Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên công.

"Rầm!"

Từ xa truyền tới tiếng vang đầy nặng nề, một con nhện lớn màu đen tựa như được tạc từ sắt đen dài tới một trượng đang bò ngang qua.

"Hoang, lại đây thả chúng ta ra đi!"

Tình cảnh diễn ra khiến người người sợ hãi, con nhện kia đã chết nhưng thân thể lại bất hủ, hiện giờ có chút ý thức cho nên bò ngang bò dọc nơi đây.

Tổng cộng mười lăm thiên tài của Thư viện Thiên Thần đều bị bắt làm tù binh, sắc mặt từng người đều tái nhợt, nếu như bỏ mạng như vậy thì quá oan uổng.

"Yên tâm đi, các ngươi không chọc nó thì chẳng có nguy hiểm gì đâu!" Thạch Hạo nhắc nhở.

"Răng rắc!"

Tám cái chân đen bóng của nhện lớn tựa như trường mâu ma sát với mặt đất tạo thành những đốm lửa sáng, tựa như là sắt đá va chạm với nhau vậy.

Một cái chân trong số đó gần như chạm trúng gương mặt của một cô gái khiến nàng khiếp sợ không thôi, việc này không chỉ sẽ hủy đi dung mạo mà còn có thể cắt lìa đầu của nàng.

Thạch Hạo nhíu mày rồi xoay người vận dụng pháp của Liễu Thần, lập tức mấy cành liễu vàng lao tới cuốn lấy bọn họ rồi ném sang một bên, tiếp đó lại bố trí một tòa trận pháp bảo vệ bọn họ.

Con nhện lớn đen xì ấy chợt mở to cặp mắt vàng óng, nó tựa như có sinh cơ đuổi ngay về phía Thạch Hạo với tốc độ như gió thổi.

Thạch Hạo xoay người, hắn cũng chẳng hề e ngại gì cả, bởi vì bên trong mỏ quặng này hắn đã thấy thi hài còn kinh khủng hơn thứ này nhiều.

Keeng!

Nhện lớn nhảy bật lên tựa như là một con trâu lớn đen bóng đầy hung mãnh vồ giết tới, nó va trên mặt đất khiến hoa lửa tung tóe, mặt đất rung lắc.

Chỉ là Thạch Hạo để lại một bóng hình mờ ảo, hắn sớm đã đi vào trong màn đêm, chính là nơi tĩnh lặng bên trong mỏ quặng cổ này.

Mà cũng chính là khu vực này vừa nãy đã truyền ra tiếng tụng kinh, cho nên hấp dẫn được Thạch Hạo.

Sau khi tới nơi này thì hắn lại lần nữa cảm nhận được loại cảm giác đó, tóc gáy dựng đứng tựa như có một thanh đao sắc lẹm đang đặt ngay ngắn trên cổ của hắn, chỉ cần hơi dùng sức một chút là có thể cắt lìa yết hầu của hắn.

Cảm giác này tựa như đang đứng sát bên tử vong, chỉ cần một hành động nhỏ sẽ vĩnh viễn ra đi!

Vì vậy, cả người hắn trở nên bứt rứt khó chịu, sau khi tới nơi này lại cảm thấy vẻ ngộp thở, ngay cả linh hồn cũng tựa như muốn héo khô.

Ở phía sau, con nhện lớn đen xì kia chợt dừng lại, mặc dù nó sớm đã chết và chỉ còn sót lại chút bản năng vốn có thế nhưng vẫn cảm thấy vô cùng e ngại.

Nó dừng bước ở nơi đó chứ không dám xông tới nữa, thậm chí cơ thể còn run rẩy va sau cùng là xụi lơ nằm rạp trên mặt đất.

Thạch Hạo quay đầu nhìn thấy cảnh này thì ngạc nhiên và giật mình không thôi.

Rốt cuộc thì hắn cũng biết phía trước nguy hiểm tới mức nào, chắc chắn sẽ vô cùng hung hiểm, ngay cả một con nhện hung ác Thái cổ mà cũng sợ hãi như vậy thì đó sẽ là nơi tốt lành sao?

Thế nhưng, Thạch Hạo vẫn chẳng hề từ bỏ mục tiêu, hắn nhất định phải đi vào, phải lấy cho bằng được Lục Đạo Luân Hồi thiên công kia.

Con nhện lớn kia run lẩy bẩy trên mặt đất, tiếp đó rút lui từng tí một và rời khỏi khu vực đen ngòm này.

Thạch Hạo nhìn thấy cảnh này cũng chỉ im lặng quan sát!

Hắn cất bước, khu mỏ quặng cổ này vô cùng tối tăm, từng luồng khí lạnh phả tới, tay hắn cầm Vạn Linh đồ, trên người mặc giáp trụ Lôi đế phòng ngừa xảy ra chuyện xấu nhất.

Đây là tự vệ, và cũng là đang muốn liều mạng!

Hắn sẽ không bao giờ quên sự tiếc nuối lẫn khát vọng ra sao của Đạo tràng Chí Tôn Tề Đạo Lâm, người này muốn Lục Đạo Luân Hồi thế nhưng lại không được, chỉ biết ăn trộm của trăm nhà, muốn sáng tạo nên một pháp môn tương tự, kết quả khiến thiên hạ căm tức và tạo nên tiếng xấu như hiện tại.

Đây chính là truyền thừa thuộc về Cung điện Chí Tôn, không biết vì lý do gì mà bị giấu ở nơi này, Thạch Hạo có rất nhiều điều không hiểu, nhưng dù nói gì đi nữa thì cũng phải mang đi cho bằng được.

"Chẳng lẽ nói, trong vô tận năm tháng trước đây, thậm chí là hơn một kỷ nguyên trước cũng từng xuất hiện qua loại thiên công này?" Thạch Hạo khẽ nói.

Bởi vì hắn từng nghe Tề Đạo Lâm nói qua, truyền thừa của Cung điện Chí Tôn vô cùng xa xưa và có chút liên quan tới Tiên cổ.

Thạch Hạo chợt cảm thấy đau đớn tới tận xương tủy, hắn không biết nơi này là đâu, khi đảo bước đây lại tựa như bị thanh kiếm sắc bén chém chặt trên người!

Trong giây lát này, da thịt của hắn thấm máu, nhiều nơi đỏ sẫm.

Mỏ quặng cổ càng ngày càng tối, tựa như là con đường dẫn tới địa ngục vậy.

Trôi qua không biết bao lâu, chân của Thạch Hạo không ngừng cất bước thế nhưng vẫn chẳng hề thấy được phần cuối, đồng thời loại sát cơ kia vẫn không ngừng gây tổn hại trên người của hắn.

Theo thời gian trôi đi, chiến y Lôi đế trên người chợt tỏa sáng rồi bảo vệ một vài nơi quan trọng, nếu không, hắn cho rằng bản thân rất có thể sẽ giải thể mất.

Đột nhiên, một cặp mắt màu xanh lục chợt sáng rực lên rồi liếc mắt nhìn về phía Thạch Hạo.

Trên con đường này chợt xuất hiện một con sư tử cổ xưa cao tới trăm trượng và ngồi chồm hổm đầy uy nghiêm nơi đó, cặp mắt liếc nhìn hắn, con ngươi xanh lục rất đáng sợ tựa như chỉ cần một cú liếc là có thể đánh nát thương thiên.

Vẫn như trước, nó là một bộ thi thể thế nhưng linh trí của nó rất cao, tựa như nghe hiểu được lời nói của Thạch Hạo.

Một bộ thi thể sư tử cổ xưa đầy đáng sợ như thế kia cũng không biết được lưu lại từ năm tháng nào, dựa theo bộ dáng của nó thì đã có chút linh trí, cặp mắt tựa như lửa quỷ vô cùng khủng khiếp.

"Gào..."

Vào lúc này nó rít lên một tiếng chấn động cả mỏ quặng cổ, khiến nơi đây như trời long đất lở!

Chỉ trong nháy mắt Thạch Hạo phun ra đầy máu, giáo trụ Lôi đế tỏa sáng, Vạn Linh đồ hiện đầy sinh linh lao vút ra ngoài chống đỡ lấy con sư tử cổ xưa này.

Bên ngoài mỏ quặng cổ, tất cả mọi người đều hãi hùng khiếp vía, từ nơi sâu trong hầm mỏ lại truyền tới tiếng rít gào của dị thú khiến cho bên ngoài rung lắc như động đất, núi đá nứt toác, không một ai hiểu rõ, ai ai cũng chấn kinh vô cùng.

"Trời ơi, xảy ra chuyện gì thế, chẳng lẽ mỏ quặng cổ này lại là một hang ổ nào đó, sớm muộn sẽ có thứ khủng khiếp lao ra ngoài?"

"Nơi này có thứ gì?" Hai vị trưởng lão của Thư viện Thiên Thần đều biến sắc, tu vi của bọn họ là Giáo chủ, đều là sinh linh mạnh mẽ thế nhưng giờ cũng khiếp sợ không kém.

Không một ai hiểu hơn bọn họ sự phi phàm của nơi này, mỏ quặng cổ có rất nhiều bí mật, niên đại của nó rất có thể còn xa xưa hơn cả kỷ nguyên Tiên cổ, một tòa mỏ quặng cổ như vậy được lưu lại tự nhiên bí mật bên trong sẽ không thể nào suy đoán ra được.

Mà hiện tại lại đang có người phá hoại, muốn đưa bí mật ấy ra khỏi ánh sáng, sẽ như thế nào?

"Cổ quáng Thái sơ này chôn vùi rất nhiều thứ, có thể... đừng nên thấy ánh mặt trời lần nữa!" Bọn họ thì thầm lộ vẻ ưu sầu.

Ngay cả Cửu Hoàng lô cũng từng bị chôn vùi bên trong, như vậy có thể thấy được sự đáng sợ tới cỡ nào, nơi sâu bên trong là có thứ gì?

Bên ngoài, sóng lớn chập trùng, mọi người lo được lo mắt không thể nào yên tĩnh.

Bên trong mỏ quặng cổ, Thạch Hạo miệng mũi đầy máu tươi, thất khiếu chảy máu, gặp phải tiếng gầm đấy bất chợt này, đừng nói là hắn, dù là sinh linh có mạnh hơn nữa cũng rất có thể sẽ nổ tung.

May mắn chính là, hắn đã mặc giáp trụ Lôi đế, trong tay còn cầm cả Vạn Linh đồ, cho nên mới có thể vượt qua được tai nạn lần này.

Con sư tử cổ xưa cao trăm trượng này nhìn chằm chằm Vạn Linh đồ trong tay của Thạch Hạo, tiếp đó nó biến mất và không còn thấy bóng dáng đâu trong màn đêm u tối này.

"Lợi hại thật, nó không cách nào suy nghĩ, chỉ dựa vào ý thức trong chốc lát mà thôi, nếu như đưa ra bên ngoài thì sẽ gieo vạ tới cỡ nào!"

Thạch Hạo lau sạch máu tươi nơi khóe miệng rồi tiếp tục cất bước, từ trên mặt đất hắn nhặt được vài cọng lông sư tử, thứ này còn cứng chắc hơn cả sắt thép, chỉ hơi dùng sức liền phát ra tiếng leeng keeng chói tai.

Nếu để người khác nhìn thấy thì chắc chắn sẽ hít vào ngụm khí lạnh, thân thể cùng sức lực của Thạch Hạo mạnh tới dường nào mà lại tạo nên kết quả như thế.

Hắn lần nữa tiến lên, cứ như vậy vượt qua được cửa ải quan trọng này, càng lúc càng lại gần nơi truyền ra tiếng tụng kinh hơn, lúc này thân thể của hắn đầy khó chịu tựa như dao sắt cứa liên tục trên người.

Đây là nơi nào? Thạch Hạo rối bời, càng đi thì con đường càng rộng rãi hơn, tựa như đang tiến vào địa ngục thật sự, nơi đây là một vực sâu tối tăm.

Xa xa, mấy sinh linh lướt ngang qua, tất cả đều có con mắt màu xanh, thực lực mạnh mẽ.

Thạch Hạo hơi chút hoảng sợ, đó là sinh vật gì, có chút giống Long, có chút như Chu tước, đương nhiên chúng đều là thi hài cả, chẳng hề có chút khí tức nào, vả lại không lâu sau chúng đi mất khỏi nơi đó.

Cũng may là, trên đường đi chỉ hữu kinh vô hiểm, trên người Thạch Hạo không chỉ mặc giáp trụ mà tay phải cầm Nghịch Long lân, tay trái nắm Vạn Linh đồ, chuẩn bị rất là đầy đủ.

Tiến vào cái hang cổ đầy trống trơn này, chỉ có đường đi thẳng chứ có thể lựa chọn quay lại ư? Thạch Hạo tự hỏi.

Lúc này, những quy tắc xung quanh tựa như là những lưỡi dao sắt bén chém lên người Thạch Hạo phát ra những đốm lửa nhỏ, thân thể hắn run bần bật, việc này chứng tỏ hắn đang gặp phải công kích vô cùng khủng khiép.

Đấy chính là kết quả do chiến y Lôi đế, Vạn Linh đồ bảo vệ mà thành, nếu như không có chúng thì trời mới biết sẽ gặp phải chuyện gì.

Rốt cuộc, cũng đã tới!

Thạch Hạo líu lưỡi, vốn tưởng rằng nơi đây sẽ là nơi lấp lánh, có đầy kinh thư cổ, thế nhưng hoàn toàn trái lại.

Không phải là hầm mỏ, không phải là tịnh thổ, nơi đây là một tòa kiến trúc to lớn đầy ngột ngạt, tối đen một màn.

Một tòa kiến trúc cổ đen kịt, là có ý gì?

Thạch Hạo tới gần, cảm giác trong lòng là không cách nào tin được, hắn lặng yên quan sát nơi đây.

Nơi đây được kiến tạo từ năm tháng nào, trong một tòa mỏ quặng cổ tại sao lại có những thứ này?


Chẳng lẽ nơi này ẩn chứa bí mật động trời nào đó ư? Thạch Hạo không rõ, hắn không ngừng suy nghĩ, cảm thấy bản thân có khả năng suy nghĩ quá khiều.

Sau đó không lâu thì hắn tập trung tinh thần tới cao độ, từ từ bước tới, hắn muốn đi vào trong.

Ầm!

Thạch Hạo đẩy ra cánh của lớn đang ngăn cản phía trước, tiếp đó bước vào một cung điện màu đen ngòm tựa như dấn thân vào một tòa cung điện tối tăm vậy.

Cùng lúc đó, Thạch Hạo ngửa đầu bay ngược ra ngoài và nện thẳng lên vách đá, lập tức tiếng xương cốt rạn nứt không ngừng truyền tới

Nơi đó là nơi nào, là do đám sinh linh nào tạo nên, tại sao lại như thế?

"Xoẹt!"

Khí tức vô hình áp sát tới, áp lực vô cùng mạnh mẽ tựa như là hàng loạt hành tinh đập tới.

Thạch Hạo sợ hãi, tóm lại nơi đây là một cửa ải vô cùng khó khăn để vượt qua, nếu không có Vạn Linh đồ bảo vệ thì hắn sớm đã bỏ mạng rồi.

Hắn cố gắng cắn răng bước về trước, rốt cuộc thì cũng đã đi vào, bước vào trong cung điển đen ngòm kia.

Nhưng, vẻ cô tịch nơi này khiến người người sợ hãi, người người run rẩy, quả đúng là một nơi thích hợp để rèn luyện bản thân, sát khí quá khiếp người.

Thạch Hạo run rẩy cơ thể, hắn chịu phải uy thế quá lớn khi bước vào nơi đây, thiếu chút nữa thì bản thân đã bị giải thể rồi!

Hắn gian nan cất bước vào trong, áp lực mà hắn chịu phải không cách nào tưởng tượng nổi, bản thân tựa như muốn nổ tung, hắn bị ép cho quỳ rạp dưới mặt đất, không cách nào nghỉ ngơi được.

Thạch Hạo nhìn thấy có sáu bóng người, mỗi người với mỗi loại tư thế đầy đặc biệt, tựa như đang tu hành và cũng như đang kết ấn.

Là những người như thế nào?

Dù bất kỳ một ai cũng vô cùng khủng khiếp, dọc theo con đường đi tới nơi này luôn luôn có khí tức kinh thế phun trào, làm cho người khác nghẹt thở, tất cả đều do bọn họ tạo thành.

"Sáu bóng người, Lục Đạo Luân Hồi?" Thạch Hạo thều thào nói, hắn rất khó khăn mới đứng thẳng được cơ thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
chuoihuu
18 Tháng một, 2020 13:51
Hay. Cac bác dịch rất hay
ronkute
17 Tháng một, 2020 12:17
Hán Việt là thái âm ngọc thỏ. Theo từ điển Hán Việt thì sẽ là Thỏ và Thố. Có nghĩa là con thỏ. Cho nên mình dùng Thỏ chứ k dùng Thố, cho độc giả dễ hiểu.
anhtuanngoc
15 Tháng một, 2020 21:21
Em gõ nhầm là 2021. Có việc muốn hỏi dịch giả: Trong bản dịch tại sao lại để là Thái Âm ngọc thỏ, Thái Âm thỏ ngọc mà không phải là Thái Âm ngọc thố.
ronkute
14 Tháng một, 2020 17:00
2021 hay 2022???
anhtuanngoc
13 Tháng một, 2020 20:25
Chắc giữa năm 2021 mới kết thúc bộ này
hoangtucotich
04 Tháng một, 2020 23:43
chư giới mạt nhật tại tuyến bao hay, tầm 300 chương đầu chỉ là khởi động nhé bác về sau đọc càng phê
ronkute
29 Tháng mười hai, 2019 11:12
Tung phiếu đề cử đi mọi người ơi :99:
Ngân
28 Tháng mười hai, 2019 17:41
10 chương kết năm 2019.
ronkute
07 Tháng mười hai, 2019 23:08
Cố gắng năm 2021 làm xong trọn bộ này :((((
tridung15t
07 Tháng mười hai, 2019 09:31
Chờ bộ này dịch xong k biết lúc đó mình cày lại bộ này dc 10 lần chưa ta, hiện tại mới cày lại 2 lần thôi .
WolfBoy
03 Tháng mười hai, 2019 12:48
Truyện thể loại hài đang đọc 2 bộ Vạn cổ tối cường tông với Tu chân liêu thiên quần. Đều đang ra, mà Tu chân cũng gần end rồi! Đọc giải trí rất tốt!
Trịnh Thanh Hùng
03 Tháng mười hai, 2019 03:37
Ai biết thể loại truyện tiên hiệp yy như này nữa chỉ giúp vs ạ
ronkute
02 Tháng mười hai, 2019 08:40
Theo thứ tự thì Thế Giới Hoàn Mỹ - Già Thiên - Thánh Khư Nhưng để hiểu sâu và hấp dẫn hơn thì nên đọc Già Thiên - Thế giới Hoàn Mỹ - Thánh Khư
ronkute
01 Tháng mười hai, 2019 06:39
Mình ít đọc truyện lắm bác, đặc biệt YY kiểu này là bỏ ngay và luôn.
Trịnh Thanh Hùng
30 Tháng mười một, 2019 21:28
Bác xạo. Đợt trước ngày 2 chương. Rồi tuần đc 2-3 chương.Xong mất tiêu mấy tháng liền. Đang đoạn hay thì hết. Vã lắm rồi ron ơi. Đọc cv thì hiểu nội dung nhưng mất cái hay của truyện. À nhân tiện bác biết truyện nào cũng kiểu yy như này k ạ ?
ronkute
29 Tháng mười một, 2019 22:32
Còn tầm 700c nữa là full, trung bình ngày 1c thì bác biết khi nào xong rồi đó
Trịnh Thanh Hùng
29 Tháng mười một, 2019 21:20
Vãi bác. 3 năm sau chắc cho con tôi đọc quá :))
ronkute
29 Tháng mười một, 2019 17:23
Cũng đang cố gắng đây bác, hẹn bác 3 năm sau vào tải full bộ đọc đỡ vã nhé :)))
Trịnh Thanh Hùng
29 Tháng mười một, 2019 11:39
Ron ơi. Dịch nhanh đi bác ơi. Đợi bộ này hơn 3 năm r :sob::sob:. Nhiều khi bấn quá vào đọc cv mà khó chịu quá :sob::sob:
Lương Hùng
29 Tháng mười một, 2019 08:28
Còn tôi thì drop rồi, đọc xong Già Thiên nên tìm truyện của tác nàu đọc. Đoạn đầu còn hay, về sau toàn gái gú thủ dâm tinh thần
ronkute
27 Tháng mười một, 2019 22:32
Chuẩn rồi, thể loại này mình cũng không thích, nếu k phải muốn hoàn thành trọn vẹn theo như lời hứa như ban đầu thì mình đã cao chạy xa bay rồi :))))
CongNong
27 Tháng mười một, 2019 11:58
Um, ban đầu còn thấy vui, càng về sau càng oải chè. Ta đọc qua bộ Già Thiên, thấy tay này viết cũng cứng nên mới ráng tới c600 lận đó. Sao thấy khác nhau 1 trời 1 vực, tác giả đa nhân cách chăng haha.
ronkute
27 Tháng mười một, 2019 07:38
Bộ này ra đã được hơn 5 năm, lúc đó phong trào toàn YY, duy ngã độc tôn, toàn bộ nhân vật phụ sẽ não ngắn và làm nền cho Main. :)
CongNong
27 Tháng mười một, 2019 01:28
lết tới c600, càng đọc càng mệt người, truyện thủ dâm quá nhiều, có mấy con gà mái cứ nhây tới nhây lui. tạm drop, sau này có hứng đọc lại. ae cẩn thận kẻo hư tinh.
Lê Ngọc Sơn
10 Tháng mười một, 2019 17:09
già thiên- Tghm- thánh khư bất tử bất diệt - thần mộ 1-2
BÌNH LUẬN FACEBOOK