Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:






Trên đường chính có một bóng người bước từ từ, hư tịch và mờ ảo, trên tay hắn đang nâng một chiếc tháp đồng đi tới trước Võ Vương phủ.

"Dừng lại!" Có người quát nhẹ ngăn cản không cho hắn tiến lên.

"Cọt kẹt."

Cửa lớn màu đỏ son đẩy ra, một người đàn ông xuất hiện, lọn tóc đen bóng, nước da trắng hồng trong suốt cứ như là ngọc thạch, hai mắt ẩn hiện linh quang, khí chất xuất chúng.

"Các ngươi lui lại." Hắn mở miệng, khiến cho người lui lại hai bên.

Khi Thập Ngũ gia đại chiến với Vũ Vương thì Thạch Tử Đằng lùi lại lầu gác trong Võ Vương phủ một mực chờ đợi để nghênh tiếp người này vào trong phủ đệ.

Đây là một người đàn ông chừng bốn mươi tuổi, cặp mắt đen láy và sâu lắng, tuy không thể nói bằng vực sâu thế nhưng hình thành nên một vòng xoáy đáng sợ như muốn nuốt chửng hồn phách người khác vậy.

Mái tóc của gã có màu xanh biếc, thân thể không cường tráng lắm, cao to và như không tồn tại, không nói một lời nào phảng nhất như hòa vào trong không khí, khiến người ta không thể cảm ứng được sự tồn tại của hắn.

Thạch Tử Đằng tiến lên chào rồi dẫn vào nơi sâu nhất trong phủ.

"Ngươi là ai?" Trong phủ có người quát lên.

Vừa nãy Thạch Tử Đằng đứng đối lập với Đại Ma Thần, mà trong khi Thập Ngũ gia đại chiến với Vũ Vương thì hắn đã rời khỏi chiến trường, bây giờ trở về lại dẫn theo một người, sao lại không khiến người khác cảnh giác.

Gã vừa mới tới quay đầu lại, con mắt đen thui như là hai cái hố đen hình thành nên hai vòng xoáy.

Cách đó không xa, người quát hỏi nhất thời hét to một tiếng, ngã ngửa trên mặt đất, từ mi tâm bay ra từng tia hào quang.

Bên cạnh, thân thể của những người khác phát lạnh nhanh chóng rút lui.

Chuyện này rất kỳ lạ, chỉ bị người kia liếc mắt nhìn một cái thì hồn phách như rồi khỏi cơ thể chui vào trong mắt của đối phương, vô cùng đáng sợ.

"Thạch Tử Đằng, ngươi muốn làm gì đây?" Xa xa, một vài nguyên lão giật mình, lớn tiếng chất vấn.

"Không có gì, mời một vị trưởng bối tới làm khách thôi." Thạch Tử Đằng lời nói bình thản, tiếp tục dẫn người này vào nơi sâu trong phủ đệ.

Việc vừa rồi khiến một đàm người kiên kỵ, đặc biệt là mấy lão huynh đệ của Thập Ngũ gia đã lấy ra bảo cụ xông về phía trước, chuẩn bị ngăn cản.

"Chư vị đừng có làm bậy, các ngươi đều là trưởng bối của ta, hãy nói chuyện nhẹ nhàng với nhau, ta tới là để ngừng chiến." Thạch Tử Đằng nói.

Mọi người sao mà tin được, với tính cách khi hắn đối địch với Thập Ngũ gia thì nhất định sẽ có hậu chiêu rất mạnh me, mà lúc này lại xuất hiện một người kinh khủng đến như vậy thì sao mà tin được.

Giữa bầu trời, Đại Ma Thần thân hình cao lớn trở về liền hạ xuống, nhìn về phía người tóc xanh nói: "Đến là vì ta?"

Sau đó ông bước nhanh rồi ngồi lên một chiếc ghế lớn, không có nhìn y mà tập trung về phía Thạch Tử Đằng, nói: "Từ Đằng, còn chưa từ bỏ ý định sao?"

"Thập Ngũ thúc, ngươi quá mạnh nên ta mời đến một vị trưởng bối để phân xử." Thạch Tử Đằng cười lạnh nói.

"Cái mũi tên đó của ngươi chính là lấy được từ trong rừng rậm hay sao, lấy ra nhìn tí coi." Người tóc xanh nhìn lại, con mắt hóa thành vực sâu.

"Chiếc tháp đồng trong tay ngươi là do ta đánh mất, đưa ta nhìn xem tí nào." Thập Ngũ gia cũng liếc gã.

Nếu như Hùng Hài Tử có mặt ở đây thì nhất định sẽ nói thầm, sao phong cách của ông lại giống như mình vậy.

"Ngươi rất tự tin, nhưng cũng phải biết rằng tự tin thái quá sẽ dẫn đến chết người." Người tóc xanh nói.

"Ngươi vào trong phủ đệ của tộc ta để thuyết giáo, ngươi tự phụ nghĩ rằng có thể chỉ điểm giang sợ, theo như lời nói của ngươi thì ngươi rất thích hợp đấy." Thập Ngũ gia nói, ngồi dựa trên ghế báu, lạnh lùng nhìn gã.

"Ngươi cũng không tệ nhen, đi theo ta." Người tóc xanh nói.

"Chỉ là một linh thân mà thôi hơn nữa đang trọng thương nặng mà cũng dám tới phủ đệ của ta nói xấu, ngươi cảm thấy có thể làm được gì?" Đại Ma Thần không còn dựa lưng vào ghế nữa mà ngồi thẳng, nhìn gã.

Tất cả mọi người kinh hãi, đây cũng không phải là một sinh linh chân chính mà chỉ là một linh thân mà thôi.

"Không sai, trên đường đi gặp phải một 'bạn cũ', giao chiến kịch liệt một trận cho nên mới trì hoãn một chút thời gian để đến Hoàng Đô Thạch Quốc." Người tóc xanh nói.

"Xoẹt!"

Đột nhiên gã giơ tay lên, lòng bàn tay hiện lên tám khối cốt, có tím, có trắng bóng, có vàng óng anh... màu sắc không giống nhau, từng áng mây bốc lên, khí lạnh tuôn ra.

Gã rung tay, tám khối cốt bay ra tám hướng, phong ấn Võ Vương phủ, niêm phong nơi đây lại hoàn toàn.

Mọi người giật nảy mình, đây cũng quá cường thế, đi tới Võ Vương phủ rồi nhốt nơi đây lại, đây là phòng người Thập Ngũ gia đào tẩu sao? Quá tự tin!

Lúc này, Thạch Tử Đằng đứng dậy, cúi chào người tóc xanh rồi lui lại phía sau.

Người tóc xanh lấy tay chỉ một cái, một luồng sáng xuất hiện đưa hắn ra khỏi phủ đệ, hắn rất cẩn thận không muốn dấn thân vào tình thế và cuộc đại chiến nguy hiểm này.

"Ta rất xem trọng ngươi, theo ta rời đi đi, với thiên tư của ngươi thành tựu sẽ không dừng ở chổ này, còn cánh tay cụt của ngươi, chỉ cần lấy thật nhiều thánh dược hoặc thần đan là có thể khôi phục lại, dễ như ăn cháo vậy." Người tóc xanh lên tiếng.

"Tuy ngươi rất chướng mắt thế nhưng ta lại cảm thấy ngươi lưu lại rất đúng, nếu không hay là ngươi ở lại luôn Võ Vương phủ đi?" Đại Ma Thần đáp trả.

"Chờ ta ra tay sao?!" Thanh âm của người tóc xanh tăng cao, như là sấm sét ập tới.

"Ngươi đến thử xen!" Đại Ma Thần trả lời, đồng thời cũng đứng dậy chuẩn bị động thủ.

Tất cả mọi người đại khái có thể đoán được, người tóc xanh đến từ Thái Cổ Thần Sơn, hơn phân nửa đến từ sơn môn của Thạch Tử Đằng, lai lịch rất lớn!

Đến giời khắc này trong lòng mọi người rất sợ hãi, một luồng khí lạnh tự đáy lòng nổi lên, đó là nhân vật mạnh mẽ cỡ nào, hung thú và chim thần Thái Cố đại biểu cho sự vô địch!

"Vù!"

Con mắt của người tóc xanh hóa thành hai vòng xoáy màu đen đáng sợ đến cực kỳ ẩn chứa lực cắn nuốt vô cùng mạnh mẽ, khiến thần hồn người khác bất ẩn, như muốn rời khỏi thân thể nhằm về nơi đó.

Những người gần đó kinh ngạc thốt lên, tất cả đều rút lui thân thể như nhũn ra.

"Ầm!"

Thập Ngũ gia giẫm thật mạnh trên đất một phát, phù văn kỳ dị sáng lên sau đó nổ tung, phá hủy sự yên tĩnh của hư không, ngay lập tức lực cắn nuốt quái lạ đó biến mất,

"Để ta xem thử ngươi mạnh đến cỡ nào!" Người tóc xanh vọt tới, nhanh chóng tới trước mặt Thập Ngũ gia.

Ngón tay của gã vạch ra một cái lập tức một vùng hàn khí trắng xóa xuất hiện, nơi đây trong nháy mắt nhiệt độ hạ xuống thấp, xoẹt một tiếng, Thập Ngũ gia biến mất, chiếc ghế báu kia bị đóng băng sau đó hóa thành bột mịn.

"Đóng băng cực hạn!"

Mọi người kinh ngạc thốt lên, đây chính là khi vận chuyển Thái Âm chân lực hình thành nên, một khi bị niêm phong lại thì không chỉ có thân thể tử vong mà còn nổ nát tan.

"Ầm!"

Thập Ngũ gia hiện ra ở sau lưng địch thủ, một tay rung lên, một con rồng đen lao ra hóa thành một sợi xích màu đen quấn lấy thân thể gã, gầm vang cả chín tầng trời.

Người tóc xanh tránh thoát, lướt sang ngang mấy trăm trượng rồi xuất hiện ở một hướng khác, thế nhưng lại không nghĩ rằng sợi xích màu đen lại cứ như hình với bóng quấn chặt trên người gã.

"Xích đen trật tự!"

Người tóc xanh kinh ngạc, đây là sức mạnh quy tắc, là một loại trật tự, Thập Ngũ gia đã điều khiển được, rồng đen quấn quanh trên cơ thể gã nhanh chóng xiết chặc.

"Đoạn!"

Người tóc xanh hét lớn, một luồng lửa yêu tà từ thân gã bốc lên sau đó khiến cho xích thần trật tự màu đen đứt đoạn, thoát khỏi thân thể gã, cứ như thế bị phá giải.

Cũng trong lúc đó, khí tức của gã tăng vọt, con mắt trống rỗng trở nên đáng sợ không hề có chút sức sống nào, không có ánh sáng, giống như là vong hồn, hư không nứt ra mở ra một cánh cửa.

Quả nhiên trong con ngươi sâu thẳm kia phù văn đan dệt thành một mảnh màu xám, không chút ánh sáng còn như là vong hồn, hư không toan mở tạo thành một cánh cửa.

Những tiếng vù vù không dứt bên tai truyền ra từ nơi đó, đây là một vùng ma quật cứ như là địa ngục, đen tối, bên trong từng bóng người màu đen bay lượn.

Gã lấy đôi mắt mở ra một cánh cửa kỳ dị, phải đẩy Thập Ngủ gia vào trong cho bằng được.

Đây là một môn thần thông cũng là một thủ đoạn vô cùng đáng sợ, người bình thường sao có thể mở ra được, cho dù nghe cũng chưa từng nghe thấy!

Thập Ngũ gia bị tập kích thân thể liền lóe sáng, lập tức gần như bị hút vào bên trong vùng hư không đó.

"Vù vù!"

Hàng loạt bóng đen vồ giết về phía trước như muốn nhấn chìm ông vào bên trong.

Trên người Thập Ngũ gia xuất hiện hai luồng khói đen trắng, mãnh liệt quấn lấy nhau rồi nhanh chóng xoay tròn hóa thành sức mạnh hình xoắn ốc, trở thành hai con chân long, sau đó ầm ầm một tiếng đập vỡ nát rất nhiều bóng đen, ông đã thoát ra ngoài.

Khi quay đầu lại, vùng hư không giống như là địa ngục kia vẫn còn đó nhanh chóng trấn áp về nơi đây, ánh mắt của ông chợt lạnh lẽo, giương cung cài tên chớp mắt bắn ra, một tiếng ầm ầm vang lên, rốt cuộc khiến cho cánh cửa kia nổ tung.

Người tóc xanh thần sắc bình tĩnh, chiếc tháp đồng trên lòng bàn tay bay lên rồi nhanh chóng hóa lớn như thành một ngọn núi, sừng sững trên bầu trời, toàn bộ Võ Vương phủ bị ép muốn nổ tung.

Uy năng của chiếc tháp này quá mạnh mẽ!

"Thu!" Gã hét lớn một tiếng.

Thân tháp phát sáng, bên trên thân màu đồng thau có những vết tích năm tháng, lúc này trở thành phù văn, uy năng được phóng thích, càng có vẻ khủng bố hơn.

Thập Ngũ gia rùng mình, sức mạnh vọt tới lần này đặc biệt mạnh mẽ, không thể nào ngăn cản được, cơ thể ông bay lên khỏi mặt đất phóng thẳng vào trong tháp, như muốn bị thu vào trong.

"Keeng!"

Ông giương cung lên, bắn ra mũi tên bạc kia, trong nháy mắt nó xuyên qua hư không rồi bắn trúng lên trên thân tháp màu đồng thau thật to kia.

Hoa lửa văng khắp nơi, nó cũng không hề xuyên thủng, phù văn phát sáng rực rỡ, nơi đây trở nên chói mắt.

"Pháp khí Thần Linh!" Đại Ma Thần vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, trong lòng chùng xuống, tên này quả nhiên rất đáng sợ.

Đây là một trận chiến đấu đáng sợ, không có lựa chọn nào và cũng không có biện pháp dự phòng khác, chỉ có thể tử chiến.

"Keeng!"

Mũi tên màu bạc này ra va chạm với pháp khí đồng thau, leng keng vang vọng, phù văn huyễn diệt, khủng bố vô cùng.

Trận chiến này hết đánh đến trên không lại xuống tới mặt đất, khiến cho mọi người của Hoàng Đô kinh hãi, không thể không nói, cảnh giới của người tóc xanh quá cao hơn nữa còn nắm giữ đại sát khí như vậy, cho nên trận chiến này khốc liệt cực kỳ.

Đánh đến giờ phút này, Thập Ngũ gia thì bị pháp khí đồng thau hút lấy, khiến cho đám người Võ Vương phủ sắc mặt trắng bệch, cảm giác như trờ đất đều sụp đổ.

Nhưng mà, người tóc xanh vẻ mặt lại biến đổi không hề thả lỏng chút nào, quả nhiên chiếc tháp đồng chấn động, bên trong truyền ra những tiếng vang kịch liệt, không chỉ có một mũi tên thần màu bạc mà còn xuất hiện thêm một mũi tên thần màu đen nữa, Thập Ngũ gia ở bên trong nhanh chóng căng dây cung!

Mà mũi tên thần màu bạc ở bên ngoài cũng tự chủ công kích lấy, không ngừng va chạm vào thân tháp.

Trong thiên địa run lên dữ dỗi, vang lên những tiếng va chạm kim loại với nhau, tiếng vang điếc tai khiến cho lòng người tóc xanh hoảng sợ, chỉ lo pháp khí đồng thau bị hủy diệt đi.

"Ầm!"

Cuối cùng Thập Ngũ gia cũng giết ra bên ngoài, thoát khỏi sự ràng buộc của tháp đồng, mặc kệ máu chảy nơi khóe miệng, thương tích đầy người, nhưng ông cũng đã thành công chạy ra ngoài.

"Giết!"

Lần nữa gặp nhau, không có lựa chọn khác, hai người lại triển khai tuyệt sát, tất cả đều vận dụng sức mạnh mạnh mẽ nhất, liều mạng đẫm máu.

Mọi người trong Hoàng Đô hoảng sợ, Đại Ma Thần quá mạnh, vậy mà có thể chiến một trận với sinh linh của Thái Cổ Thần Sơn!

Không hề một tiếng động nào, bên trong Võ Vương phủ lại xuất hiện thêm một bóng người, không một ai có thể thấy hắn đến khi nào, một khi phát hiện ra thì không dám nhìn thẳng, trong lòng hoảng sợ.

"Nhân Hoàng!"

"Bái kiến Nhân Hoàng!"

Một đám người trong Võ Vương phủ kinh hãi vội vàng cúi chào.

"Trận chiến này nên kết thúc rồi." Nhân Hoàng mở miệng.

Nhân Hoàng đã tới, không ai từng nghĩ tới hắn sẽ nói ra những lời như thế này, đây là muốn ngừng cuộc chiến lại sao?

Ở nơi đó, một mảnh hào quang sáng rực, chói mắt đến cực kỳ, ánh sáng như là vùng biển mênh mông chập trùng, Nhân Hoàng ở trung tâm, nhẹ nhàng như là một con chân long, ngạo thị cả thiên địa.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hakai0o1
13 Tháng tư, 2023 14:02
13:59 13-04-2023
Nguyễn Văn Sâm
06 Tháng tư, 2023 07:44
. llm
Thanh Son
10 Tháng hai, 2023 17:23
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha: bom(.)so/kcNXS1 hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
Chinh Phạm
13 Tháng mười một, 2022 21:41
Tại sao không phải ta-nàng , chàng - ta?? Chán thế ad.
Chinh Phạm
10 Tháng mười một, 2022 11:41
Vì một câu nói mà đợi người cả ngàn năm. Lão tác sến làm tôi suýt khóc. Mé.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 16:25
Thật ra thì cũng cám ơn bác ronkute đã cố gắng dịch hoàn chỉnh bộ này sau ngần ấy năm, tuy có mấy đoạn bình luận của dịch giả spoil kha khá cốt truyện.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 15:06
dịch giả có tâm, nên cứ 3 5 chương lại spoil cốt truyện 1 lần, mình đọc cũng sợ luôn. mới nửa truyện đã spoil hoang ở với ai, lấy ai làm chi không biết nữa. chê.
Hieu Le
28 Tháng chín, 2022 13:15
Hieu Le
07 Tháng tám, 2022 15:34
Hay quá. Cảm ơn ad rất nhiều
Hieu Le
31 Tháng bảy, 2022 15:38
Bia đá dùng lưu tên thì anh hạo chỉ thích cầm đi đập người thôi :))))
Ngonlua
12 Tháng bảy, 2022 15:13
Hay quá bạn ơi
hjeutnct
06 Tháng bảy, 2022 22:44
hai người khác nhau
NoBiTa01
06 Tháng bảy, 2022 19:50
Thật ra là phải cày Già Thiên trước rồi mới tới bộ này nó sẽ thông suốt hơn. Còn thánh khư bị chê do so sánh vì cố liên kết với 2 bộ trước thôi chứ về tổng thể đọc vẫn ok, vẫn hơn nhiều bộ ăn liền bây giờ.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
Trịnh Thanh Hùng
21 Tháng sáu, 2022 08:38
Chả biết vùng đất kia là gì nữa
tho8888
21 Tháng sáu, 2022 07:22
Bạn nói chuyện rất huề vốn, 1 người viết thì đương nhiên các nhân vật sẽ na ná nhau rồi, nó gọi là văn phong. Mỗi người có 1 phong cách riêng, không ai giống ai cả. Vd xem truyện Kim Dung thì biết ngay đây là phong cách Kim Dung viết, Cổ Long có phong cách riêng của Cổ Long ...
anhtuanngoc
20 Tháng sáu, 2022 20:04
khi nào biên tập lại nhớ thông báo nhé dịch giả
tho8888
20 Tháng sáu, 2022 14:52
Liễu thần mình thấy giống Lâm Thanh Hà trong film Lục Chỉ Cầm Ma, 1 dạng của Đông Phương Bất Bại
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 01:38
Chỉ nói qua thôi b à, k đả động đến vùng đất kia
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:20
Giờ hình như đọc cuốn Thánh Khư là có nói tiếp thêm về bộ này + Già Thiên
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:19
Cảm ơn ad nhé. Bộ truyện tuyệt vời !
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 23:05
Chương 1998 Bản dịch ở đây "Liễu Thần tựa như giới tính nữ thế nhưng lại mặc quần áo của nam, phong thái tuyệt thế" Bản convert thì " Liễu Thần như là nữ tính, thế nhưng là ăn mặc nam tử quần áo, cũng là nam tử trang phục, phong thái tuyệt thế" Bản dịch chỗ khác "Liễu thần là nữ tính, nhưng lại ăn mặc nam tử y phục, cũng là nam tử cách ăn mặc, phong thái tuyệt thế." Nuốt mất vài chữ, khác hẳn nó nghĩa =]]
phucbg29
19 Tháng sáu, 2022 22:58
Cái kết vẫn chưa đã lắm nhỉ
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 22:56
Tks pác. Cuối cùng cũng dịch xong rồi, trong khoảng thời gian chờ đợi thì cũng cày đi cày lại dc 2-3 lần gì đó bản convert rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK