"Tìm cái nồi làm thịt nó!" Tào Vũ Sinh tức giận tới nghiếng răng nghiếng lợi.
"Nhân sủng, bổn vương đang nói chuyện, té sang một bên đi!" Chó con cảnh cáo.
"Bình tĩnh đừng nóng, chúng ta cố gắng chờ xí là được." Thạch Hạo lên tiếng.
Chó con dài bằng bàn tay với bộ lông đỏ sậm khiến người khác cảm thấy đã trải qua vô tận năm tháng, thế nhưng một luồng sinh cơ lại đang ngập tràn cơ thể.
Điều này có chút mâu thuẫn, nó tựa như là một ông lão và lại tựa như vừa mới chào đời.
Thạch Hạo phán đoán, khả năng là một lão yêu tinh sống từ thượng cổ tới giờ, chỉ bởi vì đạo hạnh mất hết và thân thể vẫn mạnh mẽ như cũ.
Dựa vào đâu để chuyển thế sống lại, cơ bản hắn không hề tin!
"Ngươi tin mấy lời nhảm nhí của con chó ghẻ này đúng không?" Tào Vũ Sinh không cam lòng, rất muốn Thạch Hạo bắt nó lại.
Hắn chịu đủ lắm rồi, có điên mới đi tin con chó này, ngay cả trường sinh dược mà sư phụ hắn để ở đây cũng bị con chó này ăn mất, vậy mà không biết dị khi tự xưng mình là Tiên vương.
"Thật sự là ngươi đã đào nó từ dưới lòng đất lên à?" Thạch Hạo hỏi Tào Vũ Sinh.
"Ừ, mộ huyết kia đã tồn tại vô số năm, ai biết khi đào tới phần sâu nhấ thì lại lòi ra con chó ghẻ này chớ!" Tào Vũ Sinh căm giận nói.
"Ta cảnh cáo ngươi, còn dám gọi là là chó ghẻ thì ta làm thịt ngươi ngay và luôn!" Chó con trừng mắt nhe răng dọa nạt.
"Chúng ta cũng nên công bằng chút thì hơn, chớ có giấu giếm gì nữa." Thạch Hạo nhì chó con rồi nói.
Chó con lộ vẻ khác thường, nói: "Ngươi có thể nói cho ta những điều gì, sẽ là những tin tức có giá trị ra sao?"
"Ta từng thấy một góc của tương lai, có một con chó đen đắc đạo thành Tiên và luôn đuổi cắn theo sau một tên đạo sĩ mập." Thạch Hạo bình tĩnh nói.
Tào mập dù tương lai rất mạnh, đã trở thành Chân Tiên thế nhưng cả ngày đều bị con chó đuổi cắn, đủ chứng minh nó kỳ hoa rồi! Nhưng chuyện này lại là sự thật, lúc bên trong Mai Táng địa ở Biên hoang thì Thạch Hạo bất ngờ gặp phải một số chuyện và đã thấy được Tào Vũ Sinh của năm tháng trong tương lai.
"Cái gì, ngươi... nhìn thấy à?!"
Chó con lần đầu tiên biến sắc, bộ lông đỏ sậm cả người run rẩy, lỗi tai cụp xuống, chiếc đuổi dựng ngược, ánh mắt đầy bấ thiên.
"Ồ, ngươi cũng biết à?" Thạch Hạo ngẩn người rồi chợt lộ vẻ ngạc nhiên, hắn nhìn chằm chằm nó rồi bắt đầu suy tư.
"Ngươi chính là Cẩu vương thời Tiên cổ hay là chó đen tới từ tương lai?" Thạch Hạo đột nhiên nói như thế, bởi vì hắn có chút hoài nghi.
"Cái gì?" Tào Vũ Sinh há hốc miệng, nội tâm vô cùng khiếp sợ, hắn làm sao mà tin được, một con chó ghẻ đào từ dưới lòng đất lên lại có khả năng tới từ tương lai?
"Ngươi đang cố tình khiến chúng ta nghi hoặc? Để chúng ta nghĩ lầm rằng ngươi tới từ Tiên cổ và bị chôn vùi ở đây?" Thạch Hạo nhìn chằm chằm nó!
"Người trẻ tuổi, suy nghĩ cũng không ít đó chứ, thích suy nghĩ lung tung như thế dễ tẩu hỏa nhập ma lắm đó." Chó con màu đỏ chậm rãi nói.
"Chẳng lẽ không đúng à?" Thạch Hạo nhìn chằm chằm nó.
"Ngươi đã từng thấy ai sống ở quá khứ và có thể nghịch chuyển thời không không hả, chưa từng có, dù cho là tạm thời trở về quá khứ thì cũng không thể thay đổi được gì. Ta nếu như từ rất nhiều năm sau trở về lại đây thì dính dáng tới nhân quả quá to lớn, như vậy sẽ không dám nhiều lời, nếu như cố ý gây ra hành động gì với người ở đây, vậy chắc chắn sẽ lật đổ vạn cổ." Chó con bình tĩnh nói.
"Vậy thì nói rõ chân thân của ngươi đi." Thạch Hạo bình tĩnh tranh luận với nó.
"Ta có quan hệ rất tốt với Vô Chung Tiên vương, nhưng thời Tiên cổ ta đã bị thương nặng, bị một thanh chiến mấu của dị vực ám tập đâm thủng xương sọ, lúc đó thân thể hẳn phải chết và được mai táng ở vùng đất Luân hồi này. Hiện giờ đạo hạnh giảm mạnh thế nhưng vẫn tính là sống lại." Chó con bình tĩnh nói.
Tào Vũ Sinh há miệng muốn hỏi rất nhiều thứ.
"Nhân sủng, chớ có làm phiền ta, ông đây bị người dùng chiến mâu đánh len và đâm thủng nguyên thần, rất nhiều chuyện đã quên rồi, nguyên thần vỡ vụn và một phần được bảo lưu chỉ có hạn, vả lại, ta được chôn dưới đất và trầm miên nơi đó, không có chuyện gì tự dưng ngươi tới đào mả trộm mộ làm gì hả, đã đánh gãy quá trình lột xác của ta có biết hay không." Chó con hùng hồn quở trách Tào Vũ Sinh, khiến hắn chuẩn bị lên tiếng thì chỉ biết nuốt trở lại.
"Ngươi chính là sinh linh của cổ đại, từng chiến kiến qua một góc tương lai mà vừa nãy ta mới nhắc, khi nói tới con chó đen kia thì vì sao lại không thể bình tĩnh được?" Thạch Hạo đặt câu hỏi.
"Bởi vì, không chỉ có mình ngươi có thể thấy được một góc trong tương lai, năm đó lúc ở Tiên cổ thì các tiền bối đại năng của chúng ta cũng từng suy diễn qua và cũng từng thấy qua!" Chó con chậm rãi nói.
Nó nói thẳng, lúc ở Tiên cổ thì bộ lông của nó có màu đen, sau đó dần dần lớn lên và đi vào tuổi già thì bộ lông dần chuyển xám mang theo màu đỏ sậm.
"Được rồi, ta cừng đi cùng với Vô Chung Tiên vương, ta chỉ là Chân Tiên chứ không phải là Vương!" Nó nói thêm chút nữa, năm xưa Vô Chung Tiên vương tu luyện pháp tắc thời gian và nắm giữ đại đạo năm tháng, từng bói một quẻ cho tương lai.
"Chúng ta nên nói rõ hơn!" Thạch Hạo lên tiếng.
"Mặc kệ ngươi là tương lai hay là Tiên cổ, có gì thì nên nói hết ra đi, chớ có gạt người nữa!' Tào Vũ Sinh kích động.
"Có thể nói một chút thế nhưng chỉ sợ sẽ khiến các ngươi thất vọng thôi, ta bị người đánh giết, dấu ấn nguyên thần bị đánh tan, giờ cũng chỉ còn lại chút xíu mà thôi."
...
Thạch Hạo ở lại đây hai ngày liền để cùng trò chuyện với chó con.
Tào Vũ Sinh muốn tới gần, thế nhưng mỗi lần như vậy đều bị con chó kia một vuốt đánh sang một bên.
"Tại sao ngươi lại biến nhỏ thế?" Sau khi trò chuyện xong với chó con thì Thạch Hạo quay sang hỏi Tào Vũ Sinh.
"Không cẩn thận ăn phải cái bánh bao nhân thịt rồng, rồi lại thêm vài cây dược thảo, lúc này chợt nhỏ đi thôi." Tào Vũ Sinh khổ não.
Khóe miệng của Thạch Hạo co rúm lại, đây nhất định là vận may lớn giúp hắn phản lão hoàn đồng, đây là có thể gặp không thể cầu đối với những tu sĩ khác.
"Vốn là, ta muốn ăn trường sinh dược, kết quả chẳng có nữa rồi!" Tào Vũ Sinh tức giận.
Lúc này chó con cũng nói thẳng, quả thực nó đã ăn trường sinh dược rồi, nếu không lúc bị đào lên như vầy thì đã sống không được bao lâu nữa rồi.
"Ngươi trả trường sinh dược lại cho ta!" Tào Vũ Sinh tức giận.
"Bánh bao nhân thịt rồng mà ta thích ăn nhất, ít nhất đã mất đi ba cái!" Chó con nhe răng.
...
Thạch Hạo quyết định rời đi nơi này, đã gặp được cố nhân rồi nên hắn muốn đi tìm hiểu sinh linh hắc ám, muốn tìm hiểu vì sao thế gian này lại phải tiến vào thời đại mạt pháp.
"Ta cũng muốn đi cùng ngươi!" Tào Vũ Sinh kiên định, dù cho đánh chết thì hắn cũng không muốn tự chôn mình ở nơi này, nếu không, ở chung với con chó này thì quá tội lỗi.
"Hú, ta cũng muốn đi, nhìn xem thử thế gian của hiện tại ra làm sao, cái gì mà sinh linh hắc ám chó má chứ, để ta đi thu chúng làm đầy tớ!" Chó con la hét.
Bọn họ rời đi và quay trở lại Ba ngàn châu, vừa tìm hiểu tình hình vừa tỉ mỉ thảo luận.
Thời đại mạt pháp nhất định sẽ tới, không thể đảo ngược được, đây chính là kết quả sau khi ba người nghiên cứu được
"Vật chất hắc ám đã ăn mòn Ba ngàn châu, một nửa ranh giới đã rơi vào trong tay của sinh linh hắc ám, trên cửu Thiên cũng như thế, đều mất đi non nửa cương vực rồi." Tào Vũ Sinh thở dài.
Cửu Thiên thập Địa, toàn thể đều như thế, hiện giờ có nửa cương vực rơi vào trong tay sinh linh hắc ám.
"Còn có những cứ điểm, những thành trì được xây dựng không?"
Thạch Hạo kinh ngạc, bên trong một vài khu vực có xây dựng các cứ điểm để ngăn cản bước tiến của sinh vật hắc ám, có một vài cường giả phụ trách trấn thủ.
"Vương gia phụ trách trấn thủ khu vực này!" Tào Vũ Sinh nói, hắn nhìn thấy được cây cờ lớn, bên trên thêu lấy chữ Vương đầy bắt mắt.
"Chín con rồng Vương gia?" Trong mắt Thạch Hạo lộ vẻ lạnh lẽo, năm đó hắn từng bị chín con rồng này ép cho đầy chật vật, đã có người trong chín con rồng tự mình xuất mã đi giết hắn.
"Vương gia, đoán chừng cũng toang rồi, từng tìm tới nơi ẩn cư của sư phụ ta và mời người gieo quẻ, đáng tiếc đã tới chậm một bước, lúc đó sư phụ ta đã không có ở đó rồi." Tào Vũ Sinh nói.
Có vài người của Vương gia từng nhiều lần tìm tung tích của Tào Vũ Sinh, muốn cưỡng ép uy hiếp tính mạng để chờ khi sư phụ của hắn trở về.
"Lâu rồi không gặp, vậy thì tới cứ điểm do Vương gia trấn thủ vậy." Thạch Hạo nói.
"Khả năng chín con rồng ở nơi đây, lúc trước Vương Trường Sinh cũng từng tới đây!" Tào Vũ Sinh nhắc nhở thế nhưng nhanh sau đó hắn liền tỉnh ngộ, Hoang đã quật khởi, không sợ Chí Tôn, không sợ chín con rồng.
"Ta rất nhớ và muốn gặp chín con rồng này." Thạch Hạo lên tiếng.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
29 Tháng mười một, 2021 22:22
thức hải cứ để Hán Việt còn dịch là biển ý thức làm gì
19 Tháng mười một, 2021 19:29
Sau Tru Tiên chẳng có ai dịch hay dc như vậy, Tru Tiên 2, rồi rất nhiều truyện hay khác, dịch y chang cổ tích việt nam hoặc mấy cái kiểu đô thị hiệp, dài lê thê, chẳng có gì thú vị, đọc lại cổ hiệp của Kim Dung, Cổ Long đỡ ức chế hơn nhiều,
18 Tháng mười một, 2021 23:03
Cảm ơn bác, tầm 1-2 năm nữa sẽ full thôi :v
18 Tháng mười một, 2021 23:03
trong tg đợi chắc mình phải cày bộ già thiên quá :)))
18 Tháng mười một, 2021 23:03
Cái này mình chịu đó :((
18 Tháng mười một, 2021 22:55
đây là bộ truyện chữ của tq đầu tiên mà mình đọc mình rất thích cách dịch của bác tuy có vài chỗ dịch hơi kì :))) trước mình toàn nghe bên truyenaudio vì bên đó có giọng AI nghe êm nhất luôn k thấy web nào có cho đến tầm chương 1600 thì toàn dịch cv nên phải tìm vào ttv để tìm đọc tiếp mà tiếc là bác mới dịch tới hơn chương 1k7 à mà với tốc độ đọc của mình không biết được 1 tuần k nữa mình bắt đầu đọc bộ này từ đầu tháng 9 tới h cũng hơn 3 tháng r mình đành phải đợi đến khi nào bác dịch full r mình đọc 1 lần cho sướng :)) hy vọng bác có thể hoàn thành bộ này trước năm nay
17 Tháng mười một, 2021 21:47
Cảm ơn nhóm ad đã dịch mình hóng bản dịch của bộ này lâu lắm rồi hazz!!! Cuối cùng cũng đx thoả mãn
17 Tháng mười một, 2021 21:47
Cảm ơn nhóm ad đã dịch mình hóng bản dịch của bộ này lâu lắm rồi hazz!!! Cuối cùng cũng đx thoả mãn
17 Tháng mười một, 2021 16:56
sao hiển thị là 1770 chương mà ở đây mới có 1752 chương nhỉ ae ơi
15 Tháng mười một, 2021 20:51
Kết cục cực kỳ buồn, bạn bè người thân người thương đều chết sạch, còn cũng chỉ là nhớ nhung sầu thảm buồn tủi mà thôi
15 Tháng mười một, 2021 20:48
Chắc k hợp gu với bác rồi
15 Tháng mười một, 2021 19:06
truyện dịch chán. sau khi cố 99 chương mình đã từ bỏ
13 Tháng mười một, 2021 23:31
Kết truyện gần như chết hết. Vợ con, ae bạn bè, liễu thần.. nvc thành đế phong ấn toàn tg rồi rời đi
13 Tháng mười một, 2021 18:04
Mấy nay mình bận quá k lên chương đc, bác cứ từ từ nhịn thuốc nhé
13 Tháng mười một, 2021 16:10
Ad có thể ra nhanh nhanh không huhu mình hóng quá
07 Tháng mười một, 2021 19:02
Bác kt tin nhắn nhé
07 Tháng mười một, 2021 07:48
cvter ơi inb mình với
06 Tháng mười một, 2021 17:39
Danh từ nên để hán việt nha ad! Một là tôn trọng tác giả hai là nhiều từ dịch thuần việt quá nó ko được phù hợp với bối cảnh truyện
04 Tháng mười một, 2021 22:03
Đói truyện thì phải đi lần chứ sai haizz
04 Tháng mười một, 2021 07:16
Lâu quá quên mất, để chiều mình sửa lại những chương vừa rồi
04 Tháng mười một, 2021 00:47
Like
02 Tháng mười một, 2021 19:03
những chương đầu vẫn để tiểu Thạch đến giờ lại dịch thành hòn đá nhỏ. Biệt danh em nghĩ như tên riêng nên để Hán Việt
31 Tháng mười, 2021 03:45
Đâu cũng thấy
30 Tháng mười, 2021 21:46
mong bro có thể bỏ tgian để end sớm bộ này ạ chứ tơi' quá mà qua mấy trang khác đọc thì vừa phí tgian mà vừa load não em chịu ạ :( chắc em dừng chờ ra full rồi em lại chiến chứ cứ vầy chịu
27 Tháng mười, 2021 21:49
K bạn nhé
BÌNH LUẬN FACEBOOK