Về nhà rồi, khóe mắt của Thạch Hạo ửng hồng, đứng lẳng lặng một hồi lâu thì hắn mới hơi bình tĩnh lại.
"Đại ca, chúng ta tới rồi à, thật không ngờ nơi này lại ưu mỹ như thế. Ồ, bên kia còn có một đám thiên mã nữa chứ, trắng bóng lực lưỡng, không một cọng lông tạp, ấy da, trong số đó còn mọc ra cả vảy rồng nữa chứ, chẳng phải vảy tầm thường đâu nha." Rùa lớn kêu la.
"Rầm!'
Thạch Hạo lên 'nồi đen' khiến nó trợn tròn mắt, tu sĩ cảnh giới Độn Nhất hơi lộ một chút gợn sóng cũng đủ nó bất tỉnh rồi.
"Ngoan ngoãn một chút, chớ có la làng la xóm lên."
Thạch Hạo tiến về trước, dù cho đang cách thôn mấy dặm đường thế nhưng lòng hắn rất hồi hộp nôn nóng, rốt cuộc cũng đã về, không hề dễ dàng tí nào.
Cách đó không xa có một vùng núi, lúc đi ngang qua thì Thạch Hạo hơi dừng chân lại, năm đó khắp thiên hạ đều truyền lan tin tiểu Thạch đã chết, bát hoang đều kinh sợ, và hắn từng bị chôn ở đó chừng một năm.
"Không biết Ngũ Sắc tước còn ở đó hay không?" Thạch Hạo rất muốn biết lai lịch của nó.
Bởi vì, lần đó có thể phục sinh cũng có một phần liên quan tới một ít hạt giống mà nó ngậm mang tới, lúc đó nó trồng vào bên trong vùng đất chôn Thạch Hạo, khiến sinh cơ bừng bừng và giúp hắn cải tử hồi sinh.
Ngũ Sắc tước rất thần bí, từ khi Thạch Hạo bắt đầu hiểu chuyện thì nó đã ở trong thôn rồi, thi thoảng sẽ biến mất một đoạn thời gian.
Nếu như nói, ai có thể bắt nạt Thạch Hạo thì cũng chỉ có mình nó mà thôi.
Khi còn bé, mỗi lần truy đuổi Ngũ Sắc tước thì đều té ngã sấp mặt, mặt mũi đầy nước mắt, sau khi lớn lên cũng không tài nào bắt được con chim nhỏ kia.
Gần rồi, đã thấy được người trong thôn rồi.
Ngay nơi cửa thôn có một ít người ra vào, quá quen thuộc, đó là đội ngũ săn thú thắng lợi trở về, họ mang theo rất nhiều hung thú khổng lồ tiến vào trong thôn.
Là đám bạn thuở nhỏ của Thạch Hạo, là đám Đại Tráng ư, hiện giờ thân hình to lớn và trở thành thủ lĩnh của đội ngũ săn bắn, tất cả đều đã lớn cả rồi!
Phía trước thôn trồng rất nhiều cây liễu xanh um tùm.
Người trong thôn đang tưởng niệm Liễu Thần ư, nơi mà nó cắm rễ có một tế đàn và trở thành vùng đất thần thánh vô cùng, không người nào dám chiếm dụng nơi đó cả, người trong thôn đang hi vọng nó trở về ư?
Trong thôn rất nháo nhiệt.
Bởi vì, đội ngũ săn bắn đã trở về.
Một tí hài đồng đang chạy trốn vui đùa, từ ba bốn tuổi chó tới mười tuổi các loại, vô cùng hoạt bát, thế nhưng Thạch Hạo cũng không hề nhận ra đứa nào cả.
Nhất định là đám nhóc vừa mới được sinh ra gần đây, đều hiếu động cả, thể chất mạnh mẽ, dù cho còn đang nhỏ tuổi thế nhưng lại bậc nhảy rất cao, mạnh hơn bậc cha chú trước kia nhiều.
Thạch Hạo đi tới cửa thôn, theo sau là rùa lớn.
Rùa lớn đứng thẳng cất bước vác lấy chiếc nồi lớn, tay chân dài khác lạ, dáng dấp đầy dũng mãnh.
"Ồ, có yêu ma vào thôn, nhanh đánh yêu quái kìa!"
"Làm gì có yêu quái chứ, thôn chúng ta có đại trận do Liễu Thần bố trí, yêu ma quỷ quái gì cũng phải lui tránh cả, nhóc con, đừng có làm ồn nữa." Có người lớn quát lên.
"Thật mà, nhìn kìa, là một con vương bát, đen còn hơn cả phân lừa nữa á, kìa kìa, nó đang trừng mắt, nó đang nhe răng, nó đang lại đây kìa." Có đứa nhóc tầm ba bốn tuổi hét lớn.
Rùa lớn đứng nơi cửa thôn tứ giận, mặt mày gần như tái xanh.
Quả thực nó đang nhe răng trừng mắt, bởi vì, đám nhóc con này quá không lễ phép, mặc dù nói nó là rùa đen thế nhưng cũng không thể gọi thẳng mặt là vương bát được?
Nếu là Thạch Hạo thì không sao, nó chấp nhận, thế nhưng một đám nhóc mà lại dám làm như vậy tất nhiên nó phải tức giận rồi.
Đặc biệt là lời nói ở phía sau, gì mà còn đen hơn cả phân lừa, nó nghe thấy như muốn thổ huyết.
Trong thôn, già trẻ nam nữ đang vây quanh đội ngũ săn bắn trở về thì chợt có người quay đầu nhìn về nơi cửa thôn.
Trong giây lát đó, cả thôn yên tĩnh, hết thảy những người lớn đều cứng đờ tựa như hóa đó.
Người trông thôn đều trông về, mỗi một người đều cứng họng nhìn người phía đầu thôn kia.
Một thiếu niên với vóc người cường tráng, khuôn mặt tuấn tú tầm mười bảy mười tám tuổi, gương mặt hiền lành, con mắt trong veo, hắn đang từng bước đi tới.
Nhiều năm trôi qua rồi, ít nhất cũng phải mười năm mà lúc này có thể nhìn thấy lại khuôn mặt này, còn có thể gặp lại người này, những người trưởng thành đều ngây ngẩn hông dám tin vào mắt mình.
Chỉ có đám trẻ con tò mò, khó hiểu, sửng sốt ngẩng đầu lên rồi kéo kéo góc áo của những người lớn, chúng căng thẳng nhỏ giọng hỏi: "Mẹ, hắn là đại yêu ma à, sao thúc bá đều sợ ghê vậy, sao không dám nói lời nào thế?"
"Ông nội, đây là một con yêu ma hình người à, đầy tớ của hắn mà cũng hung ác như thế rồi, hắn lại có thể xông qua trận pháp và tiến vào trong thôn chúng ta luôn, đáng sợ thật." Một vài đứa nhóc lộ vẻ hoảng sợ.
"Nhóc tỳ!" Rốt cuộc cũng có người hét lớn, đồng thời nhằm thẳng cửa thôn.
Còn có một vài người lớn răng dạy đám trẻ nhỏ, mắng: "Gì mà yêu ma chứ, đây là thúc thúc của các ngươi, chính một mình hắn đã đánh thẳng lên thượng giới đó!"
"Nhóc con, chớ có nói lung tung!' Có người bỗ lên chiếc mông nhỏ của nó một cái.
Nam nữ già trẻ đều lao tới đồng thời hò hét kêu la, đặc biệt là một đám thanh niên trai tráng tầm hai ba mươi tuổi là hung hăng nhất,sau khi lao tới thì ôm chặt rồi nén thẳng hắn lên trời cao.
"Thật không thế này, ngươi... đã trở về rồi!'
"Để ta cắn một cái xem sao, là thịt nè, không phải giả!"
"Nhóc con, mới đi mà đã chục năm rồi, không ngờ lại trở về đột ngột như vậy!"
"Nhóc tỳ, nhanh, để ta nhìn xem thử ngươi có thay đổi gì không!"
Một đám người kích động, đám đồng bọn thuở nhỏ vây kín lấy Thạch Hạo, tựa như mình đang nằm mơ vậy, không cách nào tin hôm nay lại có thể gặp lại hắn.
Còn có người thì gọi tên thuở bé là Nhóc tỳ của hắn, rất là thân thiết.
Thạch Hạo cay cay sóng mũi, tròng mắt nóng ran, cảm giác thật là tuyệt, hắn đã trở về và gặp được nhiều người thân như thế, hơn chục năm phiêu bạt bên ngoài, toàn bộ thất vọng vô lực tiếc nuối đều đã biết mất, cảm giác ấm áp đang tràn ngập toàn thân.
Gì mà đẫm máu ở Biên hoang, chiến bại trở về, gì mà phải trơ mắt nhìn người thương nhớ rời đi xa, chỉ có thể từ biệt trong đau đớn, những thứ này đều đã bị gạt qua một bên.
Hiện giờ chỉ có ấm áp, những tâm tình, những đau dót, những đau khổ kia đều biết mất, đều đi xa, hắn đang rất vui vẻ và cao hứng.
"Ấy da, chính là tiểu thúc thúc trong truyền thuyết của chúng con đấy à?"
Một đứa nhóc đang ôm chặt lấy ống quần của Thạch Hạo và ngước đầu lộ ra khuôn mặt tràn ngập kích động.
"Trời ơi, sống, thúc trong truyền thuyết kia vẫn còn sống, trời ơi là trời!" Một đứa nhóc bốn năm tuổi xem Thạch Hạo như là đại thụ, đang cố gắng trèo lên trên người hắn.
"Thật không đó, đây là tiểu Thạch thúc thúc à, đánh khắp thiên hạ không đối thủ, cuối cùng là chạy lên thượng giới để gieo tai họa trên đó à. Thật là vui mà, thật là mừng mà, ta đã gặp được tiểu Thạch thúc thúc trong truyền thuyết rồi!" Một đứa bé nhảy nhót liên hồi, không ngừng kêu la đầy kích động.
Thạch Hạo không biết nói gì nữa, những đứa nhóc này được giáo dục như thế nào vầy, hắn đã gieo tai họa ở hạ giới này à? Nhưng mà, khi nghĩ kỹ lại thì thật ra năm đó cũng đã khiến cho các thế lực đối địch đều phải đau đầu, là nhân vật phiền phức.
"Ha ha, mừng quá đi thôi, không nghĩ tới huynh đệ chúng ta sẽ có ngày gặp lại, ta cho rằng ngươi đang truy tìm Tiên đạo ở thượng giới và sẽ không quay về đây nữa chứ." Đại Tráng thân cao gần trượng vỗ vỗ bả vai Thạch Hạo, tiếp đó là dùng sức ôm chặt lấy hắn, trong mắt đã ướt nhòe.
"Đúng đó, ta nghe nói sau khi lên thượng giới thì rất khó để xuống lại, cơ bản là không thể, không nghĩ tới đời này huynh đệ chúng ta lại có thể gặp nhau, thật sự có thể gặp lại!" Nhị Mãnh cũng vô cùng kích động.
Bì Hầu, Hổ Tử đều là như thế, khóe mắt đỏ bừng, đồng bọn thuở nhỏ của mình hơn chục năm mới gặp lại, bọn họ sao quên Thạch Hạo được chứ? Nếu không có hắn thì Thạch thôn làm sao có dáng vẻ như ngày hôm nay, linh dược khắp nơi, mạnh mẽ qua từng năm, ngoại giới không một ai dám tới tập kích.
"Cháu trai, để ta xem nào, lớn rồi, còn cao hơn cả thúc nữa nè, đẹp trai hơn nữa chứ, khuôn mặt thì chẳng hề khác với lúc xưa là mấy." Thạch Lâm Hổ tiến lên.
"Ha ha, thật sự là chuyện vui mà, tiểu Thạch của chúng ta đã trở về rồi." Thạch Phi Giao đập đập nơi lồng ngực của Thạch Hạo.
Hai người này chính là thủ lĩnh đội ngũ săn bắn khi xưa và hiện giờ đã từ chức, giao cho Đại Tráng cùng Hổ Tử.
Thạch Hạo rất vui vẻ, con mắt đỏ ửng chào những trưởng bối này.
Một nhóm đại thẩm cũng tới, sau khi nhận được tin tức thì đều chạy tới đây, người nắm tay người vuốt mặt làm cho da mặt dày như Thạch Hạo cũng ửng đỏ cả lên.
"Cháu trai, cháu trai đang ở đâu đó?"
Vào lúc này thì có một nhóm người lớn tuổi cũng tới, sau khi nghe được tin thì được đám nhỏ dìu tới đây, bước chân của từng người không vững vàng tập tễnh về cửa thôn.
"Gia gia, tộc trưởng gia gia!"
Thạch Hạo hét lớn, chen qua nhóm người rồi đỡ lấy một ông lão ở phía trước nhất, đây chính là lão tộc trưởng Thạch Vân Phong, chính là người đã nuôi lớn hắn.
"Cháu trai, rốt cuộc thì cháu cũng trở về rồi, ta không ngờ rằng, sinh thời vẫn còn có thể gặp được ngươi!" Lão tộc trưởng Thạch Vân Phong kích động, lệ nóng lăn dài.
Hắn không có con cái, chưa từng lập gia đình ở thôn bao giờ, từ sớm đã nuôi nấng Thạch Hạo, lúc này tâm trạng kích động vô cùng.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
18 Tháng một, 2020 13:51
Hay. Cac bác dịch rất hay
17 Tháng một, 2020 12:17
Hán Việt là thái âm ngọc thỏ. Theo từ điển Hán Việt thì sẽ là Thỏ và Thố. Có nghĩa là con thỏ.
Cho nên mình dùng Thỏ chứ k dùng Thố, cho độc giả dễ hiểu.
15 Tháng một, 2020 21:21
Em gõ nhầm là 2021. Có việc muốn hỏi dịch giả: Trong bản dịch tại sao lại để là Thái Âm ngọc thỏ, Thái Âm thỏ ngọc mà không phải là Thái Âm ngọc thố.
14 Tháng một, 2020 17:00
2021 hay 2022???
13 Tháng một, 2020 20:25
Chắc giữa năm 2021 mới kết thúc bộ này
04 Tháng một, 2020 23:43
chư giới mạt nhật tại tuyến bao hay, tầm 300 chương đầu chỉ là khởi động nhé bác về sau đọc càng phê
29 Tháng mười hai, 2019 11:12
Tung phiếu đề cử đi mọi người ơi :99:
28 Tháng mười hai, 2019 17:41
10 chương kết năm 2019.
07 Tháng mười hai, 2019 23:08
Cố gắng năm 2021 làm xong trọn bộ này :((((
07 Tháng mười hai, 2019 09:31
Chờ bộ này dịch xong k biết lúc đó mình cày lại bộ này dc 10 lần chưa ta, hiện tại mới cày lại 2 lần thôi .
03 Tháng mười hai, 2019 12:48
Truyện thể loại hài đang đọc 2 bộ Vạn cổ tối cường tông với Tu chân liêu thiên quần.
Đều đang ra, mà Tu chân cũng gần end rồi!
Đọc giải trí rất tốt!
03 Tháng mười hai, 2019 03:37
Ai biết thể loại truyện tiên hiệp yy như này nữa chỉ giúp vs ạ
02 Tháng mười hai, 2019 08:40
Theo thứ tự thì Thế Giới Hoàn Mỹ - Già Thiên - Thánh Khư
Nhưng để hiểu sâu và hấp dẫn hơn thì nên đọc Già Thiên - Thế giới Hoàn Mỹ - Thánh Khư
01 Tháng mười hai, 2019 06:39
Mình ít đọc truyện lắm bác, đặc biệt YY kiểu này là bỏ ngay và luôn.
30 Tháng mười một, 2019 21:28
Bác xạo. Đợt trước ngày 2 chương. Rồi tuần đc 2-3 chương.Xong mất tiêu mấy tháng liền. Đang đoạn hay thì hết. Vã lắm rồi ron ơi. Đọc cv thì hiểu nội dung nhưng mất cái hay của truyện. À nhân tiện bác biết truyện nào cũng kiểu yy như này k ạ ?
29 Tháng mười một, 2019 22:32
Còn tầm 700c nữa là full, trung bình ngày 1c thì bác biết khi nào xong rồi đó
29 Tháng mười một, 2019 21:20
Vãi bác. 3 năm sau chắc cho con tôi đọc quá :))
29 Tháng mười một, 2019 17:23
Cũng đang cố gắng đây bác, hẹn bác 3 năm sau vào tải full bộ đọc đỡ vã nhé :)))
29 Tháng mười một, 2019 11:39
Ron ơi. Dịch nhanh đi bác ơi. Đợi bộ này hơn 3 năm r :sob::sob:. Nhiều khi bấn quá vào đọc cv mà khó chịu quá :sob::sob:
29 Tháng mười một, 2019 08:28
Còn tôi thì drop rồi, đọc xong Già Thiên nên tìm truyện của tác nàu đọc.
Đoạn đầu còn hay, về sau toàn gái gú thủ dâm tinh thần
27 Tháng mười một, 2019 22:32
Chuẩn rồi, thể loại này mình cũng không thích, nếu k phải muốn hoàn thành trọn vẹn theo như lời hứa như ban đầu thì mình đã cao chạy xa bay rồi :))))
27 Tháng mười một, 2019 11:58
Um, ban đầu còn thấy vui, càng về sau càng oải chè. Ta đọc qua bộ Già Thiên, thấy tay này viết cũng cứng nên mới ráng tới c600 lận đó. Sao thấy khác nhau 1 trời 1 vực, tác giả đa nhân cách chăng haha.
27 Tháng mười một, 2019 07:38
Bộ này ra đã được hơn 5 năm, lúc đó phong trào toàn YY, duy ngã độc tôn, toàn bộ nhân vật phụ sẽ não ngắn và làm nền cho Main. :)
27 Tháng mười một, 2019 01:28
lết tới c600, càng đọc càng mệt người, truyện thủ dâm quá nhiều, có mấy con gà mái cứ nhây tới nhây lui. tạm drop, sau này có hứng đọc lại. ae cẩn thận kẻo hư tinh.
10 Tháng mười một, 2019 17:09
già thiên- Tghm- thánh khư
bất tử bất diệt - thần mộ 1-2
BÌNH LUẬN FACEBOOK