Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người thường hai ông lão này luôn cười đùa vui vẻ, thế nhưng lúc này sắc mặt lại tối tăm, đã chạm vào điểm mấu chốt trong lòng bọn họ!

Ai dám thả sinh linh trong bình sứ kia ra thì chính là kẻ địch của bọn họ.

Thả ra những sinh vật này thì sẽ gây nên thảm kịch trong nhân gian, họa lớn ngập trời!

Sắc mặt Thạch Hạo tê tái bởi vì hắn đang cố gắng kìm nén ngọn lửa giận, cho nên vẻ mặt căng cứng vô cùng.

Về công về tư thì hắn đều không đáp ứng, tên có quan hệ thân thiết với hai người này đã kích thương Tần Hạo thì cũng thôi không sao cả, thế nhưng lại còn dám lợi dụng hắn nữa thì đúng là điếc không sợ súng.

Nhưng Thạch Hạo cũng không có động thủ ngay tức khắc mà biểu hiện vẻ bình thản, nói: "Xin lỗi ta không làm được, trước cũng từng thử tìm kiếm nơi này nhưng trong đó rất quái lạ, gặp phải nguy hiểm. HIện tại ta lại trúng Chiết Tiên chú nên tu vi sớm đã giảm xuống, tuy rằng vẫn chưa mất đi toàn bộ đạo hạnh thế nhưng chắc chắn không thể bằng trước được, không cách nào động thủ ở đây được."

Y Lạc nghe thấy thế thì vẻ khinh bỉ chợt lóe lên, nàng diễn kịch cực kỳ giỏi, nói: "Chỉ là nhờ đạo huynh giúp đỡ chút xíu mà thôi, không cần phải làm lớn chuyện đâu."

Thạch Hạo cười khẩy trong lòng, là không muốn nể mặt nể mũi à? Đừng nói là không có cách nào giúp đỡ, dù cho có thể giúp nhưng nơi đây nguy hiểm hay là không thì hắn chẳng lẽ còn không biết?

"Đạo huynh đã từng đụng vào những bình sứ kia hay không thế?" Húc Huy hỏi.

Thạch Hạo đương nhiên sẽ không nói thật, nói: "Chưa hề, ta cũng chỉ luẩn quẩn bên ngoài mà đã cảm thấy rất ngột ngạt rồi, tượng đá trong cung điện màu đen kia truyền tới uy thế khiến ta run sợ."

"Chút nữa chúng ta có thể cùng xuất thủ, nơi đây cũng chỉ có chút ít vong hồn mà thôi, vài năm nữa chắc chắn bọn họ sẽ suy yếu nên không có gì nguy hiểm cả." Húc Huy mỉm cười.

Thạch Hạo đang suy nghĩ, hai người này tới đây để tìm kiếm đồ vật hay là để thả những sinh linh khủng khiếp này, nếu như là vế sau thì dã tâm của hai người này quá ghê tởm, cần phải giết chết ngay tức khắc!

"Tại sao các ngươi lại tới đây?" Thạch Hạo hỏi.

"Tới hiện tại chúng ta cũng không muốn giấu ngươi làm gì nữa, thật sự muốn có một thứ, thứ này quan hệ trọng đại." Y Lạc nói.

"Ngươi chắc từng nghe tới, dị vực tiến công Biên hoang là để tìm kiếm thứ gì đó, nếu như không có bất ngờ gì, nơi đây hẳn là điểm mấu chốt, hơn phân nửa ấn giấu thứ gì đó." Húc Huy nghiêm túc nói.

Khi nghe tới những lời phía sau thì Điểu gia cùng Tinh Bích đại gia trở nên mê man tiếp đó là chấn động, ánh mắt trong suốt không ít tựa như nhớ ra một vài thứ, thành ra vẻ mặt càng khó coi hơn.

"Chuyện như vầy dù cho là Chân Tiên cũng không biết, thế vì sao ngươi lại rõ ràng như vậy?" Tinh Bích đại gia hỏi, ánh mắt của hắn trở nên tỏng suốt, lời nói đầy bình tĩnh thế nhưng Thạch Hạo lại biết, cơn giận dữ như mưa lớn đang phun trào, hai lão già này khả năng muốn bùng nổ rồi.

Hai người trẻ tuổi tới từ Tiên vực đã đụng vào phần tiếng lòng nào đó của hai lão, nên khiến hai người nhớ tới một chút chuyện!

"Chiên Tiên không biết nơi đây thế nhưng vị Vương của tuổi trẻ kia lại ngẫu nhiên biết được, gia tộc của hắn là một trong những đạo thống mạnh mẽ nhất Tiên vực, tổ tiên của hắn thần hũng vô địch, là một trong số tồn tại cấm kỵ của Tiên vực." Húc Huy nói.

"Cho nên nói, chúng ta rất thẳng thắn nói bí mật động trời này cho đạo huynh biết." Y Lạc mỉm cười.

Thạch Hạo thở dài, hai người này dám nói ra thì ngày sau chắc chắn sẽ diệt khẩu, phỏng chừng những người cùng xuống hạ giới này với bọn họ đều phải chết, còn hắn, ngược lại sẽ bị phế bỏ không đáng để lo.

"Điểu gia, còn muốn hỏi chuyện gì nữa không?" Thạch Hạo nhìn về phía hai ông lão.

"Hỏi cái rắm, thật đúng là gan to bằng trời, nơi này mà cũng dám tiết lộ luôn à, cũng dám mở ra luôn à, chán sống rồi mà, hết thảy đều phải trấn áp ở đây một trăm vạn năm!" Điểu gia gào lên.

"Ta nhớ tới một số chuyện, đây là một khu cấm địa, tuyệt đối không thể phát sinh bất cứ biến cố nào! Ai dám thả ra sinh linh bên trong bình sứ kia thì đều phải chết!" Tinh Bích đại gia tựa như hung thần nói.

Bọn họ đã quên, trước đây không lâu chính hai người đã đưa Thạch Hạo tới đây.

Thế nhưng, hai lão già này ngơ ngơ ngác ngác nên cũng không thể trách bọn họ được, hiện tại đã nhớ tới một số chuyện, chỗ này có quan hệ quá to lớn, nhất định phải phong tỏa bí mật.

"Các ngươi muốn quản chuyện của chúng ta à?" Y Lạc nở nụ cười đầy cuốn hút cũng như rất lạnh lẽo.

"Có gì mà không dám quản?" Thạch Hạo nói rồi xuất thủ, bịch, chưởng đao như cầu vòng gọt thẳng tới.

Việc này rất đột ngột thế nhưng Y Lạc cùng Húc Huy phản ứng cực nhanh, cả hai đều cực kỳ mạnh mẽ nên nhanh chóng phản kích, vận dụng sức mạnh mạnh mẽ nhất chống lại.

Giây lát giao phong này thì bóng người tung bay, Y Lạc bụm miệng đầy máu tươi bay ngược ra ngoài, khuôn mặt đỏ đậm sưng phù.

Ầm!

Tiếp đó, Húc Huy cũng lăn lộn ra sau, bộ ngực của hắn bị trúng phải một cước khiến xương cốt đứt gãy vài đoạn, miệng phun ra ngụm máu.

Những tu sĩ tới từ cửu Thiên thập Địa nơi xa xa đều hãi hùng khiếp vía, Hoang quá độc ác tàn nhẫn mà, một lời không hợp liền động thủ với đại nhân trẻ tuổi tới từ Tiên vực?

Việc này khiến bọn họ cảm thấy cực kỳ nguy hiểm!

Những người này ngập tràn vẻ sợ hãi, Hoang không hề mất đi đạo hạnh, sức chiến đấu vẫn mạnh mẽ như trước khiến bọn họ vô cùng bất an.

"Không đúng, đạo hạnh của ngươi chẳng hề yếu đi chút nào, sợ còn mạnh mẽ hơn trong lời đồn nữa!" Húc Huy sắc mặt đầy sợ hãi nói.

Ngay cả Y Lạc đang bưng lấy khuôn mặt sưng húp ngập tràn vẻ tức giận, một cánh tay khác của nàng vung lên và một tấm phù lấp lánh tỏa ra tiên quang.

"Ngươi dám đùa giỡn với ta, không thể tha được!" Nàng hét lớn, ánh mắt cay nghiệt.

Trái tim của Thạch Hạo đập thình thịch, tấm phù này là loại gì tiên quang nó phát lại lại có thể khiến hắn cảm thấy nguy hiểm vô cùng, vạn bất đắc dĩ hắn chỉ có thể rút ra kiếm thai Đại La.

"Cũng khá đó chứ, ngay cả Phong Tiên phù cũng mang tới đây luôn!" Điểu gia lạnh lùng nói.

"Gieo vạ cũng giỏi đó chứ, muốn khơi dậy nơi này thế nhưng việc này tựa như chạm vào vảy ngược của Chân Tiên vậy!" Tinh Bích đại gia miệng tụng thần chú khiến nơi đây rung lên kịch liệt.

"Ông dám!" Y lạc hét lớn.

Vù!

Cung điển cổ màu đen run rẩy, vùng lao tù kia rung lắc.

Bên trên một tòa tế đàn nào đó chợt có một chiếc bình sứ mở ra miệng bình tựa như trống rỗng bên trong, giây lát sau như cá voi hút nước thu lấy Húc Huy cùng với Y Lạc tay cầm tấm cổ phù kia vào trong, quá nhanh.

"Cũng may nơi này có bình sứ phong ấn còn dư lại." Điểu gia nói.

Những người tới từ cửu Thiên cùng Ba ngàn châu đang đứng nơi xa xa đều ngớ người, chấn kinh không thôi, hai đại cường giả chứ thế bị hút vào.

"Tin tức không thể rò rỉ được, cũng thu bọn họ lại!" Tinh Bích đại gia nói.

Một lát sau, không chỉ riêng Y Lạc cùng với Húc Huy mà những người cùng tới với bọn họ cũng đều không cách nào chạy thoát được, không cách nào phản kháng được, tất cả đều bị thu vào bên trong một chiếc bình sứ và niêm phong ở nơi đó.

"Ồ, vì sao ta lại dùng tới chiếc bình sứ rỗng kia chứ?"

Sau khi kết thúc những chuyện này thì hai lão có vẻ mù mờ, hiển nhiên trạng thái của bọn họ có vấn đề và quên đi quá nhiều chuyện.

Xích Long Cát Cô trợn tròn mắt, Thạch Hạo cũng không biết nói gì nữa.

Nửa khắc đồng hồ sau thì Thạch Hạo đập vào chiếc bình sứ kia, bắt đầu thẩm vấn Y Lạc cùng Húc Huy.

"Nói, nơi này đã xảy ra chuyện gì, nói cho thật rõ ràng."

Hai người này đều hoảng sợ vì bị phong ấn lại, ngay cả Phong Tiên phù cũng chưa dùng tới, dù cho đã chuẩn bị thật đầy đủ nhưng đều thất thủ khiến bọn họ không tài nào tin được.

"Đây là vị Vương của tuổi trẻ sai chúng ta tới đây tra xét, cũng không hề liên quan gì tới chúng ta cả." Tới lúc này thì Y Lạc mới lộ vẻ sợ hãi.

Ngay cả Phong Tiên phù cũng được ban cho bọn họ thì chuyện này rất lớn, ảnh hưởng sâu xa, người kia quá coi trọng nơi này.

"Người kia nói, thứ được gọi là lao tù hạ giới cũng không phải chỉ tám vực mà là chỉ nơi sâu nhất trong Hư Thần giới, cất giấu một tòa lao tù." Húc Huy nhanh chóng nói, hắn biết rằng mình đã gặp phải phiền toái cực lớn, nếu không lên tiếng nữa thì chắc chắn sẽ chết không có chỗ chôn.

"Thứ mà dị vực muốn tìm khả năng ở đây." Y Lạc cũng nhanh nhảu bổ sung.

Thần sắc của Thạch Hạo trở nên nghiêm túc, trong lòng ngập tràn sóng lớn!

Sự tình quá lớn, nếu như suy nghĩ kỹ thì lớn tới vô biên, khu vự này là vùng cấm địa khủng khiếp không thể chạm vào được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hakai0o1
13 Tháng tư, 2023 14:02
13:59 13-04-2023
Nguyễn Văn Sâm
06 Tháng tư, 2023 07:44
. llm
Thanh Son
10 Tháng hai, 2023 17:23
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha: bom(.)so/kcNXS1 hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
Chinh Phạm
13 Tháng mười một, 2022 21:41
Tại sao không phải ta-nàng , chàng - ta?? Chán thế ad.
Chinh Phạm
10 Tháng mười một, 2022 11:41
Vì một câu nói mà đợi người cả ngàn năm. Lão tác sến làm tôi suýt khóc. Mé.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 16:25
Thật ra thì cũng cám ơn bác ronkute đã cố gắng dịch hoàn chỉnh bộ này sau ngần ấy năm, tuy có mấy đoạn bình luận của dịch giả spoil kha khá cốt truyện.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 15:06
dịch giả có tâm, nên cứ 3 5 chương lại spoil cốt truyện 1 lần, mình đọc cũng sợ luôn. mới nửa truyện đã spoil hoang ở với ai, lấy ai làm chi không biết nữa. chê.
Hieu Le
28 Tháng chín, 2022 13:15
Hieu Le
07 Tháng tám, 2022 15:34
Hay quá. Cảm ơn ad rất nhiều
Hieu Le
31 Tháng bảy, 2022 15:38
Bia đá dùng lưu tên thì anh hạo chỉ thích cầm đi đập người thôi :))))
Ngonlua
12 Tháng bảy, 2022 15:13
Hay quá bạn ơi
hjeutnct
06 Tháng bảy, 2022 22:44
hai người khác nhau
NoBiTa01
06 Tháng bảy, 2022 19:50
Thật ra là phải cày Già Thiên trước rồi mới tới bộ này nó sẽ thông suốt hơn. Còn thánh khư bị chê do so sánh vì cố liên kết với 2 bộ trước thôi chứ về tổng thể đọc vẫn ok, vẫn hơn nhiều bộ ăn liền bây giờ.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
Trịnh Thanh Hùng
21 Tháng sáu, 2022 08:38
Chả biết vùng đất kia là gì nữa
tho8888
21 Tháng sáu, 2022 07:22
Bạn nói chuyện rất huề vốn, 1 người viết thì đương nhiên các nhân vật sẽ na ná nhau rồi, nó gọi là văn phong. Mỗi người có 1 phong cách riêng, không ai giống ai cả. Vd xem truyện Kim Dung thì biết ngay đây là phong cách Kim Dung viết, Cổ Long có phong cách riêng của Cổ Long ...
anhtuanngoc
20 Tháng sáu, 2022 20:04
khi nào biên tập lại nhớ thông báo nhé dịch giả
tho8888
20 Tháng sáu, 2022 14:52
Liễu thần mình thấy giống Lâm Thanh Hà trong film Lục Chỉ Cầm Ma, 1 dạng của Đông Phương Bất Bại
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 01:38
Chỉ nói qua thôi b à, k đả động đến vùng đất kia
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:20
Giờ hình như đọc cuốn Thánh Khư là có nói tiếp thêm về bộ này + Già Thiên
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:19
Cảm ơn ad nhé. Bộ truyện tuyệt vời !
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 23:05
Chương 1998 Bản dịch ở đây "Liễu Thần tựa như giới tính nữ thế nhưng lại mặc quần áo của nam, phong thái tuyệt thế" Bản convert thì " Liễu Thần như là nữ tính, thế nhưng là ăn mặc nam tử quần áo, cũng là nam tử trang phục, phong thái tuyệt thế" Bản dịch chỗ khác "Liễu thần là nữ tính, nhưng lại ăn mặc nam tử y phục, cũng là nam tử cách ăn mặc, phong thái tuyệt thế." Nuốt mất vài chữ, khác hẳn nó nghĩa =]]
phucbg29
19 Tháng sáu, 2022 22:58
Cái kết vẫn chưa đã lắm nhỉ
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 22:56
Tks pác. Cuối cùng cũng dịch xong rồi, trong khoảng thời gian chờ đợi thì cũng cày đi cày lại dc 2-3 lần gì đó bản convert rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK