Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đó là bảo thuật gì?" Thạch Hạo hỏi.

"Thế gian vô địch thuật, cũng chính là bảo thuật mà ngươi cần nhất!" Tinh Bích đại gia nói.

Thạch Hạo thèm khát, ánh mắt trở nên nóng bỏng, hai khúc xương kia đều không tầm thường chút nào, nhìn rất cổ xưa thế nhưng thi thoảng sẽ thấy văn tự thần bí bên trên, tiên khí không ngừng tràn ngập ra ngoài.

"Tựa như không phải bảo thuật của bộ tộc ta." Xích Long thấp thỏm và cũng có chút thất vọng nói.

Dưới tình huống 'giảng đạo lý' lần nữa của Thạch Hạo thì đã có chút xuôi lòng, có thể sẽ bái sư, bởi vì nó rất muốn hiểu rõ về bảo thuật Chân Long vô thượng của tộc mình.

Nhưng mà, sau khi tới Hư Thần giới này thì nó phát hiện ra, hơn nửa nguyện vọng của mình muốn thất bại rồi.

"Bảo thuật Chân Hoàng." Điểu gia nói đồng thời cũng cảm thán, loại diệu thuật này có uy lực vô tận, vả lại còn có thể dục hỏa trọng sinh, biết bàn phục sinh, thích hợp nhất với Thạch Hạo.

Hai khối cốt kia, một khối nằm trong cung điện màu đen còn một khối trong nhà giam, chúng lơ lửng bồng bềnh, đó chính là Phượng Hoàng cốt.

Nếu nói chính xác, là do cốt văn phượng hoàn đan dệt thành, trời sin hđã mang theo sức mạnh chí cường, đang tịnh hóa sương mù màu đen kia.

"Ngươi không có cách nào mang đi được, chỉ có thể học tập ở ngay nơi này, thế nhưng, việc này rất nguy hiểm, rất có thể sẽ vì đó mà ma hóa."

Tinh Bích đại gia nghiêm túc nhắc nhở.

"Rận quá nhiều trên người thì sẽ không sợ bị cắn nữa, ngay cả Chiết Tiên chú mà ta cũng trúng thì còn sợ làn khói đen này nữa ư, còn có thể ma hóa tới mức độ nào nữa chứ?" Thạch Hạo không hề sợ hãi.

"Chiết Tiên chú chỉ là phế đi đạo hạnh của ngươi, thế nhưng bên trong kia sẽ ảnh hưởng tới tâm thần của ngươi ,sẽ khiến ngươi rơi vào hắc ám!" Vẻ mặt của Điêu gia rất trịnh trọng, thở dài một tiếng.

Đương nhiên, phần nguy hiểm nhất của nơi này cũng chẳng phải nằm hết ở những thứ kia, bất kể là tượng đá hay là bình sứ đang phong ấn kia, tất cả đều đáng sợ cả.

"Bên trong những bình sứ kia đều có sinh linh, một khi tới gần thì ra tay với bên ngoài, tất cả đều là sinh linh vượt qua cực cảnh cả, vô cùng khủng khiếp!"

Điểu gia cảnh cáo, nói hắn phải thật cẩn thận và lưu ý.

Bởi vì bọn họ đã nhìn ra được, Thạch Hạo quyết định đi qua đó, muốn có được bảo thuật Chân hoàng.

Dù như thế nào thì Thạch Hạo cũng không muốn bỏ qua, nơi này có thần thông cao cấp nhất của Thập hung, hắn vào bảo sơn thì làm sao đi tay không ra về chứ?

Đặc biệt là, bí thuật Phượng Hoàng này lại là thứ mà hắn vô cùng hứng thú, ngoại trừ lực công kích mạnh mẽ ra thì Bất Tử thân lại là thứ mà hắn mê mẫn nhất.

Dục hỏa trọng sinh, Bất tử phượng hoàng thân, từ xưa tới nay cũng không biết đã hấp dẫn bao nhiêu sinh linh, ngóng trông mong đợi thứ này.

Hiện tại, cơ hội đang nằm ở trước mắt!

Chỉ có mỗi Xích Long là không vui, nó cảm thấy khả năng bản thân sẽ trở thành truyện cười của dòng dõi Chân Long, ngay cả thần thông của tộc mình cũng không thể nắm giữ, không đạt được truyền thừa, vậy nó vẫn là Chân Long ư?

Thạch Hạo chuyển động tiến vào trong cung điện màu đen.

Ào ào ào!

Đúng lúc này, xích sắt lạnh lẽo kia truyền tới những tiếng vang đâm thẳng thần hồn người nghe, quá đột ngột và cũng hết sức khủng khiếp.

Những bức tượng kia vốn là bằng đá thế nhưng lúc này lại đang chuyển động, đồng thời bàn tay lớn dò tới muốn đánh bay Thạch Hạo.

Ầm ầm ầm!

Vẻ mặt của Thạch Hạo chợt thay đổi, mấy bức tượng đá này chẳng hề đơn giản chút nào, mạnh mẽ khủng khiếp khiến hắn cảm nhận được uy hiếp tử vong, hắn khong thể không toàn lực ứng phó quyết đấu với bọn họ.

"Là một kẻ mạnh mẽ đó, tên nhóc này mạnh tới quá đáng, có chút yêu tà nha." Điểu gia âm thầm than thở.

Tinh Bích đại gia cũng gật gật vô cùng tán thành với uy thế của Thạch Hạo, lợi hại hơn rất nhiều trước khi hắn lên thượng giới, con đường sau khi đột phá cực cảnh lại càng rộng và sâu hơn một đoạn dài.

Chuyện này không hề quan hệ tới cảnh giới, ở nơi này đạo hạnh có cấp độ là như nhau, hơn chính là con đường sau khi vượt qua cực cảnh, xem thử ai mạnh mẽ nhất trong cùng cấp.

Nói theo một ý nghĩa nào đó, đây chính là nơi để bồi dưỡng một người mạnh mẽ nhất trong lịch sử trong một cảnh giới nào đó.

Chỉ vừa mới giao thủ mà Thạch Hạo đã khiếp sợ, trong người phải nhận lấy chấn động vô cùng lớn, từ khi hắn đột phá và tiến vào hoàn cảnh như hiện tại thì trong cùng cấp vẫn chưa bao giờ gặp được đối thủ.

Nhưng khi ở đây hắn lại cảm giác căng thẳng, mấy bức tượng đá này quá mạnh mẽ, bàn tay lớn sau khi dò ra liền khiến những sợi xích sắt trên người vang lên ào ào, thế tiến công vô cùng mạnh mẽ.

Thời khắc này tựa như có mấy vị Vô Địch giả giáng thế, từ niên đại cổ lão nhất bước tới khiêu chiến với hắn, không thể buông tha, nhất định phải có người chảy máu.

"Đây là sinh linh gì thế?" Thạch Hạo rút lui trở về, hắn không có xông vào bởi vì nội tâm đang chịu phải xúc động quá lớn.

"Nhân vật chí cao vô thượng không biết sống ở niên đại nào, được thờ cúng trong một tòa thần miếu ở một giới nào đó, và nhân vật cường đại trong tiên dẫn đã khóa một ít dấu ấn của bọn họ ở nơi này." Điểu gia nói.

Đây là một trong những chuyện lớn mà hắn có thể nhớ được, bởi vì ảnh hưởng quá lớn nên tới giờ vẫn không có lãng quên.

Vẻ mặt của Thạch Hạo biến ảo không ngừng, nhìn chằm chằm những bức tượng đá kia.

"Mặc dù không địch lại thế nhưng cũng đừng cảm thấy mất mặt, nếu như ngươi có thể ngăn cản được một trong số các bức tượng đá này thì đủ nghịch thiên rồi đó." Tinh Bích đại gia nói.

"Ai nói là ta không địch lại chứ?" Thạch Hạo tất nhiên sẽ không phục.

Nhưng, hắn cũng không thể không thừa nhận, những bức tượng đá này quá quái dị, hiện tại cũng chỉ vung ra cánh tay mà thôi, nếu như xiềng xích được cởi ra hết và đánh một trận toàn lực với hắn thì kết quả sẽ như thế nào

"Ta nhớ từng có người nói rằng, ở đây có thể bồi dưỡng và rèn luyện nên người mạnh mẽ nhất." Điểu gia nói.

Thạch Hạo nghe vậy thì con ngươi co rút, xem ra mấy bức tượng này bị xích ở đây cũng có ý nghĩa rất quan trọng, không chỉ là bị trấn áp mà còn là ngọn tháp hải đăng đầy khủng khiếp để khích lệ đám nhân vật hậu bối.

"Ta muốn thả ra một bức tượng đá, mở ra khóa sắt của hắn, để chiến toàn lực với hắn một lần." Thạch Hạo nói.

"Đừng!" Tinh Bích đại gia giật mình.

Điểu gia cũng chấn kinh vội vàng xua xua tay, đây tuyệt đối không được.

"Nơi này có một vài ghi chép lại, ngươi xem nè." Tinh Bích đại gia ra hiệu, bên trên mặt đất có ghi một vài chữ viết mơ hồ nhắc nhở hậu nhâ, tuyệt đối không thể mở ra gông xiềng.

Bởi vì, bất kỳ một bức tượng đá nào đều là vô địch thật sự, thiên hạ không người nào có thể khắc chế được.

"Nơi thú vị, ta thích!" Thạch Hạo nói.

Hắn cảm thấy vô cùng hứng thú, đã tìm được một sân thí luyện để cho bản thân tăng lên cảnh giới, những bực tượng đá này sau này sẽ là vật bồi luyện của hắn, hắn tin chắc, sẽ có một ngày đích thân mình mở trói cho bọn họ.

"Nếu như ngươi không muốn rèn luyện bản thân thì có thể đi nhà giam kia, thế nhưng ta cảnh cáo ngươi, mỗi lần xông vào đều phải nhanh chóng trở về, không thể trì hoãn thời gian quá dài." Tinh Bích đại gia nói.

Theo như những gì bọn họ từng nói, bên trong những bình sứ trên tế đàn này đều phong ấn sinh linh hết sức khủng khiếp, không thể ham chiến.

"Quá tốt, ta đang cần địch thủ mà, không nghĩ tới bên trong Hư Thần giới lại có cả một đám!" Thạch Hạo hưng phấn, không chút hoảng sợ gật gật đầu.

Ầm!

Lúc này, hắn lợi dụng thân pháp xông vào đó, không có triền đấu với tượng đá mà là tiếp cận với khu vực nhà giam.

Kết quả, chỉ vừa mới tới gần thì bên trong một chiếc bình sứ chợt có một bàn tay đẫm máu đánh mạnh về phía hắn, sức mạnh đại đạo mênh mông, vô cùng đáng sợ.

Ầm!

Thạch Hạo mạnh mẽ chống đỡ lấy, lông mày chợt nhíu, sinh linh nơi này mạnh mẽ tới vậy ư?

"Không nên xem thường, sinh linh phong ấn ở nơi này đều mạnh mẽ tới mức không thể nào tưởng tượng ra được!" Tinh Bích đại gia nhắc nhở.

"Mỗi một người đều vượt qua cực cảnh!" Điểu gia bổ sung.

Thạch Hạo nghe thấy vậy thì chấn động trong lòng, những sinh linh phong ấn này e rằng có lai lịch vô cùng đáng sợ, vậy chúng xuất thân từ đâu?

"Ầm!"

Rất nhiều bình sứ rung chuyển, chỉ cần tới gần thì sẽ có bàn tay hoặc là loại trảo đẫm máu lao ra đánh giết về phía Thạch Hạo.

Những sinh linh này mạnh tới mức không còn gì để nói, khiến Thạch Hạo nặng trĩu trong lòng.

Nơi đây không hề tầm thường, hắn biết, nếu như có một ngày xuất hiện một đám chí cường giả như vầy thì làm sao mà đánh, một mình hắn có thể đỡ được ư?

"Đây là một góc trong phần tiên đoán hắc ám, chỉ là biểu diễn thử, một phần chiến tướng bị phong ấn nơi này để mài giũa rèn luyện cho hậu nhân."

Nhưng vào lúc này, Điểu gia tựa như đang nói mê, không ngờ lại nói ra những lời này.

Ngay cả bản thân hắn cũng giật mình, có chút mê man.

Hiển nhiên, đây là ký ức ở sâu trong đầu óc hắn, vì bị ma hóa nên mới lãng quên thế nhưng lúc này tựa như bị xung kích không tự chủ buộc miệng nói ra.

"Rất tốt, sau này đây chính là nơi để ta tới luyện cộng!"

Thạch Hạo cảm thấy, tu hành ở hạ giới quan trọng hơn ở thượng giới, ở đây hắn gặp được một đám địch thủ rất tốt, là đá mài dao hữu hiệu nhất.

Xoẹt!

Hắn hóa thành một vệt ánh sáng vọt qua và chiếm lấy một khối Phượng Hoàng cốt vào trong tay và bắt đầu quan sát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Lăng Thiên
11 Tháng mười, 2017 20:07
Cho xin thêm chương đi .
Hieu Le
16 Tháng hai, 2017 21:57
hihi, truyện hay mà ra lâu quá
Hieu Le
22 Tháng mười một, 2016 00:06
Đợi mãi ko dc 1 chương
BÌNH LUẬN FACEBOOK