Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Hi, những năm gần đây nhẹ như mây gió khiến người khác sinh cảm giác xuất thế, hiền diệu và nhẹ nhàng đi hái thuốc trong vùng núi sâu, như tiên nữ lạc chốn nhân gian.

Nhưng hôm nay, nơi hai gò má xinh đẹp trắng mịn chợt ửng hồng, sắc mặt biến đổi không thể duy trì vẻ bình tĩnh được, tin tức này quá bất ngờ.

Tần Di Ninh đến và muốn nàng gả cho Thạch Hạo!

Tuy rằng đã cảm nhận được thế nhưng nhiều năm trôi qua và tới hôm nay chợt nhận được tin tức này vẫn khiến nàng ngẩn ngơ.

Tâm chút hoảng loạn, mặc dù có chuẩn bị thế nhưng vẫn cảm thấy 'đột ngột'.

Có nên đồng ý không, đi cùng xuống hạ giới này mục đích chính là chăm sóc Hoang khi tu vi bị phế bỏ, không muốn bỏ rơi, muốn đền bù cho hắn.

Nhưng ai nghĩ tới, đạo hạnh của Thạch Hạo không mất, vẫn mạnh mẽ vô cùng, tới hôm nay còn mạnh hơn trước kia nhiều!

Tựa như một tiểu cường không chết, gặp phải tai nạn khủng khiếp như thế, Chiết Tiên chú có thể phế bỏ cả Chân Tiên thế nhưng hắn lại có thể chống chọi được, khiến người khó mà tin được.

Nàng không có tự tay chăm sóc Thạch Hạo và từng có suy nghĩ rời đi, thế nhưng lại bị Tần Di Ninh ngăn cản với chỉ đúng một lý do, Thạch Hạo vẫn chưa xóa bỏ được Chiết Tiên chú, bất cứ lúc nào cũng có thể phát tác.

Hiện giờ, Tần Di Ninh lại mạnh dạng muốn nàng gả cho Thạch Hạo.

Dù thế nào đi nữa, đối với nữ tu sĩ thì đạo lữ có ý nghĩa không hề bình thường, nàng không cách nào tĩnh tâm được nữa, chợt có kích động muốn chạy trốn.

Tần Di Ninh kéo nàng lại.

Hoặc là, nữ nhân sẽ hiểu rõ nữ nhân nất, hai bên nhỏ giọng trao đổi với nhau.

Vân Hi chợt nghĩ lại những chuyện đã qua, lần đầu tiên nàng ngã lộn nhào với Thạch Hạo, kề tai thì thào, sau này lại trở thành bằng hữu tri kỷ.

Cuối cùng, cả hai đồng hành sinh tử, Thạch Hạo ra sức bảo vệ nàng, cùng nhau xuyên qua bình nguyên màu máu và hộ tống nàng về tới Thiên Nhân tộc, những hồi ức trong thời gian này làm cho nàng vô cùng quý trọng, khó mà quên được.

Chỉ là, những người kia của Thiên Nhân tộc lại quay lưng, tựa như là cây kiếm cắt rời đi hình ảnh đẹp đẽ này.

Khi biết Thạch Hạo bị phế, trong thân dính phải Chiết Tiên chú thì nàng không chút do dự muốn được ở bên cạnh để chăm sóc, chính là muốn bù đắp cho hình ảnh từng bị cắt đứt này.

Chuyện cũ đã qua thế nhưng giờ nhìn lại, nàng tự hỏi trái tim của mình và cũng tự có thể xác định được, nàng không hề ghét Thạch Hạo, đi bên cạnh hắn đều là những tràn tiếng cười nói không ngừng.

Nàng biết, bản thân đã yêu hắn rồi.

Nhưng, dù sao năm xưa đã xảy ra chút chuyện, hiện giờ thật sự sẽ trở thành đạo lữ với hắn ư?

Vân Hi biết, Thạch Hạo một đường hát vang, quật khởi ở hạ giới rồi đăng lâm cửu Thiên, chiến qua Biên hoang, chắc chắn hắn không chỉ có một vị hồng nhan tri kỷ, có thể xóa bay ư?

Thứ được gọi là xóa bay chính là thứ mà ngày sau nàng sẽ phải đối mặt.

Bởi vì, tương lai sau này nếu những cô gái kia lại xuất hiện thì làm sao bây giờ? Nàng nên lựa chọn như thế nào, có thể thoải mái vui vẻ hay không. Mà Thạch Hạo đã hoàn toàn quên đi những vị hồng nhan kia hay không, ít nhất, nàng biết được một người tên là Hỏa Linh Nhi, hiện giờ tuy rằng không biết sống hay chết, thế nhưng đã lưu lại vết tích cực sâu trong lòng Thạch Hạo.

Tâm trạng của Vân Hi có chút phức tạp, có chút mâu thuẫn và cũng có chút mừng vui.

Cuối cùng, nàng đáp ứng.

Tần Di Ninh liền nở nụ cười tươi.

Xa xa, cả người Xích Long đỏ rực lượn lờ ánh đỏ, nó đang quẫy đuôi lắc đầu gầm thét la lớn: "Trời đất bao la, mẹ già là uy quyền nhất!"

Rõ ràng là nó đang chế nhạo tên sư phụ bỉ ổi của mình, cố ý khiêu khích Thạch Hạo.

Bởi vì nó biết, cuộc hôn nhân này chính là bắt đầu từ việc thúc giục của Tần Di Ninh.

Tuy rằng đạo hạnh của Thạch Hạo cực sâu thế nhưng khi đối mặt với con rồng này vẫn không cách nào nhẫn nhịn được, trên thực tế, hắn cũng không muốn nhẫn nhịn làm gì cả, một cước đá ra, con chân long này... lại bay!

"Xích Long đại nhân ta vẫn sẽ quay trở về!" Phía cuối chân trời truyền tới tiếng kêu thảm thiết.

Toàn bộ Thạch thôn đều trở nên náo nhiệt, giăng đèn kết hoa cưc kỳ nhộn nhịp náo nhiệt, những đứa nhỏ đã từng, những đứa bé tới từ Biên hoang giờ đều đã lớn cả rồi.

Thạch hôn đã vượt xa trước kia, thực lực mạnh mẽ, căn cơ kinh người!

Đời sau của Thạch thôn có thiên phú cực tốt, mà đám nhóc tới từ Biên hoang thì lại càng siêu tuyệt hơn, bọn chúng chính là đời sau của bảy Vương Biên hoang, hiện giờ đã lớn và hiển hiện ra dáng dấp của một cao thủ đáng gờm.

Tổng hợp thực lực mà nói thì Thạch thôn có thể quét ngang hạ giới rồi!

Chỉ một thôn xóm im lìm trong đại hoang, thế nhưng lại có thể khí thôn sơn hà.

"Ca ca, rốt cuộc ca cũng thành hôn rồi." Thanh Phong cười tươi nói, cao hứng phát ra từ tận chân tâm, hắn chihs là Nhân hoàng Thạch quốc, hiện giờ đời sau lại càng không thiếu.

Chu Yếm vò đầu bứt tai, đối thủ cũ của nó Tiểu Hồng điều - đời sau của Chu Tước cũng từ tổ địa Hỏa quốc tới đây.

Hoàng Kim sư tử với thần sắc phức tạp, cùng với Hoang xuống hạ giới này được nhiều năm và tận mắt nhìn thấy sự quật khởi đầy nhanh chóng của hắn, hiện giờ lại càng bước vào cảnh giới Độn Nhất đại viên mãn.

Nhất là làm cho nó không tin được chính là, Hoang không hề hài lòng, muốn đánh vỡ thần thoại, muốn xông vào cảnh giới Chí Tôn, năm trăm năm, một đường chỉ cấm kỵ để trở thành Chí Tôn, hắn muốn đánh phá ư?

Nếu như chưa tới năm trăm tuổi mà thành Chí Tôn, chuyện này... khiến nó sợ hãi!

"Ha ha, mấy chục năm liền trở thành Chí Tôn, thật sự sẽ xuất hiện ư? Xem ra, ta cũng phải nhanh nhanh tu hành sớm ngày luyện thành Đại vương bá thần quyền thôi!" Tam Hắc dáo dáo ngó nghiêng lộ vẻ bỉ ổi.

"Là Đại vương bát thần quyền chứ?" Đại Hồng điểu làm vẻ xem thường đầy cao ngạo, giương cánh phượng hoàng gạt bay rùa đen sang một bên.

Đám Cửu đầu sư tử, Thiên Thiên quận chúa cũng đều tới, còn có một đám người tỷ như Hạ U Vũ, Tiêu Thiên 'tài hoa xuất chúng' của Bổ Thiên các cũng tới.

Cho tới ngày hôm nay, Thạch thôn đã không còn sợ bị tiết lộ vị trí nữa rồi, hiện ở hạ giới này còn có ai có thể côn đánh bọn họ chứ? Một đám nhóc trưởng thành khiến cho sức chiến đấu nơi đây tăng mạnh!

Dù cho không có đám người Thạch Hạo thì chỉ cần đám nhóc này lớn lên cũng đủ bình thiên hạ rồi!

"Quên đi tất cả, tâm không tạp niệm liền có thể thành Chí Tôn ư?" Thạch Hạo tự hỏi.

Thời gian không chờ hắn, thời gian dành cho hắn không nhiều, nếu như không thể nhanh chóng quật khởi thì tất cả sẽ thành không!

Vì vậy, Thạch Hạo sầu lo nôn nóng nghĩ tất cả biện pháp, muốn đột phá thật nhanh trên con đường này.

Nhưng, đánh tan chấp niệm trong lòng thì nhất định sẽ trở thành Chí Tôn ư?

Hắn thật sự có thể quên đi mọi thứ ư?

Thạch Hạo đang tĩnh tâm, lãng quên bí thuật, quên đi đại pháp, tựa như giống phàm nhân vậy, để tâm trạng của mình dần bình ổn lại.

Sau đó không lâu thì tâm của hắn thả lỏng, tư của hắn suy ngẫm, chủ Cấm khu nói hắn vẫn chưa đủ, nói hắn có chấp niệm quá sâu nên rất dễ tẩu hỏa nhập ma, vậy thật sự phải chém đi chấp niệm ư?

Hiện tại hắn đang làm, đang nỗ lực quên đi tất cả, thả bay các ràng buộc bao gồm tình cảm để thay đổi chính mình.

Hắn cảm thấy mình đang đánh tan chấp niệm, đang quên đi bí thuật đại pháp, mà những cô gái hắn quen biết trước đây cũng tựa như mờ ảo đi vậy.

Nhưng, nơi sâu trong đáy lòng lại đầy chua xót!

"Đó là Thanh Y..."

Trong giây lát xuất thần thì chợt đáy lòng hiện lên một bóng người, sao có thể quên chứ?!

Rất nhanh, hắn lại vô tình đánh tan đi hình bóng này, hắn muốn quên sạch, muốn trở thành Chí Tôn, thời gian không còn nhiều nữa, hắn muốn vọt tận mây xanh, không thể lãng phí thời gian được.

Nếu như có thể cho hắn ngàn năm vạn năm thì hắn sẽ không lựa chọn như vậy, sẽ không đi con đường này.

Đánh tan chấp niệm!

Thạch Hạo đang làm.

Chỉ là, trong quá trình này có chút phức tạp, rất nguy hiểm.

Hắn đang lãng quên, chém đi rất nhiều chấp niệm thế nhưng sâu trong nội tâm lại tựa như gầm rú.

Thạch Hạo hiểu rõ, có một vài thứ không thể cắt rời được.

Quả nhiên, rất nhanh lại xuất hiện bóng hình của cô gái Hỏa tộc kia.

Một niệm hiện một niệm tán, một niệm lại hiện.

Đánh vỡ đi chấp niệm sẵn có rồi lại vun đắp nên một niệm càng sâu hơn, sau đó, hoa dâu lửa héo tàn, mưa hoa đầy trời và bóng hình đang chờ lợi trong im lặng dưới gốc cây kia lại trở thành một niệm khó mà phá được.

"Diệt!"

Thạch Hạo hét lên một tiếng, tiêu diệt toàn bộ chấp niệm, hắn kiên quyết bước ra bước kia, hắn phải đi về trước.

Mà chớp mắt cuối cùng này hắn đã lập lời thề, nếu như không thể thành công, không thể bước ra bước kia thì hắn sẽ đi ngược lại con đường cũ đã đi!

Thứ được gọi là đi ngược lại đạo của mình, chính là vì có chấp niệm khó tiêu, vậy thì không cần thiết phải thế, không cần phá, hắn muốn một niệm chém vạn đạo!

Con đường kia là mang theo chấp niệm, diệt tất cả những ngăn cản, chính là dùng chấp niệm để phá tan hết thảy rồi thành tựu Chí Tôn!

Một niệm chém vạn đạo!

Đây chính là lựa chọn cuối cùng của hắn.

Mà hiện tại, hắn tựa hồ muốn bước ra bước muốn làm kia, đánh tan hết thảy chấp niệm, ánh mắt ôn hòa nhìn về phía Thạch thôn đang vui cười kia, nhìn về thiếu nữ đang chờ đợi hắn kia.

Ngày hôm đó, Thạch Hạo kết hôn, rất nhiều tân khách tới chúc tụng, trong thôn vô cùng náo nhiệt, mọi người nâng ly cụng chén, tộc trưởng Thạch Vân Phong cao hừng cười lớn, bọn nhỏ cũng đang ha hả giành lượt tới chúc rượu.

Tân khách rất nhiều, có tới từ ngoại giới thậm chí có cả đại yêu, thần linh của Hải tộc...

"Còn có cả... con chim kia nữa!" Hoàng Kim sư tử nổi giận, nó nhìn thấy tên khốn lưu lại phân chim trên mũi mình, một con chim năm màu to bằng bàn tay xuất hiện.

Một con chim nhỏ đầy kỳ dị, nơi miệng nó ngậm lấy một chiếc đỉnh ngọc trắng vứt xuống Thạch thôn, tiếp đó xoay người bỏ chạy!

Rất nhiều người không hiểu, không biết vì sao Hoàng Kim sư tử lại nổi giận.

Chỉ có người của Thạch thôn mới hiểu rõ, con chim kia thần kỳ tới cỡ nào, ai cũng kinh ngạc thốt lên.

Thạch Hạo nhìn chằm chằm chiếc đỉnh nhở trên mặt đất, hắn nhớ rõ, năm xưa lúc bảy thần hạ giới và hắn đi nghênh chiến, trên người có mang một chiếc đỉnh đồng trong thôn đi chiến và kết quả nó bị rạn nứt và lộ ra một chiếc đỉnh màu trắng...

Cuối cùng, chiếc đỉnh trắng đó biến mất ở trong hư không.

Không hề ngờ tới, Ngũ Sắc tước hôm nay lại tha nó trở về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hakai0o1
13 Tháng tư, 2023 14:02
13:59 13-04-2023
Nguyễn Văn Sâm
06 Tháng tư, 2023 07:44
. llm
Thanh Son
10 Tháng hai, 2023 17:23
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha: bom(.)so/kcNXS1 hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
Chinh Phạm
13 Tháng mười một, 2022 21:41
Tại sao không phải ta-nàng , chàng - ta?? Chán thế ad.
Chinh Phạm
10 Tháng mười một, 2022 11:41
Vì một câu nói mà đợi người cả ngàn năm. Lão tác sến làm tôi suýt khóc. Mé.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 16:25
Thật ra thì cũng cám ơn bác ronkute đã cố gắng dịch hoàn chỉnh bộ này sau ngần ấy năm, tuy có mấy đoạn bình luận của dịch giả spoil kha khá cốt truyện.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 15:06
dịch giả có tâm, nên cứ 3 5 chương lại spoil cốt truyện 1 lần, mình đọc cũng sợ luôn. mới nửa truyện đã spoil hoang ở với ai, lấy ai làm chi không biết nữa. chê.
Hieu Le
28 Tháng chín, 2022 13:15
Hieu Le
07 Tháng tám, 2022 15:34
Hay quá. Cảm ơn ad rất nhiều
Hieu Le
31 Tháng bảy, 2022 15:38
Bia đá dùng lưu tên thì anh hạo chỉ thích cầm đi đập người thôi :))))
Ngonlua
12 Tháng bảy, 2022 15:13
Hay quá bạn ơi
hjeutnct
06 Tháng bảy, 2022 22:44
hai người khác nhau
NoBiTa01
06 Tháng bảy, 2022 19:50
Thật ra là phải cày Già Thiên trước rồi mới tới bộ này nó sẽ thông suốt hơn. Còn thánh khư bị chê do so sánh vì cố liên kết với 2 bộ trước thôi chứ về tổng thể đọc vẫn ok, vẫn hơn nhiều bộ ăn liền bây giờ.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
Trịnh Thanh Hùng
21 Tháng sáu, 2022 08:38
Chả biết vùng đất kia là gì nữa
tho8888
21 Tháng sáu, 2022 07:22
Bạn nói chuyện rất huề vốn, 1 người viết thì đương nhiên các nhân vật sẽ na ná nhau rồi, nó gọi là văn phong. Mỗi người có 1 phong cách riêng, không ai giống ai cả. Vd xem truyện Kim Dung thì biết ngay đây là phong cách Kim Dung viết, Cổ Long có phong cách riêng của Cổ Long ...
anhtuanngoc
20 Tháng sáu, 2022 20:04
khi nào biên tập lại nhớ thông báo nhé dịch giả
tho8888
20 Tháng sáu, 2022 14:52
Liễu thần mình thấy giống Lâm Thanh Hà trong film Lục Chỉ Cầm Ma, 1 dạng của Đông Phương Bất Bại
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 01:38
Chỉ nói qua thôi b à, k đả động đến vùng đất kia
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:20
Giờ hình như đọc cuốn Thánh Khư là có nói tiếp thêm về bộ này + Già Thiên
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:19
Cảm ơn ad nhé. Bộ truyện tuyệt vời !
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 23:05
Chương 1998 Bản dịch ở đây "Liễu Thần tựa như giới tính nữ thế nhưng lại mặc quần áo của nam, phong thái tuyệt thế" Bản convert thì " Liễu Thần như là nữ tính, thế nhưng là ăn mặc nam tử quần áo, cũng là nam tử trang phục, phong thái tuyệt thế" Bản dịch chỗ khác "Liễu thần là nữ tính, nhưng lại ăn mặc nam tử y phục, cũng là nam tử cách ăn mặc, phong thái tuyệt thế." Nuốt mất vài chữ, khác hẳn nó nghĩa =]]
phucbg29
19 Tháng sáu, 2022 22:58
Cái kết vẫn chưa đã lắm nhỉ
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 22:56
Tks pác. Cuối cùng cũng dịch xong rồi, trong khoảng thời gian chờ đợi thì cũng cày đi cày lại dc 2-3 lần gì đó bản convert rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK