Với loại kẻ địch như vầy thì Thạch Hạo sẽ không bao giờ tha thứ, bọn họ tới để giết Thạch Hạo thì cần gì phải nói hai chữ nhân từ, rất chi là buồn cười.
Gió thổi hiu hiu, vùng thế giới này lại trở nên tĩnh lặng.
Thạch Hạo thở dài bồi hồi đôi chút ở khu vực này, đi tới Thái Âm tộc rồi lại tới Thái Dương tộc, tới cùng đâu mới là đường về nhà đây.
Phần cuối của sông dài Thái Âm, phần cuối của dòng sông Thái Dương, đâu là thật.
"Ồ?" Đột nhiên, Thạch Hạo hơi động trong lòng.
"Hay là, tất cả đều là thật." Hắn nói thế.
Thái Âm Thái Dương, cực điểm của dương chính là âm, cực điểm của âm chính là dương, phần cuối của dòng sông Thái Âm cùng với phần cuối của dòng sông Thái Dương sẽ tụ lại cùng nhau?
Thạch Hạo chấn động trong lòng, hắn cảm thấy rất có khả năng, thời khắc này lòng hắn ngập tràn kích động, tựa như đã nhìn thấy được con đường về cố hương, nhìn thấy được hi vọng.
Chỉ là, nó sẽ ở nơi nào.
Theo như hai tộc từng nói, nó ở trong hư không, ở trong vũ trụ, trường tồn cùng tuyên cổ, một dòng sông như vậy cũng chẳng phải ở bên trên đầm nước Thái Âm Thái Dương gì cả, mà là do quy tắc vĩnh hằng biết diệt biến thành.
Thạch Hạo đau cả đầu, tới cùng nằm ở đâu đây?
Hắn thở dài một tiếng đầy bất đắc dĩ, tiếp đó là cất bước rời đi.
Năm xưa sau khi kết thúc Thiên tài tranh bá Ba ngàn châu thì di địa Tiên cổ xuất thế kết nối với Ba ngàn châu, nối liền với khu vực không người rộng lớn.
Ngày xưa, bên trong vùng đất cổ ấy từng xảy ra rất nhiều chuyện, Thạch Hạo chém giết Đọa Thần tử, đánh giết Hắc Ám Thần tử, đại chiến với thiên tài các lộ, mạnh mẽ quật khởi.
Đồng thời, những di tộc Tiên cổ kia có không ít người kết thiện duyên với hắn, và Thạch Hạo cũng từng hóa giải nguyền rủa cho bọn họ, lúc hắn rời đi thì đã bị Giáo chủ ngăn chặn nhưng đã được những người đó che chở.
Nếu như ở trước kia, Thạch Hạo muốn tiến vào khu vực không người thì nhất định sẽ vô cùng nguy hiểm, thế nhưng hiện tại hắn lại cứ thế lao qua.
Đặc biệt là, khu vực này cũng không cần thâm nhập quá xa thì hắn vẫn bình an tiến vào.
Còn cách một đoạn thì hắn đã cảm nhận được một loại khí thế khó tả, đó là đạo vận đặc biệt của di địa tiên cổ, tựa như là vượt qua dòng sông thời gian tiến tới nơi đây vậy.
Dù sao thì đạo tắc của khu cổ địa này khong hoàn chỉnh, là một chỗ tu luyện được trời cao chiếu cố.
Khi Thạch Hạo thâm nhập vào di địa Tiên cổ thì liền gợi nên chấn động, không ít bộ tộc tới gặp hắn.
"Ha ha!" Tộc trưởng của Bát Tí Hồn tộc đã tới.
Tiếp đó là cao tầng của Mỹ Nhân tộc, Nham Ma tộc... đều tới, lần nữa gặp Thạch Hạo khiến bọn họ vô cùng vui mừng, ánh mắt sáng ngời.
"Tiểu huynh đệ, rốt cuộc ngươi cũng đã tới, mong ngóng ngươi rất lâu rồi đó, cuối cũng cũng chờ được ngày hôm nay." Những người này rất nhiệt tình.
Mỗi một người đều cười lớn vây kín Thạch Hạo, ánh mắt còn nóng rực hơn cả khi một người đàn ông độc thân thấy được một mỹ nữ tuyệt thế, việc này khiến cả người Thạch Hạo chẳng hề dễ chịu chút nào.
Tất nhiên hắn biết nguyên nhân vì sao, không riêng vì có giao tình mà bởi vì sau khi hắn tới thì sẽ có thể giúp bọn họ hóa giải sức mạnh nguyền rủa.
Di dân Tiên cổ đều nhiễm phải nguyền rủa thần bí, mỗi một người sẽ sống không quá lâu, loại đau khổ ấy sẽ đi kèm cả đời, chỉ có Lôi Kiếp dịch mới có thể hóa giải được.
Muốn lấy được Lôi Kiếp dịch thì thiên kiếp bình thường không cách nào có thể, cần phải là những thiên kiếp mạnh mẽ nhất mới có thể sinh ra chất lỏng này.
Ở Ba ngàn châu này, có mấy ai có thể độ loại kiếp kia?
Năm xưa Thạch Hạo đã giúp bọn họ hóa giải vì thế một số người đã được giải thoát, hiện tại hắn lại tới cho nên sẽ khiến bọn họ hưng phấn và kích động, nên biết nhân khẩu các tộc cũng không phải số ít, vô cùng cần Lôi Kiếp dịch.
"Yên tâm đi, hiện giờ tu vi của ta đã khác xưa, một khi độ kiếp thì chỉ cần một giọt Lôi Kiếp dịch được sản sinh ra sẽ cứu sống rất nhiều sinh linh." Thạch Hạo đáp ứng.
Lời này vừa ra liền khiến cho các tộc mừng rỡ, rất nhiều người cao hứng vờn quanh lấy hắn.
"Tiểu huynh đệ, hình như ngươi mất tập trung, có phải gặp phiền toái gì không?"
Có người hỏi, bởi vì sau khi mời hắn vào trong vùng tịnh thổ và đối mặt với vô vàn sơn trân mỹ vị thì Thạch Hạo vẫn luôn thất thần, việc này làm bọn họ vô cùng kinh ngạc.
Theo như những gì bọn họ hiểu, thiếu niên này được sẽ là một tên ác tộc đối với mỹ thực, không có điều kiện thì cũng phải sáng tạo ra điều kiện, bản thân nướng chín không ít cừu địch, đều xem tất cả là trân hào.
Hiện giờ, cả bàn ngập tràn mỹ vị mà hắn lại thất thần, thờ ơ không động lòng, việc này cũng quá kỳ lạ.
"Ta đang tìm đường về nhà." Thạch Hạo cũng không có giấu giếm gì cả, hắn cảm thấy những chủng tộc này đều là di dân Tiên cổ thì rất có thể sẽ biết một chút bí mật nào đó.
Tuy rằng cũng chỉ ôm chút hy vọng nhưng hắn lại không ngờ rằng, nhóm người này lại biết được và cho hắn một niềm vui vô cùng lớn.
"Phần cuối của Thái Âm và Thái Dương, không phải là dòng sôn Hư không thập tự trong truyền thuyết hay sao?" Có người ngờ vực nói.
"Đúng vậy, chắc chắn ở đó còn gì." Ông lão khác gật đầu.
"Các ông biết à?" Thạch Hạo khiếp sợ.
"Bản chép tay của tổ tông ta cùng viết thế, quả thật có một chỗ như vậy á." Tộc trưởng của Bát Tí Hồn tộc nói.
Thạch Hạo ngớ người, trước đây không lâu hắn còn rầu rĩ không biết tìm kiếm ở nơi nào, không nghĩ rằng hiện giờ lại có manh mối, khả năng sẽ hiểu được con đường kia nằm ở đâu.
Đây quả là kinh hỉ đầy bất ngờ.
Đám người này cũng chưa từng tới đó bao giờ, bởi vì bọn họ vẫn luôn sống ở di địa Tiên cổ, hoàn toàn tách biệt với thế gian, còn con đường kia thì cũng không có ở nơi này.
Rất nhanh đã có người đưa tới một quyển sách cổ, bọn họ giải thích từng câu từng chữ, phân tích cho Thạch Hạo biết nó ở nơi nào.
"Vùng đất tụ hợp của âm dương."
"Hai con sông trong hư không."
"Là chỗ va chạm của Thái Âm Thái Dương."
Trong thiên địa này có Thái Dương cùng Thái Âm, hai bên đối lập nhau thế nhưng cũng chuyển hóa lẫn nhau, địa phương ấy chính là được sinh ra ở âm dương.
Có thể nói, vạn vật trong thiên địa này đều có dùng âm dương để giải thích, cái được gọi là Thái Âm cùng Thái Dương là đại biểu cho việc đối đầu, còn đại diện cho hai quy phạm, nếu như có thể làm rõ thì đại đạo cũng có hi vọng.
Cuối cùng, lại có nhân mã của một bộ tộc khác mang tới mấy bộ sách ngọc thạch, bên trên càng ghi rõ ràng hơn, có cả địa chỉ để xác thực.
"Ở bên trong Cấm khu sinh mệnh." Sau khi xác định được thì a icũng hít vào ngụm khí lạnh.
Dù cho Thạch Hạo cũng sợ hãi không thôi, loại địa phương này tuyệt không thể đặt chân vào được.
nếu không, sẽ chôn vùi bản thân.
Làm sao lại như thế chứ, hắn ngây dại đôi chút.
Vào thời kỳ Tiên cổ mà Cấm khu này cũng đã tồn tại rồi, như thế chắc chắn đáng sợ, năm tháng xa xôi, thời gian dài đằng đẵng, nó vẫn tồn tại, đừng mơ tưởng tới việc này, chắc chắn bất hủ từ lâu.
"Tiểu hữu, ngươi nên từ bỏ thì hơn, dù cho là ở thời kỳ Tiên cổ thì những Cấm khu kia cũng không thể đặt chân vào, bọn họ trung lập, một khi chọc giận thì sẽ phiền toái cực lớn." Có người than thở.
"Ở thời gian đó mà bọn họ đã có uy phong như vậy à?" Thạch Hạo chấn kinh.
"Ừ, có Cấm khu đã tồn tại năm tháng dài đằng đẵng, xuyên qua toàn bộ cổ sử, thậm chí còn dài hơn cả lịch sử mà chúng ta hiểu rõ." Một người gật đầu, thần sắc phức tạp.
Thạch Hạo cũng chấn động không kém, những Cấm khu này lại có lai lịch lớn như vậy à.
Hắn yên lặng một hồi, làm sao trở lại cố hương đây, phiền phức lớn rồi.
"Ồ, địa hình này hình như ở ngay bên trong Ba ngàn châu." Bỗng nhiên Thạch Hạo kinh ngạc, hắn chú ý tới bản ghi chép bên trên sách ngọc thạch, nó ở ngay trong Ba ngàn châu này.
Nhưng mà, hắn chưa từng nghe tới ba ngàn châu lại có Cấm khu sinh mệnh.
Theo như hắn biết, những Cấm khu trường tồn từ xa xưa đều ở cửu Thiên, rời xa phàm trần, người bình thường đừng nói là vô tình bước vào, dù cho có muốn tìm tới cũng rất gian nan.
"Trên vùng đất này, có Cấm khu à?" Dù cho những di dân Tiên cổ cũng giật mình.
"Thập tự âm dương địa, tồn tại ở thế gian này ư?" Bọn họ không quá tin tưởng.
"Chưa từng nghe nói tới, ít nhất khối khu vực được ghi chép bên trong sách kia sẽ có không tuyệt địa nào cả." Thạch Hạo không quá vững tin.
Đám người nghị luận đầy sôi nổi.
Nhân cơ hội này Thạch Hạo tìm hiểu kỹ càng rõ ràng hơn, cuối cùng thì cũng xác định được vị trí chuẩn xác.
Tiếp đó hắn lấy ra một ít Lôi Kiếp dịch, tất cả đều được lưu lại từ lần độ kiếp trước.
Đồng thời, Thạch Hạo còn giúp đỡ những bộ tộc có giao tình với mình và độ kiếp bên trong khu vực không người này, hắn chống lại biển sấm, đối kháng đại dương tia chớp để thu Lôi Kiếp dịch.
Thiên kiếp của cảnh giới Độn Nhất tất nhiên sẽ đáng sợ vô biên, cả người Thạch Hạo là máu, cửu tử nhất sinh mới vượt qua được, và những Lôi Kiếp dịch mà hắn thu được tất nhiên sẽ có giá trị tới kinh người.
Chỉ một giọt đã có tehẻ hóa giải nguyền rủa cho vô số người rồi.
Hắn lưu lại chín phần cho những người này, còn một phần để bản thân sử dụng, uống thứ này không chỉ khôi phục lại trạng thái đỉnh cao nhất và còn để đột phá cùng tinh tiến tu vi.
Về sau Thạch Hạo cáo từ, hắn muốn đi Thập tự âm dương địa, đi xem thử ngọn ngành nơi đó ra sao, nơi đó có một con đường và không biết hiện giờ còn tồn tại hay không.
Đồng thời hắn cũng muốn xác định, nơi được gọi là Thập tự âm dương địa sẽ ra làm sao, hiện giờ vẫn là Cấm khu ư, vì sao ở Ba ngàn châu lại không có ghi chép gì cả, không một ai đề cập tới.
Thạch Hạo cưỡi Hoàng Kim sư tử, lần này hắn thông qua tế đàn để rời đi, vượt qua hư không cả ngàn tỉ dặm và tới một châu nào đó, tiếp đó là chạy thẳng về phía Thập tự âm dương địa.
Rất nhanh hắn đã xác định được chỗ cần tới.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng tư, 2023 14:02
13:59 13-04-2023
06 Tháng tư, 2023 07:44
. llm
10 Tháng hai, 2023 17:23
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha:
bom(.)so/kcNXS1
hoặc Google Driver:
drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
13 Tháng mười một, 2022 21:41
Tại sao không phải ta-nàng , chàng - ta?? Chán thế ad.
10 Tháng mười một, 2022 11:41
Vì một câu nói mà đợi người cả ngàn năm. Lão tác sến làm tôi suýt khóc. Mé.
03 Tháng mười một, 2022 16:25
Thật ra thì cũng cám ơn bác ronkute đã cố gắng dịch hoàn chỉnh bộ này sau ngần ấy năm, tuy có mấy đoạn bình luận của dịch giả spoil kha khá cốt truyện.
03 Tháng mười một, 2022 15:06
dịch giả có tâm, nên cứ 3 5 chương lại spoil cốt truyện 1 lần, mình đọc cũng sợ luôn. mới nửa truyện đã spoil hoang ở với ai, lấy ai làm chi không biết nữa. chê.
28 Tháng chín, 2022 13:15
07 Tháng tám, 2022 15:34
Hay quá. Cảm ơn ad rất nhiều
31 Tháng bảy, 2022 15:38
Bia đá dùng lưu tên thì anh hạo chỉ thích cầm đi đập người thôi :))))
12 Tháng bảy, 2022 15:13
Hay quá bạn ơi
06 Tháng bảy, 2022 22:44
hai người khác nhau
06 Tháng bảy, 2022 19:50
Thật ra là phải cày Già Thiên trước rồi mới tới bộ này nó sẽ thông suốt hơn. Còn thánh khư bị chê do so sánh vì cố liên kết với 2 bộ trước thôi chứ về tổng thể đọc vẫn ok, vẫn hơn nhiều bộ ăn liền bây giờ.
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
21 Tháng sáu, 2022 08:38
Chả biết vùng đất kia là gì nữa
21 Tháng sáu, 2022 07:22
Bạn nói chuyện rất huề vốn, 1 người viết thì đương nhiên các nhân vật sẽ na ná nhau rồi, nó gọi là văn phong. Mỗi người có 1 phong cách riêng, không ai giống ai cả. Vd xem truyện Kim Dung thì biết ngay đây là phong cách Kim Dung viết, Cổ Long có phong cách riêng của Cổ Long ...
20 Tháng sáu, 2022 20:04
khi nào biên tập lại nhớ thông báo nhé dịch giả
20 Tháng sáu, 2022 14:52
Liễu thần mình thấy giống Lâm Thanh Hà trong film Lục Chỉ Cầm Ma, 1 dạng của Đông Phương Bất Bại
20 Tháng sáu, 2022 01:38
Chỉ nói qua thôi b à, k đả động đến vùng đất kia
20 Tháng sáu, 2022 00:20
Giờ hình như đọc cuốn Thánh Khư là có nói tiếp thêm về bộ này + Già Thiên
20 Tháng sáu, 2022 00:19
Cảm ơn ad nhé. Bộ truyện tuyệt vời !
19 Tháng sáu, 2022 23:05
Chương 1998
Bản dịch ở đây "Liễu Thần tựa như giới tính nữ thế nhưng lại mặc quần áo của nam, phong thái tuyệt thế"
Bản convert thì " Liễu Thần như là nữ tính, thế nhưng là ăn mặc nam tử quần áo, cũng là nam tử trang phục, phong thái tuyệt thế"
Bản dịch chỗ khác "Liễu thần là nữ tính, nhưng lại ăn mặc nam tử y phục, cũng là nam tử cách ăn mặc, phong thái tuyệt thế." Nuốt mất vài chữ, khác hẳn nó nghĩa =]]
19 Tháng sáu, 2022 22:58
Cái kết vẫn chưa đã lắm nhỉ
19 Tháng sáu, 2022 22:56
Tks pác. Cuối cùng cũng dịch xong rồi, trong khoảng thời gian chờ đợi thì cũng cày đi cày lại dc 2-3 lần gì đó bản convert rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK