Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Thạch Hạo cơ bản không có ý thức được rằng mình đang nhấc Phi Tiên thạch lên, hiện trường yên lặng như tờ, hắn thì chìm đắm trong thế giới của mình.

"Chuyện này... còn có thiên lý nữa hay không?!" Một đám Thiên Nhân kinh hãi sau đó là biến sắc, tộc này xưa nay chưa hề có ai thành công nhưng thiếu niên trước mắt này lại đang nhấc kỳ thạch kia lên.

Ai nấy đều ồ lên, có Thiên Nhân tộc trẻ tuổi chịu không nổi, nhốn nháo khắp nơi.

Hơn mười vị thiên tài của ngoại tộc cũng khiếp sợ, bọn họ có quan hệ thân thiết với tộc này nên tự nhiên biết lai lịch của khối đá này, đây chính là đá thời tiên cổ, khó mà lay động được.

Hiện giờ có người đánh tan nhận thức nhấc Phi Tiên thạch qua khỏi đỉnh đầu, đồng thời cũng chẳng mấy vất vả, vô cùng tự nhiên.

"Thần lực kinh thật!" Dù là tên sơ đại kia cũng chỉ có thể giương mắt mà nhìn, phát ra sự thán phục như vậy, hắn từng ôm lấy thế nhưng cũng chỉ nhấc lên được có một thước, kiên trì trong chốc lát mà thôi.

Tất cả mọi người đều thất kinh, cảm thấy khó mà chấp nhận được.

Đôi mắt của Mạn Châu Sa Hoa mở to, tuyệt đối không ngờ rằng sẽ có kết quả như thế này, cái tên quỷ chẳng hề vừa mắt, da mặt dày cộm lại thành công!

"Thảm!" Nàng lẩm bẩm và muốn chạy trốn, từng cá cược với Thạch Hạo thế nhưng giờ lại thất bại, hậu quả khó mà lường được.

Hoa Sen cũng thay đổi sắc mặt, hiện giờ làm gì cho phải đây? Dù thế nào cũng không nghĩ tới người này thật sự có thể nhấc bổng khối đá tiên cổ này, cứ như đang mơ vậy.

Trước đây không lâu nàng còn khiêu khích còn cười nhạo Thạch Hạo, cho rằng hắn không bao giờ nhấc tiên thạch lên nổi, giờ thì kết quả ngay trước mắt.

Hai cô gái nhìn nhau, cảm thấy đại sự không ổn, nghĩ tới vụ cá cược vừa nãy thì khiến cả người khó chịu, thật sự sẽ là đạo lữ của thiếu niên này hay sao?

Nghĩ tới kết quả này thì vẻ mặt hai người liền biến đổi, bị dọa cho sợ hãi, cảm thấy tự mình hại mình. Điều kiện mà mình đưa ra không ngờ đối phương lại thực hiện dễ dàng như vậy.

Hai cô gái kiêu căng tự mãn, trước nay ăn nói chưa bao giờ khép nép, vẫn luôn giữ phong thái tự tin, từ chối thiên tài của các tộc, hiện giờ phải cùng gả cho một người?

Nghĩ tới kết quả này thì thà giết các nàng đi còn dễ chịu hơn, nếu như chuyện này truyền đi thì các nàng chịu sao nổi, quá mất mặt mà!

"Trời ạ, có người nhấc bổng được Phi Tiên thạch!"

Sân diễn võ nhất thời loạn cả lên. Có người hét lớn truyền về nơi xa, chuyện này có sức chấn động nên đã kinh động tới rất nhiều Thiên Nhân.

"Tên quỷ kia thành công?"

Có không ít người không có đi vào mà chỉ đứng bên ngoài sân diễn võ, bởi vì quá nhiều người bên trong rồi. Lúc nhận được tin tức này thì không ai không ngạc nhiên, tất cả đều vô cùng chấn động.

Xưa nay chưa hề có một ai giơ tiên thạch lên được cả nhưng giờ lại có người làm được, duy trì tư thế đó rất lâu, tin tức này liền lan nhanh.

"Chẳng lẽ nói, ba viên minh châu xinh đẹp nhất của tộc ta đều sẽ trở thành đạo lữ của hắn hay sao? Ông trời ơi, ông hãy mau mau hạ xuống tia sét đánh chết ta đi cho rồi!" Có người kêu la đầy tuyệt vọng.

Sự yên tĩnh ở khu vực này bị phá vỡ. Mọi người khó có thể bình tĩnh được nữa, khắp nơi sôi trào.

Mạn Châu Sa Hoa, Hoa Sen khi nghe được lời nói của mọi người thì vẻ mặt càng không thể kìm nén được nữa, đặc biệt cảm nhận được tất cả ánh mắt đều tập trung về phía mình, hai người hận không thể có khe nứt nào chui xuống cho xong.

"Làm sao bây giờ?"

Hai người bốn mắt nhìn nhau, không có chút biện pháp nào.

Mạn Châu Sa Hoa với một thân y phục màu đỏ lấp lánh như ngọn lửa rực cháy, da thịt trắng như tuyết, giờ phút này nhíu chặt lông mày. Thật sự sầu lo.

Hoa Sen bạch y thánh khiết, nàng vô cùng khó chịu nhưng cũng không có cách nào, nghĩ tới việc sắp trở thành đạo lữ của tên quỷ kia, mấy năm sau lại sinh con, nàng gần như phát điên.

"Hắn sao còn chưa động đậy gì thế, vẫn duy trì tư thế này?" Tiếng người huyên náo, mọi người đứng trong sân diễn võ hỏi, có người chú ý tới điểm lạ của Thạch Hạo nên đưa ra câu hỏi.

Chuyện này quá bất hợp lý!

Hắn vững như bàn thạch, không động đậy giơ cao Phi Tiên thạch, chẳng thấy chút mệt mỏi gì, tư thế như có thể giữ được rất lâu.

"Sao có khả năng chứ, có thể giơ cao là tốt lắm rồi, vì sao còn kiên trì lâu như vậy?"

Tất cả mọi người cảm thấy khó tin, vẻ mặt như gặp ma vậy.

"Ồ, đừng nói tên quỷ này đã bị đè chết, hiện giờ chỉ là bộ xác khô nên đứng yên nơi đó." Có người nói thầm.

Mạn Châu Sa Hoa và Hoa Sen nghe thấy thế thì liền nhìn lại, các nàng hi vọng sẽ xảy ra biến cố gì đó, sau đó có thể hủy đi cá cược kia.

"Nhịp hô hấp của hắn đều và dài, tinh lực trong cơ thể đang ngủ đông, như rồng ở vực sâu, rõ ràng đang ở trạng thái đỉnh cao." Có người đưa ra kết luận.

"Là đang khiêu khích hay sao?" Tên sơ đại ngoại tộc kia hoài nghi, nếu không thì làm sao lại như thế.

Mạn Châu Sa Hoa và Hoa Sen xem đi xem lại thì thấy hơi có lý, tên quỷ này mắt thì nhắm nghiền, dáng vẻ nhẹ nhàng như mây gió, quá đáng trách và đáng giận mà.

"La hét cái gì?!" Có nhân vật tiền bối tới, sau khi biết được tình huồng thì vô cùng kinh ngạc, đứng ngây dại nơi đây.

Chân Thần Tê Hà là người chạy tới đầu tiên, cổ tổ đang bế quan, Thiên Thần đang giúp đỡ Vân Hi dung hợp Thiên Mệnh thạch, những Chân Thần khác thì xử lý việc trong tộc.

"Thành công rồi, tên nhóc này đã làm được?!" Dù là Chân Thần cũng khiếp sợ, cảm thấy vô cùng bất ngờ, trong lòng nổi lên sóng lớn ngập trời.

Đây không phải là việc nhỏ, tuyệt đối sẽ làm cho Thiên Thần giật mình và sẽ xuất quan tìm hiểu rõ tình hình, việc này khó mà tin nổi được.

"Tên quỷ này đang diễn kịch mà, còn không hạ Phi Tiên thạch xuống đi, coi chừng mệt quá rồi ói máu mà chết đó!" Mạn Châu Sa Hoa căn phẫn.

"Không phải, hắn đang ngộ đạo, các ngươi không được quấy rầy hắn." Chân Thần Tê Hà nhìn rõ vấn đề nên vẻ mặt trở nên nghiêm túc, nhắc nhở mọi người không được đụng vào hắn.

Lời này vừa ra càng khiến nhiều người ghen tỵ, rất nhiều người trợn tròn mắt theo dõi hắn.

"Hoa Sen, Mạn Châu Sa Hoa, các con thấy thiếu niên này như thế nào? Hắn làm ra chuyện vĩ đại này, thế nhưng đã vượt qua các đời tiên hiền của Thiên Nhân tộc ta đấy." Bà lão Tê Hà than thở.

Hai thiếu nữ yên lặng, thiếu niên này quả nhiên siêu phàm, có hành động này thì tuyệt không phải là người thường, thế nhưng khi nghĩ tới bộ dáng trước đây không lâu của hắn thì hai cô gái thật sự chịu không được.

"Đúng là một cơn ác mộng mà!" Mạn Châu Sa Hoa chẳng hề khiêm nhường nói.

"Ta hộ pháp cho hắn!" Chân Thần Tê Hà nói, mệnh lệnh cho một đám người tản ra, còn bản thân bà bảo vệ nơi đây.

Sau một canh giờ, rốt cuộc Thạch Hạo cũng mở mắt.

Hắn nhẹ nhàng thở dài, Thượng Thương chi thủ quá phức tạp, nếu muốn hiểu và nắm giữ toàn bộ thì cần phải có thời gian, không thể hiểu và ghi nhớ toàn bộ trong nhất thời được.

Lúc này, hắn đã rời khỏi cảnh ngộ đạo, lần sau còn có cơ hội ư?

"Ồ, ta... nhấc bổng Phi Tiên thạch lên?" Thạch Hạo kinh ngạc, phát hiện ra trạng thái của mình. Trên thực tế là hắn không có nâng mà do khối đá này giao cảm cùng với thần văn trong cơ thể hắn nên tự mình lơ lửng lên.

Gần đó, mọi người chẳng biết nói gì!

"Trời ạ, ta lại nhấc lên được sao. Chẳng lẽ còn phải cưới hai đóa hoa kia nữa?" Hắn như phát điên, mình là người chuẩn bị chạy trốn, nghĩ trăm phương ngàn kế để trốn, giờ lại thành ra một bước này.

Tất cả mọi người đều đờ ra, tên quỷ này... đang lên mặt?

Mọi người sẽ không hề tin đây là lời nói thật lòng của hắn, đều cảm thấy hắn đang hả hê, cố ý chế nhạo hai vị giai nhân tuyệt đại kia.

Mạn Châu Sa Hoa lúc này liền tức giận, nói: "Ngươi có ý gì, là cố ý phải không?" Nàng rất muốn đánh cho tên này một trận nhừ tử.

"Ta thật không muốn nhấc lên mà." Thạch Hạo kêu oan, hắn cảm thấy không cách nào rời khỏi tòa thành này được rồi, nên không ngại nói chút lời thật tình.

Nhưng khi vào trong tai mọi người thì quả thật quá kiêu ngạo, tuyệt đối là đang lên mặt!

Cường giả trẻ tuổi của Thiên Nhân tộc đều trợn tròn mắt, cho rằng hắn đang cố ý, đang xem thường mọi người.

"Ngươi..." Hoa Sen trong bộ bạch y cũng bị chọc cho tức điên, khó mà duy trì được vẻ nhã nhặn, cùng với Mạn Châu Sa Hoa hận không thể cắn hắn mấy phát.

Hơn mười kỳ tài của ngoại tộc đều không biết nói gì. Bọn họ còn muốn cầu hôn về phía Thiên Nhân tộc, nhưng tên điên này lại xuất hiện, mạnh tới mức khiến người khác không biết nói gì luôn.

Đây là một hồi phong ba bao phủ khắp Thiên Chi Thành, Thạch Hạo muốn yên phận cũng không được, bất ngờ nâng lên khối đá này nên đã khiến khắp nơi chấn động.

Nếu không phải cao tầng chưa thể đi ra được thì Thạch Hạo chắc chắn sẽ bị gọi tới tra hỏi vài câu rồi.

Hai ngày sau, hắn trở lại bên hồ nước xanh thẳm kia, người tới thăm hỏi nối liền không dứt, gồm cả những thiên tài có thù với hắn trước đây.

Bởi vì, có một sự thật khó mà sửa được là, Thạch Hạo chắc chắn sẽ kết thành đạo lữ với hai vị minh châu kia.

Còn Vân Hi thì mọi người không thể phán đoán được, bởi vì nàng đã dung hợp Thiên Mệnh thạch, nên sẽ được lão Thiên Nhân tự mình truyền pháp, người ngoài khó có thể sắp xếp được!

Hai ngày qua, Mạn Châu Sa Hoa và Hoa Sen rầu rĩ không thôi, mỗi lần nghĩ tới sắp phải kết hôn với Thạch Hạo, làm đạo lữ với hắn thì hai người liền phát điên.

Đặc biệt, khi nghĩ tới cảnh đấu võ miệng, rồi giao kèo cá cược với hắn thì mặt của các nàng liền nóng lên, vô cùng tức giận, nói tóm lại, các nàng đã đặt mình vào cửa cá cược thua!

Hai cô gái cảm thấy mình làm hơi bậy, vô cùng hối hận.

"Không được, ta không chịu, hắn mặc dù mạnh thế nhưng... quá xấu, da mặt lại quá dày, song tu với hắn thì sẽ khó chịu tới chết mất!" Mạn Châu Sa Hoa nói.

Nàng và Hoa Sen bàn bạc với nhau, âm thầm vận dụng toàn bộ mọi thủ đoạn và năng lực trong bóng tối của mình, muốn thay đổi tất cả mọi chuyện này.

Trong hai ngày này, Thạch Hạo xin Chân Thần Tê Hà được ngồi xếp bằng trước Phi Tiên thạch để tìm hiểu, và đã được phá lệ cho phép.

"Cái gì, các nàng mời ta tới?" Thạch Hạo kinh ngạc, có người truyền tin rằng hai vị minh châu mời hắn tới.

Hắn suy nghĩ một chút rồi đáp ứng, sau đó đi theo người này.

"Đi săn bắn, hái dược?" Thạch Hạo lộ vẻ khác thường, sau khi đi tới một tòa động phủ, nhìn thấy hai cô gái này thì nhận được tin như vậy.

Thời gian này của hàng năm đều là thời gian mở cửa của vườn linh dược và khu nuôi thú, cho phép con em trẻ tuổi trong tộc đi vào săn bắn và hái dược.

Thạch Hạo nhận được tin như thế này thì tinh thần liền phấn chấn, hắn biết, cơ hội khả năng đã tới, hai cô gái này vẫn chưa hề từ bỏ ý định, hắn cầu còn không được nữa là.

Sức ảnh hưởng của hai tuyệt đại giai nhân này vô cùng kinh người, chỉ sau một ngày thì Thạch Hạo sẽ rời khỏi Thiên Chi Thành với một nhóm trẻ tuổi, tiến vào trong dãy núi với phạm vi mười vạn dặm ở phía trước kia.

Trong lúc săn bắn hái dược thì rất bình thường, chỉ là sau cùng Thạch Hạo được dẫn tới trước một vực sâu.

"Có người nói, phía dưới là một đầu mối không gian không tên dẫn tới một tàn tích đầy hùng vĩ được lưu lại từ kỷ nguyên Tiên cổ, Phi Tiên thạch là được tìm thấy ở đây." Mạn Châu Sa Hoa giới thiệu.

Thạch Hạo yên lặng cảm ứng, phát hiện tựa như có vết nứt không gian thật và sẽ dẫn tới nơi xa!

Đây có thể là cơ hội chạy trốn của mình?

Thạch Hạo âm thầm lấy Trùng đồng quan sát, không chờ Mạn Châu Sa Hoa và Hoa Sa mê hoặc mà hắn liền phi thẳng xuống, nói: "Ta đi tìm thực hư!"

Hai cô gái cùng với những cao thủ do họ dẫn tới đều ngạc nhiên, tên khốn này sao lại trở nên ngu đần thế? Nghe lời như vậy luôn sao, bọn họ còn chưa kịp triển khai thủ đoạn khác mà đã tự mình đi rồi!

"Xoẹt!"

Nhưng, một pháp liên xuất hiện quấn quanh lấy Thạch Hạo kéo hắn trở lại, không cho hắn nhảy xuống vực sâu kia.

Một bóng người xuất hiện, chính là Thiên Thần Thích Thác đã dẫn hắn từ bình nguyên màu máu về đây!

"Tiểu hữu, phía dưới rất nguy hiểm, không thể đi vào." Hắn cười nói với Thạch Hạo, sau nó nhìn chằm chằm Mạn Châu Sa Hoa và Hoa Sen khiến hai nàng gục đầu xuống.

Đoàn người được mang trở về Thiên Chi Thành, bất kể là hai cô gái hay là Thạch Hạo trong lòng đều rất thất vọng.

Thích Thác đã xuất quan, ý nghĩa rằng những cao tầng kia sẽ xuất hiện.

Thiên Thần Thích Thác biết được cá cược giữa Mạn Châu Sa Hoa, Hoa Sen và Thạch Hạo, nên quyết định, không lâu sau ba người sẽ kết làm đạo lữ.

"Trời ạ!" Hai cô gái mặt mày ủ rủ, hai mặt nhìn nhau, tựa như bị trúng phải nguyền rủa, tự nhiên lấy đá đè chân mình, lần này thiệt thòi lớn rồi.

Không chỉ như thế, Thiên Thần Thích Thác cũng âm thầm đưa ra một quyết định mà chưa định công bố, sẽ phong Thạch Hạo làm Người hộ đạo của thế hệ trẻ tuổi Thiên Nhân tộc, điều này mang ý nghĩa, tương lai sau này hắn sẽ là Người hộ đạo của toàn bộ Thiên Nhân tộc!

Chính xác, quyền lực Người hộ đạo của một bộ tộc vô cùng lớn, chỉ đứng sau tộc chủ.

Thích Thác lôi kéo, coi trọng như thế khiến một vài Chân Thần giật mình, có người đưa ra dị nghị, hắn chỉ có một câu: "Ngươi có thể lắng nghe được đạo âm của Phi Tiên thạch à? Ở trong đó có tiên kinh!"

...

"Bắt ta phải bưng trà rót nước à?" Mạn Châu Sa Hoa tức giận, thật sự tức chịu không nổi luôn.

Việc này khiến hai cô gái phát điên, quá đáng rồi đó, lôi kéo người khác cũng không cần phải tới mức này chứ? Hai người giận dữ vào xấu hổ.

Hai ngày gần đây, Thạch Hạo lại được cho phép đặc biệt, có thể vác Phi Tiên thạch trở về chỗ ở, đả tọa, tu hành, tìm hiểu đại đạo cả ngày cũng được.

Hiển nhiên, tình huống này đã tạo nên sóng lớn, trong Thiên Nhân tộc xuất hiện nhiều lời bàn tán.

Dù là những thiên tài của ngoại tộc cũng vậy, ai cũng đều khiếp sợ.

"Người này nhất định phải lưu lại, đáng để lôi kéo." Thiên Thần Thích Thác mở miệng, dặn Mạn Châu Sa Hoa và Hoa Sen, nói các nàng không được tức giận.

Hai cô gái bất bình, mặc dù tổ tiên cũng có Thiên Thần thế nhưng hai người lại phải đi tới bên hồ, phụng mệnh chăm sóc sinh hoạt hàng ngày cho Thạch Hạo.

"Ồ, các nàng tới đây làm gì, tới lúc kết làm đạo lữ rồi à?" Thạch Hạo kinh ngạc, sau đó nhỏ giọng bổ sung, nói: "Còn nôn nóng hơn cả ta, thật sự ta không phải là người dễ dãi."

Hai cô gái suýt nữa thì cào cấu cái mặt dày này của hắn, sao không làm người khác tức cho được chứ, ai không phải là người dễ dãi? Hai cô gái cắn răng, cố nhịn.

"Huyền tổ, trong Phi Tiên thạch có thứ gì vậy?" Chân Thần Tê Hà khiêm tốn thỉnh giáo Thiên Thần Thích Thác, rất muốn biết bên trong là thứ gì, bà cảm thấy Thích Thác 'sủng ái' Thạch Hạo quá mức.

"Nó ẩn chứa - Tiên Linh Lung." Thiên Thần Thích Thác nghiêm túc nói.

"Tiên Linh Lung là thứ gì?" Tê Hà ngạc nhiên.

"Thiên thư vô thượng được truyền lại từ kỷ nguyên Tiên cổ, có thể khắc họa kinh văn đại đạo." Thích Thác nói, ánh mắt sâu lắng.

"Hả!" Tê Hà khiếp sợ, đây chính là bí bảo vô giá, đồng thời nàng cũng hơi không hiểu, vì sao người của mình không thể tìm hiểu?

"Bản thân Tiên Linh Lung cũng không phải là đạo thống truyền thừa, chỉ là một tiên khí, khi được vật chất bất tử tẩm bổ thì nó sẽ có cảm ứng kỳ diệu,có thể khai thông thiên địa, hiện ra một phần cốt văn đại đạo."

Sau khi nghe vậy thì Tê Hà đờ ra một lúc, nói: "Nói như thế, hắn có thể phát động một phần tiên kinh?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hakai0o1
13 Tháng tư, 2023 14:02
13:59 13-04-2023
Nguyễn Văn Sâm
06 Tháng tư, 2023 07:44
. llm
Thanh Son
10 Tháng hai, 2023 17:23
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha: bom(.)so/kcNXS1 hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
Chinh Phạm
13 Tháng mười một, 2022 21:41
Tại sao không phải ta-nàng , chàng - ta?? Chán thế ad.
Chinh Phạm
10 Tháng mười một, 2022 11:41
Vì một câu nói mà đợi người cả ngàn năm. Lão tác sến làm tôi suýt khóc. Mé.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 16:25
Thật ra thì cũng cám ơn bác ronkute đã cố gắng dịch hoàn chỉnh bộ này sau ngần ấy năm, tuy có mấy đoạn bình luận của dịch giả spoil kha khá cốt truyện.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 15:06
dịch giả có tâm, nên cứ 3 5 chương lại spoil cốt truyện 1 lần, mình đọc cũng sợ luôn. mới nửa truyện đã spoil hoang ở với ai, lấy ai làm chi không biết nữa. chê.
Hieu Le
28 Tháng chín, 2022 13:15
Hieu Le
07 Tháng tám, 2022 15:34
Hay quá. Cảm ơn ad rất nhiều
Hieu Le
31 Tháng bảy, 2022 15:38
Bia đá dùng lưu tên thì anh hạo chỉ thích cầm đi đập người thôi :))))
Ngonlua
12 Tháng bảy, 2022 15:13
Hay quá bạn ơi
hjeutnct
06 Tháng bảy, 2022 22:44
hai người khác nhau
NoBiTa01
06 Tháng bảy, 2022 19:50
Thật ra là phải cày Già Thiên trước rồi mới tới bộ này nó sẽ thông suốt hơn. Còn thánh khư bị chê do so sánh vì cố liên kết với 2 bộ trước thôi chứ về tổng thể đọc vẫn ok, vẫn hơn nhiều bộ ăn liền bây giờ.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
Trịnh Thanh Hùng
21 Tháng sáu, 2022 08:38
Chả biết vùng đất kia là gì nữa
tho8888
21 Tháng sáu, 2022 07:22
Bạn nói chuyện rất huề vốn, 1 người viết thì đương nhiên các nhân vật sẽ na ná nhau rồi, nó gọi là văn phong. Mỗi người có 1 phong cách riêng, không ai giống ai cả. Vd xem truyện Kim Dung thì biết ngay đây là phong cách Kim Dung viết, Cổ Long có phong cách riêng của Cổ Long ...
anhtuanngoc
20 Tháng sáu, 2022 20:04
khi nào biên tập lại nhớ thông báo nhé dịch giả
tho8888
20 Tháng sáu, 2022 14:52
Liễu thần mình thấy giống Lâm Thanh Hà trong film Lục Chỉ Cầm Ma, 1 dạng của Đông Phương Bất Bại
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 01:38
Chỉ nói qua thôi b à, k đả động đến vùng đất kia
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:20
Giờ hình như đọc cuốn Thánh Khư là có nói tiếp thêm về bộ này + Già Thiên
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:19
Cảm ơn ad nhé. Bộ truyện tuyệt vời !
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 23:05
Chương 1998 Bản dịch ở đây "Liễu Thần tựa như giới tính nữ thế nhưng lại mặc quần áo của nam, phong thái tuyệt thế" Bản convert thì " Liễu Thần như là nữ tính, thế nhưng là ăn mặc nam tử quần áo, cũng là nam tử trang phục, phong thái tuyệt thế" Bản dịch chỗ khác "Liễu thần là nữ tính, nhưng lại ăn mặc nam tử y phục, cũng là nam tử cách ăn mặc, phong thái tuyệt thế." Nuốt mất vài chữ, khác hẳn nó nghĩa =]]
phucbg29
19 Tháng sáu, 2022 22:58
Cái kết vẫn chưa đã lắm nhỉ
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 22:56
Tks pác. Cuối cùng cũng dịch xong rồi, trong khoảng thời gian chờ đợi thì cũng cày đi cày lại dc 2-3 lần gì đó bản convert rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK