Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiều năm trôi qua rốt cuộc sơn bảo cũng đã tới tay, tâm trạng của Thạch Hạo rất phức tạp, trong thời gian này có thể nói đã diễn ra quá nhiều chuyện.

Có thôm xóm trong đại hoang xảy ra thảm kịch diệt vong, cũng có trời long đất lở trong hạ giới này, các sóng lớn thay đổi hàng loạt vương triều.

Thạch Hạo rời đi lên thượng giới, đi qua Biên hoang, huyết chiến với dị vực, sau đó là hắn quay trở về và đạt được sơn bảo khi còn nhỏ từng thấy các cường giả tranh cướp.

Không giống như khúc xương gì cả, có cảm giác như là ngọc thạch, chắc chắn không nát, hắn thử dùng sức thì sơn bảo cũng chẳng hề hấn gì, chưa từng xuất hiện vết rạn nứta.

Thạch Hạo sớm hoài nghi, khúc xương này vô cùng đặc thù, hiện tại đã xác nhận được, nó có vấn đề cực kỳ lớn.

Trong phút chốc đó trong tay hắn xuất hiện thêm một khối xương khác, chính là Vạn Linh đồ, đồng dạng cũng trắng bóng như ngọc, không chút tỳ vết, hai khúc xương này quá giống nhau.

Boong!

Hai khúc va chạm phát ra âm thanh như kim thạch, lanh lảnh dễ nghe.

Thạch Hạo xem xét thật cẩn thận thì cảm thấy hai thứ này thật sự quá giống nhau, hắn thu hồi Vạn Linh đồ rồi hít thật sâu dùng hết toàn lực nắm chặt khúc xương này.

Quả nhiên, nó chắc chắn không hủy, với thực lực mạnh mẽ như hiện tại của hắn vẫn không thể phá hủy được.

"Rất giống!' Hắn hoài nghi, khúc xương hình lập phương này khả năng cùng chất liệu với Vạn Linh đồ, nếu như suy đoán này trở thành sự thật thì chỉ riêng về vật liệu thì khúc xương này đã có giá trị vô lượng rồi, có thể tế luyện thành chí bảo!

Nếu không phải khúc xương này hơi ảm đảm đôi chút và có chút khác khác với Vạn Linh đồ thì có lẽ Thạch Hạo sẽ dám chắc chắn rằng, hai thứ này đồng nguyên.

"Thiếu chút nữa!" Thạch Hạo vuốt nhẹ nhẹ khúc xương này.

Hắn triển khai bảo thuật, trước sau tới sáu loại bảo thuật tác dụng lên trên khối cốt này.

Lập tức khiến nó bùng phát ánh sáng đầy chói mắt, mưa ánh sáng rực rỡ lưu chuyển.

"Ồ?" Chu Yếm kinh ngạc, nó là người nóng tính, lúc nãy đã thử nghiệm một lần nhưng vẫn không có chút dị thường giả cả, nhưng khi vào trong tay Thạch Hạo lại xảy ra biến hóa như vầy.

"Chỉ là tiện tay mà thôi, nó có tổng cộng sáu mặt nên lợi dụng bảo thuật để thôi phát." Thạch Hạo nói.

Trên thực tế, lúc nãy cũng là may mắn, tinh thần xao động và đại pháp nào đó trong thể nội chợt động, có thể nói là tự nhiên sinh ra cảm ứng như thế.

Sáu mặt của khúc xương trắng này phát sinh tiếng vang giòn giã và tự động mở ra, một mặt trong đó có một cái nắp tự thoát khỏi khúc xương và lộ ra cảnh tượng bên trong.

Thiên Nga thánh giả thở dài, nói: "Quả nhiên bảo vật này hữu duyên với ngươi, năm đó lão hủ đã nghiên cứu rất lâu mới có thể mở ra được, vậy mà các ngươi chỉ trong tích tắc đã hiểu rõ bí mật của hộp báu này rồi."

Bên trong là hào quang lấp lánh, hộp báu này là một pháp khí không gian ư? Nhìn nhỏ chứ không hề lớn chút nào, thế nhưng bên trong lại khiến người khác sinh ra cảm giác trống trãi tựa như là bầu trời đêm lốm đốm ánh sao.

Bên trong có vài tờ da thú rất cổ xưa mang theo vết máu khô loang lổ, không biết đã tồn tại qua bao nhiêu năm tháng.

Thời khắc này, một loại pháp môn nào đó trong thể nội của Thạch Hạo chợt sinh ra cảm ứng đầy kịch liệt, trong lòng không cách nào bình tĩnh được, hắn nhanh chóng lấy mấy tấm da thú này ra.

"Quả nhiên là nó!"

Thạch Hạo kinh ngạc vô cùng cầm lấy chúng, quan sát từng tấm một, cuối cùng thở dài đầy cảm khái.

"Trong đám đông tìm cả trăm ngàn lần không thấy, bỗng nhiên giờ lại gặp..."

Lúc trước hắn từng tìm kiếm không ngừng nghỉ, khổ sở hỏi thăm thế nhưng cũng chẳng có chút thu hoạch gì cả, hiện giờ nó lại tự xưng xuất hiện.

Đây chính là truyền thừa của cung điện Chí Tôn!

Bên trong ghi lại rất rõ ràng và mạch lạt về môn thiên công cổ vô thượng nhất của giáo này, Lục đạo luân hồi!

Đây chính là một bộ cổ kinh, ngoại trừ Lục đạo luân hồi ra thì còn có một ít pháp môn khác cùng với một ít bảo thuật nữa, tựa như là Hống tộc, Loan điểu tộc, Tất Phương tộc...

Bên trong, tất nhiên Lục đạo luân hồi là thứ quý giá nhất!

"Rốt cuộc cũng đã nhìn thấy được bộ thiên công đầy đủ rồi!"

Thạch Hạo từng đoạt được bộ kinh văn này từ cổ quáng Thái Sơ, thế nhưng cũng chỉ là sáu tư thế mà thôi, cũng không phải là công pháp hoàn chỉnh, hôm nay thì mới tìm được phần tiếp theo.

Nhưng, sáu tư thế của thức mở đầu kia bác đại tinh thâm, đã giải thích ra rất nhiều áo nghĩa, nếu như tìm hiểu sâu hơn thì sẽ đại biểu cho non nửa truyền thừa này.

Vì lẽ đó, lúc đối địch Thạch Hạo mứi có thể thể hiện r a sức chiến đấu vô tận.

Nhưng không hoàn chỉnh chính là không hoàn chỉnh, hiện giờ đã được bù đắp.

Năm đó, hắn dùng bộ Lục đạo luân hồi pháp không trọn vẹn này để đi liều mạng với những bộ thiên công cổ khác, hiện giờ uy năng của nó chắc chắn sẽ càng mạnh thêm!

Nếu như gặp lại những địch thủ năm xưa kia và lại triển khai công pháp này, hắn nhất định có thể quét ngang một đường, chém thần giết phật, ai dám ngăn cản liền tiêu diệt!

Thạch Hạo đứng bên trong hang cổ không ngừng kết ấn, sáu loại thức mở đầu thay đổi càng lúc càng nhanh, cả người hắn tựa như hóa thân của đại đạo, sáu hố đen xuất hiện và nuốt chửng tất cả.

Sau đó, mưa ánh sáng thời gian tung bay, càn khôn xoay chuyển.

Tiếp đó, sinh lão bệnh tử, bách thái nhân gian... cũng đang thay đổi, đây là luân hồi đại thế.

Tiếp theo, vũ trụ sao trời diệt vong và hỗn độn xuất hiện, và rồi ánh sáng ban đầu nhất chiếu rọi đồng thời vạn vật thức tỉnh, đắp nặn lại càn khôn, lần nữa tiến vào thời đại mở đầu.

Sau cùng, hàng loạt hình ảnh hiện lên, to thì như vũ trụ nhỏ thì như sâu kiến, tất cả đều luân hồi, có vạn cổ phiêu lưu cùng với đợi chờ tân sinh của sinh lực, cũng có sự chuyển hóa của vật chất, từ long biến thành bụi trần rồi lại bị thực vật hấp thu trở thành một cây thần thụ...

Hàng loạt hình ảnh mỹ lệ không ngừng lưu chuyển, đây chính là Lục đạo luân hồi, vạn vật thay đổi, tất cả đều nằm bên trong.

Cuối cùng thì Thạch Hạo lộ vẻ nghiêm nghị, toàn bộ pháp ấn quy nhất về một điểm, ầm đánh thẳng về trước, những ý cảnh mà hắn thể hiện ra hoàn toàn khác nhau.

Đây chính là phương pháp khống chế bảo thuật, dung hợp chồng chất nhiều loại bảo thuật lại với nhau hình thành nên sức chiến đấu kinh khủng hơn, đòn đánh như vầy thần cản giết thần phật chặn giết phật!

Mấy ngày tiếp theo đó Thạch Hạo đều ra sức tìm hiểu môn thiên công này, thử nghiệm lý giải thấu triệt Lục đạo luân hồi thư này, đây là một môn đại pháp có thể xưng tụng là cái thế.

Từ cổ chí kim, các loại kinh thư đại pháp đều có truyền thừa bất diệt, thế nhưng có thể lưu lại văn chương chữ viết trở thành một pháp môn cái thế thì vô cùng hiếm thấy, hiện giờ Thạch Hạo đang sở hữu nội tình vô địch!

Không nói thứ khác, chỉ riêng nắm giữ pháp môn này thì hắn có thể quét ngang rất nhiều đối thủ rồi, dù cho là các đạo thống được truyền thừa lâu đời của Tiên vực thì Thạch Hạo cũng có niềm tin chiến thắng.

Trước kia Thiên Nga thánh giả từng nghe qua cái tên Thạch Hạo, biết sự kinh diễm của hắn, thế nhưng lúc này khi đối diện thì mới hiểu rõ thứ được gọi là người sinh ra để tu luyện.

Đại pháp phức tạp như vầy, rất khó hiểu rõ như thế vậy mà tiểu Thạch chỉ tốn vài ngày liền lĩnh ngộ được.

"Sinh mệnh của ta tựa như ánh tà dương chiều tàn vậy, trong năm tháng cuối cùng của sinh mệnh lại có thể chứng kiến được con đường quật khởi của một đời thiên kiêu cũng xem như là phúc ba đời rồi." Thiên Nga thánh giả nói.

"Sở dĩ ta có thể hiểu rõ pháp môn này cũng bởi vì ta đang ở cảnh giới Độn Nhất, tích lũy đủ sâu, hiện giờ tìm hiểu môn này chỉ là nước chảy thành sông mà thôi." Hiếm thấy khi nào Thạch Hạo khiêm tốn như vầy.

"Bớt nói xàm!" Chu Yếm căm giận.

Thiên Nga thánh giả chỉ biết im lặng, bởi vì tiểu Thạch mới bao nhiêu tuổi chứ, nhỏ hơn hắn quá quá nhiều thế mà lại nói tích lũy đủ sâu nữa chứ.

Là khiêm tốn hay là đang tự kiêu vầy?

Thạch Hạo đặt Lục đạo luân hồi thư xuống, hắn đã nhớ kỹ môn đại pháp này trong lòng đồng thời lĩnh ngộ tới mức độ cực sâu, tiếp theo cần phải kiểm nghiệm trong thực chiến cùng với thời gian rèn luyện nữa mà thôi.

Bất kỳ thần thông bí thuật nào dù cho được nghiên cứu tới cuối cùng cũng phải trải qua sự gột rửa của máu và lửa, chân kim cần phải dùng hỏa luyện, không sợ đại kiếp nạn.

Hắn quan sát những tấm da thú khác, những thứ này đều là bảo thuật được cung điện Chí Tôn thu thập, có Hống tộc, có Loan tộc, đều là những bảo thuật không hề tầm thường.

Nhưng, sau khi chiếm được bảo thuật Lôi Đế, Côn bằng, Liễu Thần, Chân Hoàng thì Thạch Hạo cũng không quá kích động, những bí thuật mạnh nhất hắn đều có được thì sẽ hưng phấn với những thứ này à?

Sau khi đọc tới tấm da thú cuối cùng thì trong lòng hắn chợt động, tấm da thú này quá tả tơi, ghi chém pháp môn Toan Nghê, phù văn mơ hồ gần như không thể thấy rõ.

Hắn cảm thấy có gì đó không đúng, pháp môn Toàn Nghe không yếu thế nhưng tuyệt đối không thể nằm ở tờ cuối cùng được, nếu so sánh với những môn thần thông khác thì nó cũng không thể tính là bảo thuật áp đáy hòm được!

Thạch Hạo tản ra thần thức tìm hiểu nghiên cứu cảm ứng.

Trong nháy mắt thần sắc hắn chợt biến đổi, thần thức nhanh chóng thối lui cả người bay ngược ra sau, đồng thời hắn kéo theo Chu Yếm cùng với Thiên Nga thánh giả để bảo vệ hai người.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Kiếm khí màu bạc tung hoành chém hang cổ thành bột mịn, tiêu diệt đi ngọn núi đó, xuyên thủng cả hư không, ngay cả sao trời của vực ngoại cũng bị chém hạ.

Không cần nói tới vẻ kinh hãi của Thiên Nga thánh giả cùng với Chu Yếm, chính như Thạch Hạo cũng giật mình không thôi, kiếm khí này quá hung hăng, không gì không xuyên thủng, chém chết những thân thể hữu hình.

Tấm da thú ghi lại pháp môn Toan Nghê đã hóa thành tro tàn và một trang giấy bằng kim loại màu bạc xuất hiện, bên trên có hoa văn cùng ký hiệu thần bí.

Nó đang tỏa ra kiếm khí, tuyệt thế vô song!

Chỉ một trang giấy kim loại mà lại có thể phát ra kiếm khí như vậy, thực sự kinh hãi thế tục, chỉ vì nó ghi chép lại một môn kiếm quyết nên mới dẫn tới cảnh tượng như thế.

"Kiếm quyết cái thế!" Chu Yếm hưng phấn nhảy dựng lên.

Thạch Hạo lẩm bẩm: "Ta biết ngay mà, cung điện Chí Tôm làm sao không có bí thuật ép đáy hòm chứ?!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
anhtuanngoc
29 Tháng mười một, 2021 22:22
thức hải cứ để Hán Việt còn dịch là biển ý thức làm gì
Dothihiep
19 Tháng mười một, 2021 19:29
Sau Tru Tiên chẳng có ai dịch hay dc như vậy, Tru Tiên 2, rồi rất nhiều truyện hay khác, dịch y chang cổ tích việt nam hoặc mấy cái kiểu đô thị hiệp, dài lê thê, chẳng có gì thú vị, đọc lại cổ hiệp của Kim Dung, Cổ Long đỡ ức chế hơn nhiều,
ronkute
18 Tháng mười một, 2021 23:03
Cảm ơn bác, tầm 1-2 năm nữa sẽ full thôi :v
annguyen66
18 Tháng mười một, 2021 23:03
trong tg đợi chắc mình phải cày bộ già thiên quá :)))
ronkute
18 Tháng mười một, 2021 23:03
Cái này mình chịu đó :((
annguyen66
18 Tháng mười một, 2021 22:55
đây là bộ truyện chữ của tq đầu tiên mà mình đọc mình rất thích cách dịch của bác tuy có vài chỗ dịch hơi kì :))) trước mình toàn nghe bên truyenaudio vì bên đó có giọng AI nghe êm nhất luôn k thấy web nào có cho đến tầm chương 1600 thì toàn dịch cv nên phải tìm vào ttv để tìm đọc tiếp mà tiếc là bác mới dịch tới hơn chương 1k7 à mà với tốc độ đọc của mình không biết được 1 tuần k nữa mình bắt đầu đọc bộ này từ đầu tháng 9 tới h cũng hơn 3 tháng r mình đành phải đợi đến khi nào bác dịch full r mình đọc 1 lần cho sướng :)) hy vọng bác có thể hoàn thành bộ này trước năm nay
Tien@
17 Tháng mười một, 2021 21:47
Cảm ơn nhóm ad đã dịch mình hóng bản dịch của bộ này lâu lắm rồi hazz!!! Cuối cùng cũng đx thoả mãn
Tien@
17 Tháng mười một, 2021 21:47
Cảm ơn nhóm ad đã dịch mình hóng bản dịch của bộ này lâu lắm rồi hazz!!! Cuối cùng cũng đx thoả mãn
duylegacy1
17 Tháng mười một, 2021 16:56
sao hiển thị là 1770 chương mà ở đây mới có 1752 chương nhỉ ae ơi
ronkute
15 Tháng mười một, 2021 20:51
Kết cục cực kỳ buồn, bạn bè người thân người thương đều chết sạch, còn cũng chỉ là nhớ nhung sầu thảm buồn tủi mà thôi
ronkute
15 Tháng mười một, 2021 20:48
Chắc k hợp gu với bác rồi
Người qua đường a
15 Tháng mười một, 2021 19:06
truyện dịch chán. sau khi cố 99 chương mình đã từ bỏ
Hieu Le
13 Tháng mười một, 2021 23:31
Kết truyện gần như chết hết. Vợ con, ae bạn bè, liễu thần.. nvc thành đế phong ấn toàn tg rồi rời đi
ronkute
13 Tháng mười một, 2021 18:04
Mấy nay mình bận quá k lên chương đc, bác cứ từ từ nhịn thuốc nhé
Hieu Le
13 Tháng mười một, 2021 16:10
Ad có thể ra nhanh nhanh không huhu mình hóng quá
ronkute
07 Tháng mười một, 2021 19:02
Bác kt tin nhắn nhé
Bodayconcho
07 Tháng mười một, 2021 07:48
cvter ơi inb mình với
qiye1997
06 Tháng mười một, 2021 17:39
Danh từ nên để hán việt nha ad! Một là tôn trọng tác giả hai là nhiều từ dịch thuần việt quá nó ko được phù hợp với bối cảnh truyện
Nguyễn Huyền Trang
04 Tháng mười một, 2021 22:03
Đói truyện thì phải đi lần chứ sai haizz
ronkute
04 Tháng mười một, 2021 07:16
Lâu quá quên mất, để chiều mình sửa lại những chương vừa rồi
LE Blind
04 Tháng mười một, 2021 00:47
Like
anhtuanngoc
02 Tháng mười một, 2021 19:03
những chương đầu vẫn để tiểu Thạch đến giờ lại dịch thành hòn đá nhỏ. Biệt danh em nghĩ như tên riêng nên để Hán Việt
dathoi1
31 Tháng mười, 2021 03:45
Đâu cũng thấy
forzerfor
30 Tháng mười, 2021 21:46
mong bro có thể bỏ tgian để end sớm bộ này ạ chứ tơi' quá mà qua mấy trang khác đọc thì vừa phí tgian mà vừa load não em chịu ạ :( chắc em dừng chờ ra full rồi em lại chiến chứ cứ vầy chịu
ronkute
27 Tháng mười, 2021 21:49
K bạn nhé
BÌNH LUẬN FACEBOOK