Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trận chiến này kết thúc, không người nào dám lên đài nữa!

Hoang không thể địch lại là chuyện rõ như ban đầy, ngay cả Bàn Nghệ, Hỗn Thiên, Ngao Càn đều thất bại thì ai còn là đối thủ của hắn được chứ?

"Bàn đào bất tử dược thuộc về Hoang!"

Có người lên tiếng, lời nói không cao thế nhưng truyền khắp khuôn viên này khiến ai ai cũng hâm mộ, dù gì cũng là tiên dược vô thượng, ai cũng tha thiết có được nhưng giờ đã bị Hoang đoạt được.

Ai cũng không nói nên lời, đây chính là kết quả mà Hoang đã đại chiến thắng lợi.

Nơi sâu trong động phủ Tiên vương, một gốc cây tựa như chân long ngủ đông, vỏ cây nứt toác tựa những chiếc vảy mở rộng, cành lá rậm rạp mang theo ráng xanh, bên trên có kết quả bàn đào.

Loại trái cây này có màu sắc vàng óng, mùi thơm nức mũi, là bàn đào bất tử thụ thật sự, và trái cây mà nó kết thành khiến mọi người đều phải thèm khát.

Một quả tự động rụng xuống và rơi lên trên một chiếc bàn bạch ngọc rồi từ từ bay ra ngoài, tiếp đó có một vị Chân Tiên tiếp vào trong tay, ánh mắt của hắn bỏng rát nhìn quả bàn đào này thế nhưng cũng không dám nảy sinh bất cứ ý đồ gì.

Bàn vương ban xuống tiên dược, ai dám chiếm đoạt?

Chân Tiên bảo vệ dược, đưa bàn đào màu vàng đưa tới nơi đây, nó chính là trái cây mà toàn bộ cây bàn đào mẹ kết ra, là bất tử dược chân chính.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều thèm khát thế nhưng chỉ có thển hìn, Chân Tiên giáng lâm và đưa mâm ngọc này cho Thạch Hạo.

"Đa tạ tiền bối!" Thạch Hạo lên tiếng.

Một quả trái cây mà vàng tới tay, hắn cẩn thận phong ấn nó lại bên trong đỉnh ngọc phòng ngừa tiên khí tiết ra ngoài, đây là đại dược trường sinh chân chính.

Thạch Hạo xuống võ đài và tất cả mọi người không tự chủ nhường cho hắn một lối đi, cũng không ai còn khinh thường vì hắn tới từ hạ giới, chiến tích nơi đó, mười phương đều chú ý!

Thạch Hạo trở lại ngồi cạnh Thanh Y bên dưới gốc đào, cùng nhau nhấm rượu ngon trên bàn đá, thời gian qua ngàn năm và rốt cuộc hai người cũng có cơ hội ngồi lại với nhau.

Sau đó khong lâu thì đám người Trích tiên, Đại Tu Đà, Yêu Nguyệt cong chúa lần lượt với ôn chuyện, ai cũng nhớ quê cũ cả.

Mấy người hỏi về tình hình hiện tại của cửu Thiên thập Địa, sau khi hiểu rõ thì cảm khái không thôi, thời đại mạt pháp quá đáng sợ mà, rất nhiều hóa thạch sống đều đã tọa hóa cả rồi.

"Ngươi đã san bằng Kim gia, Phong tộc à?" Những người này chấn kinh.

Thế nhưng khi suy nghĩ kỹ lại, Thạch Hạo có thực lực này, quả thật có thể làm được, hiện giờ ngay cả ở Tiên vực cũng đã đánh đâu thắng đó,, trấn áp cao thủ các lộ, tất nhiên ở hạ giá cũng sẽ càng mạnh mẽ hơn nhiều.

Cố nhân rời đi, bọn họ hiểu được sự đúng mực nên dành thời gian cho Thanh Y, cho hai người đủ thời gian ở chung.

"Những năm gần đây huynh có khỏe không, tàn tiên có xuất thế không thế?" Thanh Y với ánh mắt nhu hòa hỏi.

"Bình thản quy chân, tu đạo không năm tháng, những năm này ta dẫn theo đám con cháu của Thạch thôn đi bình định cường giả trong sinh linh hắc ám, và cũng từng đánh giết qua tàn tiên." Thạch Hạo đáp.

"Cái gì, ngay cả tàn tiên mà huynh cũng giết qua luôn à?" Thanh Y thở nhẹ khiếp sợ, đồng thời cũng lo lắng cho Thạch Hạo, hiển nhiên hắn đã trải qua quá nhiều nguy hiểm.

Thanh Y có rất nhiều lời muốn nói muốn hỏi, hai người thì thầm nhỏ giọng với nhau.

"Ta đã kết làm đạo lữ với Vân Hi rồi." Bỗng nhiên Thạch Hạo nói vậy, không có giấu giếm mà nói ra toàn bộ.

Vẻ mặt của Thanh Y trở nên cứng ngắt, trái tim của nàng run rẩy, sắc mặt trắng bệch, môi đỏ cắn chặt, trong mắt hiện ra sương nước.

"Tại sao..." Nàng thất thần, không kìm hãm chợt hỏi vậy.

Thạch Hạo không muốn giấu gì cả và cũng chẳng muốn lừa dối nàng, cho nên chủ động nói ra sự thật.

"Năm đó ta từng bị tàn tiên phế bỏ ở Ba ngàn châu và nàng đã dứt khoát xuống hạ giới với ta, thề rằng cả đời này sẽ chăm sóc ta và không bao giờ rời đi, luôn canh giữ ở Thạch thôn trong rất nhiề năm, dù thế nào ta cũng không thể phụ nàng được." Thạch Hạo nói.

Thanh Y nghe vậy thì sắc mặt trắng bệch, nói: "Huynh đang trách ta ư?"

"Làm gì, lúc tàn tiên thúc ép thì muội không có ở Ba ngàn châu, nếu như muội ở thì ta nghĩ chắc chắn sẽ không bỏ ta rời đi đâu." Thạch Hạo lắc đầu.

"Nhưng cuối cùng gì ta cũng tiến vào Tiên vực, không có về lại hạ giới với huynh." Thanh Y lên tiếng, trong mắt có thất vọng, có tiếc nuối, có mất mát, vẻ mặt rất phức tạp.

"Không thể trách muội được, Ba ngàn châu tiến vào thời đại mạt pháp nên con đường của tu sĩ đã bị đứt, nếu như ở lại thì chẳng khác nào sống trong lao tù, lúc đó ta lại bị một số thế lực Tiên vực căm thù nên không có lựa chọn nào khác cả, nếu không cũng sẽ tiến vào Tiên vực rồi." Thạch Hạo lên tiếng.

"Tuy rằng huynh ở hạ giới thế nhưng vẫn đi trước chúng ta mà." Thanh Y khẽ thở dài, đôi mắt đẹp lấp lánh ánh sáng kỳ lạ, cảm thấy phấn chấn cho thành tựu của Thạch Hạo đồng thời cũng cảm thấy mất mát.

"Muội không muốn thành tiên à?" Thạch Hạo lấy ra chiếc đỉnh nhỏ bằng bạch ngọc, bên trong ẩn chứa bàn đào bất tử dược.

"Không, đây là của huynh, ta hi vọng huynh có thể nhanh chóng thành tiên!" Thanh Y lên tiếng.

Thạch Hạo thu lại ngọc đỉnh rồi yên lặng suy nghĩ, đây chính là con đường của hắn ư, ăn vào bàn đào tiên dược thì sẽ thành tiên ngay tức khắc?

Nếu như thế thành tựu cả đời này của hắn chỉ có thể dừng lại ở đây, không có cảm ngộ thành tiên của chính bản thân mình mà mượn ngoại vật đột phá vào, có thể sẽ đạt được thứ gì?

Dù cho là thành tiên thì quá nửa cũng chỉ là Chân Tiên có thực lực yếu nhất.

Thạch Hạo muốn nắm giữ thực lực ngang hàng với Tiên vương nhưng lại muốn nhanh chóng thành tiên, những chuyện này lại quá mâu thuẫn với nhau.

Lúc này, Thanh Y xuất thần, nội tâm hoảng sợ, có hối hận, có mất mát, có tiếc nuối cùng thất vọng vô tận, Thạch Hạo lại cùng đi với Vân Hi...

Sau khi biết được tin tức này thì sắc mặt Thanh Y trắng nhợt, dung nhan tuyệt thế mất đi vẻ vui sướng sau khi gặp lại, trong lòng nàng có chút đắng chát, làm sao không để ý được chứ?

Những năm tiến vào Tiên vực này nàng vẫn dùng cái tên Thanh Y này chứ không phải là Nguyệt Thiền, đủ để chứng minh rất nhiều vấn đề rồi.

Nhưng kết quả khi chờ được Thạch Hạo thì lại biết được một tin tức như vầy, khiến nàng tiếc nuối, trong lòng ngập tràn cay đắng.

Nàng đã hối hận, năm đó nếu như không rời đi thì đã không phải tình cảnh của hiện tại rồi.

Nhưng, nếu như chọn lại thì nàng rất khát vọng thành tiên, ước ao tiến vào trong Tiên vực này.

Những năm này nàng vẫn đang cố gắng, muốn mượn một ít thế lực lớn để đảm bảo an toàn cho Hoang và dẫn hắn từ hạ giới vào.

Cuối cùng, Thạch Hạo đã tới thế nhưng nàng lại biết được tin tức tan nát cõi lòng này, sau khi biết được Thạch Hạo đã chung đường với Vân Hi thì nàng khó có thể vượt qua cửa ải trong lòng này.

...

Nơi sâu trong phủ đệ Bàn vương, hỗn độn cuộn trào mơ hồ, nơi đây có mấy vị Tiên vương đang ngồi xếp bằng thế nhưng lại rất ít nói chuyện, cực kỳ trầm mặc tựa như mấy bức tượng được đặt nơi này.

Rốt cuộc cũng có người lên tiếng.

"Dẫn Hoang tới đây, ta muốn biết tổ tế linh ở phương nào."

"Đạo huynh, chấp niệm quá sâu đó." Bàn vương lên tiếng.

"Ta muốn chém Hoang!" Nhưng lúc này Ngao Thịnh Tiên vương chợt lên tiếng.

"Cần gì phải tính toán với một tên tiểu bối chứ." Bàn vương khuyên can.

Hắn không hề cho rằng Ngao Thịnh Tiên vương sẽ ra mặt cho Ngao Càn của tộc mình, loại được gọi là hậu nhân ngút trời này trong mắt bọn họ cũng chả là cái đinh gì, không thành Tiên vương thì cũng đều là giun dế vậy.

Những năm tới nay, trong các hậu đại Tiên vương còn thiếu những người có thiên phú tuyệt thế ư?

Có chết đi và cũng có trở thành Chân Tiên!

Mà Tiên vương chưa bao giờ đoái hoài tới, sâu trong nội tâm của bọn họ chẳng hề rung động chút nào, sẽ không vì cái chết của hậu nhân mà ra tay, tới mức độ như bọn họ thì gần như đã vô tình đại đạo rồi.

Sở dĩ Ngao Thịnh muốn xuất thủ thì khả năng duy nhất chính là lòng đã sinh cảm ứng, nhìn thấy được một góc tương lai.

Quả nhiên, một vị Tiên vương khác cũng lên tiếng, nói: "Ta cũng có ý đó."

Mấy người khác im lặng.

Chỉ có Bàn vương tiếp tục khuyên can: "Ta đã đáp ứng một vị cố nhân bảo vệ tính mạng hắn!"

"Hiện giờ đại đạo mơ hồ, thiên cơ đã loạn, ta không thấy con đường cũng như tương lai của hắn, thế nhưng lại cảm thấy bất lợi với ta." Ngao Thịnh Tiên vương lên tiếng.

"Giun dế một giới cần gì lo lắng chứ, người và sự chưa nhìn thấy chưa chắc đã có liên quan tới ngươi." Bàn vương nói.

"Giết nhầm còn hơn!" Ngao Thịnh Tiên vương lạnh lùng nói.

Có một số việc hắn không nói, nếu như đắc tội với tổ tế linh rồi thì truyền nhân của nó cũng không cần thiết giữ lại làm gì, miễn cho thành mối họa sau này!

Tiên vương sát sinh không cần lý do, hắn cũng lười giải thích.

Trong một hang động cổ khác, Bàn vương được khí hỗn độn bao phủ, trên người mặc đạo bào cũ kỹ đầy mơ hồ và mờ ảo, mà trước người hắn có một nửa xương sọ trắng bóng như tuyết.

Chân thân của Bàn vương đang ở bên cạnh mấy vị Tiên vương kia cùng nhau thưởng thức bàn đào bất tử dược.

Mà Bàn vương của nơi này hiển nhiên chỉ là một luồng ý chí giáng lâm, và đang đối mặt với chủ Cấm khu.

"Tuy rằng ta muốn bảo vệ thế nhưng hai vị Tiên vương muốn giết hắn, ngươi phải hiểu, ý chí Tiên vương không thể làm trái, ngôn ra tức là pháp chỉ, ta khó bảo vệ hắn một đời."

Chủ Cấm khu hóa thành một người đàn ông phong thần như ngọc, hai tay chắp sau lưng rồi nhẹ nhàng thở dài, nói; "Phiền phức lớn rôi."

"Ngươi đã biết, Tiên vực sát cơ vạn tầng, một bước đi sai thì vạn kiếp bất phục, vì sao lại dẫn hắn tới đây." Bàn vương hỏi.

"Vì tìm một chỗ và đưa hắn vào đó." Chủ Cấm khu cũng không giấu gì.

"Vì người trẻ tuổi này mà ngươi lại nhọc lòng như thế luôn à." Bàn vương nói, tiếp đó hắn lại gật đầu một cái, nói; "Đúng rồi, theo kỷ nguyên Tiên cổ, dựa theo giao tình giữa ngươi với tổ tế linh thì khả năng ngươi sẽ bảo vệ hắn."

"Ngoại trừ bảo vệ ra thì ta cũng muốn cầu ba giọt linh huyết Tiên vương từ ngươi, tiếp đó, nhân quả giữa ta và ngươi coi như thanh toán xong!" Chủ Cấm khu nói. áo trắng như tuyết, phong hoa tuyệt đại.

"Huyết có thể cho, nhưng tinh huyết Tiên vương thì liên quan quá lớn." Bàn vương nói.

"Không phải tinh huyết Tiên vương thì đều vô nghĩa." Người đàn ông áo trắng than thở.

"Ngươi muốn tìm vùng đất truyền thuyết kia à? Có người từng đi qua thế nhưng đều đã thất bại cả rồi." Bàn vương nói.

"Thì đó chính là chuyện của ta và hắn." Chủ Cấm khu nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoàng Thụ
23 Tháng năm, 2022 21:51
Tại sao trên bìa chương ghi chap 1987 mà trong truyện lại đến chap 1969 ?
ronkute
21 Tháng năm, 2022 20:15
Tầm tháng sau là xong rồi bác
Hieu Le
21 Tháng năm, 2022 12:48
Truyện hay quá tay
anhtuanngoc
20 Tháng năm, 2022 19:32
trong năm nay chắc là hoàn bộ này đúng không dịch giả
Hieu Le
18 Tháng năm, 2022 17:30
Lại được chương mới rồi :D
ronkute
18 Tháng năm, 2022 16:09
Tối không biết ráng đc 2c nữa không :(((
Hieu Le
18 Tháng năm, 2022 12:30
Tiếp ad ơi. Hôm nay ẵm 4 chương vẫn thèm.
Hieu Le
14 Tháng năm, 2022 23:43
lâu quá tr
Dungnhi021196
14 Tháng năm, 2022 23:07
ngày lên quá tr chương.. ngày k lên chương nào kkk
hoangvc258
10 Tháng năm, 2022 22:52
sắp kết thúc rồi cố lên add ơi :)
Tinhte2109
10 Tháng năm, 2022 18:06
HV v vì có y như v8 GV v BBC bb v v. xong vv
Tinhte2109
10 Tháng năm, 2022 18:06
VT n4cx BV. GV v GB k bụng và vv
haclong8598
10 Tháng năm, 2022 15:12
ra thêm 2 chương nửa đi ad ơi. cuốn quá:((
Dungnhi021196
09 Tháng năm, 2022 23:18
hnay k ra chương à ad
Tuyển
08 Tháng năm, 2022 23:25
1 ngày ra 1 chương :((( đọc chán vlz
Tuyển
08 Tháng năm, 2022 23:25
1 ngày ra 1 chương :((( đọc chán vlz
Dungnhi021196
08 Tháng năm, 2022 20:56
hnay k lên chương hả ad ơi
hoangvc258
08 Tháng năm, 2022 17:45
Hôm qua đc có 1c à buồn hôm nay vẫn chưa thấy up
Dungnhi021196
08 Tháng năm, 2022 11:52
ra tiếp đi ad ơi.. đang chờ Hạo thành tiên vương hóng quá
ronkute
06 Tháng năm, 2022 20:38
Ngày tầm 2c thì tháng sau là hoàn thành rồi. Gần chục năm dịch bộ này, lâu thiệt :(((
hoangvc258
06 Tháng năm, 2022 15:17
Còn hơn 70 trương nữa cố lên AD ơi
ronkute
06 Tháng năm, 2022 14:50
Tầm cuối năm là có bản full đó bác
trang1389
06 Tháng năm, 2022 14:48
có cách nào đọc bàn dịch full ko bạn ơi
tho8888
05 Tháng năm, 2022 20:06
ừ, cô tộc pháp lực cái thế nhưng luôn giả ngu giả ngơ. Bí mật dùng lò âm dương để luyện ra 1 thân thể kim cang bất hoại của Hoang như ngày nay, Cô đã có công rất lớn. chưa kể sau này ra tay giúp Hoang lần nữa, hy sinh thân thân mình để đóng nắp cái rương chứa khởi nguyên cổ khí...
ronkute
04 Tháng năm, 2022 12:00
Đây bác: paypal(.)com/paypalme/ronkute
BÌNH LUẬN FACEBOOK