Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nhân sủng, nhận lấy trừng phạt đi!" Chó con to bằng bàn tay kêu gào gọi Tào Vũ Sinh là sủng vật hình người, nó há miệng phun ra một tia điện đánh về trước.

Tào Vũ Sinh phản lão hoàn đồng, hiện giờ cũng chỉ tầm bảy tám tuổi, thân thể ục ịch mặc bộ đạo bào thế nhưng lại vô cùng linh hoạt, không ngừng trốn tránh.

Tu vi của hắn hiện giờ rất mạnh, hoàn toàn khác trước thế nhưng lúc này lại không thể ngăn cản được.

Ầm!

Tào Vũ Sinh bị luồng ánh điện kia bắn trúng liền hét thảm một tiếng, tiếp đó bay trốn về trước.

Vèo, con chó nhỏ bằng bàn tay nhảy lên đạp thẳng lên khuôn mặt tròn mập của Tào Vũ Sinh, nó nhe răng nhếch miệng đe dọa cùng uy hiếp hắn.

"Nhân sủng, ngươi dám cà chớn với ta à, không biết sự lợi hại của bổn đại gia hả?" Nó vẫy vẫy mạnh chiếc đuôi đồng thời nhếch miệng lộ hàm răng sữa trắng bóng.

"Ai biểu mày ăn trộm trường sinh dược mà sư phụ ta trồng ở đây chứ, hiện tại hòa nhau!" Tào Vũ Sinh hét lên.

"Bản tọa không phát uy thì ngươi cho rằng ta là nhân bánh đậu mà."

"Chuyện gì cũng từ từu hẳn nói, đừng có động chân tay!" Tào Vũ Sinh buồn bực thỏa hiệp, nên biết, đây cũng chỉ là một con chó con bằng bàn tay thế nhưng lại có thể đứng bên trên gương mặt của hắn!

Hắn sợ bị con chó con kia đánh!

Thạch Hạo không thể nào quan sát nổi nữa nên âm thầm xoay người rời đi, hắn cảm thấy Tào mập này chẳng chút khí phách gì cả!

"Ủa, ngươi là ai?"

Tào mập muốn khóc thật lớn thế nhưng con chó này không hề cho hắn mở miệng, vẫn nhe răng chất vấn Thạch Hạo là ai, tới từ đâu.

"Cứ thả hắn ra trước cái đã." Thạch Hạo lên tiếng, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt hắn chẳng biết nói gì cho phải, Tào mập, một tên xấu tính thiếu đạo đức lại bị hành hạ tới mức này.

Nhưng hắn cũng chú ý tới được, con chó con này không hề tầm thường, trên người có sự tang thương của năm tháng, khiến Thạch Hạo cảm nhận được sự nguy hiểm.

Đang khi nói chuyện thì móng vuốt của con chó này di chuyển qua lai sau ót của Tào Vũ Sinh, phỏng chủng chỉ hơi dùng sức chút là có thể đâm thủng vào trong.

Tào mập trắng xanh mặt mày, con chó chết bầm này hắn từng lĩnh giáo qua nên vô cùng sợ hãi, sợ nó sẽ giải quyết mình.

Thạch Hạo mỉm cười tiến về trước để cho con chó con này càng cảnh giác hơn, móng vuốt đè chặt cái trán của Tào Vũ Sinh xuống tới mức chảy cả máu.

"Được rồi đó!" Thạch Hạo lên tiếng, hư không xuất hiện các gợn sóng, toàn bộ càn khôn hiện lên một tràng vực khó tả giam cầm nơi này.

Tào Vũ Sinh ngây dại, bởi vì hắn cảm nhận được một luồng khí tức bàng bạc, uy thế như vậy chỉ có trên người của đại trưởng lão Mạnh Thiên Chính, Vương Trường Sinh ... mà thôi.

Ba mươi năm trôi qua và vị cố nhân này đã trưởng thành tới mức độ này? Tào mập cảm thấy thần kinh suy nhược, cảm thấy không chân thực chút nào.

"Ối trời ơi, yêu quá, tên nhóc này lớn bao nhiêu chứ, trông khí tức huyết thống của ngươi rất là nhỏ, rõ ràng là một tên nhóc chưa đủ trăm tuổi hỉ mũi chưa sạch, làm sao có thể bước vào lĩnh vực này?"

Chó con hét lên đồng thời nó rất thẳng thắn thả ra Tào Vũ Sinh, ánh mắt nóng rực đứng trên mặt đất nhìn chằm chằm Thạch Hạo.

Thạch Hạo vô cùng kinh ngạc, bởi vì vừa rồi hắn đã lộ ra uy thế Chí Tôn, kết quả chó con đầy kỳ lạ này cũng không hề bị áp chế, hành động vẫn như bình thường.

Nếu là người bình thường thì sớm nơm nớp lo sợ, nằm sấp trên mặt đất rồi.

Dù cho hắn không có nhằm vào Tào Vũ Sinh, chỉ là phong tỏa vùng thế giới này nhưng cũng đủ khiến Tào mập không cách nào động đậy nổi và nằm im nơi đó tựa như hóa đá vậy.

Thạch Hạo thu lại khí tức không có lan tràn ra nữa, hắn đang quan sát con chó con kỳ quái này.

"Chớ có giật mình, đối thủ năm xưa của bổn vương là người nào chứ, ngươi nghĩ cũng không dám nghĩ tới đâu!" Chó con cười toe toét.

Tào Vũ Sinh không cam lòng, con chó con khốn khiếp này luôn miệng tự xưng là bổn đại gia với hắn, hiện giờ nhìn thấy Thạch Hạo lại dùng bản vương để xưng nữa chứ.

"Cẩu thí vương thì có!" Tào Vũ Sinh nhanh chóng đứng vậy rồi chạy trốn về phái Thạch Hạo, cách rất xa con chó này.

"Ồ, quên giới thiệu mất, ta chính là đệ nhất Tiên vương thời Tiên cổ!" Chó con giới thiệu như thế.

Tào Vũ Sinh không nói gì cả, mới vừa rồi còn cảm thấy nó rất khiêm tốn, không còn nói là bổn đại gia nữa, nhưng lúc này phát hiện thứ được gọi là bổn vương lại càng khoác lác hơn, còn tự phong mình là Tiên vương nữa chứ!

Thạch Hạo lộ vẻ kỳ quái, con chó này chẳng hề hợp thói thường gì.

"Nhóc con, với tuổi tác của ngươi mà đã có sức chiến đấu cấp Chí Tôn, thật không bình thường nha, có phong độ của bổn vương năm xưa, trẻ nhỏ dễ dạy, bái ta làm thầy đi, ta sẽ truyền cho ngươi đại pháp vô thượng!" Chó con ngẩn đầu với dáng vẻ bễ nghễ thiên hạ.

Thạch Hạo muốn đạp bay nó, con chó này cà chớn thật đó chớ.

Tào Vũ Sinh há miệng nhưng chẳng biết nói gì cho phải, hắn có một luồng kích động muốn đánh tơi bời con chó con này! Thế nhưng, chưa kịp hành động thì đã bị con chó này hành động trước rồi!

Bởi vì nó quá thấp, chỉ cao hơn cẳng chân của Thạch Hạo một chút mà thôi, nó ngươc đầu thật cao thì mới có thể thấy được mặt của Thạch Hạo.

Vèo, nó triển khai một loại bí pháp lẻn tới trên đầu của Tào Vũ Sinh rồi ngồi bên trên đỉnh đầu đó, nó nghiêng cổ nhìn Thạch Hạo, dùng sự cao quý này để không cần phải ngẩng đầu nhìn người khác.

"Tức chết đi mà, con chó chết tiệt này, đạ đà lấn tới, còn leo lên đầu ngồi nữa chứ, ông mày liều mạng với ngươi!" Tào mập cuống lên, bị đạp lên mặt rồi giờ lại bị ngồi lên đầu.

Hắn phát hiện, không cách nào lay chuyển được, chó con ngồi vững vàng trên đỉnh đầu, thứ được gọi là bảo thuật, hào quang rực rỡ đều không thể chém được nó.

"Nhân sủng, ngoan ngoãn một chút đi, chớ có tốn khí lực làm gì, ngươi không thấy tên nhóc Chí Tôn này cũng không thể làm gì được bổn vương à, ta chính là chuyển thế thân của Tiên vương, tuy rằng đạo hạnh đã không còn thế nhưng thân thể vững chắc bất hủ, dựa vào thân thể phàm thai của ngươi thì dù cho dùng mọi khí lực từ lúc bú sữa cũng không làm gì được ta." Chó vênh vang đắc ý.

Đồng thời, nó cũng làm ra dáng vẻ thiếu kiên nhẫn, móng vuốt gõ gõ lên đầu của Tào mập để dạy dỗ hắn.

Tào Vũ Sinh muốn chửi tục văng thề, ăn hiếp người quá đáng, con chó này muốn phản trời rồi mà.

"Đừng nghịch nữa, sau này ta sẽ cân nhắc thu ngươi làm đồ tôn, tuyền cho ngươi tiên pháp vô thượng." Chó con sờ sờ cái đầu của hắn, làm dáng vẻ dạy bảo đứa trẻ.

Tào Vũ Sinh xuất hết mọi bảo thuật nhưng đều vô dụng, tuy rằng kiếm khí ngang dọc thế nhưng chém mãi chẳng thể được gì, mặt mày của hắn đỏ bừng gần như bị chó con chọc tức điên.

"Đã từng là Chân Tiên thể, đạo hạnh mất hết và rơi vào bộ dáng này?" Thạch Hạo hỏi.

"Đã nói rồi, ta là đệ nhất Tiên vương!" Chó con ngồi trên đầu Tào Vũ Sinh nói.

"Trước cứ thả hắn ra cái đã rồi chúng ta cùng nói chuyện."

Thạch Hạo có rất nhiều nghi ngờ với con chó này, hắn hiểu rõ, sinh linh này không hề đơn giản chút nào, hơn phân nửa là tiên thể thoái hóa mà thành.

Vèo, chó con nhảy lên một bàn đá không xa rồi hướng về Thạch Hạo nói một tiếng: Xin mời!

Thạch Hạo ngồi bên trên đôn đá rồi đánh giá nó, thế nhưng lại không cách nào nhìn thấu được, trên người nó có một tầng sức mạnh thần bí ngăn cản sự quan sát của hắn.

"Vô Chung Tiên vương là huynh đệ của ta, Luân Hồi Tiên vương là sư đệ của ta, căm hận thế gian vì không có một đối thủ nào, cô quạnh khó chịu đựng nên tự chém một đao." Chó con nói thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hakai0o1
13 Tháng tư, 2023 14:02
13:59 13-04-2023
Nguyễn Văn Sâm
06 Tháng tư, 2023 07:44
. llm
Thanh Son
10 Tháng hai, 2023 17:23
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha: bom(.)so/kcNXS1 hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
Chinh Phạm
13 Tháng mười một, 2022 21:41
Tại sao không phải ta-nàng , chàng - ta?? Chán thế ad.
Chinh Phạm
10 Tháng mười một, 2022 11:41
Vì một câu nói mà đợi người cả ngàn năm. Lão tác sến làm tôi suýt khóc. Mé.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 16:25
Thật ra thì cũng cám ơn bác ronkute đã cố gắng dịch hoàn chỉnh bộ này sau ngần ấy năm, tuy có mấy đoạn bình luận của dịch giả spoil kha khá cốt truyện.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 15:06
dịch giả có tâm, nên cứ 3 5 chương lại spoil cốt truyện 1 lần, mình đọc cũng sợ luôn. mới nửa truyện đã spoil hoang ở với ai, lấy ai làm chi không biết nữa. chê.
Hieu Le
28 Tháng chín, 2022 13:15
Hieu Le
07 Tháng tám, 2022 15:34
Hay quá. Cảm ơn ad rất nhiều
Hieu Le
31 Tháng bảy, 2022 15:38
Bia đá dùng lưu tên thì anh hạo chỉ thích cầm đi đập người thôi :))))
Ngonlua
12 Tháng bảy, 2022 15:13
Hay quá bạn ơi
hjeutnct
06 Tháng bảy, 2022 22:44
hai người khác nhau
NoBiTa01
06 Tháng bảy, 2022 19:50
Thật ra là phải cày Già Thiên trước rồi mới tới bộ này nó sẽ thông suốt hơn. Còn thánh khư bị chê do so sánh vì cố liên kết với 2 bộ trước thôi chứ về tổng thể đọc vẫn ok, vẫn hơn nhiều bộ ăn liền bây giờ.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
Trịnh Thanh Hùng
21 Tháng sáu, 2022 08:38
Chả biết vùng đất kia là gì nữa
tho8888
21 Tháng sáu, 2022 07:22
Bạn nói chuyện rất huề vốn, 1 người viết thì đương nhiên các nhân vật sẽ na ná nhau rồi, nó gọi là văn phong. Mỗi người có 1 phong cách riêng, không ai giống ai cả. Vd xem truyện Kim Dung thì biết ngay đây là phong cách Kim Dung viết, Cổ Long có phong cách riêng của Cổ Long ...
anhtuanngoc
20 Tháng sáu, 2022 20:04
khi nào biên tập lại nhớ thông báo nhé dịch giả
tho8888
20 Tháng sáu, 2022 14:52
Liễu thần mình thấy giống Lâm Thanh Hà trong film Lục Chỉ Cầm Ma, 1 dạng của Đông Phương Bất Bại
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 01:38
Chỉ nói qua thôi b à, k đả động đến vùng đất kia
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:20
Giờ hình như đọc cuốn Thánh Khư là có nói tiếp thêm về bộ này + Già Thiên
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:19
Cảm ơn ad nhé. Bộ truyện tuyệt vời !
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 23:05
Chương 1998 Bản dịch ở đây "Liễu Thần tựa như giới tính nữ thế nhưng lại mặc quần áo của nam, phong thái tuyệt thế" Bản convert thì " Liễu Thần như là nữ tính, thế nhưng là ăn mặc nam tử quần áo, cũng là nam tử trang phục, phong thái tuyệt thế" Bản dịch chỗ khác "Liễu thần là nữ tính, nhưng lại ăn mặc nam tử y phục, cũng là nam tử cách ăn mặc, phong thái tuyệt thế." Nuốt mất vài chữ, khác hẳn nó nghĩa =]]
phucbg29
19 Tháng sáu, 2022 22:58
Cái kết vẫn chưa đã lắm nhỉ
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 22:56
Tks pác. Cuối cùng cũng dịch xong rồi, trong khoảng thời gian chờ đợi thì cũng cày đi cày lại dc 2-3 lần gì đó bản convert rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK