Bên phía dãy núi này, cổ thụ che trời, xanh um một màu, ngập tràn sinh cơ, chim bay cá nhảy thi thoảng sẽ thấy được.
Mà phía bên kia dãy núi, hắc khí bao trùm, hết thảy cỏ cây hoa lá đều hóa đen, ngay cả các loại âm thanh cũng đều biến mất, vô cùng tĩnh mịch.
Bên phía dãy núi có xây dựng thành trì, một cứ điểm vô cùng to lớn tọa lạc nơi ấy, nó rộng lớn bàng bạc, trấn áp biên cảnh.
Bên trên vùng bình nguyên có thể thấy đương voi lớn vàng óng thánh dàn, tinh lực cuộn trào, chúng không ngừng chở các loại vật tư để gấp rút tiếp viện cứ điểm.
Mà bên kia dãy núi, sinh vật mờ ảo thế nhưng lặng chẳng có chút tiếng động gì. Bọn chúng hoặc lên núi, nhe hàm răng trắng sắc bén như tuyết nhìn chằm chằm bên này, hoặc là ngồi xếp bằng thôn thổ khói đen mắt lộ hung quan, tất cả đều đang chuẩn bị chiến tranh.
Song phương đều rất cẩn thận, đều đang quan sát lẫn nhau.
Đặc biệt, khi thiên địa có dấu hiệu cạn khô và khả năng sẽ hướng về thời đại mạt pháp, vậy sinh vật hắc ám lại càng thận trọng hơn.
"Bên kia náo nhiệt chưa kìa."
Có thể thấy được, cách cứ điểm không xa thì bầu không khí chẳng hề giống như đang chiến tranh gì cả, nơi đó vô cùng tấp nập, nhân khí náo động.
"Cách mỗi cứ điểm không xa sẽ có loại phố chợ như này, đều là bán những kỳ vật của khu vực hắc ám." Tào Vũ Sinh giải thích.
Chiến đấu với sinh linh hắc ám tuy rằng máu sẽ chảy thành sông thế nhưng cũng sẽ có một chút thu hoạch, khi đánh chết sinh vật hắc ám xong thì sẽ nhận được những vật vô cùng kỷ quái.
Cho nên, xung quanh khu vực biên cương thường sẽ hấp dẫn rất nhiều tu sĩ tới đây, các tộc sẽ thường xuyên tới đây để trao đổi mua bán.
"Sẽ không sợ hắc ám ăn mòn à?" Thạch Hạo hỏi.
Ai cũng biết, vật chất hắc ám vô cùng đáng sợ, một khi nhiễm phải thì đời này cũng khó có thể thoát khỏi được, không phải cao thủ tuyệt thế thì không ai dám đụng vào.
"Những thứ này đều đã trải qua tịnh hóa thần thánh, nếu không thì làm sao dám cầm đi trao đổi chứ." Tào Vũ Sinh nói.
Đây là tác phẩm của Tiên vực, bọn họ xây dựng một loại pháp trận nào đó rồi lại tế luyện ra một thần lô hết sức kinh người có thể luyện hóa đi vật chất hắc ám.
Hết thảy thứ thu được đều phải đưa vào trong chiếc lò lớn đó, trải qua tịnh hóa thần thánh và sau cùng mới được mang tớ phố chợ để trao đổi.
"Ồ, còn có cả sinh linh của Tiên vực à?" Thạch Hạo kinh ngạc.
Hắn nhìn thấy một vài sinh linh với giáp trụ khắc phù văn vô cùng kỳ quái, rất mạnh và cũng rất đặc thù mang theo tiên khí, hắn từng nhìn thấy qua.
Tào Vũ Sinh gật đầu, nói: "Những kỳ vật thu được từ sinh vật hắc ám đều có giá trị liên thành, một ít gia tộc của Tiên vực chuyên thu mua những thứ này."
Thạch Hạo tương đối kinh ngạc, trên người sinh vật hắc ám lại có bảo vật tuyệt thế ư?
"Có chứ, là tàn khí thế nhưng mạnh mẽ khủng khiếp, nghe đâu là do chúa tể hắc ám chân chính ban tặng, từng là một số mảnh vỡ chí bảo của giới ta!" Tào Vũ Sinh giải thích.
Cường giả hắc ám đứng phía sau đã từng trải qua cuộc chiến đấu ở kỷ nguyên khác, đoạt được chí bảo của cửu Thiên thậm chí là Tiên vực, có một số món bị đánh nát bấy và tùy ý ban cho tôi tớ mình.
Trước đó không lâu từng có người giết chết một Chí Tôn hắc ám, từ trong tay hắn đã đạt được một mảnh vòng bể bằng kim loại đen xì, và được người nhận ra đó chính là mảnh vỡ của Kim Cương trác từng uy chấn thiên hạ!
Vật đó từng có tiếng tăm lừng lẫy ở Tiên vực, chấn động mười phương!
Một vài gia tộc lớn của Tiên vực sau khi biết được thì nhanh chóng chạy tới, vả lại còn tranh giành với nhau.
"Chỉ có thể nói, đó là vận may cực lớn, ngay cả mảnh vỡ chí bảo đã từng của Tiên vực cũng xuất hiện và bị giành lấy, quá bất ngờ." Tào Vũ Sinh cảm thán.
Ngoài ra, còn có người từ Chí Tôn hắc ám kia đã đạt được mảnh vỡ của Cửu Hoàng lô, đó chính là báu vật của cửu Thiên thập Địa!
Thạch Hạo im lặng, hắn không phải kinh ngạc vì bảo vật mà là ưu phiền bởi tốc độ tiến hóa của sinh linh hắc ám, mới bao lâu chứ, ba mươi năm, vậy mà đã xuất hiện Chí Tôn rồi.
Nên biết, những sinh vật kia đều là tu sĩ chết đi của Ba ngàn châu, khi còn sống ai chẳng phải là cường giả tuyệt thế, kết quả sau khi sống lại thì lại có tốc độ tiến hóa khủng khiếp như thế, thứ được gọi là vật chất hắc ám tới cùng là gì?
"Ồ, tiểu đạo sĩ này khá quen mắt nha." Lúc này, trong phố chợ chợt có người nhận ra Tào Vũ Sinh và lộ vẻ kinh ngạc.
Hắn mở ra bức tranh và cẩn thận đối chiếu thì lập tức ngây dại và kinh sợ, tên mập mạp này sao lại giống tên đạo sĩ mập Tào Vũ Sinh như thế chứ!
Thạch Hạo kinh ngạc, ba mươi năm trôi qua và Tào Vũ Sinh đã thành danh tới mức này? Vừa mới tới mà đã được người nhận ra rồi!
"Là người của Vương gia, bọn họ vẫn luôn tìm kiếm ta, muốn giam cầm rồi ép sư phụ ta xuất hiện, kết quả đã bị ta bỡn cợt tới mấy lần rồi." Tào Vũ Sinh hời hợt nói.
Thế nhưng Thạch Hạo hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được, theo như tính cách của tên mập này, khi bị người lùng bắt thì thủ đoạn phản kích của hắn chắc chắn rất khốc liệt, sẽ lưu lại ấn tượng vô cùng sâu sắc cho đối phương, cho nên mới sẽ bị truy sát bắt sống khắp nơi như vầy.
Xoẹt!
Người kia ngăn lại đường đi rồi nhìn chằm chằm Tào Vũ Sinh, hiển nhiên là một cao thủ.
"Ngươi chính là Tào đạo trưởng?" Hắn nhẹ nhàng hỏi.
"Hoài nghi làm gì, chính là đạo gia nhà ngươi nè!" Tào Vũ Sinh vô cùng thẳng thừng, chẳng hề giống như trước đây sẽ xoay người bỏ chạy, dù cho nơi này là cứ điểm do Vương gia phụ trách thì hắn cũng không hề kinh hoàng, bởi vì hiện nay bên cạnh hắn chính là Thạch Hạo.
"Ha ha, xin chào đạo gia, chủ nhân nhà ta rất nhớ ngươi đó." Người này nở nụ cười đầy sâu xa.
Mặc dù hắn biết Tào Vũ Sinh rất lợi hại thế nhưng chẳng hề hoảng sợ chút nào, bởi vì đây chính là địa bàn của Vương gia, Tào mập dám xông vào tận nơi đây thì không chết cũng sẽ bị lột da.
Nơi đây tiếp giáp với cứ điểm, rất gần, chỉ cần hơi hét lớn thì cao thủ của Vương gia sẽ ra hết, vả lại sẽ còn có đại trận để phong tỏa, ai có thể đào tẩu chứ?
Chưa kịp chờ Tào Vũ Sinh lên tiếng thì chó con đã mở miệng, nói: "Nhân sủng, còn đứng ngây ra đó làm gì hả, vung móng vuốt đánh bay nó cho ta!"
Tào Vũ Sinh tức giận, con bà nó chứ, con chó ghẻ này luôn miệng gọi mình là nhân sủng, ngay trước mặt mọi người dám nói như vậy.
Nhưng, hắn chẳng hề nể nang gì người của Vương gia cả nên chuẩn bị động tay động chân, những năm gần đây hắn đã nhẫn nhịn lắm rồi, liên tục trốn tây trốn đông thậm chí còn xém tí nữa đã tự chôn thân mình, đã bị ép tới cùng đường mạt lộ rồi.
"Một con chó con lại biết mở miệng nói tiếng người luôn, mới nhỏ mà đã mở linh trí rồi, cũng bất phàm đó." Người kia điềm nhiên nói.
Kết quả, rầm rầm, Tào Vũ Sinh cùng chó nhỏ gần như ra tay cùng lúc, một người đánh một người cào đánh thẳng lên trên mặt của tên này khiến hắn xoay tròn ba vòng, mặt mày đều biến hình.
"Ngươi... dám làm càng ở cứ điểm!" Cao thủ của Vương gia vừa giận vừa sợ.
"Có câu, đánh chó phải ngó mặt chủ, nhưng hôm nay ta đánh thẳng con chó săn nhà ngươi, thì làm sao hả." Tào Vũ Sinh nói.
"Gâu!" Chó nhỏ tức giận từ mặt đất nhảy lên tận nửa mét rồi cắn vào cánh tay của Tào Vũ Sinh một cái.
Đám người đứng xung quanh ngớ ra rồi chẳng biết nói gì nữa, đây đúng là đứng trước mặt hòa thượng chửi ngươi là đồ trọc mà.
"Buông tay, nhả miệng ra!" Tào Vũ Sinh đau đớn hét toáng lên.
Hắn dùng tay hất hất thế nhưng chó con vẫn cắn chặt như cũ, thiếu chút nữa đã cắn lìa da thịt của hắn đi mất.
"Sao ngươi giống thuốc dán da chó thế không biết, dính trên người ta làm gì?" Tào Vũ Sinh réo lên.
Ngay cả Thạch Hạo cũng chẳng biết nói gì nữa, chỉ một câu này đã hoàn toàn kích thích con chó con kia.
"Tiên sư nó, ngươi còn dám mắng ta nữa à!' Chó con nhe răng ra sức cắn xé.
Tào Vũ Sinh đau tới mức nước mắt sắp chảy dài, con chó ghẻ này lại sử dụng bí thuật khiến đơn đau nhức tăng lên gấp trăm lần, hắn không nhịn được chửi bới, nói: "Ai biểu các câu tục ngữ trên thế gian này đều liên quan tới chó chứ, có phải đời trước ngươi đã làm đủ trò xấu nên mới bị người nhắc tới."
Việc khiến người há hốc miệng chính là, chó con nhả ra rồi thật lòng suy nghĩ lại, tự nói: "Rất có thể, đám nghu xi đó đố kỵ ta, cho nên mới lưu lại một ít danh tiếng không tốt của ta trên thế gian đó."
Mọi người cứng đờ, con chó con này đang tự luyến hay là ngu ngốc đây.
Là nội chiến ư? Nhân cơ hội này tên cao thủ Vương gia xoay người bỏ chạy, đồng thời triển khai bí thuật truyền âm cho tộc nhân mình.
Rất nhanh, hắn đã nhận được lời đáp trả.
"Tào Vũ Sinh, ngươi cũng dám xuất hiện à?" Nhưng lúc này chợt có tiếng hét tựa như sấm truyền tới.
Đó là hai tên lão bộc thân mặc áo xám tựa như hai tia chớp xám bổ nhào xuống, hiển nhiên là cao thủ đỉnh cấp của Vương gia.
Hai người này năm xưa từng hầu hạ qua Vương Trường Sinh, là tôi tớ của hắn, hiện giờ đã được thả ra ngoài.
"Mang hắn tới đây, dập đầu lĩnh tội." Bên trên một tửu lâu cách đó không xa chợt có thanh âm truyền ra.
Giọng nói cũng không phải già nua, tựa hồ vẫn còn trẻ tuổi.
Bên trên lầu đó có không ít người, thân phận đều không tầm thường, có người của thế gia Trường Sinh, còn có sinh linh của gia tộc lớn Tiên vực, tất cả tới đây đều để mua pháp khí hắc ám.
"Tưởng là ai, hóa ra là trưởng tôn của Vương Trường Sinh, nóng tính thế, tự đại vậy, thế nhưng ngươi nói ta dập đầu lĩnh tội à? Để ta xem ngày hôm nay ngươi có tè ra quần tiếp đón đạo gia không!"
"A, chó mất chủ mà cũng dám ngang tàng à." Trưởng tôn của Vương Trường Sinh chậm rãi nói.
"Đừng nói là ngươi, dù cho chín con trùng có tới cũng không đủ nhé!" Tào Vũ Sinh cười khẩy.
Tức giận hơn hết chính là chó con kia, sau khi nghe được lời nói của trưởng tôn Vương gia thì chợt nổi giận, nó sủa lớn: "Gâu, nhóc con, ngươi chết chắc rồi, trên trời dưới đất không một ai cứu được ngươi!"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
28 Tháng tư, 2019 07:30
Sắp full rồi bác rơi, còn tầm 1k chương nữa là full, 3-4 năm nữa là có trọn bộ để nghiền ngẫm rồi :D
28 Tháng tư, 2019 07:30
Mong rằng bác sẽ không chìm ngập trong hơi men như em mà bỏ bê dịch dọt :)))))
27 Tháng tư, 2019 15:52
Nghỉ lễ 5 ngày. Chúc ace nghĩ lễ vui vẻ.
22 Tháng tư, 2019 14:41
Yêu ron r. Ron dịch nhanh nhé :heart:️:heart:️
19 Tháng tư, 2019 22:32
chờ ngày full dịch để cày lại =]]
08 Tháng tư, 2019 10:20
Ib qua fb mình nhen bác.
https://www.facebook.com/bachcongtu1092
08 Tháng tư, 2019 04:30
Chính tả tôi ok. Bác dịch đc r để tôi rà soát lại cho
08 Tháng tư, 2019 04:30
Ok bác ơi. Ngày nào cũng chầu trực xem bác dịch dọt chưa rồi đọc cv. Ko bằng chỉnh sửa rà soát lại cho bác cũng đc
07 Tháng tư, 2019 10:46
Có bác nào văn hay chữ tốt, chính tả thuộc cấp đại sư, và có thể chịu đựng được sự khô khan thì hãy tham gia với mình. Giúp mình biên tập lại các chương :((((
Dịch được gần chục chương mà chưa biên gì hết.
07 Tháng tư, 2019 07:00
Bác có hứng thú tham gia bộ này với mình không, chỉ cần biên lại, chỉnh sửa lại câu chữ hoặc rà soát lỗi chính tả giúp mình là được. :)
06 Tháng tư, 2019 17:09
Dạo này mình bận quá, sẽ cố gắng, :)
06 Tháng tư, 2019 12:25
Ron ơi. Làm ơn ra nhanh chương mới đi. Đang đọc hay. Chờ đợi mòn mỏi mấy năm r. Đọc cv khó chịu quá.
06 Tháng tư, 2019 12:14
Dịch nhanh đi ron ơi. Chờ đợi mòn mỏi bao nhiêu năm tháng r :(
28 Tháng ba, 2019 19:52
Tranh thủ k đi chơi lên chương để các bác khỏi quên bộ này.
3 chương vừa rồi chưa biên lại, có lỗi gì thì các bác ới mình tiếng để sửa nhen.
28 Tháng ba, 2019 19:44
double chương :))
20 Tháng ba, 2019 20:10
Dạo này dự án nhiều quá :(((
20 Tháng ba, 2019 10:17
tiếp đi Ron ơi, mỏi mắt vì chờ đợi
12 Tháng ba, 2019 21:22
Mai có chương nhen các bác, dạo này dự án nhiều quá nên lu bu không tranh thủ thời gian Biên và Dịch được :(((
05 Tháng ba, 2019 11:26
Mình đang đi công tác, tuần sau mới lên chương nhen mấy bác :)))
05 Tháng ba, 2019 00:21
Đợi trong mỏi mòn hic hic
28 Tháng hai, 2019 17:08
có chương là vui rồi cảm ơn bạn
28 Tháng hai, 2019 07:36
Dạo này bận quá, nay sẽ ráng lên chương mới :(((
27 Tháng hai, 2019 18:29
đã nhiều ngày trôi qua ..
14 Tháng hai, 2019 10:12
Lại tiếp tục công việc dịch dọt đầy khô khan thôi.
13 Tháng hai, 2019 18:24
Cảm ơn bạn nhiều.
Năm mới, chúc bạn và người thân tràn đầy sức khoẻ và niềm vui.
Nhím dịch không hứa sẽ ra chương điều đặn nhưng chắc chắn với bạn và mọi người rằng, bộ này sẽ được dịch full.
Còn khi nào full thì.... :013:
BÌNH LUẬN FACEBOOK