"Láo xược!" Bào lão kêu lên, trước mặt nhiều người như thế mà bà lại bị một tên tiểu bối tát cho một cái, miệng phun đầy máu, bay ngược ra sau rất xa, vừa sợ mà vừa kinh.
"Lão xược? Cái bà già sắp chết này!" Thạch Hạo lạnh lùng nói, đối phương âm thầm quấy rầy cuộc quyết chiến và cũng muốn diệt trừ nó, mặc kệ là có thân phận gì thì nó cũng chẳng bao giờ thỏa hiệp.
Trên mặt của Tích Hoa bà bà ửng đỏ, đối với bà mà nói đây là một loại sỉ nhục, bà đến từ Bổ Thiên giáo, đường đường là một Tôn giả thế nhưng lại bị người khác tát một cái.
Đây là chuyện mất mặt cỡ nào chứ, quả thật vô cùng nhục nhã!
"Ngươi thật sự là láo xược mà, cho rằng có thể thắng một thiếu niên Chí Tôn là muốn làm gì là làm ư?" Tích Hoa bà bà quát lên.
Thạch Hạo nghe thấy thế, khóe miệng lộ tia cười khinh bỉ, nói: "Muốn giết chết ta mà lại không cho ta phản kích? Cái bà già này chán sống rồi!"
Quần hùng giật mình, Tích Hoa bà bà luôn ở bên cạnh Nguyệt Thiền tiên tử, đến từ Bổ Thiên giáo, mấy ngày vừa qua khi đi lại trong Hoang Vực thì đều đạt được sự lễ kính của các giáo.
Cục diện này xuất hiện làm cho mọi người kinh hãi, Thạch Hạo dám ra tay như thế, không chút kiêng kỵ gì, tuyệt đối là một chuyện không nhỏ.
"Xảy ra chuyện gì?" Rất nhiều người nghi hoặc, cũng không biết gì sao Thạch Hạo lại xảy ra xung đột với Tích Hoa bà bà.
Hoang Vực sẽ đại loạn, thời khắc Bổ Thiên giáo giáng lâm cho dù là sinh linh của Thái Cổ Thần Sơn cũng không muốn đắc tội vói đại giáo vô thượng này, vậy mà thiếu niên này lại kiêng cường như thế.
"Ta không oán không cừu gì với người cả nhưng ngươi lại vô cớ gây hấn, đây không phải là láo xược thì là cái gì?" Tích Hoa bà bà sắc mặt âm trầm, cây quải trượng đầu rồng chống nơi tay chấn động cả hư không, biểu đạt sự phẫn nộ của bản thân.
"Cái bà già mặt đầy vết nhăn này, khi ta quyết đấu với Thạch Nghị thì bà âm thầm quấy phá, vừa nãy lại hạ sát thủ với ta, bà tưởng rằng ta không biết ư, cho rằng mình vô tội!" Thạch Hạo bắt bẻ.
Tích Hoa bà bà nghe thấy thế thì mặt càng thêm lạnh, quả thật bà không còn trẻ nữa thế nhưng rất ghét những ai nói mình là bà già.
"Toàn là bịa chuyện!" Bà trầm mặt quát lớn.
Đột nhiên Thạch Hạo chuyển động, hóa thành một vệt sáng nhanh chóng vồ thẳng về phía bà lão, thế nhưng, hư không bỗng run rẩy, Tôn giả của Bổ Thiên giáo biến mất không chút tiếng động, tựa như biến mất khỏi thế gian.
Thạch Hạo lơ lững tại chổ, thầm giật mình, lẩm bẩm: "Da Hư Không thú!"
Nó lập tức nhớ tới buổi đấu giá ở Hoàng Đô Thạch Quốc, từng có một miếng da Hư Không thú bị đẩy lên giá trên trời, khiến cho vô số đại giáo đều đỏ cả mắt, hơn phân nửa là lọt vào tay của bà già này.
"Mặc cho bà có báu vật cỡ này đi nữa thì hôm nay cũng phải trả một cái giá thật lớn!" Thạch Hạo bất chấp nói.
"Xoẹt!"
Một vệt kim quang bay tới, đó là một mũi tên bằng lông chim màu vàng, khuếch tán ra những gợn sóng kinh người bắn thẳng về lưng Thạch Hạo.
Lại có một Tôn giả khác ra tay!
Trước kia cũng có không ít người ẩn núp âm thầm ra tay, hiện tại Bổ Thiên giáo đã dính líu vào nên mấy người này cũng trắng trợn không chút kiêng dè mà triển khai những thủ đoạn mạnh mẽ hơn.
"Xoẹt!"
Thạch Hạo né tránh, mũi tên màu vàng xuyên qua hư không giống như là một luồng cầu vòng, bụp một tiếng, mấy tên tu sĩ vô tội bị xuyên thủng rồi nổ tung, hình thần câu diệt!
Có thể thấy được, mũi tên này khủng bố cỡ nào.
Nếu nhiều người đồng loạt ra tay như vừa rồi tự nhiên sẽ tạo nên những ngộ thương vô cùng lớn, cho nên mọi người hoảng sợ tránh né, không muốn giống như những tu sĩ vừa rồi.
Cũng trong lúc đó, bầu trời nổ vang, một đám mây đên ép xuống, mênh mông vô biên, trấn áp về phía Thạch Hạo.
Đây là một cái ô lớn che kín cả bầu trời, cứ như là một đám mây đrn ép mạnh xuống, che khuất cả vùng trời này, bao phủ lấy Thạch Hạo.
Chiếc ô lớn màu đên chấn động, buông xuống từng cơn mưa, khí thế khủng bố kinh người, đó chính là do cũng ký hiệu cổ xưa vô cùng phức tạp vào ảo diệu tạo thành, lực sát thương vô cùng mạnh.
Khu vực này cũng có một vài người bị vạ lây, bọn họ không ngừng kêu thảm thiết, như là gió mùa thu cuốn sạch lá vàng, bùm bùm, tất cả đều chết thảm.
Thạch Hạo hừ lạnh, nó biết, các Tôn giả đang ẩn nấp kia đã kìm chế hết nổi rồi, muốn thừa cơ hội này mà toàn lực xuất thủ chém giết nó ở nơi đây rồi cướp đi tạo hóa trên người của nó.
Nó một quyền đánh thẳng trời cao, một chùm ánh lửa nóng rực cứ như là dung nham phun trào, đây chính là kết quả của việc hợp nhất bốn kích Chu Tước thái cổ, bá đạo vô biên, cứ như là một vị Thần linh thái cổ được phục sinh vậy.
Sóng lửa nóng rực kia kia cùng với Chu Tước giương cánh, còn có lửa thần ngập trời, tất cả ngưng tụ thành một ký hiệu khiến cho hư không vặn vẹo, đánh thẳng lên trên chiếc ô lớn màu đen kia.
"Bùm!"
Năng lượng dữ dội, phù văn vô tận, thời khắc này ánh lửa vô biên cứ như là một ngôi sao lớn nổ tung, khiến nơi này trở nên hủy diệt.
Chiếc dù ma này hết sức lợi hại, tự động giải thể cứ như là đang phối hợp với một quyền này của Thạch Hạo vậy, nó hóa thành một mặt trời đen đang nổ tung.
Ký hiệu đầy trời, thần chú cổ xưa vang lên, khiến nơi này sôi trào, giết chết tất cả sinh linh!
"Thật độc ác!"
Mọi người hoảng sợ, không tiếc mà hủy đi một bảo cụ quý báu để khiến cho Thạch Hạo thương càng thêm thương, đúng là chi bạo mà, tất cả mọi người có thể nhìn ra được chiến dù đó chính là vật hiếm có trên thế gian.
Thạch Hạo thở dài, bảo thuật Thập Hung thật là hấp dẫn mà, vì những thứ trên người nó mà không tiếc hủy đi bảo khí Tôn giả.
Nó há miệng phun ra một ngụm máu, cơn bão năng lượng đó rút lui, mặc dù tạo ra một màn ánh sáng thế nhưng thân thể nó cũng lảo đảo, khóe miệng ứa máu không ngừng.
Đây không phải là không địch lại được mà đám lão già này quá gian xảo, rõ ràng đều khiến cho cả hai bên cùng hao tổn, nhưng nếu tiếp tục như thế thì chắc chắn đám người này có thể từ từ giết chết nó.
Con mắt của Thạch Hạo lạnh lẽo, nhìn tứ phía đằng đằng sát khí, những Tôn giả kia quyết tâm muốn giết chết nó, không nhanh cũng không chậm mà phát động công kích.
Những người này không hẹn mà cùng ra tay, đều sử hụng những pháp môn hao tổn tinh khí thần hoặc là lấy ra một vài bảo cụ cấm kỵ, không cần lập tức giết chết Thạch Hạo thế nhưng chỉ cần mỗi một kích có thể khiến cho nó hao tổn, thương càng thêm thương.
"Tiểu bối, người trong đồng đạo đều căm ghét ngươi, ai cũng muốn thu phục ngươi, xem ngươi sẽ có kết cuộc như thế nào." Tích Hoa bà bà đi ra từ trong hư không, trên mặt hiện lên nụ cười trào phúng.
"Lão già bà lo mà rửa sạch cái cổ chờ ta đi!" Thạch Hạo nói.
"Keeng!"
Đang lúc này, tiếng chuông du dương vang lên cứ như là dòng suối trong tiến vào nội tâm của người khác, khiến cho mỗi người đều cảm thấy yên tĩnh.
Nhưng mà, về phía Thạch Hạo, tiếng chuông này cứ như là một luồng kiếm sắc chém thẳng vào nội tâm của nó,
Thần hồn của Thạch Hạo rung lên, cảm thấy thứ sức mạnh nguyền rủa như lúc trước đang công kích linh hồn của nó, hẳn là người của Bổ Thiên giáo đang âm thầm ra tay, muốn chém chết nó.
Đúng lúc này, thân thể nó rung động rồi ngã quỵ xuống đất, tinh thần nổi lên những cơn sóng lớn cứ như muốn nổ tung.
"Hừ!"
Thạch Hạo phát ra tiếng hư lạnh, ánh sáng nơi mi tâm sáng rực, cùng lúc đó, trong cơ thể nó thần hi hóa hình trở thành những chiếc đỉnh nhỏ, trong máu thịt có cả vạn đỉnh đang chảy xuôi.
Cũng trong lúc đó, sức mạnh tinh thần của nó cũng hóa thành những chiếc đỉnh màu vàng nhỏ dâng lên làn khí lành óng ánh, chiếu cả cả đầu lâu của mình.
"Ồ, tên nhóc này thật mạnh, cho dù trong đám vương hầu mạnh nhất cũng không có mấy ai có thể tùy ý cô đọng những thần hi trong cơ thể thành đạo phù được, hắn mới chỉ là Minh Văn cảnh mà thôi." Có người giật mình.
Mi tâm Thạch Hạo phát sáng, sau sức mạnh tinh thần bên trong cơ thể hóa thành những chiếc đỉnh nhỏ màu vàng thì nhanh chóng chặn lại thứ nguyền rủa kia, miệng đỉnh dâng lên những làn khí lành hóa giải công kích vô hình ấy.
"Giết!"
Vào lúc này, những Tôn giả khác cũng dồn dập và cẩn thận ra tay, ẩn núp trong bóng tối mà xuất thủ.
Trong lúc nhất thời, bảo cụ, ký hiệu bay đầy trời.
Nơi đây vang lên những tiếng tụng kinh vang trời, bảo thuật của các giáo cùng xuất hiện khiến nơi đây hóa thành một mảnh kiếp hải.
"Phụ hoàng, mau ra tay đi, cưới hắn đi mà." Hỏa Linh Nhi đứng trên xe kéo không ngừng năn nỉ, vô cùng lo lắng.
"Con đường này cần phải dựa vào bản thân để tiến bước, nếu như nó dám tới đây để quyết chiến thì phải dự đoán được sẽ gặp những hung hiểm như thế nào, nếu một đường chém giết thoát được ra ngoài thì nói lên rằng nó chính là một chân long." Lần này, Hỏa Hoàng chỉ nói những lời này mà không hề ra tay.
Thạch Hạo vô cùng vất vả, mở ra thập đại Động Thiên, hóa thành một thần bàn óng ánh bảo vệ thân thể, nhưng vẫn không ngừng lảo đảo, chịu phải những xung kích vô cùng lớn.
Cũng còn may là, tốc độ của nó cực nhanh, xuyên hành trong hư không tránh thoát phần lớn công kích.
"Không giết mấy tên thì chắc các ngươi nghĩ ta rất dễ bị ăn hiếp.!" Thạch Hạo nổi giận, cho dù bản thân bị thương thì cũng không phải ai cũng có thể ra tay với nó.
"Xoẹt!"
Một mũi tên màu vàng bay tới, ánh mắt của nó chợt lóe rồi bắn ra hai luồng hào quang sáng rực, mọi người giật mình phát hiện rằng, con mắt của Thạch Hạo hóa thành hai chiếc đỉnh nhỏ màu vàng óng, thần thức vô cùng mạnh quét nhìn tám phương khiến nhiều người khiếp đảm.
"Chính là người!" Thạch Hạo gầm nhẹ.
Nó đã phát hiện được tung tích của đám người kia, đặc biệt là tên cầm bảo cung trong tay không ngừng bắn giết nó, rốt cuộc lần này đã phát hiện ra được chân thân của hắn.
"Giết!"
Dưới chân Thạch Hạo hiện lên những gợn sóng màu đen, mọi người phát hiện nó đã thay đổi, cả người đều là ký hiệu, tựa như trở thành vật dẫn, thậm chí còn phát ra từng tiếng nổ vang rền.
Nó bất chấp tất cả, tuy miệng ho đầy máu thế nhưng diễn biến pháp môn Côn Bằng tới cực điểm, sóng biển màu đen mãnh liệt, sức mạnh Thái Âm dâng trào, nó ngự không mà đi, vồ giết về gần đó.
"Ngươi..."
Một bóng người từ trong hư không xuất hiện, không thể nào bình tĩnh được, trong tay cầm một chiếc cung lớn màu vàng, trên mặt xuất hiện vẻ kinh sợ.
Mặc dù là Tôn giả thế nhưng hắn biết được sự khủng bố của Thạch Hạo tới mức nào, đầu tiên giết chết Thạch Nghị kinh tài tuyệt diểm, sau lại chiến Kim Chu Tôn giả, hiện tại lại nhìn chằm chằm hắn, tuyệt đối là một hồi tai họa.
"Chư vị đồng đạo, không thể trơ mắt mà nhìn tên này ngang tàn như vậy được, tất cả mọi người hãy cùng ra tay trấn áp nó." Tích Hoa bà bà ở nơi xa mở miệng nói.
Bà hi vọng sớm giải quyết thiếu niên này, đối phương khiến cho bà cảm thấy bất an.
Thần quang lần lượt bay tới, Tôn giả ra tay, cực kỳ khủng bố, huống chi nơi đây có rất nhiều Tôn giả.
Nhưng mà, thủ đoạn của Thạch Hạo càng khiến người khác khiếp sợ hơn, hai tay hợp lại, một con côn ngư màu đên dài hơn một tấc vọt lên, sức mạnh Thái Âm vô tận bao phủ lấy nó xông thẳng ra ngoài.
"Giết!"
Hàng loạt ánh sáng đều bị cú vẫy đuôi của con cá này đánh tan, đúng là Chí Tôn thuật trong bảo thuật không gì sánh được.
Đánh đổi chính là Thạch Hạo lại ho ra đầy máu, thương thế càng thêm nghiêm trọng, thế nhưng nó cũng hề biến đổi, vẫn giết thẳng tới gần đó, tay trái mở ra cứ như là đại bàng vương trảo.
"Mở!"
Vị Tôn giả kia hét lớn, cung lớn trong tay búng phát ra ánh sáng vạn trượng hòng đẩy lui Thạch Hạo.
Nhưng mà, trong ánh mắt đầy giật mình của mọi người, tay cái của Thạch Hạo như là móng vuốt kim bằng, chớp mắt xé tan cung lớn đồng thời kéo đứt một cánh tay của vị tôn giả này.
"Bụp" một tiếng, máu tươi bắn tung tóe, cánh tay lìa cơ thể, hắn hét thảm một tiếng.
Hai người đã rút ngắn khoảng cách, gần như là dính sát vào nhau, vị Tôn giả này bùng phát, phù văn đầy trời, vận dụng những phương pháp cấm kỵ đại chiến với Thạch Hạo.
Trong chốc lát, hai người giao chiến hơn trăm chiêu, tất cả đều là những bảo thuật và thần thông, Thạch Hạo bị chấn cho ho ra đầy máu, nhưng cuối cùng cũng giết chết, xé gã Tôn giả này thành vài mảnh.
Bàn tay của Thạch Hạo vung lên, Trấn Hồn tháp hiện ra nện thẳng lên chân linh của gã này, thần thức của vị Tôn giả nhanh chóng tịch diệt.
Mọi người hít vào hơi khí lạnh, đây không chỉ chém giết người khác ở Hư Thần giới mà ở trong hiện thực cũng tử vong như thế này, một bộ thi thể không hồn.
Bở vì, bất kể là Diệt Hồn châm hay là Trần Hồn thao, đây đều là thiên địa kỳ trân của một giới, có thể chân chính giết chết những tu sĩ tiến vào giới này.
Thạch Hạo yên tĩnh bất động, nó đang vận chuyển phù văn trong Nguyên Thủy Chân Giải, có thể hóa thứ tầm thường thành thần kỳ, yên lặng cảm ứng những gợn sóng trong hư không, hi vọng có thể bắt giết Tích Hoa bà bà.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
04 Tháng năm, 2022 00:22
từ đầu đã nghi Cô tộc làm nội gián rồi mà :))
03 Tháng năm, 2022 23:50
sao minh tim k ra ban oi
30 Tháng tư, 2022 13:57
Ad ra chương mới đi
30 Tháng tư, 2022 08:02
Paypal của mình: @ronkute
Tks bác nhé
30 Tháng tư, 2022 07:40
Lễ lượt chơi bời phê pha quá
29 Tháng tư, 2022 23:15
sao 2 hôm k ra chương ad ơiii
28 Tháng tư, 2022 19:14
9 đời thành tiên là hợp lý. 9 tượng trưng cho trường tồn, vĩnh cửu mà, mang ý nghĩa viên mãn tròn đây
28 Tháng tư, 2022 17:34
góp ý admin nên thêm cả paypal để donate. đang ở nước ngoài nên k thể ủng hộ mn được
27 Tháng tư, 2022 19:01
Đợi bản dịch chuẩn đọc
26 Tháng tư, 2022 22:59
Có rồi đó ad, kênh Hư Thần Giới trên youtube đã phát bản chuẩn xong hết luôn rồi đó
24 Tháng tư, 2022 21:38
đợi dịch xong đọc 1 lần, trước khúc sau đọc bản convert làm tụt cmn cảm xúc
23 Tháng tư, 2022 22:08
nào lên chương nữa ad
23 Tháng tư, 2022 06:29
Tks bác nhiều nhé
23 Tháng tư, 2022 00:23
Hay quá ad ơi mình lại vừa donate cho ad, mong ad chăm chỉ ra chap mới nữa nhé :heart:️
22 Tháng tư, 2022 21:55
Sống lâu quá cũng khổ nhỉ, người thân, bạn bè dần chết hết cả. Mà thành Tiên cũng khó khủng khiếp, Hạo còn trải qua 8 kiếp gần 50 vạn năm rồi đó, vậy mà thêm hơn 1 vạn năm tu luyện khổ sở nữa mới đắc đạo...
21 Tháng tư, 2022 13:28
..
21 Tháng tư, 2022 12:21
@@
20 Tháng tư, 2022 18:15
Hay quá ad ơi, nữa đi ad, đoạn này đọc bản convert không hiểu gì hết. Thì ra Hạo là luân hồi từ tận thời đại Đế Lạc à? Vậy tương đương dài bao nhiêu A Tăng Kỳ kiếp đây? một khoảng thời gian dài đằng đẵng, khó mà có thể hình dung được nó dài như thế nào, mỗi một kỷ nguyên kéo dài hàng ngàn tỷ năm, thời gian hủy hoại mọi thứ, vậy mà lại có người luân hồi... thật đáng sợ...
20 Tháng tư, 2022 16:12
Ad chăm chỉ ra chương nhé mình sẽ donate đều đặn :heart:️
19 Tháng tư, 2022 10:16
Sẽ bù nhé, cố gắng năm nay xong bộ này cho rồi, nhiều bác theo dõi con đi học lớp 1 mà vẫn chưa full, thấy áy náy quá :((
19 Tháng tư, 2022 10:13
Mai của năm nào đây, ad hứa lèo quá
18 Tháng tư, 2022 21:24
các bác nghiện truyện chả khác gì em, mặc dù đọc hết nhưng vẫn cứ thích đọc thuần việt, khác mỗi là em không có tiền donation =)))))
18 Tháng tư, 2022 20:43
Mai của năm nào z
18 Tháng tư, 2022 19:24
Mai lên chương nhé mọi người :relaxed:️:relaxed:️:relaxed:️
18 Tháng tư, 2022 19:24
Bác trả trăm triệu cũng không có đâu :((
BÌNH LUẬN FACEBOOK