Nhân Tiên điện, chỉ cần nghe cái tên này thôi đã khiến lòng người chấn động rồi.
Ba chữ, thế nhưng lại nặng tựa như núi!
"Đó là nơi như thế nào?" Thạch Hạo trịnh trọng hỏi, Bạch Quy nói như vầy thì rất có thể sẽ giải quyết được vấn đề đốt vạn Đạo để tu ra tia tiên khí thứ hai của hắn, nơi đó chắc chắn sẽ rất siêu phàm!
"Là một điện thờ được xây bên trong dược viên, vậy ngươi cảm thấy nó sẽ như thế nào? Là do Nhân Tiên xây nên thế nhưng ta cảm thấy gọi là Dược Tiên điện cũng được." Bạch Quy nói.
Đó là một nơi tu đạo và cũng là một nơi luyện dược.
"Thời gian trôi qua lâu như thế thì sẽ còn lại thứ gì nữa chứ, chẳng lẽ còn dược tán Tiên đạo à?" Thạch Hạo hỏi.
"Đừng có coi thường, và cũng đừng có hạ thấp điện đá cổ xưa nhất này, đó là nơi bế quan và cũng là một nơi luyện dược." Bạch Quy nói, đồng thời cũng nói rõ nơi đó từng luyện qua Trường Sinh dược.
Nói tới đây thì con ngươi của nó chợt co rút lại, bởi vì bản thân của nó năm xưa cũng từng bị chém một góc và luyện hóa qua.
Nhưng vào lúc này, hào quang bên trong Bất Lão tuyền chợt sáng rực, thanh kiếm trong tay Thạch Hạo lúc này còn sáng hơn cả mặt trời, ánh sáng rực rỡ và thần thánh.
Rắc một tiếng, bảo liên bên trong Bất Lão tuyền đứt rời, ánh sáng mờ đi, bản thân nó là hỗn hợp thần kim, ẩn chứa bạch kim quang minh thế nhưng hiện giờ tất cả đều truyền vào trong kiếm thai cả.
Khi tiên quang lấp lánh thu lại thì bên trên thanh kiếm thai tỏa ra sương trắng mông lung, thần thánh dị thường, đó là do minh quang bạch kim biến thành, hay cũng có thể gọi là tiên kim Quang Minh.
"Nó lại hấp thu sạch?" Đả Thần Thạch kinh ngạc, nó từng thấy qua thanh kiếm thai này hấp thụ tiên kim bảy màu và rồi nhuộm mưa ánh sáng thành bảy màu luôn, hiện giờ lại hấp thụ bạch kim này khiến sương mù càng thêm an lành, mờ ảo, hoàn toàn chẳng hề khác với tiên khí thật sự là bao.
Thạch Hạo cũng thấy kỳ kỳ, sau khi ước lượng một chút thì cảm thấy trọng lượng của kiếm thai cũng chẳng hề thay đổi, vẫn nặng y như trước. Nhiều tiên kiêm Quang Minh truyền qua như vậy thì chắc chắn phải tới mười mấy vạn cân, thế nhưng sau khi dung hợp tiến vào thế mà trọng lượng chẳng hề thay đổi!
"Có điểm lạ, nhưng mà ta nhớ không ra." Cô gái bên trên Bạch Quy trầm tư lắc lắc đầu nói.
"Ha ha..." Bạch Quy chở cô gái mặc tuyết y từ dưới đất chui lên chợt cười to, một sợi bảo liên trên người nó phát ra tiếng vỡ vụn và rớt xuống dưới.
Trước kia sợi bảo liên này không người khóa chặt, khiến nó không cách nào thoát đi được.
Sau khi tiên kim Quang Minh mất đi thì pháp liên đứt rời, không cách nào trấn áp và khóa chặt được nó nữa.
"Vô cùng cảm ơn, rốt cuộc ta cũng đã thoát vây rồi." Bạch Quy cõng theo tiên tử áo trắng hết bò sang trái rồi lại sang phải, sau khi bản thân được tự do thì vô cùng kích động.
Trước đây, tuy nó cũng có thể di chuyển, sợi pháp liên kia có quy tắc không gian nên nó chỉ có thể di chuyển trong phạm vi nhất định, không cách nào rời xa hơn được.
"Vạn vật sẽ héo úa, thế giới sẽ quạnh hiu, thứ gì rồi cũng sẽ đổi khác. Thần dược sẽ khùng điên hóa thành bán thần dược, Trường Sinh dược cũng sẽ thoái hóa thua xa với ban đầu, chỉ có cách thoát khỏi thế giới này mà thôi." Bạch Quy lẩm bẩm, nó tựa như nhìn thấy một cơn ác mộng nên chợt rùng mình một cái.
"Ngươi... đang nói chuyện gì thế?!" Thạch Hạo khiếp sợ.
"Đạo huynh, nếu như ngươi có biện pháp thì tốt nhất mau chóng thoát khỏi thượng giới này, nếu không thì thứ gì cũng sẽ thay đổi hết đó, tựa như là rơi xuống địa ngục vậy, mặc dù sau này sẽ có kỷ nguyên mới luân hồi, sẽ có sinh linh sống sót thế nhưng rồi cũng sẽ thua xa trước đây, dù là tiên dược cũng sẽ thoái hóa."
"Ngươi nói rõ thử!" Trong lòng Thạch Hạo dao động không thôi, tưng, hắn búng nhẹ lên trên thân kiếm một cái, lập tức tiếng ngân vang truyền ra tựa như rồng gầm phượng hót, sương trắng ẩn giấu và tiên kiếm khôi phục lại trạng thái u ám không chút ánh sáng nào.
Bạch Quy chợt tỉnh táo lại rồi đáp xuống đất, nói: "Từng có người tiên đoán rằng, thiên địa sẽ biến đổi, phải thoát khỏi giới này."
"Thế có thể trốn về đâu?" Thạch Hạo truy hỏi.
"Là địa phương trường sinh thật sự!" Bạch Quy trả lời, thế nhưng làm cách nào để tới được đó, làm sao để tìm kiếm thì nó cũng chẳng hề có chút biện pháp nào, trừ phi thành tiên!
Thạch Hạo nhíu mày, các dấu hiệu đều cho thấy, một tương lai không cách nào tưởng tượng ra được đang tới!
"Thế gian sẽ quạnh hiu, ngươi chắc chắn chứ?" Thạch Hạo hỏi.
"Ta không biết, đây chỉ là tiên đoán của tiên nhân, cũng có khả năng chỉ là hoàn cảnh biến đổi, thiên địa quy tắc xáo trộn, thế nhưng chắc chắn sẽ có đại loạn vô cùng đáng sợ!" Bạch Quy nói.
Thạch Hạo suy nghĩ, bất luận tương lai ra sao thì việc có thể làm trong hiện tại chính là tăng cường thực lực của bản thân, nếu như có một ngày như thế thì cứ dựa vào quả đấm nơi tay để kiếm lấy thế giới mới của mình!
"Ta nói sẽ giữ lời, ngươi đã giúp ta thoát vây thì ta sẽ tặng cho ngươi một hồi tạo hóa, nhưng có thể đi vào đó được hay không thì chỉ có thể dựa vào cơ duyên của ngươi mà thôi."
"Chờ xíu." Thạch Hạo nhìn thấy đám Lạc Đạo, Lam Nhất Trần, Thỏ nhỏ, Lộ Dịch ở bên ngoài hòn đảo, tất cả đều đang trốn ngoài không gian loạn lưu.
Bọn họ không yên lòng để Thạch Hạo đại chiến với mấy tên quái thai cổ đại nên cũng đã tới muốn xem kết quả ra sao, không nghĩ rằng lại có thể nhìn thấy được dược viên cổ này.
"Có thể đưa bọn họ vào đây không?" Thạch Hạo hỏi.
"Không thành vấn đề, thế nhưng không thể làm hư hao gì tới dược viên." Bạch Quy nói.
"A...." Sau khi Thỏ nhỏ lên đảo này thì khuôn mặt nhỏ nhắn ấy đỏ bừng, cả người lăn tròn dưới mặt đất, miệng thì la hét không thôi, nhiều dược thảo như vầy khiến nàng kích động xém tí nữa đã bất tỉnh.
Đây đâu chỉ là cơ duyên, mà có thể nói là bước ngoặt trên con đường nhân sinh của nàng, nhiều dược thảo như vậy làm nàng say mê.
Hắc Hâm thần dược sợ hãi, thả một con thỏ vào đảo, việc này... chẳng hề hợp lý chút nào, dù cho có bao nhiêu thảo dược đi nữa cũng không đủ cho nàng dùng.
"Yên tâm, ta sẽ không làm bậy đâu, mỗi cây thánh dược chỉ ngắt lấy nửa ngọn lá, ăn chút cánh hoa thôi." THái Âm ngọc thỏ vỗ vỗ ngực nói.
Sau đó, một con hồ điệp màu vàng phá kén bay múa xung quanh, nó vô cùng hưng phấn, đây chính là Hoàng điệp!
Hắc Hâm thần dược ủ rủ không thôi.
Bạch Quy thì lại hờ hững, nó dám cho mấy tên này đi vào thì chắc chắn vững tin, bởi vì chỉ có mỗi mình nó thông thạo những bố cục của trận pháp nơi này, nếu không có nó dẫn đường thì kẻ xâm nhập chẳng mấy chốc sẽ rơi vào tử địa.
Hòn đảo này nhìn sơ qua cũng không lớn lắm, đứng từ đầu này có thể thấy được đầu kia thế nhưng có một vài khu vực lại ẩn chứa huyền cơ, cần phải có cánh cửa không gian thì mới có thể vào được, nơi đó có một vùng trời khác nữa.
Thạch Hạo được Hắc Hâm thần dược dẫn đường, sau khi xuyên qua vài đường hầm hư không thì tới được một khu cổ địa.
Ở khu vực này chẳng hề có cỏ cây gì cả, yên tĩnh không chút âm thanh.
Một dãy thạch lâm chắn ngang ở trước.
"Dược điện này rất kỳ dị, nếu như có thể thông qua thì sẽ nhận được cơ duyên vô cùng to lớn, nếu như bị chặn đứng thì rất có thể sẽ bỏ mạng, ngươi cần phải suy nghĩ thật kỹ." Lời nói trịnh trọng của Bạch Quy truyền tới.
Dược điện này được xây từ đá, là do Tiên xây nên, thế nhưng lại quá tầm thường và được đặt ở bên trong thạch lâm kia.
Những tảng đá bổ nhào về trước, cung điện cao tầm hai trượng, toàn bộ trông rất đơn giản và xù xì.
Thậm chí, cũng không thể gọi là ngôi đền mà chỉ là một phòng bằng đá, hơn nữa việc chế tác quá đơn sơ, không hề có chút ánh sáng lộng lẫy và vẻ xinh đẹp nào cả.
"Ngươi chắc chắn đây là một Tiên cổ điện, chứ không phải là do ngươi rảnh rỗi lấy đá chất thành nhà chứ?" Thạch Hạo hoài nghi, cảm thấy con rùa già này nói chẳng có chút căn cứ gì cả.
"Đừng có xem thường, nơi đây từng là nơi bế quan của Nhân Tiên, cũng là nơi luyện ra Trường Sinh dược, nơi đây khiến biết bao cường giả vô thượng thèm khát. Nếu như có thể công phá hòn đảo này thì đây chính là nơi tranh cướp, đáng tiếc là năm tháng đã tiêu diệt tất cả, nhưng những vết tích còn sót lại cũng đủ mang lại lợi ích cho ngươi rồi." Lão Quy nói.
Nó phủi bỏ trách nhiệm, giới thiệu sơ lược rồi sau đó lùi lại, đi hay không đi là do Thạch Hạo quyết định.
"Đúng rồi, có vài tên sinh linh vào đây, ngươi có thể điều khiển trận pháp giết sạch bọn họ được không?" Thạch Hạo hỏi.
"Ta chỉ có thể nương theo chứ không thể khống chế." Bạch Quy lắc đầu.
Thạch Hạo để lại Đả Thần Thạch bên ngoài rồi sau đó tự mình tiến vào trong thạch điện này, vừa mới bước vào thì đã xuất hiện đấu chuyển tinh di, cảm thấy những mảnh vỡ thời gian đang bay tứ tung khắp nơi.
Trong lúc nhất thời, hắn thấy một con Côn bằng đang giương cánh trong vũ trụ, từng ngôi sao bị đánh tan, hắn lại nhìn thấy Chân long đang vọt lên xuyên thủng cửu trùng thiên, rồi thấy một bàn tay lớn màu đen đang bóp chặt một tinh vực nào đó...
Sau đó, hắn thấy trời đất tối tăm và rơi vào trong hỗn độn, nhìn thấy cảnh tượng lúc thiên đại mới hình thành.
Thạch Hạo mê man, đây là nơi nào, mình là ai, vì sao tâm thần lại hoảng hốt, đầu đau như búa bổ thế này.
"A..."
Tiếng hét lớn vang lên, hắn cố gắng làm bản thân tỉnh táo lại, tất cả những cảnh tượng vừa rồi đều biến mất, chỉ còn tòa thạch điện cổ xưa kia mà thôi.
Những thứ đó đều được vẽ lên vách tường cổ xưa cách đây rất xa xưa thế nhưng cảnh tượng lại quá mức chân thực, khiến hắn như muốn nghẹt thở.
Thạch Hạo bước từng bước tiến vào trong thạch điện, chính xác, nơi đây có không gian pháp tắc, bên ngoài nhìn thì không lớn thế nhưng khi vào trong lại vô cùng rộng lớn.
Nơi đây chẳng có chút ánh sáng lộng lẫy gì, tựa như là một động phủ do người nguyên thủy tạo ra, có những bức tranh đá vô cùng đơn sơ.
Hài cốt.
Trên đường, hắn nhìn thấy rất nhiều tàn cốt sớm đã nát bét từ lâu vì năm tháng.
"Đây là hài cốt của sinh linh hơn một kỷ nguyên trước à?" Thạch Hạo giật mình, hắn nhìn thấy rất nhiều hài cốt, có bộ thì to lớn tựa như núi cao, lại có bộ thì cao chưa tới một thước, xương cốt vẫn cứng rắn như trước.
"Vù!"
Đột nhiên, bên trên tranh khắc có sinh linh phát sáng, khuếch tán hàng loạt gợn sóng.
"Tới rồi!" Hắn từng nghe Bạch Quy nói, đây chính là thử thách, nếu chịu không nổi thì sẽ y như những sinh linh nằm trên mặt đất kia.
Thử thách như thế này có độ công kích tương đương với cấp bậc của cường giả tiến vào.
Thế nhưng, Thạch Hạo nhanh chóng biến sắc, những gợn sóng này đi kèm một tia tiên khí, đó chính là sức chiến đấu cực hạn hiện giờ của hắn, có thể áp chế những đám quái thai cổ đại chưa 'bước ra bước kia'.
"Công kích có kèm theo một luồng tiên khí!"
Thạch Hạo đã hiểu, vì sao trên mặt đất lại có nhiều hài cốt như thế, tất cả đều chết như thế này.
Dù là ở kỷ nguyên Tiên cổ, trong tình huống mà quy tắc tiên địa cho phép người thành tiên thì người ở cảnh giới Thần Hỏa cảnh tu ra một tia tiên khí cũng không hề nhiều.
Đây là một trận đại chến, Thạch Hạo vận dụng toàn lực để chống lại gợn sóng này.
Cuối cùng, tranh đá kia lại phát sáng, sinh linh hình ngươi kia lại hiện ra và nhảy bổ về phía hắn.
"Bụp!"
Mấy trăm hiệp qua đi, Thạch Hạo dùng quyền xuyên thẳng mi tâm của đối phương khiến sinh linh này nổ tung hóa thành mưa ánh sáng, tia tiên khí kia lập tức quay lại trong vách đá.
Trận chiến này, hắn đã thắng, thế nhưng nơi bả vai dính phải một chỉ của đối phương khiến nơi ấy bị xuyên thủng, việc này làm hắn nhíu mày.
Kỷ nguyên Tiên cổ quả nhiên đáng sợ và cũng làm người khác kính nể, mới cửa ải thứ nhất đã khiến hắn bị thương rồi.
"Ta chưa quen với pháp môn của kẻ này, ngoại trừ một ít bí thuật tương tự thì phương pháp vận lực, đạo tu hành của bọn họ hoàn toàn khác với đương đại!"
Thạch Hạo trầm tư, phương pháp tu hành của kỷ nguyên Tiên cổ là một hệ thống hoàn toàn khác, căn bản không giống như hiện tại, duy chỉ có thần thông là tương tự.
"Nếu như có thể tu pháp môn của kỷ nguyên Tiên cổ thì sau này sẽ có thành tựu ra sao?" Thạch Hạo khẽ nói.
Hệ thống khác nhau nên trong chiến đấu cũng có cảm giác khác nhau, vì vậy trận giao phong đầu tiên đã khiến hắn bị thiệt lớn, suýt nữa đã gặp nạn.
Hắn tiếp tục tiến tới, thạch điện này rất u tối, chỉ có một vài tranh đá vô cùng đơn sơ mà thôi!
Vù!
Tiếng rung truyền tới, một bức tranh khác phát sáng, nơi đó lấp lánh đầy ánh sao.
Lúc này lại có một ngôi sao lớn bay tới và hiện ngay trên đỉnh đầu của Thạch Hạo, không cách nào tránh mà chỉ có thể đỡ.
"Lên!"
Hai cánh tay của hắn phát sáng rồi bỗng giơ lên thật cao.
Nhưng mà, bức tranh đá đó tiếp tục lóe lên, lại thêm một ngôi sao khác hiện ra rồi từ từ hóa lớn và ép xuống đỉnh đầu của Thạch Hạo, áp lực cực lớn khiến xương cốt toàn thân của Thạch Hạo vang lên lốp bốp.
Hắn tiếp tục chặn đứng đòn đánh này, thế nhưng lại có chút vất vả.
Chính xác, những ngôi sao kỳ dị này rất nặng, khó mà xác định được trọng lượng của nó là bao nhiêu.
"Ầm!"
Viên thứ ba hiện ra và tập hợp cùng hai ngôi sao trước, cùng hiện lên trên đỉnh đầu của Thạch Hạo, lúc này những đường gân mạch trên hai cánh tay của Thạch Hạo bất ngờ nổi lên .
Nhưng, ngôi sao lớn không hề ngừng lại, sau khi hắn trụ nổi thì sẽ có thêm ngôi sao khác lao tới. Cứ như thế, cho tới viên thứ chín thì thân thể của Thạch Hạo gần như muốn nổ tung.
Đây là thử thách cực hạn của thân thể, áp lực mạnh mẽ khiến hắn nghẹt thở.
Ngôi sao thứ mười hiện lên trên đỉnh đầu của hắn!
Ầm!
Giống như toàn bộ tinh không ập xuống, da thịt của Thạch Hạo tràn ngập vết máu, sức nặng kia quá lớn!
Nhưng, hắn vẫn có thể chặn lại được.
Sau đó, toàn bộ ngôi sao lu mờ và biến mất.
"Biến thái thật, cơ thể mình mạnh như vậy mà gần như trụ không nổi, thử thách ở đây không biết là do ai bố trí nữa?" Thạch Hạo nghiêm nghị.
Bỗng dưng hắn nhớ tới lời Bạch Quy nói, ngoại trừ những cường giả khác thì còn có cả dòng dõi của Chân Tiên có thể tiến vào thạch điện này để ngộ đạo, để xin dược, để tôi luyện và tu hành.
"Tiên cổ quả nhiên đáng sợ, ấy vậy mà cũng bị diệt, không biết địch thủ sẽ mạnh tới cỡ nào chứ?" Thạch Hạo lẩm bẩm, giật nảy trong lòng!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng mười một, 2019 12:10
các đạo huynh cho ta hỏi sau kỉ nguyên thần đạo này thì đông béo còn tạo nên kỉ nguyên nào nữa ko? nếu có thì cho tại hạ xin tên với
01 Tháng mười một, 2019 20:24
Mai nhé bạn :dead:
01 Tháng mười một, 2019 18:23
Bao giờ ra chương mới vậy ad ơi
11 Tháng mười, 2019 07:35
Bọn mình không có thời gian ra chương cố định, lúc nào rảnh thì sẽ lên thôi bác. Bác bấm theo dõi, khi nào có chương mới thì App TTV sẽ thông báo :D
09 Tháng mười, 2019 18:24
cho hỏi lịch ra chương mới ad ơi??
24 Tháng chín, 2019 07:57
Có 2 người dịch, cố gắng lắm ngày 1 chương là đuối lắm rồi đó bác :(((((
24 Tháng chín, 2019 07:56
https://www.facebook.com/bachcongtu1092
Có gì nt fb mình, hoặc là đăng lên Group TTV mình sẽ vô hỗ trợ. Nhắn tin trên này, mình ít khi chú ý lắm.
24 Tháng chín, 2019 07:55
Chào bác, bác muốn dịch tiếp bộ nào vậy, cứ liên hệ với mình, mình Add vào cho :D
23 Tháng chín, 2019 22:51
Ron ơi! Cho tôi hỏi muốn dịch tiếp truyện người khác đang dịch dở thì liên hệ với ai? Tôi là nb mà tìm thông tin trên web ko thấy! Mong được giúp ^^
18 Tháng chín, 2019 20:01
dịch chậm quá đọc không sướng!
08 Tháng chín, 2019 00:00
hợp lý
07 Tháng chín, 2019 23:58
thế nào mà ta lại khoái bộ già thiên với bộ này mới chết chứ.
03 Tháng chín, 2019 20:00
xin lỗi! Em ấn thích tưởng là đã ấn đề cử rồi
02 Tháng chín, 2019 07:06
Đâu thấy nhảy Phiếu Đề Cử bên trên đâu bác :(((
01 Tháng chín, 2019 19:11
đã đề cử cho bác rồi nhé
01 Tháng chín, 2019 15:54
Tung đề cử đi nào bà con ơi :v
25 Tháng tám, 2019 17:44
chờ tin vui nơi bác
24 Tháng tám, 2019 16:38
Cố gắng làm ít nhất chục chương để cho các bác chơi lễ :((((
24 Tháng tám, 2019 16:00
Không hải thịnh hành hay không mà mấy bác này không nhai nổi tiên hiệp cổ điển ấy mà. Giờ mấy bộ cầm đế, băng hoả ma trù... mấy bác cũng có nhai nổi :))) đã vậy thời ấy còn dùng từ khó hiểu nhiều :))
24 Tháng tám, 2019 15:57
Truyện hay lắm tks nhóm dịch mha đang hòn từng ngày :))
21 Tháng tám, 2019 14:06
đúng r ron ơi. dịch luôn đấu la đại lục 3 đi. t cũng hậu cần cho
19 Tháng tám, 2019 19:00
Trước có bộ Già Thiên TTV dịch được hơn 200 chương rồi ngưng tiếc quá. Qua bên khác dịch không thống nhất
11 Tháng tám, 2019 06:58
Già thiên rồi mới tới Tghm này. Bác nhớ nhầm rồi đó
10 Tháng tám, 2019 19:50
Em tưởng Già Thiên còn trước bộ này chứ! Đọc Già Thiên đâu đến nỗi
10 Tháng tám, 2019 17:40
Truyện này ra được 6 7 năm rồi, lúc đó đang thịnh hành thể loại YY, mình ta vô đối, duy ngã độc tôn.
Nếu so với hiện tại, thì đã quá k phù hợp. K có đầu óc, k có đấu trí, main là người thông minh và toàn bộ nv phản diện đều xấu xa và não cất tủ lạnh ở nhà cả.
Mình cũng k thích bộ này, ngay từ đầu đã k thẩm nổi, từ bộ Già Thiên là bỏ luôn con tác này.
Nhưng, bộ này là bộ đầu tay của mình, là bộ đưa mình tới con đường dịch dọt và niềm đam mê học hỏi tiếng Trung.
Thành ra, đã tiễn Phật thì phải tiễn tới Tây Thiên. Còn hơn 600c nữa là kết thúc rồi.
Rất lâu rồi TTV chưa full bộ truyện dịch hơn ngàn chương nào. Cũng vì thế nên cố gắng làm trọn. Mang con bỏ chợ lại bị con nghiện kêu réo bêu rếu nữa :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK