Trong vòng mười năm sau đó thì Thạch Hạo nghiên cứu Tiên cổ pháp, kết hợp Kim thế pháp rồi lại hoàn thiện pháp môn mà do chính mình khai sáng nên, càng ngày càng mạnh mẽ.
Hắn muốn giải quyết một vấn đề, muốn kéo những sinh linh đã bị hắc ám ăn mòn này trở về.
Hắn lạt xem từng bộ kinh văn tiên cổ, ví như lúc hắn tham gia cuộc tranh bá thiên tài Ba ngàn châu thì đã mang về bộ ngọc thạch như từ bên trong di địa Tiên cổ kia, hiểu rõ được bí mật của tế linh.
Ngoài ra, lần quét ngang cửu Thiên thập Địa này đã đạt được một ít văn chương cổ pháp từ Kim gia, Phong tộc.
Thêm vào đó hặn giờ hắn thể hiện ra tư thái vô địch khiến khắp nơi đều kính nể, có một ít đại giáo đã dâng lên không ít sách cổ.
Thạch Hạo nghiên cứu tế linh và phát hiện ra sức mạnh tu hành thuộc của mặt trong trong hệ thống Tiên cổ.
"Nguyện lực, là rút lấy từ trong chúng sinh, có thể phụng dưỡng chúng sinh."
Thạch Hạo tốn mấy chục năm thì mới hiểu được, sau đó nghiên cứu sâu hơn và sáng chế thêm một chút pháp môn thì có thể thu gặt được nguyện lực để gia trì bản thân, thậm chí bảo vệ cả một đạo thống.
Tiếp đó, đội quân tám trăm con em bắt đầu hành động, không chỉ có luyện binh đnahs đông dẹp tay, chém giết những con cá lọt lưới bên trong cường giả hắc ám mà còn bắt đầu triển khai thuật nguyện lực.
Quân đội con em của Thạch thôn không ngừng cùng với các giáo hành động khắp thiên hạ, không ngừng giáo hóa sinh linh hắc ám, phổ độ chúng sinh.
Người truyền đạo cất bước khắp thiên hạ, đây là một nhóm người chuyên phổ độ và giáo hóa sinh linh hắc ám, càng ngày càng nhiều giáo phái gia nhập cùng nhau giáo hóa sinh linh hắc ám, trong khu vực hắc ám thành lập nên các loại thần đình, đạo quan.
Có người chuyên môn tọa trấn giáng kinh bên trong, dùng đại thần thông giảng pháp, khuyến khích chân tướng để cho sinh linh hắc ám thức tỉnh.
Việc này đã mang tới hiệu quả, tuy rằng không thể thay đổi ngay lập tức quan niệm của những sinh linh kia thế nhưng không ngừng tiến hành nên dần dần đánh bay nhận thức của bọn họ.
Sau đó, các giáo đều xuất lực, giảng pháp từ năm này qua năm khác thì đã bắt đầu hướng theo phương diện tốt, một phần sinh linh hắc ám đã bắt đầu tin tưởng, mình từng bị ăn mòn và lịch sử có một chân tướng khác nữa.
Trong lúc này có một ít thần đình đạo quan xuất hiện, và các giáo phát hiện được chỗ tốt về việc thu gặt nguyện lực.
"Hắn có thể giúp chúng ta trở nên càng mạnh mẽ hơn!"
"Tinh lực của lão hủ đã khô cạn, nguyên bản tuổi thọ đã không còn nhiều thế nhưng lại có thể dựa vào thứ này để sống thêm một khoảng thời gian nữa!"
Không chỉ có giáo hóa sinh linh hắc ám mà những khu vực khác cũng xây dựng nên những thần đình, đạo quan.
Trong đó, tất cả mọi người đều biết đó chính là Hoang, bởi vì, trải qua việc không ngừng hoàn thiện của hắn thì đại pháp nguyện lực này đã được hắn lưu truyền đi.
Thạch Hạo không cần pháp môn này, dưới góc nhìn của hắn, đây là ngoại lực, ngoại vật, thứ hắn cầu chính là con đường đại đạo của bản thân, Lấy thân làm chủng, không mượn ngoại đạo.
Nhưng, tuy rằng bản thân chưa tự hành động thế nhưng nguyên lực vẫn tự động vọt tới và hình thành nên một vòng thần hoàn bất hủ quanh cơ thể.
Các đạo thống lớn trong thiên hạ không thể nào rời xa Hoang được, nếu như muốn thu gặt lấy nguyện lực thì sẽ phải tới nơi khởi nguồn, và luồng nguyện lực kia sẽ tự động hóa đi một phần lớn để cung cấp về lại nơi khởi nguồn.
Việc này rất vi diệu, người khai sáng thì sẽ có loại ưu thế lớn như vậy.
Ngoài ra, đội quân con em của Thạch thôn cũng tự mình cảm nhận qua chỗ tốt của nguyện lực, lúc cất bước trong thiên hạ thì sẽ xây dựng rất nhiều thần đình, đạo quan.
Bên trong những cung điện này sẽ được thờ duy nhất một vị thần có dáng vẻ rất giống Thạch Hạo.
Đám người Mục Thanh, Chu Lâm không phải là hạng nhân vật tầm thường, lúc tìm hiểu cổ sử thì đã phát hiện ra tế linh hơn kỷ nguyên trước không hề đơn giản chút nào, sau khi thu lượm lấy nguyện lực trong thiên hạ thì đã sở hữu thần uy không thể nào tin được.
Bọn họ không muốn nghiên cứu thế nhưng lại biết chỗ tốt nếu làm như thế, cho nên không chút do dự thành lập thần đình, đạo quan và đặt kim thân của Thạch Hạo đứng ở giữa.
Đồng thời, bọn họ tìm tới các giáo. muốn bọn họ khi xây dựng những tòa cự cung để thu lượm lấy nguyện lực thì phải đặt kim thân của Thạch Hạo ở vị trí trung tâm.
"Đại huynh, chúng để đã thành lập một đạo thống, hiện giờ thiên hạ có rất nhiều đạo thống như thế, vả lại chúng ta cũng đã danh chấn bát hoang rồi, nên lập giáo thôi!" Mục Thanh đề xuất.
Hiện giờ, bọn họ là một đội nhân mã hết sức mạnh mẽ, đánh đâu thắng đó thế nhưng vẫn lấy danh xưng là đội quân con em của Thạch thôn thì không quá thích hợp.
Thạch Hạo cũng không quá để tâm tới chuyện này, tâm tư không có đặt quá nhiều, hắn chỉ muốn trở nên mạnh mẽ, bởi vì hắn biết, bất kỳ đạo thống nào cũng cần phải có võ lực tuyệt thế làm gốc!
Tương lai sau này hắn đối mặt sẽ là những sinh linh chí cao vô thượng, hết thảy kẻ thù trong cửu Thiên thập Địa này đã không nằm trong lòng hắn nữa rồi.
Nhưng Thạch Hạo cũng không có phản đối, cứ để cho đám Mục Thanh Chu Lâm đi làm, bởi vì, nếu muốn bồi dưỡng nhóm người này, để bọn họ càng thêm mạnh mẽ thì không nên trói buộc làm gì.
Nếu như có một tổ chức hoàn chỉnh thật sự hữu hiệu thì quá tốt rồi.
"Không bằng gọi là Thiên đình đi!" Sau khi một đám người thương lượng thì đã đưa ra quyết định.
Thạch Hạo không hề nói gì, xem như ngầm đồng ý với bọn họ.
Thiên Giác nghĩ cũng vùi đầu khổ tu, một mình Thạch Hạo cất bước trên vùng đất này, càng ngày càng cảm thấy cô độc, rất nhiều người quen biết đều không thể gặp được nữa.
Thờ dài một hơi, sau khi Thạch Hạo xuất quan thì một mình lại đi trong thượng giới.
Đây cũng là một loại tu hành, hắn phải đi khắp thiên hạ, đi lĩnh hội một vài thứ trong hồng thần, tạm thời bỏ qua việc tu hành.
Mấy năm sau, lúc Thạch Hạo cất bước trong vùng đất hắc ám thì phát hiện một sinh linh rất mạnh, hắn muốn chém giết thế nhưng lại mang lại sự kinh ngạc cho hắn.
Lại gặp lại, kỳ tài ngút trời của Hải tộc ở hạ giới, lúc ở gần tổ côn bằng thì đã đại chiến với Thạch Hạo hòng tranh cướp tạo hóa, cuối cùng lại tiến vào thượng giới này.
Đã rất nhiều năm không gặp, không nghĩ rằng giờ đã hóa thành sinh linh hắc ám rồi.
Thạch Hạo không hạ thủ được, mặc dù đối đầu thế nhưng cũng là cố nhân giây lát, hắn bắt đầu độ người này rồi sau đó giao cho đám người Mục Thanh.
"Hơn hai trăm năm, không thể quay lại được, rất nhiều chuyện đã trôi qua không thể cứu vãn được." Thạch Hạo khẽ nói, hắn lại tiếp tục lên đường.
Mấy chục năm sau, Thạch Hạo đứng ở trong một tòa thành lớn của Ba ngàn châu và bất ngờ phát hiện hai cô gái trẻ tuổi rất xinh đẹp, tựa như là người quen, cảm giác này rất kỳ quái.
Hai cô gái này cao ngang nhau, gương mặt giống nhau, là một cặp sinh đôi, bọn họ cũng đang nhìn Thạch Hạo và lộ ra vẻ khác thường, có nghi ngờ có hưng phấn, có tiếc nuối cũng có cô đơn, vô cùng phức tạp.
"Các ngươi biết ta à?"
"Hiện giờ, bên trong rất nhiều đạo quan thần đình đều có kim thân của ngươi, tuy rằng rất mờ ảo thế nhưng vẫn có thể nhận ra được."
Hai cô gái này lên tiếng, hiển nhiên không chỉ đơn giản thấy qua tượng thần của hắn bên trong một đạo quan nào đó.
Thạch Hạo suy nghĩ một chút thì cảm thấy buồn cười, đã nhiều năm như thế rồi, nói như vậy các giáo đều có chân dung của hắn nên bị nhận ra cũng chẳng có gì lạ.
Nhưng vì sao tâm tình của hai người này lại phức tạp như thế?
Thạch Hạo thoáng suy nghĩ, cặp sinh đôi mà trong cuộc đời hắn từng gặp phải thì cũng chỉ lúc thời trẻ thơ mới có ấn tượng sâu sắc nhất, các nàng tới từ Vân Thiên cung của đại hoang.
Khi đó sơn bảo xuất thế, dẫn tới các thế lực xung quanh đều vào núi và tìm kiếm gần Thạch thôn.
Cặp tỷ muội đó cùng với tổ phụ mình đi tìm, và lúc đó rất hợp duyên với Thạch Hạo, hai bên còn trao đổi loại sữa thú nào là ngon nhất.
Cuối cùng, trước khi hạ giới đại loạn thì mọi người của Vân Thiên cung đã mượn nhờ một tòa truyền tống trận cổ đại để lên thượng giới, từ đó đã cắt đứt liên hệ không còn gặp lại nữa.
"Là các ngươi!" Thần giác của Thạch Hạo vô cùng nhạy cảm, căn cứ theo xương cốt, huyết nhục của các nàng thì chớp mắt hình dung ra dáng vẻ khi còn bé của các nàng, lúc này giật mình phát hiện ra chính là các nàng.
Nhân sinh thật là bất ngờ, thời gian qua đi nhiều năm như vậy rồi mà giờ có thể gặp lại lần nữa.
"Đúng là ngươi rồi, là đứa nhóc uống sữa thú để lớn..."
Hai tỷ muội cười lớn nhớ lại những chuyện đã qua.
Các nàng thật khó mà tin được, đứa nhóc năm xưa lại trưởng thành tới một bước này.
Nhưng các nàng biết, sẽ không có sai, lâu nay vẫn luôn nghe về truyền kỳ của Hoang, và biết được xuất thân của hắn.
"Chúng ta vẫn luôn bế quan, từng ấy năm tới nay thiên hạ này quá rối loạn, trưởng bối trong tộc không cho phép chúng ta ra ngoài, gần đi tu vi thành công nên mới được tự do một chút."
Các nàng nói ra những gì đã trải qua bấy lâu nay.
Thạch Hạo nói rất nhiều chuyện với các nàng, dừng chân trong tòa thành lớn này tới mấy này và chỉ điểm một vài vấn đề trên con đường tu hành, nói về chuyện xưa và đôi bên cảm khái không thôi.
"Chúng ta còn có thể gặp lại nữa không?" Lúc chia tay thì hai tỷ muội có chút không nỡ.
"Hữu duyên thì sẽ gặp lại." Thạch Hạo mỉm cười rồi vẫy tay chào tạm biệt.
Hắn từng bước rời xa hồng trần, ngay tới hắn cũng cảm thấy, hành động của những năm gần đây đều xuất phát từ bản năng xem như là kết thúc cũng như từ biệt người và sự ở trên thế gian này.
Thạch Hạo trở về hạ giới và tới nơi chủ Cấm khu để khiêu chiến sức mạnh cực đạo của chính mình.
Âm dương huyết sớm đã được bồi dưỡng nên, thậm chí bên trong vùng cấm địa này có thể bắt gặp được từng bộ thân thể giống với hắn y như đúc, ẩn chứa tiến hóa huyết siêu cấp.
Ầm!
Thạch Hạo chiến đấu với chính mình ngay ở đây, hắn phan hóa ra một phần nguyên thần để làm chủ những bộ thân thể hắc ám kia để từ từ ăn mòn bản thân.
Đây là một loại khiêu chiến sinh tử, nếu như thất bại thì bản thân sẽ bị hắc ám hóa.
Ròng rã mấy chục năm, Thạch Hạo đều không ngừng gào thét, vượt qua những cuộc chiến đấu, quá nguy hiểm, ngay cả chủ Cấm khu cũng không dám để hắn thử nghiệm hoàn toàn.
Giai đoạn thứ nhất hắn đã thành công, đã đề kháng được sự ăn mòn hắc ám.
Thế nhưng, tiép theo đó chợt ngưng lại, chủ Cấm khu phá hủy đi những bộ thân thể cùng với huyết dịch tiến hóa hắc ám siêu cấp kia, không cho hắn đạt chân thử nghiệm nữa.
"Được rồi, dù cho là chết cũng phải chết trong chiến đấu ở tương lai, loại thử nghiệm này quá nguy hiểm tương tự như đang tự tìm chết, không thể tiến hành nữa." Đây là lời nói của chủ Cấm khu.
Hiện giờ, Thạch Hạo đã tu đạo gần ba trăm năm.
Ở nhân gian này hắn rất khó tìm thấy được điều kiện để rèn luyện bản thân, tàn tiên không ra, không ngừng trốn tránh nên hắn không có biện pháp nào.
"Tiền bối, ta muốn đi thế giới bờ đê kia!" Thạch Hạo lên tiếng, hắn cảm thấy, hiện giờ đã có thể đi tới đó, toàn bộ mọi mặt đều đã trưởng thành cả rồi.
"Được!" Chủ Cấm khu gật đầu đồng ý.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
14 Tháng tư, 2020 10:52
truyện đầu tiên làm tui khóc ( cũng đc 4 5 năm rồi :* )
11 Tháng tư, 2020 01:16
“ Cường ép “ là dùng sức mạnh ép 1 vật hay một người khác. Còn “ Cưỡng ép “ là cưỡng ép ng khác làm theo ý của mình, điều mà ng đó ko muốn.
10 Tháng tư, 2020 10:25
Dịch giả cho em hỏi: cường ép hay cưỡng ép? Từ nào mới đúng ạ?
08 Tháng tư, 2020 11:26
Tầm năm sau là full rồi :))))
06 Tháng tư, 2020 20:37
Ron ơi ráng dịch hết bộ này đi huhu, hóng quá luôn
04 Tháng tư, 2020 19:51
Tiên cổ, Loạn cổ, thời đại thần thoại, Thái cổ, Hoang cổ
03 Tháng tư, 2020 22:02
@Lê Quốc Khánh: Theo em biết Thái Cổ trước Hoang Cổ mà bác. Thời Thái Cổ có Thái Cổ Hoàng về sau tới thời Hoang Cổ mới có Đại đế Nhân tộc
30 Tháng ba, 2020 02:00
thứ tự phải là: đế lạc - tiên cổ - loạn cổ - hoang cổ - thần thoại - thái cổ nhé
26 Tháng ba, 2020 16:22
end chưa.
24 Tháng ba, 2020 19:08
dịch nhanh jk ad
20 Tháng ba, 2020 19:52
Truyện nhiều chỗ xàm ko chịu đc
Lúc nào cũng hạn chế tu vi rồi thì lúc đánh với quái thì như thần về đập với mấy tên cùng cấp thì chả ra gì
13 Tháng ba, 2020 12:36
Thần thoại. Tiên cổ. Hoang cổ. Thái cổ.. còn diệp thì lúc đầu tác giả dịch là thánh thể thái cổ. Mấy chương giữa thì tác giả có ghi chú diệp là thánh thể hoang cổ mới đúng rồi mấy chương sau thì ghi là thánh thể hoang cổ. Rồi mấy trăm chương cuối lại ghi là thánh thể thái cổ. Nên ko biết diệp là thuộc thái cổ hay hoang. Nhưng cá nhân m thì vẫn thích là thái cổ hơn
12 Tháng ba, 2020 21:07
Xin được hỏi các bác về các thời kỳ trong TGHM và GT: Tiên cổ, Hoang cổ, Thái cổ, thời đại thần thoại thứ tự trước sau thế nào? Và trong bộ Già Thiên thì Thế gia Thái cổ hay Thế gia Hoang cổ, Diệp Phàm là Thánh thể Thái cổ hay Thánh thể Hoang cổ?
12 Tháng ba, 2020 20:11
khoảng 500 chương nữa là hết thôi
07 Tháng ba, 2020 15:11
lâu quá
04 Tháng ba, 2020 13:14
Mấy nay bận quá bác ơi :((((
04 Tháng ba, 2020 13:01
Lâu quá ron ơi :(
17 Tháng hai, 2020 13:03
蚕 Cán - HV: Tàm - Việt: Tằm
14 Tháng hai, 2020 08:15
Dịch giả cho em hỏi: con tằm tiếng hán là tằm hay tàm ạ
10 Tháng hai, 2020 22:52
cái bộ Trường Sinh Giới tangthuvien k dịch nốt nhỉ, còn hơn 200c là end mà k có, hix hix
04 Tháng hai, 2020 14:00
thắng tất nhưng sau này cũng còn gì đâu, duy ngã độc tôn mà không còn ai bên cạnh cả, cha mẹ vợ con thân thích chết gần hết
24 Tháng một, 2020 20:28
đã đọc lại truyện lần thứ n vậy thấy nghiền
23 Tháng một, 2020 21:47
Hay quá
18 Tháng một, 2020 16:03
Đề cử nhiệt tình vào nhen bác :)
18 Tháng một, 2020 13:53
Cám ơn team dịch!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK