Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hư Thần giới náo nhiệt vô cùng, rất nhiều người đã tới cũng chỉ vì quan sát chứng thực xem thử tiểu Thách tái hiện hay là không.

Trước đây Cát Cô còn không phục thế nhưng giờ nhìn lại, tiếng tăm của tiểu Thạch quá to lớn vượt qua tưởng tượng của nó, chỉ vừa mới hiện thân mà đã tạo nên phong ba lớn như vầy rồi.

Đương nhiên Thạch Hạo sẽ không dừng mà mang theo Cát Cô lóe lên rồi biến mất, nhanh chóng rời đi xa, ngoại trừ số ít người ra thì số còn lại chẳng thấy tung tích của hắn đâu cả.

"Lừa người à, Thạch Hạo thật sự xuất hiện à, sao ta chẳng thấy gì?"

"Ở nơi nào thế, ta cố tình tiến vào Hư Thần giới này chính là muốn nhìn phong thái của tiểu Thạch."

Cả nhóm người xuất hiện khiến Hư Thần giới này ầm ĩ không thôi, thế nhưng đại đa số mọi người đều không gặp.

"Hai ông lão kia ở nơi nào?" Thạch Hạo lẩm bẩm, lúc muốn tìm Điểu gia cũng như Tinh Bích đại gia thì chẳng thể thấy đâu cả.

Chuyện tới nước này mà hắn vẫn không thể nào tra rõ lai lịch của hai ông lão này, nói chung chắc chắn không tầm thường, có bí mật của bản thân.

Trao đổi trước kia thì hắn biết được thân thể của hai người đều đã mất sạch, chỉ còn mỗi thần hồn ở bên trong Hư Thần giới này, không biết đã trôi qua bao nhiêu vạn năm nên gần như đã lạc lối không biết bản thân là ai nữa.

Một niệm thành Phật, một niệm thành Ma, chính là nói hai người này.

Cát Cô cũng đang tìm kiếm thế nhưng cũng không thấy tăm hơi hai người đâu.

"Ngày thường bọn họ đều xuất quỷ nhập thần, đều xuất hiện bất chợt, xua nay không phải tự đi tìm bọn họ." Cát Cô nói.

Hai người kia rất thích thiên tài, một khi có nhân vật ngút trời xuất hiện thì hơn phân nửa bọn họ sẽ xuất hiện.

Ví như, ngày xưa khi Thạch Hạo vừa vào Hư Thần giới thì liền thu hút sự chú ý của bọn họ.

Còn những năm gần đây, những trận chiến của Cát Cô cũng như Tây Cố cũng đã gây nên sự chú ý của bọn họ nên mới xuất hiện bên cạnh hai người này.

Thạch Hạo cùng Cát Cô tốn hao hết khí lực nhưng vẫn không thể tìm kiếm hay thu hoạch gì về hai lão này.

"Không đúng, chuyện náo tới mức này thì đáng ra bọn họ phải xuất hiện mới đúng, đặc biệt là khi biết ngươi trở về thì càng phải hiện thân nữa chứ." Cát Cô nói.

Thạch Hạo ngừng lại, cười lạnh nói: "Ta biết rồi, hai lão già này đang cố ý không muốn gặp mặt ta, muốn chơi xấu mà!"

"Có ý gì thế?" Cát Cô không hiểu.

"Năm xưa bọn họ ra sức khước từ không muốn làm tròn lời hứa hẹn. Hiện giờ lại cố ý tránh né để không muốn khen thưởng kinh văn cho ta." Thạch Hạo suy nghĩ chút liền hiểu.

"Vậy giờ làm sao đây?" Xích long Cát Cô vẻ mặt rầu rỉ nói.

Hiện giờ nó đã chịu thua Thạch Hạo, thân là chân long thế nhưng lại không hiểu bí thuật của tộc mình, chuyện này có chút nhục nhã, nó cảm thấy nếu Thạch Hạo có thể dạy cho nó bí thuật vô thượng, dù cho... có bái sư cũng không phải là chuyện không thể.

Một con rồng bị ép tới mức này, có thể thấy được chính là sốt ruột.

Nếu không, nó rất có thể sẽ trở thành một con chân long không đáng tin nhất và cũng là yếu nhất trong lịch sử, sẽ trở thành trò cười và bị ghi vào sử sách.

Những điều này đều là do Hoàng Kim sư tử lén lút nói cho nó biết, chính là muốn tạo áp lực cho nó.

Đương nhiên Thạch Hạo cũng ngầm đồng ý chuyện này, ai bảo hắn muốn thu tên đồ đệ này chứ.

"Dễ òm, cứ để ta giải quyết ép hai lão già này phải ra mặt!"

"Ầm!"

Khi Thạch Hạo nhìn thấy một tế đàn và đi tới thì hít sâu một hơi, vung quyền đánh nổ.

Tiếp đó, hắn không ngừng oanh kích, từ núi cao tới sông lớn rồi lại tới điện thờ... hễ thấy thứ gì là oanh kích thứ đó.

Kết quả, việc này đã tạo nên sóng lớn mênh mông.

Đây là quốc gia tinh thần, nghe đâu là thế giới được xây dựng từ các Thần, được dựng thành từ trật tự và quy tắc.

Nó rất vững chắc, tựa như là một thế giới hoàn chỉnh vậy.

Thế nhưng, sự vũng chắc này cũng có mức độ, khi đối mặt với người đã vượt qua cực cảnh như Thạch Hạo thì có một vài quy tắc sẽ bị hủy diệt, có thể bị đánh tan.

Năm đó khi hắn phá kỷ lục thì từng làm nên những chuyện này.

"Trời ơi, đó là ai thế, muốn phá hoại à, hắn muốn phá dỡ cả Hư Thần giới à!"

Những người xung quanh đều giật mình, khi nhìn thấy những nơi người đó đi qua thì hư không đổ nát, tựa như diệt thế, ảnh hưởng tới sự ổn định của Hư Thần giới.

Tiếp đó, rất nhiều bia đá hiện lên ở khắp nơi, đó chính là bia đá Kỷ Lục.

Một khi có người phá kỷ lục thì sẽ xuất hiện tấm bia thần này để chiêu cáo thiên hạ.

"Quyền lực đệ nhất1"

Thời khắc này, rất nhiều người ở khắp nơi đều thất thanh la lên.

Là có người đang phá kỷ lục, hơn nữa còn là kỷ lục kinh thế tuyệt đối, đó chính là sức lực của nắm đấm, đè ép đương đại, quan sát cao thủ các tộc cổ đại.

Đây cũng chẳng phải là kỷ lục bình thường già, bởi vì theo một ý nghĩa nào đó thì quyền lực khả năng sẽ tiếp cận sức chiến đấu!

Quyền lực đệ nhất, dù cho không phải là sức chiến đấu đệ nhất nhưng cũng không xa là mấy.

Kỷ lục có rất nhiều thế nhưng có một vài hạng mục rất đặc biệt, sở hữu tầm ảnh hưởng cực kỳ cao, chính xác, quyền lực đệ nhất có lực xung kích quá lớn, thiên hạ khiếp sợ.

Dù cho là Cát Cô cũng ngớ người, tên khốn vẫn luôn muốn trở thành sư phụ của hắn không ngờ lại khỏe như thế, tựa như cũng không phải cố sức để đi phá kỷ lục, chỉ là tiện đường phá hoại thì tạo nên kỷ lục kinh thế này!

Xích Long như choáng váng nhìn về phía bia văn óng ánh kia, nơi đó không chỉ có chữ viết mà còn có một nắm đấm đang phóng thích ra thần quang huy hoàng rọi sáng cả bầu trời.

Điều này nói rõ sự đáng sợ của quyền lực tới cỡ nào, vượt qua một đoạn của kỷ lục trước kia!

Tất cả mọi người đều chấn kinh, nhất thời sự huyên náo đều im bặc, ai ai cũng ngẩn ngơ.

Rất nhanh liền có người chú ý tới bên dưới bía đá, là chỗ ghi lại tên.

Là người nào phá kỷ lục sẽ được ghi lại? Tất cả mọi người đều linh cảm được đây hơn nửa là tên kia, là tiểu Thạch đã trở về, còn có thể là ai nữa chứ!

"Phụt!"

Nên có người quan tâm tới tên của hắn và lúc này chợt phum ra bãi nước bọt.

Dù cho là thiếu nữ với vẻ mặt rụt rè cũng phải lộ vẻ quái dị, thật sự không cách nào kìm nén nổi mà che miệng cười.

"Ha ha..." Dù cho là đàn ông cũng ha hả cười to chẳng hề để ý tới hình tượng của mình.

"Thật sự là hắn!"

"Ha ha, vẫn là cái tên này, nếu không phải lúc này xuất hiện thì sợ rằng ta cũng quên luôn quá!"

...

Đám người cười lớn.

Mọi người đều xác định được là do tiểu Thạch gây nên, hắn đã trở về.

Thế nhưng, tên được lưu lại cũng không phải là hai chữ Thạch Hạo mà là một chuỗi ký tự quái lại: Thích uống sữa thú nhất!

"Phụt ha ha ha..."

Giờ khắc này, không cần nói những người khác mà ngay chính như Cát Cô đứng bên cạnh Thạch Hạo cũng không nhịn nổi nữa, hắn cười lăn cười bò, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng cả lên.

Trên trán Thạch Hạo đầy vệt đen trừng nó một cái, lúc này cảm thấy thanh danh của mình đã mất sạch cả.

Năm xưa khi hắn còn con nít, coi trời bằng vung nên muốn làm gì thì làm đó, lúc đó còn chưa cai sữa nữa nên liền viết lại cái danh tự để phá các hạng kỷ lục như vầy.

Từ đó Hư Thần giới đã nhớ kỹ hắn, đây cũng đã trở thành tên gọi cũng như biệt hiệu ở giới này của hắn.

Vì thế, chỉ cần hắn vừa xuất hiện và đánh phá các hạng kỷ lục thì sẽ khiến bia đá kia hiện lên cái danh tự này để lưu lại.

Nhiều năm trôi qua và hắn sớm đã không còn là nhóc tỳ năm xưa nữa, giờ đã là thanh niên hai mươi mấy tuổi, đang ở đoạn năm tháng hoàng kim nhất, thế nhưng cái tên này vẫn còn.

Mặc dù da mặt của Thạch Hạo rất dày thế nhưng lúc này nét mặt trở nên già nua, mặt mày nóng rát, quả thật như đang làm nhục vẻ anh minh quyết đoán của hắn.

Thích uống sữa thú nhất, đây là cái tên khiến hắn muối mặt cỡ nào chứ, hắn muốn chạy thật xa.

Đặc biệt, ở ngay trước mặt tên đệ tử nhất định phải thu của mình cùng với vô số người trong thiên hạ, cái tên này lần nữa 'bốc lửa', cả thế gian đều biết.

Bởi vì, bia kỷ lục này sẽ hiện lên ở khắp các nơi, chiêu cáo thiên hạ, để mọi người đều biết.

Thạch Hạo muốn một chưởng nện nát tấm bia này, hủy thi diệt tích rồi chạy trốn nơi này.

"Boong!"

Nghĩ là làm, cả người hắn phát sáng rồi nện nổ tấm bia kỷ lục ngay trước mắt mình.

Việc này khiến Cát Cô biến sắc mặt!

Việc này đủ chứng minh sự rắn chắc của nắm đấm Thạch Hạo, nếu không, làm sao có thể đánh nát bia đá kỷ lục chứ? Như vậy là không thể!

Nhưng, lại càng khiến Thạch Hạo phát điên hơn chính là, khi tấm bia kia vỡ thì lại có một tấm khác hiện lên, bên trên ghi lại hoàn toàn mới.

Vẫn là liên quan tới quyền lực, ở trong khoảnh khắc mà hắn đánh vỡ kỷ lục quyền lực thì đã được ghi lại.

Bên trên, vẫn là vài ký tự Thích uống sữa nhất, quá bắt mắt.

"Phụt!"

Rất nhiều người nhịn không được phì cười.

Bởi vì, mặt trên viết rất rõ ràng, vì hắn thẹn quá hóa giận đã hủy diệt bia kỷ lục và cũng đã bị trừng phạt, thế nhưng hắn cũng đã phá kỷ lục nữa!

Thạch Hạo như muốn hôn mô, việc này còn có thể như vậy ư?

Sắc mặt hắn biến ảo không ngừng, quá đáng ghét mà!

"Ha ha, đúng là tiểu Thạch mà, khà khà, vẫn là phong cách như trước kia, coi trời bằng vung, còn muốn hủy thi diệt tích nữa chứ, kết quả cái tên của mình càng sáng chói hơn."

"Ha ha, ta chắc chắn hắn đang vô cùng hối hận về quyết định của năm xưa, lúc đó viết xuống một cái tên bất kỳ thế nhưng giờ lại nổi bật như thế."

Nhiều người cười lớn, đồng thời cũng đang cười trên nổi đau của người khác.

Có thể thấy được tiểu Thạch ăn quả đắng, nhìn thấy hắn phát điên, đây chính là chuyện mà rất nhiều người rất muốn nhìn thấy.

Trong lúc mặt mày Thạch Hạo tối sầm lại thì rốt cuộc hắn cũng thấy được hai người Điểu gia và Tinh Bích đại gia đang cùng nhau đi tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Lăng Thiên
11 Tháng mười, 2017 20:07
Cho xin thêm chương đi .
Hieu Le
16 Tháng hai, 2017 21:57
hihi, truyện hay mà ra lâu quá
Hieu Le
22 Tháng mười một, 2016 00:06
Đợi mãi ko dc 1 chương
BÌNH LUẬN FACEBOOK