Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tây Lăng giới, không ngờ lại có bí mật như vầy!

Sắc mặt của Thạch Hạo vô cùng khó coi, rất là khủng khiếp, nếu như thả những kẻ tù tội trong lồng giam chắc chắn kia ra thì trời mới biết sẽ có đại tai nạn như thế nào diễn ra.

Ngày xưa, các đạo thống cổ xưa nhất của Tiên vực đã cùng nhau phong ấn thì làm sao là trò đùa con nít được chứ, những thứ bị phong ấn đều là những đại hung nhân cái thế thật sự.

Thạch Hạo nhìn thấy, nơi đây rất bí ẩn, địa vực giao thoa với Hư Thần giới rất hoang vu, cỏ dại thành bụi, cây già héo úa thế nhưng lại xung quanh khu vực lao tù.

Thường ngày ai sẽ chú ý tới nơi đây chứ, Hư Thần giới cũng chỉ có đúng một con đường dẫn tới nhà lao tù này, và đã bị hai lão già kia canh giác đầy gắt gao.

Hiện giờ lại hiện ra một con đường bí mật khác, là một con đường tắt để tới gần khu vực này.

Thạch Hạo một đường hướng tới, rất nhanh hắn đã dụng phải một nguồn sức mạnh ngăn cản con đường phía trước, có một lớp kết giới trong suốt vẫn chưa bị phá tan.

"May thật, phòng ngự ở nơi này đu rmạnh, nhất thời không thể làm gì được nơi đây." Thạch Hạo hơi thở dài một hơi.

Nhưng, đây cũng chỉ là vấn đề thời gian, nếu như thế mãi, lại thêm mấy chục hơn trăm năm nữa thì sớm muộn gì nơi này cũng sẽ xảy ra vấn đề lớn.

Hư Thần giới cũng không phải là một địa phương đơn giản, không phải người bình thường có thể xây dựng nên được, nó xa xưa còn hơn cả tưởng tượng của mọi người, quá nửa dính dáng tới thủ đoạn Tiên gia.

Thạch Hạo tra xét ở đây rất lâu rồi từ từ rút lui, hắn muốn báo cho Tinh Bích đại gia cùng Điểu gia biết, để hai lão già này chuẩn bị thật kỹ lưỡng.

Nguyên thần trở về thân thể, hắn hóa thành một bóng mờ vọt ra rồi nhanh chóng rời khỏi Tây Lăng giới, trên một vùng đất yên tĩnh ngồi xếp bằng tiến vào Hư Thần giới.

"Tên nhóc này, lại có chuyện gì nữa?"

"Ông ơi là ông, xảy ra vấn đề lớn rồi nè!" Thạch Hạo không hề vòng vèo gì, nhanh chóng nói ra những gì mình nhìn thấy, nói toàn bộ về tính chất nghiêm trọng của tình thế kia cho bọn họ.

"Thật sự còn chưa từ bỏ ý định nữa à?!"

"Quả thật là có thể đó, có thể sử dụng thủ đoạn như vầy để phá giải, cahức chắn đã hiểu được Hư Thần giới năm đó đã được xây dựng ra sao, có một con cá mập lớn đang lởn vởn bên ngoài á."

Vẻ mặt của hai ông lão rất nghiêm túc rồi nhanh chóng đi tới nơi lao tù kia, tự mình tra xét lối đi kia, tất cả đều tái nhợt mặt mày, cực kỳ trịnh trọng.

"Cũng may là có biện pháp dự phòng, trong nhất thời kết giới này sẽ không bị phá đâu!"

"Tới lúc đó sẽ cho nó biết tay, không phải cá mập lớn thì cũng là con mèo nhỏ lọt lưới năm xưa, khuấy lên không được bọt nước nào cả, nơi này còn có một chút lá bài tẩy của nó, nếu nó dám tới thì chắc chắn cho nó biết trời cao đát rộng, giết cho hình thần đều diệt luôn!"

Nhìn thấy hai lão già này nhớ ra mọi chuyện thì Thạch Hạo đã yên tâm, việc hắn có thể làm thì đã làm, đã nói cho hai người bọn họ biết và tiếp theo thì phải dựa vào hai người bọn họ thôi.

"Nhóc con, hạ giới tuy rằng bị gọi là lao tù nhưng thật ra lại là hai phương diện lận, có ngueyen thần của đại hung nhân cái thế bị trấn áp ở Hư Thần giới, mà tàn thể thì quá nửa đã bị chôn ở tám ực, nếu như may mắn nhìn thấy thì nhớ ăn lấy, là thứ đại bổ đó!"

Thạch Hạo nghe vậy thì nở nụ cười còn khó hơn cả khóc, đi đâu mà tìm đây? Dù cho là đào bới ra được và không quan tâm tới sống chết mà ăn thịt, vậy ngày sau lỡ như những tồn tại bên trong lao tù đó thoát vây thì khả năng sẽ liều mạng với hắn mất.

Thạch Hạo nhanh chóng trở lại Tây Lăng giới, hắn rời đi cũng không quá lâu, với tốc độ của hắn thì đi đi về về cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi.

Tây Lăng giới, tiếng ồn càng lớn hơn.

Tiếng kêu rung trời, cuộc đại chiến nơi này đã tới mức gay cấn tột độ, có người chảy máu, có người trọng thương, đều là đại chiến với những sinh linh kia.

Tây Lăng giới, cổ mộc che trời, núi lớn nguy nga, cảnh tượng đầy nguyên thủy.

Những sinh linh đều rất mạnh mẽ, đa số là Thiên Thần và cũng có mạnh hơn nữa, không hổ là một bãi tha ma với thần cốt chất chồng thành núi, sinh vật hiển hóa ra đều vô cùng dung dữ.

Đám người Mục Thanh, Chu Lâm, Thạch chung đứng phía ngoài rìa, thi thoảng sẽ vung nắm đấm đánh ra pháp ấn để đánh bay một ít sinh linh khổng lồ quay trở lại.

Thực lực của mấy tên đầu lĩnh rất mạnh nên vô cùng điêu luyện chặn đứt những con đường rút lui, bức ép một vài cổ thú muốn phá vòng vây phải quay trở lại để rèn luyện cho những người khác.

Ngoài ra, bọn họ cũng đang hái thuốc, mặc dù có kịch độc, người thường không thể nào ăn được nhưng đều bị hái sạch cả, có thể mang về tinh luyện tinh túy.

Bên trên Thiển Điện thụ có một con Thiểm Điện tùng, nó tựa như là một mũi tên bắn mạnh với lực sát thương kinh người. có một ít người trẻ tuổi không cẩn thận bị xuyên thủng thân thể, thiếu chút nữa đã mất mạng.

Thiểm Điện trùng của hiện tại đã tiến hóa tới cảnh giới cực cao, mạnh hơn năm đó rất nhiều.

"Gào..."

Người khổng lồ ngàn tay gầm gừ sánh vai cùng núi cao, bộ răng nanh dữ tợn bên trong cái miệng to như chậu máu, hơn ngàn tay chuyển động và cũng chỉ mỗi đám người Mục Thanh mới có thể áp chế được.

Thạch Hạo chắp hai tay sau lưng tiến về trước, không ít hung thú vồ giết tới thế nhưng đều bị hắn nhẹ nhàng đá văng, để cho đám trẻ tuổi kia chiến đấu rèn luyện.

CÓ một ít cự thú đá rớt ngôi sao, có thể phun nuốt nhật nguyệt, thực lưng mạnh mẽ phi thường, thế nhưng trước mặt Thạch Hạo thì cũng tựa như người rơm vậy, ánh sáng lóe lên đánh bay những thứ tới gần, không một ai có thể ngăn cản được bước chân của hắn.

Một đại lộ kim quang hiện lên, Thạch Hạo tiến thẳng về nơi sâu nhất của Tây Lăng giới, hắn lại lần nữa nhìn thấy tế đàn cổ xưa kia.

Nơi đây cũng chẳng biển đổi gì cả, tế đàn là thực vật cẫn nằm đó, vẫn là dáng vẻ trước kia.

Dù cho đã tường bị lan tới, đã bị hao tổn thế nhưng lúc này đã khôi phục lại, tựa như trường tồn tuyên cổ.

Đồ vật trên tế đàn vẫn y như vậy, cũng là vài món kia, đã nhiều năm trôi qua thế nhưng vẫn là khí thế tương tự như trước.

Thạch Hạo cau mày, trôi qua nhiều năm như vậy mà lần nữa gặp lại hắn vẫn cảm thấy cao thâm khó dò, nên biết hiện giờ hắn đã là Chí Tôn rồi.

"Lùi về sau, các ngươi đều rời khỏi đây hết!" Thạch Hạo truyền âm, mệnh lệnh cho những người trẻ tuổi nơi xa xa theo dường cũ rút về ngay lập tức.

Hiện giờ hắn đã là Chí Tôn thì tế đàn này cũng sẽ không uy hiếp gì tới hắn cả, thế nhưng vẫn cảm nhân jđược khí tức đầy thần bí.

Nơi này đã khác, rất thần bí.

Bên trên tế đàn có tổng cộng ba thứ, một khúc xương tay màu vàng óng, có phù văn thần bí và phức tạp tựa như một ngọn lửa vàng óng bao quanh. Còn có một chiếc xương sọ óng ánh tựa như thủy tinh, hốc mắt rất thâm thúy, nếu như nhìn vào đó tựa như muốn hút nguyên thần người nhìn vào trong. Ngoài ra còn có một con mắt mang theo máu tới hiện tại cũng chưa khô cạn.

Là ba món vô cùng kỳ dị như thế, thời gian đã qua nhiều năm rồi thế nhưng cũng chẳng hề có biến hóa chút nào, máu huyết kia tựa như vẫn mang theo nhiệt độ ấm áp và có thể lưu chuyển vậy.

Ngay xưa, bên trên còn có đồ vật thứ tư, đó chính là Vạn Linh đồ, thế nhưng đã bị Thạch Hạo liều mạng mang đi.

Thạch Hạo yên lặng rất lâu, những người trẻ tuổi kia thì sớm đã rút lui bao gồm đám người Mục Thanh, Xích Long.

Keeng!

Sau cùng, hắn rút kiếm thai Đại La, lấy ra Vạn Linh đồ xem như là tấm khiên để phòng thân, rất cẩn thận và cũng rất nghiêm túc nhìn chằm chằm mấy vật trên tế đàn kia.

Cứ thế, hắn yên lặng nhìn chăm chú, vô cùng kiên trì.

Rốt cuộc thì trên tế đàn cũng đã có phản ứng, truyền ra âm thanh đầy yếu ớt.

"Là ai đang quấy nhiễu cuộc trầm miên của ta..."

Lại có thể lên tiếng và nói ra những lời như vậy, chỉ là âm thanh cực kỳ yếu ớt tựa như ánh nến lay lắc trong gió, bất cứ lúc nào cũng sẽ bị thổi tắt.

Thạch Hạo không hề nói lời nào, bình tĩnh quan sát.

Vèo!

Đột nhên, trên tế đàn xuất hiện gợn sóng to lớn, bộ xương sọ thủy tinh kia nhanh tới mức khó mà tin được, tựa như là sấm chớp màu bạc vọt tới nhằm thẳng xương sọ của Thạch Hạo.

"Boong!"

Thạch Hạo phản ứng nhanh chóng, vung mạnh kiếm thai Đại La trong tay, dùng hết khí tức bổ mạnh tới, tiếng vang điếc tai vang lên, tựa như nện thẳng lên tiên kim vậy.

"Đúng là ngoài ý muốn mà, tên nhóc năm xưa giờ lại trưởng thành tới một bước này." Xương sọ thủy tinh phát ra âm than yếu ớt, nó bị chấn cho lắc lư.

Sau đó, bên trên tế đàn bàn tay vàng óng phía sau nó bồng bềnh, tuy rằng khí tức đang nội liễm thế nhưng vẫn tạo nên cảm giác ngột ngạt như trước.

Mà cặp mắt kia thì lại càng đáng sợ hơn, nó đang chảy máu và lơ lửng giữa trời, không ngừng chuyển động và lộ ra tia sáng yêu dị.

"Đạo cốt thien thai, hạt giống không tồi, đã nằm ngoài dự liệu của chúng ta." Xương sọ kia lần nữa lên tiếng, nó không có huyết nhục và hàm dưới chuyển động để phát ra lời nói.

"Sau đó thì sao?" Rốt cuộc Thạch Hạo cũng đặt câu hỏi.

"Chúng ta có thể ban tặng sức mạnh to lớn cho ngươi!" Xương sọ nói.

"Ban tặng?"

"Đưa ngươi!"

"Đưa như thế nào?" Thần sắc của Thạch Hạo bình tĩnh.

"Phải xem ngươi lựa chọn như thế nào đã, chúng ta có ba người nhưng ngươi cũng chỉ có thể chọn một mà thôi." Xương sọ thủy tinh nói.

"Nếu như chọn xương tay màu vàng kia thì sao?" Thạch Hạo hỏi.

"Nó có thể dung hợp với xương tay của ngươi, sẽ cho ngươi sức mạnh không gì sánh nổi, và đủ để khiến người trường sinh bất tử!" Xương sọ thủy tinh nói.

"Trường sinh? Vậy từ đây ta có thể gọi là Thạch Trường Sinh rồi?" Thạch Hạo nói.

"Ồ, biểu hiện rất là chuẩn xác, là ý này." Xương sọ thủy tinh gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Trịnh Thanh Hùng
10 Tháng bảy, 2020 15:30
Full là convert. Còn phải dịch nữa mà
Hieu Le
07 Tháng bảy, 2020 17:48
khúc đầu đọc giống Thế Giới Động Vật
Twed
03 Tháng bảy, 2020 23:57
lúc còn nhỏ ánh mắt vô tội rồi thật thà chất phát đến đâu lớn hơn chút quậy kinh khủng. ko bik nó học ở đâu nhỉ..
ronkute
01 Tháng bảy, 2020 13:47
Tks bác, để mình bổ sung
Bao Vo
01 Tháng bảy, 2020 13:22
Truyện full rùi mà
Max diep
18 Tháng sáu, 2020 20:01
Ad ơi, thiếu chương 857
Hieu Le
16 Tháng sáu, 2020 09:46
ixvxx. ,,2
Hieu Le
27 Tháng năm, 2020 13:26
Thạch Hạo luyện chế Hoang Tháp ở chương nào vậy nhỉ các đạo hữu
Hieu Le
27 Tháng năm, 2020 13:23
thời đại thần thoại là thời đại có 9 thiên tôn sáng tạo ra cửu bí đấy, còn loạn cổ là thời đại của Hạo mà
Nguyễn Văn Chiến
22 Tháng năm, 2020 14:43
sao thằng này lớn 1 tí tính nó lại càng quái. càng nghịch vậy
ronkute
20 Tháng năm, 2020 06:30
Dạo này bận quá, k lên chương đc :(((
Phạm Đình Quỳnh
19 Tháng năm, 2020 17:09
Chờ bản mới nhất.
Danh Vô
07 Tháng năm, 2020 13:11
Lót dép chờ ae dịch giả up chương mới từng ngày :)))
Nguyễn Phúc
26 Tháng tư, 2020 22:56
Cảm ơn ae dịch giả đã dịch truyện.
Trịnh Thanh Hùng
26 Tháng tư, 2020 04:40
Truyện thì hay lôi cuốn. Mỗi tội thế giới rộng quá. Hạ giới tám vực. Thượng giới 3000 châu. Cửu thiên thập địa. Dị vực. Tiên vực. Giới hải. Cái nào cũng bao la bát ngát. Mơ hồ quá.
Trịnh Thanh Hùng
26 Tháng tư, 2020 04:38
Tôi chỉ thích đọc loại này. Độc đoán vạn cổ. Truyện hay và lôi cuốn. Có điều cha thần đông sáng tạo thế giới quá rộng lớn. Có quá nhiều thế giới tồn tại. Hạ giới tám vực. 3000 châu. Cửu thiên thập địa. Dị vực. Tiên vực. Giới hải. Mà thế giới nào cũng quá rộng lớn khiến ng đọc mơ hồ quá.
Hieu Le
25 Tháng tư, 2020 22:51
Mấy bố cứ bảo buff mà t thấy từ đoạn Bảy thần tuy không thua nhưng cũng nữa chết nữa sống. Tác đã muốn lập một nhân vật độc đoán vạn cổ để so sánh với main hay truyện sau mà cứ kêu buff :))
Hieu Le
25 Tháng tư, 2020 22:46
Thần Thoại là sau cùng mà mấy ông. Thời Đại Thần Thoại xong là tới thời đại của Thánh Khư. mạch truyện là Đế Lạc, Tiên Cổ, Thái Cổ, Thượng Cổ, Hoang Cổ, rồi nhiều kỷ nguyên nữa. Cái loạn cổ vẫn chưa nhớ được nằm ở giai đoạn nào
Hieu Le
25 Tháng tư, 2020 22:41
tôi cũng vậy. Lúc đọc độc chiến bảy thần khóc một lần. Lúc ở Biên Hoang bị giao cho dị vực khóc 1 lần. lúc lên Tiên Đế t lại khóc. mẹ kiếp thần đông
Lệ Thủy Thiên Tường
25 Tháng tư, 2020 20:40
chuẩn bn, không nói rõ mọi thứ bn ạ, mỗi khi sang cái ms thì kiểu chỉ tăng cường giả chứ k thay đổi nhìu lắm, khá mơ hồ, theo mk nghĩ khi sang một chỗ mới tác nên thêm nhiều tính năng ( với cả tác đổi nhanh quá k kịp thích ứng ) giống Đấu La Đại Lục ý bn, p2_ thì tăng hồn đạo khí, p3_tăng cơ giáp + Đấu khải + Hồn Linh, p4 tăng các hành tinh, có nhiều Thần cấp, công nghệ đổi mới, có tinh tế chỉ huy hệ, quan chỉ huy chiến hạm, tinh tế chiến cơ Dù sao truyện cx rất hay, cảm ơn nhóm dịch
Trịnh Thanh Hùng
25 Tháng tư, 2020 15:33
Truyện này của thằng cha Thần Đông sáng tạo thế giới to và rộng lớn quá khiến người đọc khá mơ hồ. Hạ giới tám vực đã kêu rộng lớn vô ngần rồi thì lại bị thượng giới 3000 châu khinh thường là lao tù. Rồi 3000 châu thì lại bị tu sĩ cửu thiên thập địa khinh thường tiếp. Rồi 9 đất 10 trời thì lại bị tu sĩ dị vực các kiểu khinh thường. Xong giờ lại đẻ ra thêm tiên vực lại rộng lớn các kiểu khinh thường nữa. Truyện thì hay mà thế giới thì hại não.
Danh Vô
24 Tháng tư, 2020 15:31
Gắng dịch xong truyện này anh em ơi. Cám ơn ae dịch giả nhé !
Hieu Le
21 Tháng tư, 2020 23:12
tôi cũng thế ông ơi :((
Trịnh Thanh Hùng
19 Tháng tư, 2020 00:30
Bên đấy là convert ông ơi
Lê Tuấn Đại
17 Tháng tư, 2020 17:37
Bộ này bên truyenfull dịch hoàn thành r cơ mà dịch không có tâm , bên này dịch có tâm cơ mà lâu vãi ra không ra chap mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK