Chương 251: Chiến quần hùng.
Hùng Hài Tử nhếch miệng lộ hàm răng trắng như tuyết, nó lớn tiếng cảnh cáo tất cả mọi người, nếu ai dám trêu chọc nó liền ăn sạch tất cả.
Lời nói này thốt ra có thể khiến ai chịu phục? Một đám người cũng không thể nhịn được nữa, những người tại đây nếu không phải đại nhân vật một giáo phái, cũng là thiếu niên thiên tài, mỗi người đều có thân phận bất phàm, cũng không phải loại hiền lành.
"Người thiếu niên, ngươi cũng quá không biết trời cao đất rộng, để lão tổ ta dạy cho người biết kính sợ là như thế nào!" Một vị lão giả quát lên, gương mặt trầm xuống, hắn muốn xuất thủ.
"Lại dám uy hiếp ta, ta thật ăn tươi ngươi, đừng có tự cho là đúng!" Thạch Hạo trừng mắt.
Cũng không phải tất cả mọi người đều không tin câu nói này, ít nhất một nhóm người đến từ lục địa trong nội tâm cũng cảm thấy bồn chồn, bởi những người này đều đã nghe qua những việc nó làm.
Nhất là thiếu nữ áo tím đến từ Thái Cổ Thần Sơn - Vân Hi, trong lòng đã có nhận thức sâu sắc, mơ hồ cảm thấy tên nhóc này thật sự muốn nổi bão mà không phải nói đùa.
Phàm là những người từng xuất hiện tại Bách Đoạn Sơn cùng với Hư Thần Giới đều có chút hiểu nó, cũng biết tên nhóc này vô cùng hung tàn, cực kỳ khó dây vào.
Lúc trước có không biết bao nhiêu người không nghe cảnh cáo của nó mà gặp xui xẻo.
"Nhân thần công phẫn", "Hùng Hài Tử", những từ như vậy cũng không phải đùa giỡn, những câu nói như thé cũng đại biểu uy thế nhất định phong cách hung hãn của nó.
"Ta dám nói có người sắp gặp xui xẻo rồi!" Một người nhỏ giọng nói thầm.
Nhưng phần lớn mọi người đều không tin tà, nơi đây đa phần là sinh linh Hải Tộc đều không biết uy danh của nó. Trong mắt bọn chúng, nó chỉ là một đứa bé mà thôi, bọn hắn lập tức hô hào muốn đánh giết nó.
"Giết nó đi, thật là ồn ào, một tiểu tử chưa mọc đủ lông cánh cũng dám đứng đây nói lung tung."
"Cái gì mà đạo tặc, ta xem chỉ là một trò khôi hài mà thôi, ai đó tranh thủ thời gian lên chém nó đi, đừng để nó đứng nơi đây gây chướng mắt.
Một đám sinh linh Hải Tộc quát tháo.
"Ngươi hô nhiệt tình nhất ... Làm món ăn cũng không tồi, đến lúc đó làm món chính - Hải Giao hầm !" Thạch Hạo chỉ ngón tay vào một con Hải Giao lớn vài chục trượng.
"Còn ngươi nữa, vừa vặn làm vi cá." Ngón tay nó lại chỉ hướng một con Ngân Sa Vương, thật giống như đang tuyển đồ ăn vậy.
Một đám sinh linh lập tức bị chọc giận, tên nhóc này cũng quá kiêu ngạo.
"Ầm!"
Sóng biển ngập trời, phù văn chồng chất giáng xuống giống như nham thạch nóng chảy thiêu đốt, một đám sinh linh Hải Tộc rất mạnh giết, tất cả đều nhịn không được xuất thủ.
Thạch Hạo xem xét những người này, chủ yếu là con cháu của Hải Thần, chiến bộc của đám người Giao Tôn Giả, nó lập tức cảm thấy vui vẻ, thực đơn lần này thật không tệ.
Nó phi thân lên trực tiếp đánh vào giữa đám sinh linh Hải Tộc, trước người nó xuất hiện vòng xoáy màu vàng sau đó nhanh chóng hóa lớn, vòng xoáy trực tiếp cuốn vài tên mạnh nhất vào.
Hùng Hài Tử xoay tròn hai tay, mãnh lực thúc dục, nhanh chóng kéo vòng xoáy màu vàng xuống phụ cận, sau đó vươn một ngón tay điểm vào bên trong.
"Phốc", "Phốc" ...
Huyết quang lóe lên, mi tâm mấy tên sinh linh cương đại lần lượt vỡ ra, tất cả đều trực tiếp bị xuyên thủng đầu nằm xuống tại chỗ.
Trong đó có Hải Giao, có Ngân Sa, còn có Đại Hải Quy, đều là những dị chủng nó thích ăn, toàn thân sáng bóng ẩn chứa linh khí cường đại. Nó vui vẻ lấy Túi Càn Khôn ra thu tất cả vào, sau đó hướng về phía những sinh linh Hải Tộc bị kinh sợ khác, nói: "Các ngươi không thể ăn, mau tránh."
Tất cả mọi người há hốc mồm, thật giống như đang tuyển đồ ăn vậy, chọn lựa đều có tính toán.
"Quả nhiên!" Thiếu nữ áo tím Vân Hi trong lòng giật mình, âm thầm sợ hãi thán phục, tên nhóc này quả nhiên lại đột phá, khó trách dám xuất thủ không kiêng nể như vậy, thật là hung hãn.
Nàng sinh ra một cảm giác kỳ dị, chẳng lẽ sự tình Bách Đoạn Sơn lại tái diễn? Một hài tử hung tàn truy kích bốn phía khiến cho toàn bộ sinh linh đều bỏ trốn mất dạng.
Nhưng nơi này bất đồng với tiểu thế giới kia, tất cả cường giả đều có lai lịch lớn, không chỉ có sinh linh thuần huyết, còn có lão tổ đại giáo, thậm chí là Tôn Giả, nó chẳng lẽ còn có thể đuổi chạy những người này, nghĩ đến đã cảm thấy điên cuồng.
"Ngươi dám!"
Trên tế đàn cao lớn, hậu nhân Hải Thần Mạc Thương quát, một chiến bộc của hắn bị Thạch Hạo đánh chết sau đó trực tiếp bị thu vào trong Túi Càn Khôn.
Hắn đứng sừng sững trên tế đàn, bước chân không hề di động, thế nhưng chiến kích trong tay bổ về phía bên này, một luồng hào quang sáng chói ép tới, rung động ầm ầm, giống như một cơn lũ màu vàng mãnh liệt.
Mọi người hoảng sợ, Mạc Thương quá mạnh mẽ, khó trách hắn luôn vô địch suốt hai năm qua, tại vùng hải vực này khó kiếm đối thủ xứng tầm, chỉ bằng một kích này đã đủ để chứng minh sự dũng mãnh của hắn!
"Ầm!"
Thế nhưng khiến cho mọi người giật mình chính là thiếu niên kia cũng không có tránh lui, một quyền đánh ra, phù văn vờn quanh nắm đấm, nó dễ dàng đánh thủng cơn sóng biển màu vàng.
Một kích của Mạc Thương có thể tiêu diệt một đám cường giả Hóa Linh Cảnh, có thể khiến cho giáo chủ một phương bị áp chế tu vi biến sắc, tại cảnh giới này dường như là vô địch. Thế nhưng bây giờ lại không có hiệu quả, Thạch Hạo chỉ dùng một quyền hóa giải uy lực một kích này.
Hai năm qua, ngoài Hàn Thiên của tộc Hỏa Viêm Ngư ra vẫn chưa có người nào có thể cùng hắn tranh phong, không ngờ hiện tại lại xuất hiện thêm một người, nhưng lại còn trẻ như vậy, điều này kinh sợ một đám người.
Chính là Mạc Thương cũng cảm thấy kinh ngạc, hai năm trước hắn từng gặp Thạch Hạo, hai người cũng nổi lên xung đột, đối phương căn bản không thể so sánh với hắn, nếu hắn nghiêm túc tuyệt đối có thể trấn giết đối phương.
Bây giờ nó trở lên lợi hại như vậy, có thể tiếp được một kích này cũng khiến hắn bất ngờ, nhưng hắn cũng không sợ hãi, hắn tự tin mình vô địch tại vùng hải vực này, dù là Tôn Giả dám gây khó dễ với hắn cũng phải hứng chịu sự phản kích đáng sợ.
Hắn tin tưởng tại Hóa Linh Cảnh có thể trấn giết tất cả địch thủ!
"Tới đây nhận lấy cái chết!" Hắn đứng trên tế đàn, tư thái bễ nghễ nhìn xuống Thạch Hạo, kêu đối phương tiến lên chịu chết, phong thái vô địch hiển lộ.
Thạch Hạo cho dù mạnh hơn nữa hắn cũng không để trong lòng, hắn vẫn bất động đứng tại nơi đó với tư thái hùng bá thiên hạ.
"Ngươi tính là cái gì, kêu ta qua thì ta phải qua? Quay lại đây nhận lấy cái chết." Thạch Hạo liếc xéo hắn.
Tất cả mọi người ngẩn ngơ, đó chính là Mạc Thương, hậu nhân Hải Thần, là thiếu niên không có đối thủ, đủ để khiến tất cả Tôn Giả đều kiêng kị không muốn đối địch.
Bây giờ một tên Hùng Hài Tử lại tỏ ra không sợ hãi điểm danh hắn tới muốn chém chết trước mặt quần hùng.
Mạc Thương thần sắc lạnh như băng, trước giờ còn không có người nào dám kêu gào với hắn như vậy. Hơn hai năm qua, cường giả khắp nơi khi nhìn thấy hắn ai cũng phải đi đường vòng, thật sự không có người dám cùng hắn tranh phong.
Nhưng hắn cũng không có đi xuống tòa tế đàn to lớn này, Côn Bằng Sào sắp nứt ra, cơ duyên xuất hiện, dưới chân hắn là một tòa lô cốt chiến tranh, hắn muốn thủ tại đây sợ trúng kế điệu hổ ly sơn.
"Giết đệ đệ của ta còn dám khẩu xuất cuồng ngôn, ta lấy gì để khoan dung ngươi, nạp mạng đi!" Rốt cục cũng có người đứng ra, một cường giả trẻ tuổi đáng sợ đến từ Thái Cổ Thần Sơn, khí tức khủng bố khiếp người.
Hắn là một sinh linh thuần huyết, là huynh trưởng của Thanh Vân, cấp độ siêu việt Hóa Linh Cảnh, tuy nhiên hắn cũng bị chấn động của Côn Bằng Sào áp chế, tóc xanh trên đầu tung bay, ánh mắt lăng lệ như điện.
"Thiếu chủ bớt giận, để lão bộc ta đến."
Một vị lão giả đến từ Thái Cổ Thần Sơn quát, hắn vốn là một con Thái Cổ Di Chủng, tuy đã hóa thành nhân hình nhưng vẫn rất hung lệ, con ngươi màu vàng, kim quang chớp hiện.
Hắn thân là chiến bộc tất nhiên phải tỏ thái độ, hắn xuất thủ tấn công Thạch Hạo trước, thủ chưởng trong nháy mắt biến lớn như một ngọn núi ùn ùn ép xuống, che kín phía trên vùng hải vực này.
Trong lòng mọi người đều nghiêm nghị, lão giả này thật cường đại, dù là trong những di chủng cũng là một sinh linh siêu cấp, nếu không phải bị áp chế cảnh giới thì vùng trời phía trên hải vực đều có thể bị thân thể khổng lồ của nó che kín.
"Móng vuốt xù lông màu vàng, chẳng lẽ là một con mèo rừng, không muốn ăn chút nào, thịt hơi chua." Thạch Hạo lẩm bẩm, nó cũng không có e ngại.
Nó lao lên, sau lưng nó hiện ra một vùng đại dương màu đen mênh mông, một con cá cực lớn xuất hiện, phù văn màu đen chống chất như núi che kín mặt trời.
"Côn Bằng bảo thuật!" Một ít người kêu lớn, còn tưởng rằng nó đã nhận được loại cái thế thần thông này.
"Tự mình diễn biến, cũng không phải bảo thuật vô địch thời Thái Cổ, có sự khác nhau rõ ràng." Một vị Tôn Giả mở miệng, mọi người liền bình tĩnh trở lại.
Dù vậy loại bảo thuật này vừa xuất ra cũng tạo nên những biến đổi bất ngờ, thiên địa thất sắc, tất cả mọi người chấn động nội tâm, uy lực của nó thật sự quá mạnh mẽ.
Đại dương mênh mông màu đen là do phù văn tạo thành, con cá cực kỳ khổng lồ kia là do tinh túy của phù văn thai nghén thành, nó tạo nên sóng biển ngập trời bao phủ hoàn toàn móng vuốt cực lớn trên không trung.
"A..."
Một tiếng gào thét trầm thấp truyền đến, thân thể lão bộc kia bị chấn bay ra ngoài, cả cánh tay huyết nhục lẫn lộn, máu tươi điểm xuyết, xương trắng lộ ra.
Mọi người giật mình, chỉ mới giao thủ đã đánh bại một lão bộc cường đại như vậy, phải biết rằng hắn đến từ Thái Cổ Thần Sơn, thực lực cường đại kinh người.
Cảnh tượng trước mắt khiến trong lòng mọi người hoảng sợ, thiếu niên này quá cường đại, nó vốn dĩ không có nói đùa, nó hung hãn là vì có lực lượng cường đại.
Những người biết rõ sự kiện Bách Đoạn Sơn, Hư Thần Giới đều cảm thấy phấn khích vô cùng, quả thực giống như gặp quỷ vậy, thầm than tên nhóc này quả nhiên là một tai họa, yên lặng hai năm nay đã quật khởi.
Vốn tưởng rằng nó tại chỗ này khó có thể triển lộ hào quang, dù sao khắp nơi đều là các lão tổ, vương hầu cảnh giới cao, còn có sinh linh thuần huyết. Nó còn nhỏ như vậy, đáng lẽ phải khó có thể nổi bật mới đúng.
Ai ngờ nó lại tiếp tục quật khởi!
Hơn nữa vẫn mạnh mẽ như thế, những người biết quá khứ của nó đều thở dài cảm thán.
Đồng thời không ít người sinh ra cảm giác "Quả là thế", thiếu niên hung tàn này lại tiếp tục khai sáng các loại kỷ lục, đây mới là phong cách của nó.
Chẳng lẽ nó định quét ngang nơi này tiếp? Nghĩ đến khả năng này, biểu lộ những người này càng thêm cổ quái, không kìm được nhìn về phía những lão tổ đại phái cùng với những Tôn Giả vô địch kia.
Những người đó đều là những tồn tại mạnh mẽ, chỉ cần dậm chân một phát đều khiến cho đại địa chấn động, đặc biệt là những Tôn Giả được xưng tụng là chí cường kia, ngày thường đều cư ngụ ở trên Thái Cổ Thần Sơn, đều là những người vô địch một phương.
Đám người kia nếu hôm nay bị một mình Hùng Hài Tử đuổi giết mà vội vàng chạy trốn, đó mới gọi là kỳ tích, ngẫm lại là cảm thấy hoang đường, chuyện như vậy sẽ phát sinh sao? Một ít sinh linh lục địa trong nội tâm dậy sóng trập trùng, tất cả đều cẩn thận cân nhắc, sau đó, rất nhiều người không hiểu sao lại cảm thấy hưng phấn.
"Gào ..." Lão bộc rống to một tiếng, nước biển phóng ngược lên trời, giống như một dòng thác nước khổng lồ thông đến cửu thiên.
Nó biến trở lại bản thể, toàn thân màu vàng lấp lánh, chân đứng trên mặt biển, hắn "phốc" một tiếng giết tới, phù văn trải dọc toàn thân, muốn cùng Hùng Hài Tử liều mạng.
"Thật sự là mèo rừng à, không thích ăn chút nào, xử lý thế nào đây?" Thạch Hạo trừng mắt nhìn, thần sắc bất thiện, nó rống to một tiếng, đại dương màu đen sau lưng càng thêm mênh mông, con cá cực lớn xông lên lao về phía con mèo to như núi.
"Ầm"
Tất cả phù văn đều bị đánh tan, con cá cực lớn kia đánh bay con mèo màu vàng to như ngọn núi, xương cốt đứt gãy, huyết nhục lẫn lộn, lão bộc bị thương cực kỳ nghiêm trọng, hắn gần như sắp tắt thở.
Cường đại như thế, cường thế như thế, Thạch Hạo thật sự khiến phần lớn sinh linh kinh sợ.
"Không muốn ăn ngươi, chớ có chọc vào ta." Cuối cùng nó chỉ nói một câu như vậy mà không tiếp tục truy sát lão bộc đó, nó có phần hứng thú nhìn về phía thiếu niên tóc xanh, lại nhìn về phía hậu nhân Hải Thần Mạc Thương, cuối cùng lại liếc về phía Giao Tôn Giả.
Vùng hải vực này yên tĩnh, trong lúc nhất thời nội tâm tất cả mọi người nổi lên sóng gió trập trùng.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng tư, 2023 14:02
13:59 13-04-2023
06 Tháng tư, 2023 07:44
. llm
10 Tháng hai, 2023 17:23
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha:
bom(.)so/kcNXS1
hoặc Google Driver:
drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
13 Tháng mười một, 2022 21:41
Tại sao không phải ta-nàng , chàng - ta?? Chán thế ad.
10 Tháng mười một, 2022 11:41
Vì một câu nói mà đợi người cả ngàn năm. Lão tác sến làm tôi suýt khóc. Mé.
03 Tháng mười một, 2022 16:25
Thật ra thì cũng cám ơn bác ronkute đã cố gắng dịch hoàn chỉnh bộ này sau ngần ấy năm, tuy có mấy đoạn bình luận của dịch giả spoil kha khá cốt truyện.
03 Tháng mười một, 2022 15:06
dịch giả có tâm, nên cứ 3 5 chương lại spoil cốt truyện 1 lần, mình đọc cũng sợ luôn. mới nửa truyện đã spoil hoang ở với ai, lấy ai làm chi không biết nữa. chê.
28 Tháng chín, 2022 13:15
07 Tháng tám, 2022 15:34
Hay quá. Cảm ơn ad rất nhiều
31 Tháng bảy, 2022 15:38
Bia đá dùng lưu tên thì anh hạo chỉ thích cầm đi đập người thôi :))))
12 Tháng bảy, 2022 15:13
Hay quá bạn ơi
06 Tháng bảy, 2022 22:44
hai người khác nhau
06 Tháng bảy, 2022 19:50
Thật ra là phải cày Già Thiên trước rồi mới tới bộ này nó sẽ thông suốt hơn. Còn thánh khư bị chê do so sánh vì cố liên kết với 2 bộ trước thôi chứ về tổng thể đọc vẫn ok, vẫn hơn nhiều bộ ăn liền bây giờ.
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
21 Tháng sáu, 2022 08:38
Chả biết vùng đất kia là gì nữa
21 Tháng sáu, 2022 07:22
Bạn nói chuyện rất huề vốn, 1 người viết thì đương nhiên các nhân vật sẽ na ná nhau rồi, nó gọi là văn phong. Mỗi người có 1 phong cách riêng, không ai giống ai cả. Vd xem truyện Kim Dung thì biết ngay đây là phong cách Kim Dung viết, Cổ Long có phong cách riêng của Cổ Long ...
20 Tháng sáu, 2022 20:04
khi nào biên tập lại nhớ thông báo nhé dịch giả
20 Tháng sáu, 2022 14:52
Liễu thần mình thấy giống Lâm Thanh Hà trong film Lục Chỉ Cầm Ma, 1 dạng của Đông Phương Bất Bại
20 Tháng sáu, 2022 01:38
Chỉ nói qua thôi b à, k đả động đến vùng đất kia
20 Tháng sáu, 2022 00:20
Giờ hình như đọc cuốn Thánh Khư là có nói tiếp thêm về bộ này + Già Thiên
20 Tháng sáu, 2022 00:19
Cảm ơn ad nhé. Bộ truyện tuyệt vời !
19 Tháng sáu, 2022 23:05
Chương 1998
Bản dịch ở đây "Liễu Thần tựa như giới tính nữ thế nhưng lại mặc quần áo của nam, phong thái tuyệt thế"
Bản convert thì " Liễu Thần như là nữ tính, thế nhưng là ăn mặc nam tử quần áo, cũng là nam tử trang phục, phong thái tuyệt thế"
Bản dịch chỗ khác "Liễu thần là nữ tính, nhưng lại ăn mặc nam tử y phục, cũng là nam tử cách ăn mặc, phong thái tuyệt thế." Nuốt mất vài chữ, khác hẳn nó nghĩa =]]
19 Tháng sáu, 2022 22:58
Cái kết vẫn chưa đã lắm nhỉ
19 Tháng sáu, 2022 22:56
Tks pác. Cuối cùng cũng dịch xong rồi, trong khoảng thời gian chờ đợi thì cũng cày đi cày lại dc 2-3 lần gì đó bản convert rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK