Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:






Hậu nhân Hải Thần tóc dài bay lượn, vẻ mặt chẳng hề thay đổi, bàn tay vung lên chiến kích chém thẳng về đằng trước, sóng biển hoàng kim ầm ầm dâng trào.

Thạch Hạo nhanh chóng lướt sang ngang, né tránh đòn đánh này, ánh kích như là sao chổi, mang theo cả đoàn ánh vàng phía sau đuôi nhanh chóng quét tới, "xoẹt" một tiếng, chia cắt nước sông.

Một tảng đá ngầm thật to bị chặt đứt, rới giữa dòng sông, "bụp bụp" một tiếng, những bọt nước bắn tung tóe.

Cảnh tượng rất khủng bố, phải biết rằng đây không phải là nơi bình thường, là đạo trường của Côn Bằng Thái Cổ, chư hùng đồng loạt ra tay ở đây cũng rất khó phá tan sông núi.

Oai nghiêm của một kích, khí thôn sơn hà, bao phủ bốn phía!

Tất cả mọi người đều thất kinh, người này rất đáng sợ, trong hàng ngũ Hóa Linh Cảnh thì đã đăng phong tạo cực, luận thực lực thì chắc chắn vô địch, được xưng là thiếu niên Hải Thần tái thế cũng không quá đáng.

Con ngươi của Thạch Hạo nhanh chóng co rút lại, tình huống vô cùng gay go, nếu như hai người ở cùng một cảnh giới thì tự nhiên có thể chiến một trận, thế nhưng nó cũng chỉ mới tiến vào Hóa Linh Cảnh không lâu mà thôi.

Nó bị ép đến một bước này, không thể không chiến, hậu đại Hải Thần bễ nghễ quần hùng, ngay cả tôi tớ của mình cũng hung hăng như thế, thực sự rất khinh người, khiến cho người người khó mà chịu đựng nổi.

"Giết người hầu của ta, lấy mạng đổi mạng!" Hậu nhân Hải Thần bình tĩnh nói, làn tóc xanh rồi tung, lấp lánh hào quang, ánh mắt trong vắt, lần nữa lại giơ chiến kích lên.

"Vù!"

Trong hư không hào quang cứ như là sóng biển, kịch liệt dâng trào.

Lần này Thạch Hạo chủ động công kích, không có lựa chọn nào khác, mới tiến vào Hóa Linh Cảnh nên chỉ có thể vận dụng sức mạnh mạnh mẽ nhất thì mới có thể cùng hắn chiến một trận.

Mười tòa Động Thiên hiện lên, nối liền tạo thành một vòng thần hoàng, bao phủ nó lại bên trong, nó giống như đặt thể thể của mình vào trong vầng thái dương óng ánh, hào quang rực rỡ tỏa ra xung quanh.

Thời khắc này, trong hư không liền xuất hiện một luồng sức mạnh không tên, từng sợi từng sợi khí lánh dâng lên, giam cầm cả thế giới này lại.

Thần hoàn bất hủ, Thạch Hạo vung kiếm, cứ như là một vị thiên thần xông về phía trước, một bước bước ra thiên địa run rẩy, phảng phất cả trời đất cùng cộng hưởng theo.

Mọi người đứng cạnh đấy khiếp sợ, nhận thấy mình khó lòng nhúc nhích được, bị thần hoàn soi sáng nên giống như là tượng đất, mất đi năng lực hoạt động.

Kiếm gãy như cầu vồng, ánh sáng đen tăng mạnh, Thạch Hạo xoay chuyển cánh tay phải rồi bổ thật mạnh xuống đầu lâu của hậu nhân Hải Thần.

Rất nhiều người hoảng sợ, không ngừng rung động, Tên thiếu niên Hải Tộc đứng ở giữa kia khó có thể nhúc nhích được, cho nên không thể phòng ngự.

"Chủ nhân!" Xa xa, một đám chiến giả Hải Tộc run rẩy, lớn tiếng gọi, mười tòa Động Thiên đều hiện, hóa thành một vòng thần hoàn óng ánh, cảnh tượng đáng sợ đến khiến ai nấy đều phải ngây người.

Đang lúc mọi người đang hoảng sợ, cho rằng kết cục đã định, trận chiến này sẽ nhanh chóng kết thúc thì toàn bộ đột nhiên thay đổi.

Một vệt kim quang xé rách thiên địa, tên thiếu niên đứng ở giữa kia một tay nắm chặt chiến kích chỉ thẳng lên trên, cả người bùng phát thần mang vạn trượng, đầu tóc dài màu xanh lam bay lượn, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.

"Keeng!"

Hắn ta lấy chiến kích đỡ kiếm gãy, lập tức ánh sáng chói mắt bùng nổ ở khắp nơi, bao phủ tám phương, chấn động quần hùng, từng người kêu thảm ho ra đầy máu, những người này bị dư âm quét trúng liền bay tạt ra ngoài.

Đòn đánh này quá chấn động, sực mạnh mẽ vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.

Vẻ mặt của hậu nhân Hải Thần lạnh nhạt, hắn ta vẫn không có bị giam cầm, như trước vẫn bễ nghễ thiên hạ, khí thế vô địch càng tăng thêm, một tay nắm chiến kích chỉ thẳng Thạch Hạo.

Trong lòng Hùng Hài Tử chợt nghiêm túc, người này quả nhiên đáng sợ, mạnh mẽ đến khủng khiếp, không ngờ giam cầm không được đối phương, bất quá nó cũng không hề ủ rủ, dù sao mình cũng chỉ mới nhập Hóa Linh Cảnh mà thôi.

Ánh mắt của thiếu niên Hải Tộc trở nên trầm tĩnh, từng bước từng bước đi tới, mặt đất run lên, giống như một con quái vật khổng lồ đang di chuyển, chiến y màu vàng trên người tỏa ra những hào quang óng ánh, như là Thần Linh giáng thế.

Sau đó, kim quang tăng vọt, hắn ta không nói lời nào trực tiếp giết về trước, chiến kích quét ngang, vù vù vang vọng, một mảng lớn hào quang màu vàng cứ như là thiên quân vạn mã đang lao tới.

Nơi đây trở nên sôi trào, quần hùng run rẩy, không ai không lui lại, tất cả đều chạy trốn về phía sau.

Thạch Hạo nhanh chóng né tránh mũi nhọn, hét dài một tiếng, thần hoàn giống như mặt trời vô cùng chói mắt, bao bọc lấy một thanh kiếm gãy va chạm kịch liệt với chiến kích đang hướng tới kia, những tiếng vang điếc tai vang lên, khiến cho linh hồn mọi người run rẩy.

Trong giây lát này, phù văn đầy trời, nơi đây bị những ký hiệu rực rỡ nhấn chìm, chiến đấu giữa hai người quá mức kinh khủng.

Hào quang mờ đi, hai người lại tách ra, lồng ngực của Thạch Hạo nhấp nhô, hít lấy hút để, nếu như không có kiếm gãy trong tay mà chỉ bằng tu vi mới tiến vào Hóa Linh Cảnh của nó thì chắc chắn nguy to.

Đương nhiên, chiến kích màu vàng trong tay đối phương cũng không phải là vật phàm, tuyệt đối là một chí bảo còn sót lại từ Thượng Cổ, siêu phàm thoát tục, vô cùng đáng sợ.

"Ta vô địch, ai có thể so với ta?!" Thiếu niên Hải Tộc lên tiếng, vô cùng điếc tay, âm thanh như sấm, hắn ta vô cùng tự phụ, nhìn thấy Thạch Hạo vô cùng thần bí và bất phàm, khiến hắn tức giận.

Hắn ta năm chặt chiến kích, chiến y màu vàng bùng phát, từng bước từng bước đi về phía trước, giống như là một vị Hải Thần, xung quanh sóng biển màu vàng dâng trào, như tôn lên thần uy của hắn, mạnh mẽ không thể đỡ được.

"Khao khát bại một lần!" Hùng Hài Tử đáp lại, thần quang bên trong cặp mắt to tăng mạnh, tuy tình huống cực kỳ bất lợi, có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng, thế nhưng nó vẫn không hề sợ hãi.

Lòng tự tin của nó một điểm cũng không bớt đi, bởi vì nó chỉ mới bước vào cảnh giới này, hắn tin chắc chính mình vô địch, từ khi xuất đạo cho tới nay còn chưa bại trận nào, khát vọng tìm kiếm những đối thủ mạnh mẽ nhất.

"Keeng"

Tia lửa văng khắp nơi, chiến kích màu vàng kia lại tiếp tục đè ép xuống, chấn động cả khu thế giới này.

"Thế nào vô địch, tất cả sẽ nằm rạp dưới chân ta!" Một luồng hơi nóng ấp tới, giống như là dung nham dâng trào, bùng phát ở nơi đây, ánh đỏ ngập trời, cuồn cuộn mà tới.

Bên trong ánh đỏ, một bóng người xuất hiện, trên tay cầm một thanh chiến mâu màu máu, lăng không mà tới, mạnh mẽ khiếp người, một mâu chỉ thẳng về phía hậu nhân Hải Thần, âm thanh điếc tai, hào quang như là nước thủy triều.

Đây là một thiếu nhiên, tuổi tác cũng không lớn, cả người lượn lờ ánh đỏ, giáp trụ đỏ tươi, những sợi tóc đỏ thầm bay lượn, mà trong tay lại cầm một thanh chiến mâu như được đánh bóng từ máu tươi.

Thần uy lẫm liệt, giống như là một pho tượng chiến thần, trực tiếp quét ngang bầu trời, cường thế vô cùng, đánh thẳng về hậu nhân của Hải Thần.

"Keeng!"

Thần mâu màu máu va chạm với chiến kích màu vàng phát ra những âm thanh điếc tai, phù văn cứ như là cơn sóng lớn ập về bốn phương, sức mạnh của đòn đánh này vượt quá tưởng tượng.

Ánh lửa ngập trời, nhiệt độ nóng rực, vô số Hỏa Viêm Ngư ở phương xa xuất hiện, mọi người liền đoán được thân phận của thiếu niên này, không khỏi ngơ ngác.

Hắn ta chính là do Hỏa Viêm Ngư hóa hình mà thành, mạnh mẽ khủng khiếp, tương truyền loại sinh linh này rất khó hóa hình, chỉ khi nào thành công thì biểu thị là một thiên tài tuyệt đỉnh.

Thiếu niên này đạp lên vô tận ánh đỏ mà đi, vô cùng cường thế và khủng bố, sau khi đánh một đòn với hậu nhân Hải Thần thì khí tức càng thêm tăng mạnh.

"Năm đó, tổ tiên của ta gần như đã thành công thì bị mấy tên đại Hải THần tới trấn áp. Đời này, ta phải hoàn thành tâm nguyện của tổ tiên, trở thành chúa tể biển xanh." Cả người của thiếu niên này lượn lờ ánh đỏ mở miệng nói.

"Dư nghiệt, ngày đó Hải Thần có thể phong ấn các ngươi, khiếp này ta cũng có thể trấn áp các người!" Thiếu niên Hải Tộc lạnh lùng đáp lại.

"Keeng!"

Hai người giao chiến, chiến kích màu vàng va chạm kịch liệt với thần mâu màu máu, hào quang vạn sợi, điềm lành rực sỡ, khiến cho nơi đây trở nên sáng rực, phù văn cứ như sóng biển dày đặc và đan dệt vào nhau.

Hai tên sinh linh này quá mạnh mẽ. Một người là hậu đại của Hải Thần, không cần nói nhiều. Còn một người khác thuộc chủng tộ rất xa xưa và đáng sợ, tộc này từng khiêu chiến với mấy đại Hải Thần, uy thế kinh thiên.

"Thật là mạnh!" Hùng Hài Tử thán phục, hai sinh linh kia một mũi nhọn một đao sắc đấu với nhau. Vừa thấy nhau là đã liều mạng, khiến cho nó trở thành người ngoài cuộc, gạt khỏi chiến trường.

Hậu nhân Hải Thần và thiếu niên mặc giáp trụ đỏ thẩm, đây là những thiếu niên xuất sắc mà Thạch Hạo rất ít thấy, thiên phú kinh thế, thần dũng không thể nào đỡ được, tuyệt đối là cường giả vô địch trong Hóa Linh Cảnh.

Hai sinh linh này nếu so sánh với những tên mà nó đã gặp trước đây thì tuyệt đối mạnh hơn rất nhiều lần. Vì họ đều là người vô địch trong cảnh giới của mình.

Từng đàn Hỏa Viêm Ngư đang hướng về nơi đây. Nhiệt độ bắt đầu tăng vọt, khiến cho mọi người cảm thấy khó chịu.

Cường giả của Hải Thần nhất mạch cũng xuất hiện, đứng đối lập với đám Hỏa Viêm Ngư kia, bầu không khí bắt đầu khẩn trương lên.

"Keeng!"

Chiến kích màu vàng không ngừng va chạm với thần mau màu máu, hai người thiếu niên đang giải thích cho mọi người biết thế nào là cực hạn của Hóa Linh Cảnh. Không gì sánh được, vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.

Thạch Hạo xoay người rời đi, cuộc đại chiến nơi đây giờ không còn quan hệ gì với nó nữa, nó nhanh chóng chạy về hang ổ của Côn Bằng.

Những người thuộc Hải Thần nhất mạch và Hỏa Viêm Ngư đều đang chặn đằng trước cánh cửa, ai muốn cướp lấy Côn Mộc và chiếc lá trong suốt kia thì đều phải bước qua xác bọn họ, chuyện này vô cùng khó, hi vọng quá xa vời.

Huống hồ, bản thân cánh cửa đó lại là cấm kỵ, không một ai có thể chạm vào được.

Sau khi rời khỏi nơi đó, cốt văn màu vàng trong cơ thể Thạch Hạo lấp lánh, khí huyết sôi trào, việc này khiến nó hoảng sợ, vừa rồi nếu không phải có kiếm gãy trong tay thì tình huống đã không ổn rồi!

"Ta là vô địch...!" Nó tự nhủ, cần phải ngộ đạo, sớm ngày đạt tới Hóa Linh Cảnh viêm mãm, ngang hàng với đám hậu nhân Hải Thần kia, nếu không sẽ rất nguy hiểm.

Hang ổ Côn Bằng, to lớn và hùng vĩ, nằm trên rặng đá ngầm, tràn đầy khí Hỗn Độn.

Nó xảy ra biến hóa, ban đầu thì rất cổ xưa, không có chút ánh sáng nào, thế nhưng sau khi nhìn kỹ thì lại phát hiện nó từ từ sáng lên, toàn thân óng ánh, gần như biến thành màu vàng óng, rất lâu sau lại biến thành màu đen.

Loại biến hóa này khiến người khác ngơ ngẩn, cực kỳ thần bí, nơi đó tràn đây sương mù, gánh vác dấu ấn của cường giả cái thế một đời thời Thái Cổ.

Vô số người tiến lại nơi đây, đều muốn tranh cướp đại thần thông trong truyền thuyết kia, cường giả các tộc chiến đấu, thi thể vô số, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không một ai có thể thành công.

"Ồ, đó là cái gì?" Có người kinh ngạc, nơi lối vào hang ổ Côn Bằng đang tỏa ra bảo quang, một gợn sóng to lớn khuếch tán.

"Lối vào đang nứt ra, trời ạ, ở đạo trường này có người mở ra lối vào." Đông đảo sinh linh hô to, gợi nên một trận đại loạn.

Hang ổ Côn Bằng, còn lớn hơn cả chu vi của hòn đảo, cũng không biết được xây dựng từ cổ thụ gì, mỗi một cây khô đều bất hủ, tồn tại vạn cổ tuế nguyệt, vẫn không hề mục nát.

Hiện tại phong ấn nơi lối vào bị nứt ra, xuất hiện một cái khe, sương mù hỗn độn tràn ra bên ngoài.

Một đám cường giả đang vây xung quanh nơi đó, hiển nhiên bọn họ đều thuộc mấy thế lực đỉnh cấp, hơn nữa còn là sinh linh của lục địa, trên tay bọn họ có giữ một mảnh xương rạn nứt, tỏa ra hào quang thần bí.

Khối xương này trông như rất tầm thường thế nhưng một khi điều khiển, lập thức kim quang như là sóng biển, sau đó tràn đầy phù văn màu đen, quang văn như nước.

"Đó là... tàn cốt Côn Bằng!" CÓ người kinh ngạc thốt lên, có người nhận ra được lai lịch của miếng xương đó.

Mọi người nghe thấy thế thì đờ ra, hình dáng xương cốt của một trong Thập Hung Thái Cổ vậy mà còn được lưu giữ ở hậu thế, chẳng trách muốn mở ta cổ sào thì cần phải có thứ này.

"Giết!"

Im lặng chỉ trong phút chốc, rồi sau đó tiếng hô "giết" rung trời, quần hùng cùng nổi dậy, tất cả giết đến đỏ cả mắt, đồng thời công kích về lối vào, bỏ qua cơ hội này thì cũng không biết còn cơ hội nào nữa không, bảo thuật ở ngay bên trong, sao có thể bỏ qua được.

"Tình huống không ổn!" Thạch Hạo chạy tới, nhìn thấy cảnh tượng như thế thì không khỏi nhíu mày, quần hùng tiến công, ai có thể thắng được, đoạt được bảo thuật, thay đổi quá nhiều mà!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hakai0o1
13 Tháng tư, 2023 14:02
13:59 13-04-2023
Nguyễn Văn Sâm
06 Tháng tư, 2023 07:44
. llm
Thanh Son
10 Tháng hai, 2023 17:23
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha: bom(.)so/kcNXS1 hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
Chinh Phạm
13 Tháng mười một, 2022 21:41
Tại sao không phải ta-nàng , chàng - ta?? Chán thế ad.
Chinh Phạm
10 Tháng mười một, 2022 11:41
Vì một câu nói mà đợi người cả ngàn năm. Lão tác sến làm tôi suýt khóc. Mé.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 16:25
Thật ra thì cũng cám ơn bác ronkute đã cố gắng dịch hoàn chỉnh bộ này sau ngần ấy năm, tuy có mấy đoạn bình luận của dịch giả spoil kha khá cốt truyện.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 15:06
dịch giả có tâm, nên cứ 3 5 chương lại spoil cốt truyện 1 lần, mình đọc cũng sợ luôn. mới nửa truyện đã spoil hoang ở với ai, lấy ai làm chi không biết nữa. chê.
Hieu Le
28 Tháng chín, 2022 13:15
Hieu Le
07 Tháng tám, 2022 15:34
Hay quá. Cảm ơn ad rất nhiều
Hieu Le
31 Tháng bảy, 2022 15:38
Bia đá dùng lưu tên thì anh hạo chỉ thích cầm đi đập người thôi :))))
Ngonlua
12 Tháng bảy, 2022 15:13
Hay quá bạn ơi
hjeutnct
06 Tháng bảy, 2022 22:44
hai người khác nhau
NoBiTa01
06 Tháng bảy, 2022 19:50
Thật ra là phải cày Già Thiên trước rồi mới tới bộ này nó sẽ thông suốt hơn. Còn thánh khư bị chê do so sánh vì cố liên kết với 2 bộ trước thôi chứ về tổng thể đọc vẫn ok, vẫn hơn nhiều bộ ăn liền bây giờ.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
Trịnh Thanh Hùng
21 Tháng sáu, 2022 08:38
Chả biết vùng đất kia là gì nữa
tho8888
21 Tháng sáu, 2022 07:22
Bạn nói chuyện rất huề vốn, 1 người viết thì đương nhiên các nhân vật sẽ na ná nhau rồi, nó gọi là văn phong. Mỗi người có 1 phong cách riêng, không ai giống ai cả. Vd xem truyện Kim Dung thì biết ngay đây là phong cách Kim Dung viết, Cổ Long có phong cách riêng của Cổ Long ...
anhtuanngoc
20 Tháng sáu, 2022 20:04
khi nào biên tập lại nhớ thông báo nhé dịch giả
tho8888
20 Tháng sáu, 2022 14:52
Liễu thần mình thấy giống Lâm Thanh Hà trong film Lục Chỉ Cầm Ma, 1 dạng của Đông Phương Bất Bại
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 01:38
Chỉ nói qua thôi b à, k đả động đến vùng đất kia
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:20
Giờ hình như đọc cuốn Thánh Khư là có nói tiếp thêm về bộ này + Già Thiên
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:19
Cảm ơn ad nhé. Bộ truyện tuyệt vời !
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 23:05
Chương 1998 Bản dịch ở đây "Liễu Thần tựa như giới tính nữ thế nhưng lại mặc quần áo của nam, phong thái tuyệt thế" Bản convert thì " Liễu Thần như là nữ tính, thế nhưng là ăn mặc nam tử quần áo, cũng là nam tử trang phục, phong thái tuyệt thế" Bản dịch chỗ khác "Liễu thần là nữ tính, nhưng lại ăn mặc nam tử y phục, cũng là nam tử cách ăn mặc, phong thái tuyệt thế." Nuốt mất vài chữ, khác hẳn nó nghĩa =]]
phucbg29
19 Tháng sáu, 2022 22:58
Cái kết vẫn chưa đã lắm nhỉ
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 22:56
Tks pác. Cuối cùng cũng dịch xong rồi, trong khoảng thời gian chờ đợi thì cũng cày đi cày lại dc 2-3 lần gì đó bản convert rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK