuy rằng không cần nói rõ thế nhưng rất dễ hiểu, nàng tới từ Kim gia, là một gia tộc cổ xưa ở cửu Thiên này, thế lực to lớn không cách nào tưởng tượng nổi.
Nếu như Thạch Hạo cố ý làm khó dễ nàng thì sẽ phải gánh lấy sự trả thù, sẽ phải đối mặt với lửa giận của gia tộc cổ xưa trên cửu Thiên này!
Là đe doạ, trắng trợn không còn che giấu nữa.
"Ngươi đánh giá mình cao quá đó, và cũng quá hạ thấp ta." Thạch Hạo nói tới đây thì bàn chân đá mạnh tới tựa như đá một con chó chết, bịch, lại đá văng Kim Vân ra tít nơi xa.
"A, ngươi lại dám làm thế với ta à!" Kim Vân gào thét, cả vẻ mặt lẫn giọng nói đều đầy nghiêm túc.
"Ngươi là cái thá gì, Kim tộc khổng lồ như vậy thì sẽ vì một người nhỏ bé chẳng có chút tài cán gì đắc tội với Thư viện Thiên Thần ư, ta hiện tại là đệ tử của Thư viện Thiên Thần đó!" Thạch Hạo lên tiếng.
Có vài lời hắn cũng không có nói, hắn đã tu ra ba luồng tiên khí đồng thời trên con đường kim pháp thế đã đi tới cực điểm, mười Động thiên hợp nhất, có thể nói là trước nay chưa từng có ai đạt được.
Người có thành tựu như vầy thì Thư viện Thiên Thần làm sao có thể sẽ bỏ qua chứ, nhất định sẽ trở thành hạt giống để bồi dưỡng, mặc dù không phải là hạt giống duy nhất thế nhưng cũng sẽ là hàng tốt trong đám người.
"Ngươi... đừng có lại đây!" Lời nói của Kim Vân run run như đã chịu thua.
Nhưng, Thạch Hạo chẳng thèm để ý làm gì, lần nữa nhấc chân, bịch, lần này hắn đá văng nàng lên cao và va mạnh vào một tảng đá lớn.
Đầu tóc của Kim Vân rối bời, âm thanh sắc lẹm, nói: "Cái tên dã nhân tới từ hạ giới khô cằn kia, rồi ngươi sẽ hiểu, mình chẳng là cái thá gì ở trên cửu Thiên này đâu, sẽ bị tộc ta xử trí sống không bằng chết!"
Nàng nhận thấy, người này chắc chắn sẽ không ngừng tay cho nên lớn tiếng la hét, hi vọng sẽ đánh động với trưởng lão trong viện tới ngăn cản người trẻ tuổi này lại.
Rầm!
Thạch Hạo giơ tay, từ rất xa đã xuất hiện một bàn tay cực lớn đập bay nàng ra ngoài, đồng thời lời nói đầy lạnh lùng, nói: "Người từ nơi khô cằn mà ngươi cũng đối phó không được, vậy mà cũng còn kiêu căng nữa hả, chỉ tới thế là cùng, nhỏ yếu tới đáng thương!"
"Ngươi mới đáng thương, ngươi mới là kẻ đáng thương!" Kim Vân tức giận.
Thạch Hạo áp sát lại gần, nói: "Xả cơn giận dữ giúp Phượng Vũ, thu lại chút lãi suất vậy."
"Xoẹt!"
Đột nhiên, Kim Vân giơ tay rồi bắn ra một luồng ánh sáng mờ ảo kèm theo là tiên vụ toả ra hào quang rực rỡ nhất trên thế gian bắn nhanh về phía Thạch Hạo trong thời gian ngắn nhất có thể.
Trong lúc này, nơi khoé miệng của Kim Vân hiện ra vẻ cười khẩy, vẻ la hét trước kia cũng chỉ là làm bộ điên tức hòng che giấu cho đợt công kích lần này mà thôi.
"Cẩn thận!" Ở phía sau, Phượng Vũ lo lắng hét lớn lên, không ai có thể hiểu rõ hơn nàng về mức độ kinh khủng của luồng ánh sáng đó.
Bởi vì, đấy chính là mũi tên bảy màu được chế tạo từ tiên kim, bên trên được khắc những phù văn chí cường, một khi bị bắn trúng thì hình thần đều diệt, không thể ngăn cản!
Đây chính là mũi tên mà Kim Vân thèm khát và cướp đi từ Phượng Vũ!
Chính mũi tên này đã dấy lên lòng tham của nàng nên mới liều lĩnh cướp đoạt, hiện giờ sớm đã được luyện hoá và trở thành bí bảo của nàng, là một món vũ khí tuyệt sát!
Mũi tên này sẽ trưởng thành cùng với chủ nhân mình, nó sẽ không ngừng lột xác và có thể trở thành tiên khí cũng không thành vấn đề, bởi vì chất liệu của nó rất nghịch thiên, trời sinh đã được khắc những hoa văn của thiên địa rất là rõ ràng, hoàn toàn có thể trở thành bí bảo.
Mũi tên tiên kim xuyên thủng rồi xẹt qua bóng người ở phía trước, tiếp đó là những tiếng hô hét đầy sợ hãi truyền tới, mũi tên kia đã đâm thủng thiếu niên ấy?
Kim Vân lộ vẻ vui mừng, nàng rất muốn cười vang thành lời, vẻ oán độc trong mắt liền biến mất và thay thế đó là sự hưng phấn, lúc này nàng đã đứng thẳng người trên mặt đất.
"Vui mừng có hơi sớm quá không?" Thanh âm lạnh lùng ấy truyền tới.
Kim Vân sợ hãi, bóng người bị xuyên thủng vừa nãy chợt biến mất, đó chỉ là một bóng mờ và bên cạnh nàng lại xuất hiện một bóng người cao ráo, nơi lưng là cặp cánh lôi điện đầy lạnh lùng và tĩnh lặng.
Tốc độ của đối phương quá nhanh, nó đã vượt xa tưởng tượng và lừa gạt cả thị giác của nàng, mũi tên kia đã thất bại!
Ầm!
Thiếu niên kia tóm chặt lấy nàng rồi giáng một cái bạt tai như trời giáng lên trên gương mặt ấy, tiếp đó một cước đá văng nàng ra sau.
Lần này, Kim Vân cũng không cách nào đứng lên được nữa, bởi vì xương cốt đều đã bị đánh nát, cơn đau nhức khó lòng kìm nén nổi.
"Ta cũng không biết sự kiêu ngạo của ngươi tới từ đâu nữa." Thạch Hạo bình thản nói.
Kim Vân ra sức giãy giụa, cơn giận dữ cùng với sự xấu hổ lan khắp toàn thân, mà lúc này nàng lại nằm nhoài ngay bên dưới chân của Phượng Vũ, chuyện này vô cùng tệ hại và là sự sỉ nhục đối với nàng.
"Kim Vân, cần gì phải như vậy chứ, tuy rằng ta biết độ vô liêm sỉ chẳng biết xấu hổ gì của ngươi, thế nhưng cũng không cần nằm rạp xuống cầu xin vậy chứ?" Phượng Vũ lên tiếng, trên gương mặt tràn đầy vẻ tươi vui.
"Phụt!"
Khi nghe được lời trêu ngươi như thế thì Kim Vân chợt phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt vô cùng, nàng ra sức giãy giụa trong cơn tức giận hòng đứng dậy, thế nhưng lại ngã bịch xuống đất.
Bị Phượng Vũ chế nhạo như vầy khiến sắc mặt của Kim Vân đỏ bừng như máu đầy vẻ không cam, bởi vì nàng đã từng đạp nữ nhân này bên dưới chân mình và không ngừng châm biếm mỉa mai.
Hiện giờ, đối phương lại đang đứng ở phía trước và cúi đầu nhìn nàng như thế, tình cảnh hoàn toàn đảo lộn, lúc này nàng chợt cảm thấy một luồng máu ứ xông thẳng lên Thiên linh cái mình, con mắt đỏ bừng, lớn tiếng la hét: "Ta mà lại cầu xin ngươi à? Đừng có mà mơ! Một ả đàn bà quê mùa may mắn tới từ hạ giới thì có tư cách gì khoác lác trước mặt ta chứ, ngươi đã quên cái ngày mà ta trừng trị ngươi như thế nào rồi à?!"
"Ầm!"
Thạch Hạo đi tới rồi vung chân giẫm mạnh xuống, lúc này xương cốt của nàng lại nát bấy thêm vài đoạn, đồng thời lên tiếng, nói "Phương Vũ, còn chờ gì nữa, cứ ra tay đi, à không, cứ ra chân đi."
"A..."
Một lát sau, Phượng Vũ với nụ cười ngọt ngào nhất giậm mạnh chân xuống, lập tức tiếng hét thảm thiết của Kim Vân lan khắp chốn, sắc mặt thay đổi ngay lập tức, lúc này, màu đỏ máu trong mắt nàng đã biến mất, nàng đã tỉnh táo lại thế nhưng thân thể lại bắt đầu phải chịu tội.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng tư, 2023 14:02
13:59 13-04-2023
06 Tháng tư, 2023 07:44
. llm
10 Tháng hai, 2023 17:23
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha:
bom(.)so/kcNXS1
hoặc Google Driver:
drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
13 Tháng mười một, 2022 21:41
Tại sao không phải ta-nàng , chàng - ta?? Chán thế ad.
10 Tháng mười một, 2022 11:41
Vì một câu nói mà đợi người cả ngàn năm. Lão tác sến làm tôi suýt khóc. Mé.
03 Tháng mười một, 2022 16:25
Thật ra thì cũng cám ơn bác ronkute đã cố gắng dịch hoàn chỉnh bộ này sau ngần ấy năm, tuy có mấy đoạn bình luận của dịch giả spoil kha khá cốt truyện.
03 Tháng mười một, 2022 15:06
dịch giả có tâm, nên cứ 3 5 chương lại spoil cốt truyện 1 lần, mình đọc cũng sợ luôn. mới nửa truyện đã spoil hoang ở với ai, lấy ai làm chi không biết nữa. chê.
28 Tháng chín, 2022 13:15
07 Tháng tám, 2022 15:34
Hay quá. Cảm ơn ad rất nhiều
31 Tháng bảy, 2022 15:38
Bia đá dùng lưu tên thì anh hạo chỉ thích cầm đi đập người thôi :))))
12 Tháng bảy, 2022 15:13
Hay quá bạn ơi
06 Tháng bảy, 2022 22:44
hai người khác nhau
06 Tháng bảy, 2022 19:50
Thật ra là phải cày Già Thiên trước rồi mới tới bộ này nó sẽ thông suốt hơn. Còn thánh khư bị chê do so sánh vì cố liên kết với 2 bộ trước thôi chứ về tổng thể đọc vẫn ok, vẫn hơn nhiều bộ ăn liền bây giờ.
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
21 Tháng sáu, 2022 08:38
Chả biết vùng đất kia là gì nữa
21 Tháng sáu, 2022 07:22
Bạn nói chuyện rất huề vốn, 1 người viết thì đương nhiên các nhân vật sẽ na ná nhau rồi, nó gọi là văn phong. Mỗi người có 1 phong cách riêng, không ai giống ai cả. Vd xem truyện Kim Dung thì biết ngay đây là phong cách Kim Dung viết, Cổ Long có phong cách riêng của Cổ Long ...
20 Tháng sáu, 2022 20:04
khi nào biên tập lại nhớ thông báo nhé dịch giả
20 Tháng sáu, 2022 14:52
Liễu thần mình thấy giống Lâm Thanh Hà trong film Lục Chỉ Cầm Ma, 1 dạng của Đông Phương Bất Bại
20 Tháng sáu, 2022 01:38
Chỉ nói qua thôi b à, k đả động đến vùng đất kia
20 Tháng sáu, 2022 00:20
Giờ hình như đọc cuốn Thánh Khư là có nói tiếp thêm về bộ này + Già Thiên
20 Tháng sáu, 2022 00:19
Cảm ơn ad nhé. Bộ truyện tuyệt vời !
19 Tháng sáu, 2022 23:05
Chương 1998
Bản dịch ở đây "Liễu Thần tựa như giới tính nữ thế nhưng lại mặc quần áo của nam, phong thái tuyệt thế"
Bản convert thì " Liễu Thần như là nữ tính, thế nhưng là ăn mặc nam tử quần áo, cũng là nam tử trang phục, phong thái tuyệt thế"
Bản dịch chỗ khác "Liễu thần là nữ tính, nhưng lại ăn mặc nam tử y phục, cũng là nam tử cách ăn mặc, phong thái tuyệt thế." Nuốt mất vài chữ, khác hẳn nó nghĩa =]]
19 Tháng sáu, 2022 22:58
Cái kết vẫn chưa đã lắm nhỉ
19 Tháng sáu, 2022 22:56
Tks pác. Cuối cùng cũng dịch xong rồi, trong khoảng thời gian chờ đợi thì cũng cày đi cày lại dc 2-3 lần gì đó bản convert rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK