Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:





"Bắt nạt Bổ Thiên Các ta sao, chúng ta đã trở về, quyết một trận tử chiến chém hết quân giặc!"

Những người trở về rống to, từng người từng người điều động bảo cụ đánh về phía trước, bốn phương tám hướng đều là bóng người, tất cả đều suất lĩnh những nhóm cao thủ trợ giúp Tịnh Thổ.

Trên dưới Bổ Thiên Các, vốn sĩ khí đang hạ thấp thế nhưng khi thấy môn nhân trở về thì nhiệt huyết lập tức sôi trào, ai ai cũng anh dũng xung phong đại chiến địch thủ.

Đại chiến bắt đầu, mưa thần linh giữa bầu trời rơi rớt giống như những cánh hoa óng ánh bay lượn khắp nơi vô cùng xinh đẹp, mà dưới mặt đất lại văng tung tóe máu tanh.

"Lăng Thiên Hầu ở đây, ai dám xâm lấn sư môn chúng ta?"

Một bóng người vô cùng hùng dũng, hắn mặc một bộ giáp bạc, bay ngang qua bầu trời, trên đường đi thế như chẻ tre, phù văn vừa ra không ngớt địch thủ nổ tung hóa thành mưa máu.

"Lăng Thiên Hầu, ngươi không an phận làm Hầu Gia xưng tôn một phương của mình, dám tới chạy tới nơi đây làm chuyện xấu, cẩn thận cái mạng chó của nhà ngươi!" Một con di chủng rít gào, nó là một con quạ lông đen như mực dài đến mấy chục mét, âm thanh vang ra không rõ ràng, nó tỏa ánh sáng đen xì đầy trời.

Nó là một cao thủ Cầm Tộc đã trưởng thành, ở nơi đây huyết sát tứ phương, dũng mãnh vô địch, đang dẫn đắt một đám quạ con tới đây để tắm rửa mưa thần linh.

"Ồn ào, một con quạ con nho nhỏ mà cũng dám xương Vương, có cái quái gì mà cũng dám kiêu ngạo, GIẾT!" Lăng Thiên Hầu hét lớn, trong tay liền xuất hiện thêm một cây cung lớn, hắn rút ra một mũi tên, kéo căng dây cung, xoạt một tiếng mũi tên bay vút ra ngoài.

Mũi tên như cầu vồng, như hóa thành một bó đuốc màu bạc vô cùng rực rỡ, bắn thủng trời cao nhằm phía con quạ đen to lớn kia, mũi tên cứ thế thay đổi phương hướng rượt theo con quạ đang chạy trốn.

Con quạ đen kêu to, phun ra một chùm lửa đen to lớn hóa thành phù văn thiêu đốt mũi tên đang tiến tới.

Thế nhưng, mũi tên hừng hực ký hiệu màu bạc lóng lánh tiêu diệt đi ngọn lửa đen, thế tiến tới như chẻ tre, "Phốc" một tiếng nhỏ vang lên, mũi tên màu bạc bắn thủng thân thể con quạ khiến nó nổ tung chia năm xẻ bảy, máu tươi văng tung tóe.

Uy phong một mũi tên lại bưu hãn như vậy, cứ thế giết chết một con di chủng Thái Cổ, sự đáng sợ và cường thế của Lăng Thiên Hầu làm người khác run rẩy, chỉ trong nháy mắt mà thôi mà khu vực này trở nên trống trải và không ai dám ngăn chặn.

"Tộc chủ Kỳ Sơn ở đây, người nào dám xâm lấn Tịnh Thổ ta, giết không tha!" Một ông lão âm vang như sư tử gào rống, xuất hiện từ bầu trời, lòng bàn tay lão đang nâng một chiếc bảo ấn, khẽ rung một cái thì bảo ấn nhanh chóng hóa lớn còn hơn cả một ngọn núi bay ra bên ngoài.

Nó nhanh chóng đè xuống, sức nặng dũng mãnh và bá đạo, mặt đất sụt lún, những đám sinh linh ở phía dưới sợ hãi và cơ bản không thể chống đỡ được nên đều bị bảo ấn đè thành thịt vụn.

"Giết!"

Tiếng kêu "giết" đầy trời, cũng không biết có bao nhiêu môn nhân của Bổ Thiên Các từ bốn phương tám hướng tràn về, bọn họ máu me đầy người, một đường huyết chiến từ ngoài vào trong.

Cả non sông đâu đâu cũng có dấu chân địch, ngọn lửa chiến tranh bùng lên khắp nơi, mọi người điên cuồng giết chóc đến đỏ cả mắt.

Bất luận là cường giả danh chấn một phương hay là cao thủ bình thường, phàm là xuất thân từ Tịnh Thổ đều có loại khí chất không sợ hãi, nếu không thì đã không tới trợ giúp rồi.

Vùng Tịnh Thổ hỗn loạn, thập phương đều chiến, đâu đâu cũng có tiếng gào thét.

Mọi người của Bổ Thiên Các cực kỳ sôi trào, khóe mắt có dòng lệ lăn dài. Những ai đã từng là đệ tử bất kể trăm năm trước hay gần chục năm nay nay đều ùn ùn kéo về khiến cho mỗi người ai cũng có cảm giác như muốn òa khóc.

Ngay cả những người Lôi Tổ Mộ Viêm, Liễu Lão cũng rưng rưng nước mắt, chiến ý càng thịnh, hai người xung phong đánh ra bốn phương chém giết những tên quái vật cấp bậc lão tổ kia.

"Bổ Thiên Các tiêu đời, Tế Linh gần chết, bọn họ còn có gì nữa chứ, cho dù có nhiều thế lực ra tay thì nơi nầy nhất định cũng trở nên khô cằn, chúng ta cùng tiến lên nhanh chóng tiêu diệt nơi đây."

Một lão quái vật mở miệng, hắn là một nhân vật cấp bậc lão tổ chân chính hiếm có địch thủ, có đại thù với Bổ Thiên Các, mà loại người như thế này thường ngày rất ít xuất hiện.

"Ngươi nói tiêu đời là tiêu đời sao?"

Một vầng mặt trời bay lên khiến người khác chói mắt, đó là một người đang phát sáng chiếu rọi khắp vùng Tịnh Thổ này, vô cùng dị thường.

"Là Chiến Vương!"

Mọi người biến sắc, người có tên cây có bóng, Chiến Vương uy danh hiển hách, toàn bộ uy danh ấy đều do tự mình chém giết mà thành, năm đó cũng đã từng tới Bổ Thiên Các tu hành và hiện tại đã trở lại.

Không thể không nói hắn quả thật mạnh mẽ, giơ tay thì phù văn lóe sáng giống như biển lớn đè ép xuống dưới khiến cho nhiều lão quái vật đứng tại chổ phun ra máu tươi, thân thể run bần bật.

"Giết!" Lão quái vật há miệng phun ra một thanh kiếm, thế nhưng chỉ dài một thước, thanh kiếm tỏa ra những tia sáng lung linh rồi hóa thành một dải lụa đâm tới.

Thanh kiếm này được đánh bóng từ hàm răng của một con thú lâu năm không biết tên, toàn thân xanh biếc và mũi nhọn không gì không xuyên được, từ khi xuất thế đến giờ lão quái vật này vẫn luôn dùng nó, đánh đâu thắng đó, ngay cả núi cũng có thể dễ dàng cắt ra.

"Coong!"

Thế nhưng đúng lúc này, Chiến Vương điểm một ngón tay cứng rắn chống đỡ thanh kiếm này, cũng không có biểu hiện chút lo lắng gì.

Bảo cụ xanh biếc run rẩy, phù văn lờ mờ, suýt chút nữa thì rơi khỏi trời cao.

"Giết cho ta!" Lão quái vật phun ra một luồng tinh khí bay vào trong thanh kiếm xanh làm cho nó càng thêm sáng hơn như một vầng ánh sáng cháy rực.

"Coong, coong, coong..."

Ngón tay của Chiến Vương lại điểm xuống, liên tiếp điểm mười ngón tay đánh lên trên bảo cụ, hắn vận dụng thần lực phù văn chí cương chí cường khiến cho cả thiên địa phải run rẩy, một ngọn núi cách đó không xa bị sóng âm chấn cho nứt ra.

"Răng rắc!"

Cuối cùng, thanh kiếm xanh biếc rạn nứt và bị ngón tay của Chiến Vương búng nát, một kiện bảo cụ đáng sợ cứ thế bị hủy.

Lão quái vật rống to một tiếng, hoàn toàn phát điên, đây chính là binh khí mà hắn đã tế luyện cả đời không ngờ rằng lại bị hủy diệt như thế, ánh mắt đỏ lên, miệng phun máu tươi.

"Lão phu liều mạng với ngươi!"

"Vậy thì đi chết đi!" Chiến Vương quát lên đầy lạnh lùng, vẫn như một vầng mặt trời đại sát về phía trước.

"Bùm!"

Thần lực kinh thế, Chiến Vương đấm ra một quyền, phù văn như biển lớn đánh tan bảo thuật của lão quái vật rồi sau đó cũng đánh bay lão ta dạt ra ngoài, nổ tung banh xác trên bầu trời.

Cường thế đến tuyệt đối, mạnh mẽ không gì sánh được, không thẹn với uy danh từng tranh giành hoàng vị với Nhân Hoàng, thần uy hiển hách đúng là nhờ chiến mà sinh.

"Sư huynh, đã từ biệt nhiều năm, chúng ta nay đã gặp lại!" Chiến Vương hành động thoải mái giết sâu vào trong Tịnh Thổ, nhìn thấy các chủ của Bổ Thiên Các.

Một tiếng sư huynh đều khiến cho cả hai cảm thán.

Trong lòng các chủ của Bổ Thiên Các rung động, Chiến Vương chỉ tu hành ở Tịnh Thổ có mười năm thì rời đi, chủ yếu lấy Thạch Quốc làm trọng, không ngờ rằng hôm nay lại tới cứu viện cho Tịnh Thổ, có thể nói là trọng nghĩa trọng tình.

"Hôm nay các ngươi có đến nhiều thêm cũng vô dụng mà thôi, Thần Đằng sắp chết, các ngươi có thể dựa vào cái gì chứ, nhất định bị diệt vong!"

Một con Ngân Giao uốn lượn thân thể khổng lồ của mình nhắm thẳng tới nơi đây, nó là một di chủng có thù lớn với Bổ Thiên Các, vô cùng đáng sợ, nó đã giết chóc rất nhiều đệ tử Bổ Thiên Các.

Điều nó nói là sự sự thật, cho dù có nhiều người đến cứu viện đi nữa thì cũng khó mà thay đổi được hiện trạng, dù sao địch nhân quá nhiều, có rất nhiều thế lực liên hợp lại với nhau, điều quan trọng nhất chính là những Chí Cường Giả ở trên chín tầng trời kia mới là quyết định hết thảy.

"Vù!"

Các chủ Bổ Thiên Các không nói gì mà tự mình ra tay, hắn hóa thành một chùm sáng bay tới trấn áp con Ngân Giao kia, vừa giơ tay lên liền xuất hiện lôi điện đan dệt khiến cho cả người nó cháy đen, vảy cũng bong tróc ra ngoài.

Mọi người ở xung quanh giật mình, đây chính là một con Giao Vương, tuyệt đối không phải là một di chủng tầm thường nào có thể so sánh được, vậy mà bị trọng thương rồi, thật tương phản với vẻ bá đạo vô địch mà nó hiển lộ ra khi nãy.

Chiến Vương thấy thế cũng nhằm về phía xa xa, tiếp tục cuộc đại chiến.

Ngân Giao giận giữ, nó há miệng phun ra một luồng ánh sáng thần kỳ nhằm áp chế các chủ của Bổ Thiên Các, còn chính mình thì bay lên trời cao, muốn dùng thân thể mạnh mẽ để xé nát địch nhân.

Vù một tiếng, sau lưng các chủ xuất hiện một màn hào quang, một đôi cánh thần màu vàng xuất hiện nổi lên những trận gió mạnh, còn có những tiếng sấm nổ vang.

Đây chính là Thần Bằng Thuật, hơn nữa có biến hóa chi đạo vô cùng đáng sợ, mà thân thể của vị chưởng giáo của Tịnh Thổ này từ từ lớn lên, hóa thành một con chim lớn màu vàng.

"Cái gì, thật là đáng sợ, hắn đã thông linh, hình dáng có thể biến thành Thần Cầm!" Rất nhiều người kinh ngạc.

Việc tu hành của bảo thuật vô cùng đa dạng, trong đó có một con đường vô cùng gian nan, đó chính là biến thân thành những sinh linh khác, điều kiện rất hà khắc nhưng uy lực cực lớn, có lúc có thể bù đắp cho việc bảo thuật không trọn vẹn.

"Vù" một tiếng, Đại Bằng giang cánh rồi đáp xuống. Một đôi móng vuốt sắc bén chộp lấy Ngân Giao rồi xé toạc, huyết dịch bắn lên bùng phát ra ánh sáng vô tận.

Ngân Giao gào thét, trong lòng sợ hãi, loài Giao trời sinh sợ hãi Bằng Tộc vì bị khắc chế, tục truyền mỗi ngày Đại Bằng đều nuốt sống ăn tươi các loại xà giao, coi bọn chúng chỉ là lương thực.

"Xoạt!"

Ngân Giao giãy giụa thế nhưng vẫn khó lòng mà thoát khỏi kết cục, cuối cùng bị xé tan, chết thảm tại chổ.

Toàn bộ sinh linh biến sắc, các chủ của Bổ Thiên Các chiến đấu từ đầu đến cuối, bận rộn cứu viện những đệ tử đang gặp nguy hiểm, quả nhiên mạnh mẽ đến tận cùng.

Hiện tại ông ta chuyên ngăn chặn những cường giả tuyệt đỉnh của các giáo, đây chính là một uy hiếp vô cùng đáng sợ đối với mọi người.

Bổ Thiên Các trên dưới một lòng, từ trước tới nay mọi người chưa hề đoàn kết nhất trí như bây giờ, khi chiến đấu với quần hùng tuy thương vong rất lớn nhưng không phải không có sức đánh một trận.

"Như thế có hữu dụng không đây?" Xa xa, kim quang lấp lánh, lại một kẻ địch không thể tưởng tượng ra được xuất hiện, nó mặc dù hình người thế nhưng toàn thân mọc dày một bộ lông vàng óng, hiển nhiên đây không phải là nhân loại, khí thế vô cùng khủng bố.

"Hoàng Kim Thú!" Mọi người giật mình sau đó trong lòng run rẩy, đây chính là sinh linh tới từ Thái Cổ Thần Sơn, được xưng là Thần Bộc!

Đúng là sinh vật cỡ này xuất hiện đủ để chứng minh tất cả, và còn Chí Cường Giả đang quyết chiến trên chín tầng trời đã định kết cục của Bổ Thiên Các rồi.

"Khà khà, ha ha..." Trên chín tầng trời truyền tới tiếng cười lớn, Thôn Thiên Tước giương cánh kích thiên, bởi vì nó cảm thấy được Tế Linh đã kiệt lực, dù sao đã khô héo từ lâu nên khó chống đỡ được.

"Thần Chủng là của ta, ngươi bảo vệ vùng Tịnh Thổ này không được rồi!" Cùng Kỳ vô cùng lạnh lùng, con mắt xanh ngắt tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, sát khí chấn động khắp nơi.

"Bùm!"

Giữa bầu trời, từng trận mưa ánh sáng bùng phát dữ dội hơn, Thần Đằng ảm đạm, toàn thân khô vàng và không hề có màu xanh biếc nào nữa, toàn bộ lá cây đều khô héo cả, những dây leo xung quanh cũng như thế.

Chỉ còn có một hồ lô màu xanh là còn có tinh thần khí và ẩn chứa sinh cơ.

"Bụp!"

Mưa máu tung tóe, Lão Đằng đánh một trận cuối cùng, đánh trọng thương Thôn Thiên Tước làm cho linh vũ văng tán loạn.

"Xoẹt!"

Hồ lô màu xanh rung động, ánh kiếm Hỗn Độn bay vụt lên, sinh linh hình người từ Nghi Sơn tới bị chém trúng bả vai, máu tươi phụt lên rất cao.

"Gàooo..." Cùng lúc đó, Cùng Kỳ gào thét, nó bị một sợi dây leo già quất trúng, ho ra đầy máu, xương cốt thiếu chút nữa tách ra.

Lão Đằng sắp chết, mưa ánh sáng rơi càng nhiều hơn xuống dưới mặt đất.

"Tạm biệt!" Nó nói ra hai chữ này, rồi cũng không còn sức lực để chiến nữa rồi.

"Tế Linh đại nhân!" Bên trong vùng Tịnh Thổ có rất nhiều người bi thương.

"Kéo dài hơi tàn cho tới bây giờ cũng hay lắm, đáng nhẽ ngươi nên chết sớm thì hơn!" Lời nói của Thôn Thiên Tước vô cùng lạnh lẽo và âm trầm, con mắt màu máu cực kỳ lạnh lẽo, sát ý như thủy triều, răng rắc một tiếng, móng vuốt sắc bén chụp đứt một đoạn dây leo héo vàng.

"Thân đã khô cạn, ngươi lấy gì để chiến nữa đây, hôm nay ngươi muốn hóa toàn bộ thành mưa ánh sáng thì cũng không thể, ta phải khiến ngươi thành bụi phấn, luyện thành đan dược, nuốt lấy toàn bộ!" Cùng Kỳ gầm dữ dội.

Lão Đằng rất bình tĩnh, hiểu rằng sắp chết rồi, nó nhìn thật kỹ Tịnh Thổ bên dưới, nhìn cái sân xa xưa đã bị hủy bởi ngọn lửa chiến tranh, nó từng sinh ra nơi đó, hiện tại cũng phải nằm xuống nơi đây.

"Tế Linh đại nhân!" Tất cả mọi người của Bổ Thiên Các đều hô to, họ khó lòng tiếp nhận kết quả này, vô cùng oán hận và phẫn nộ, nước mắt nhịn không được lăn dài trên má.

Nhóc Tỳ kêu gào, lần đầu tiên sự bi thương lại mãnh liệt như thế, nhưng hiện thực lại vô tình và tàn khốc đã đánh nát tan, nó một tay cầm Kiếm Gãy, một tay cầm Tiểu Tháp, không ngừng xung phong, càng hận hơn là không thể bay lên trời cao chiến một trận.

"Vù!"

Đột nhiên, Kiếm Gãy phát sáng, một lão già tóc tai bù xù xuất hiện, trên đầu có cắm một thanh cổ kiếm, có máu đen từ từ chảy xuống.

Quỷ Gia xuất hiện lần này không chỉ riêng mình Nhóc Tỳ nhìn thấy mà tất cả những người khác cũng nhìn thấy được.

Ông ta tiếp nhận thanh kiếm gãy từ tay Nhóc Tỳ rồi vuốt nhè nhẹ, lão có chút mê man, một lát sau thì tỉnh táo lại rồi sau đó nổi giận vọt thẳng lên trời.

"Bùm!"

Tất cả mọi người chấn động, ông lão đầu tóc rối bời cầm kiếm gãy trong tay, lúc này lại chém đứt móng vuốt của Thôn Thiên Tước đang bẻ từng đoạn trên thân dây leo già, máu tươi dâng trào.

Ai cũng không nghĩ tới ông ta lại mạnh mẽ và không e sợ gì cả, hơn nữa đột ngột xuất hiện trên chín tầng trời.

Mưa ánh sáng rơi càng nhiều, Thần Đằng gần như biến mất, cả người bắt đầu cháy hừng hực hóa thành cơn mưa Thần Linh rực rỡ.

"Ngươi đã hoàn thành lời hứa bảo vệ Tịnh Thổ với ta, mãi cho tới khi mình già yếu rồi chết trận." Ông lão tóc tai bù xù, con mắt vô hồn quay về nói với Tế Linh.

"Ngươi là ai?" Thôn Thiên Tước nổi giận, nó nối lại móng vuốt bị chặt đứt, cả người phát sáng từ từ lao đến.

"Gràoooo..." Ông lão tóc xám đầy đầu ngửa mặt lên trời rống to, ông ta giống y như Ma Thần vậy, mây gió đất trời như bị nghịch chuyển, lão xông thẳng về phía trước.

Thôn Thiên Tước khiếp sợ nhanh chóng tránh né, luồng sát khí này quá nặng!

"Ông đã trồng ta, ban cho ta sinh mệnh..." Tế Linh khẽ nói, nó nhìn ông lão có đầu bị cổ kiếm xuyên thủng, nó từ từ mờ nhạt trong màn mưa ánh sáng rồi dần dần biến mất.


Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
chuoihuu
18 Tháng một, 2020 13:51
Hay. Cac bác dịch rất hay
ronkute
17 Tháng một, 2020 12:17
Hán Việt là thái âm ngọc thỏ. Theo từ điển Hán Việt thì sẽ là Thỏ và Thố. Có nghĩa là con thỏ. Cho nên mình dùng Thỏ chứ k dùng Thố, cho độc giả dễ hiểu.
anhtuanngoc
15 Tháng một, 2020 21:21
Em gõ nhầm là 2021. Có việc muốn hỏi dịch giả: Trong bản dịch tại sao lại để là Thái Âm ngọc thỏ, Thái Âm thỏ ngọc mà không phải là Thái Âm ngọc thố.
ronkute
14 Tháng một, 2020 17:00
2021 hay 2022???
anhtuanngoc
13 Tháng một, 2020 20:25
Chắc giữa năm 2021 mới kết thúc bộ này
hoangtucotich
04 Tháng một, 2020 23:43
chư giới mạt nhật tại tuyến bao hay, tầm 300 chương đầu chỉ là khởi động nhé bác về sau đọc càng phê
ronkute
29 Tháng mười hai, 2019 11:12
Tung phiếu đề cử đi mọi người ơi :99:
Ngân
28 Tháng mười hai, 2019 17:41
10 chương kết năm 2019.
ronkute
07 Tháng mười hai, 2019 23:08
Cố gắng năm 2021 làm xong trọn bộ này :((((
tridung15t
07 Tháng mười hai, 2019 09:31
Chờ bộ này dịch xong k biết lúc đó mình cày lại bộ này dc 10 lần chưa ta, hiện tại mới cày lại 2 lần thôi .
WolfBoy
03 Tháng mười hai, 2019 12:48
Truyện thể loại hài đang đọc 2 bộ Vạn cổ tối cường tông với Tu chân liêu thiên quần. Đều đang ra, mà Tu chân cũng gần end rồi! Đọc giải trí rất tốt!
Trịnh Thanh Hùng
03 Tháng mười hai, 2019 03:37
Ai biết thể loại truyện tiên hiệp yy như này nữa chỉ giúp vs ạ
ronkute
02 Tháng mười hai, 2019 08:40
Theo thứ tự thì Thế Giới Hoàn Mỹ - Già Thiên - Thánh Khư Nhưng để hiểu sâu và hấp dẫn hơn thì nên đọc Già Thiên - Thế giới Hoàn Mỹ - Thánh Khư
ronkute
01 Tháng mười hai, 2019 06:39
Mình ít đọc truyện lắm bác, đặc biệt YY kiểu này là bỏ ngay và luôn.
Trịnh Thanh Hùng
30 Tháng mười một, 2019 21:28
Bác xạo. Đợt trước ngày 2 chương. Rồi tuần đc 2-3 chương.Xong mất tiêu mấy tháng liền. Đang đoạn hay thì hết. Vã lắm rồi ron ơi. Đọc cv thì hiểu nội dung nhưng mất cái hay của truyện. À nhân tiện bác biết truyện nào cũng kiểu yy như này k ạ ?
ronkute
29 Tháng mười một, 2019 22:32
Còn tầm 700c nữa là full, trung bình ngày 1c thì bác biết khi nào xong rồi đó
Trịnh Thanh Hùng
29 Tháng mười một, 2019 21:20
Vãi bác. 3 năm sau chắc cho con tôi đọc quá :))
ronkute
29 Tháng mười một, 2019 17:23
Cũng đang cố gắng đây bác, hẹn bác 3 năm sau vào tải full bộ đọc đỡ vã nhé :)))
Trịnh Thanh Hùng
29 Tháng mười một, 2019 11:39
Ron ơi. Dịch nhanh đi bác ơi. Đợi bộ này hơn 3 năm r :sob::sob:. Nhiều khi bấn quá vào đọc cv mà khó chịu quá :sob::sob:
Lương Hùng
29 Tháng mười một, 2019 08:28
Còn tôi thì drop rồi, đọc xong Già Thiên nên tìm truyện của tác nàu đọc. Đoạn đầu còn hay, về sau toàn gái gú thủ dâm tinh thần
ronkute
27 Tháng mười một, 2019 22:32
Chuẩn rồi, thể loại này mình cũng không thích, nếu k phải muốn hoàn thành trọn vẹn theo như lời hứa như ban đầu thì mình đã cao chạy xa bay rồi :))))
CongNong
27 Tháng mười một, 2019 11:58
Um, ban đầu còn thấy vui, càng về sau càng oải chè. Ta đọc qua bộ Già Thiên, thấy tay này viết cũng cứng nên mới ráng tới c600 lận đó. Sao thấy khác nhau 1 trời 1 vực, tác giả đa nhân cách chăng haha.
ronkute
27 Tháng mười một, 2019 07:38
Bộ này ra đã được hơn 5 năm, lúc đó phong trào toàn YY, duy ngã độc tôn, toàn bộ nhân vật phụ sẽ não ngắn và làm nền cho Main. :)
CongNong
27 Tháng mười một, 2019 01:28
lết tới c600, càng đọc càng mệt người, truyện thủ dâm quá nhiều, có mấy con gà mái cứ nhây tới nhây lui. tạm drop, sau này có hứng đọc lại. ae cẩn thận kẻo hư tinh.
Lê Ngọc Sơn
10 Tháng mười một, 2019 17:09
già thiên- Tghm- thánh khư bất tử bất diệt - thần mộ 1-2
BÌNH LUẬN FACEBOOK