Thật ra Hoàng Kim sư tử sợ hãi vô cùng, một chiếc xương sọ không biết xuất phát từ thời đại nào mà lại có thể luyện cả vũ trụ thành hồ nước, thu cổ kim thành mộng cảnh, thật sự làm người nghe phải kinh hãi.
Nó lao nhanh tựa như tia chớp, nháy mắt đã là mấy trăm ngàn dặm, hơn xa tốc độ bình thường.
Thạch Hạo cũng đang trầm tư xoa xoa khối ngọc trên tay mình, nó rất lâu đời, là món đồ cổ và rồi hắn cất đi.
Chỉ một chiếc xương sọ chứ không phải là chân thân nhưng lại có thể dạy dỗ ra nhiều cao thủ Tiên cấp như thế, đều là sinh linh ngút trời qua mỗi thời đại, quả thật không đơn giản chút nào.
Đương nhiên, làm cho Thạch Hạo lưu tâm nhất hcính là, vị chủ Cấm khu này từng đi qua khu bờ đê kia và thâm nhập vào bên trong, sau cùng sót sót trở ra, việc này mới khiến hắn chấn kinh.
Theo như hắn hiểu biết, tới hiện tại tất cả mọi người đi vào trong đó đều chết sạch, vẫn không một ai có thể sống sót trở ra.
"Chỉ là, hắn đã bị thương quá nặng và sau đó mới bỏ mạng." Thạch Hạo than nhẹ, trước đây không lâu hắn từng thấy qua tình cảnh mà người đàn ông mặc áo trắng bò qua bờ để kia, cả người loạng choạng đầy máu.
Khiến cho một vị chủ Cấm khu rơi vào mức độ như thế thì chỗ đó quá kinh người, sau cùng hắn đã chết và chôn xương ở khu đất thê lương này.
Sau khi thân thể của cường giả bị giết chết thì dù cho một giọt máu cũng có thể xây đắp lại thân thể, mạnh mẽ như chủ Cấm khu cũng phải mất mạng thì loại thương tổn ấy khủng khiếp tới dường nào.
Sau khi lao rất xa và ngoái đầu nhìn lại, phía sau yên tĩnh, sương mù dày đặc, hỗn độn bao trùm không thể nhìn thấy rõ nữa.
"Kỳ quái thật!"
Hoàng Kim sư tử kinh hạc, nó thử nghiệm thối lui vài bước thì phát hiện mình đã lạc đường, đầu óc choáng váng khó đặt chân xuống được, sau cùng cũng không thể nào tìm thấy đường được nữa.
"Giờ chúng ta nên đi phương nào đay?" Nó thấp thỏm lo ấu, phát hiện ra nơi này rất mờ ảo và tối tăm, đầu óc choáng váng mất phương hướng.
Thạch Hạo kinh ngạc, hắn không hề bị lạc đường gì, có thể nhìn rõ ánh sáng nơi phương xa cùng với khu vực sương mù phía sau lưng mình.
Là do khối ngọc này làm nên ư? Thạch Hạo lấy nó ra rồi vứt lên trên mặt đất, tiếp đó giật mình phát hiện, đầu óc của hắn cũng bắt đầu choáng váng, thiên địa đang xoay chuyển.
Hắn khoát tay thu khối ngọc kia về lại, lúc này thì hơi hiểu rõ.
"Mày đừng dừng lại làm gì, cứ đi về trước đi." Thạch Hạo lên tiếng.
"Kia giống như là đường rút lui vậy!" Hoàng Kim sư tử mù mịt nói.
Thạch Hạo nghe vậy thì biết nó đã hoàn toàn mù đường.
"Không cần hỏi nhiều làm gì, cứ đi là được."
Quả nhiên, lần nữa lao như chớp tới năm trăm dạm thì rốt cuộc cũng trở lại bình thường, nhìn thấy ánh mặt trời, nhìn thấy chim muông, hoàn toàn thoát ly khỏi khu vực quái lạ kia.
Khi Hoàng Kim sư tử lần nữa dừng chân thì cẩn thận quay đầu quan sát, nó phát hiện ra phía sau đang có một dòng sông lớn cuộn chảy chặn đứng đường lui, ngoài ra còn có hàng loạt vùng đất dung nham nữa.
Nó trợn ngoác miệng, một đường chạy như bay nhưng tuyệt không hề thấy dáng vẻ như vậy, chuyện này quá kỳ lạ.
Nó biết, nếu để nó đi lại lần nữa thì cũng không tài nào tiếp cận được khu cấm địa sinh mệnh kia, chỗ này nằm trong thời không hỗn loạn.
"Rầm!"
Bên trong một dãy núi nơi phương xa truyền tới tiếng vang kịch liệt, một ít núi lớn sụp đổ, đá vụn vút trời, bụi mù tràn ngập, vô cùng đột ngột.
"Ba mẹ!"
Thạch Hạo thất kinh, bởi vì hắn thấy được, bên trong dãy núi ấy đang có một chiếc chiến thuyền xông qua và dẫn tới việc phá hủy đi nhiều ngọn núi vừa nãy.
Xảy ra chuyện gì thế?
Vèo, Hoàng Kim sư tử lao lên không, chở lấy Thạch Hạo lao nhanh về nơi đó.
Thạch Hạo nhảy xuống, sau khi tiến lên chiến thuyền thì đã gặp được bọn họ.
"Con trai, về rồi à!" Tần Di Ninh thở dài và thả lỏng hoàn toàn, trước kia bọn họ vô cùng lo lắng vì sợ Thạch Hạo gặp chuyện ngoài ý muốn nào đó.
Rất nhanh sau đó thì Thạch Hạo hiểu được, sau khi Tần Di Ninh Thạch Tử Lăng mang theo đám nhỏ rời đi xa thì đã để đám nhóc này ở lại một nơi an toàn và lưu Vân Hi lại bảo vệ, tiếp đó hai người quay ngược tìm kiếm Thạch Hạo.
Dù cho biết tu vi không bằng Thạch Hạo thế nhưng thân làm ba làm mẹ nên bọn họ vẫn rất lo lắng, sau đó dọc đường cũ quay lại vì sợ hắn lại xảy ra chuyệngì nữa.
Kết quả, bọn họ y chang y như Hoàng Kim sư tử, một khi quay đầu lại thì sẽ bị lạc lối, chiến thuyền lắc lư va chạm loạn xạ xung quanh.
"Được rồi, chúng ta rời đi thôi, khu vực này không nên ở lâu đâu vì có tràng vực thần bí bao phủ, là một Cấm khu sinh mệnh." Thạch Hạo giải thích.
Bên ngoài mười vạn dặm thì bọn họ gặp được Vân hi cùng với đám nhóc với khuôn mặt nhỏ nhắn cuống cuồng cả lên, tất cả đều an toàn.
Khi nhìn thấy chiến thuyền cùng với Thạch Hạo và Hoàng Kim sư tử bên trên thì đám nhóc hoan hô, thả lỏng cả người.
"Tất cả lên đây đi."
Đám trẻ nghe vậy thì vèo vèo, tựa như bầy khỉ nhanh chóng lao lên chiến thuyền.
Cũng có một vài đứa nhóc tuổi đang còn nhỏ nên được Thạch Hạo phất tay cuốn lên.
Chiến thuyền tiến lên, sau khi tới nơi có người thì rốt cuộc cũng đã biết đây là nơi nào.
"Thiên vực!"
Tám vực hạ giới được chia thành tám khu vực: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Vũ, Trụ, Hồng, Hoang.
Cũng được gọi là tám lao tù to lớn!
Đây là Thiên Vũ, đã từng là một Cấm khu sinh mệnh thế nhưng người của thượng giới lại không hề biết!" Thạch Hạo thở dài.
"Nó có giống như Cấm khu Thập tự âm dương địa không vậy, đã trốn xuống Thiên vực hạ giới này?" Vân Hi nói.
Cũng rất có thể, sau khi rời khỏi Thập tự âm dương địa thì thang đá kia đã dẫn tới một Cấm khu dưới hạ giới này, hai bên đều có quan hệ lẫn nhau.
"Có lẽ vậy đó." Thạch Hạo gật đầu thế nhưng chuyện này cũng không có quá lớn ý nghĩa.
Chiến thuyền ngang trời, nó to lớn như một đám mây đen lướt ngang trời xanh, rất nhanh nó đã xuyên thủng 'vực bích' và chạy về những cổ vực khác.
Chiến thuyền cấp bậc này tới từ thư viện Thiên Thần, là do một đám trưởng lão luyện chế riêng cho Thạch Hạo cho nên có thần uy khó lường.
Huyền vực là một trong tám lao tù lớn, đương nhiên đây cũng là trong lời nói của thượng giới, là một cổ vực vô cùng mạnh mẽ.
Sau khi đám Thạch Hạo lướt qua hư không và xuyên thấu vực bích thì đã tới vực này.
Huyền vực có căn cơ của Tây Phương giáo ở hạ giới, có đời sau của Bất Lão sơn, đều là những đạo thống đỉnh cấp.
Thế nhưng, đám Thạch Hạo cũng chỉ lướt ngang chứ không có tới 'bái phỏng' và cũng chẳng có ý định dừng lại, hắn muốn về nhà, phải nhanh chóng trở lại Thạch thôn.
Nêí như đi ngang qua tổ Côn Bằng, thần hà có thuyền giấy trôi lửng lờ, vùng đất Tây Lăng giới... thì có lẽ hắn sẽ nán lại.
Vù!
Hư không run rẩy, một chiếc chiến thuyền khác cũng xuất hiện và thiếu chút nữa đã đâm vào chiến thuyền của Thạch Hạo.
Chiếc thuyền này rất bắt mắt đầy rực rỡ, xung quanh lượn lờ chim thần, bóng mờ mãnh thú, đó là sự hiển hiện của cốt văn dùng để bảo vệ thân thuyền.
Trông rất thần võ, tựa như là một chiến hạm ngang trời của một vị vương giả nào đó.
Nhưng, nếu so sánh với chiến thueyèn của Thạch Hạo thì cũng chẳng cần nhiều lời làm gì, chắc chắn không cùng đẳng cấp, thế nhưng nếu đặt ở hạ giới thì cũng tương đối đáng gờm.
Đồng thời, chiến thuyền của Thạch Hạo là phản phác quy chân, chỉ là tướng ta to lớn một chút mà thôi, nếu như để đánh giá thì quả thật chẳng có chỗ đặc biệt gì.
Chủ yếu bởi vì, sau khi xuống hạ giới thì hắn cố ý khống chế, nếu mà toàn lực ứng phó mở ra chiếc chiến thuyền này thì sẽ tạo ra gợn sóng mạnh mẽ của cảnh giới Độn Nhất.
Nói như vậy, những nơi nó lướt qua thì trời cao sẽ rạn nứt, sông núi ở gần đều bị nghiền nát, cũng không biết sẽ có bao nhiêu sinh linh sợ hãi.
"Người nào?"
Trên chiếc thuyền lớn được chạm trổ công phu phía đối diện kia chợt có người quát lớn.
Thạch Hạo đứng ở mũi thuyền không hề lên tiếng, trong lòng cảm khái vô cùng, rốt cuộc cũng đã trở về nhà!
Vùng thế giới này thiếu sót pháp tắc, sự áp chế với hắn sẽ cực kỳ nhỏ, nếu như động thủ ở đâu thì uy năng cũng sẽ phóng lớn hơn rất nhiều lần.
Núi sông nơi đây quả thật quá nhỏ bé với hắn.
Những người đối diện kia hiển nhiên có lai lịch không nhỏ, ít nhất cũng là thế lực mạnh mẽ ở Huyền vực này, khi thấy thiếu niên đối diện xuất thần và ngẩn người thì bọn họ có chút tức giẩn.
"Nè, thiếu niên kia, vì sao lại cản đường chúng ta thế, lẽ nào các ngươi muốn bị cắt đứt bên dưới chúng ta à?"
Mặc dù là một ông lão thế nhưng tính khí lại nóng nảy lớn tiếng quát.
"À, xin lỗi, vượt qua hư không nên có chút bất ngờ." Thạch Hạo phục hồi lại tinh thần rồi gật gật đầu với phía đối diện.
Hoàng Kim sư tử trợn tròn mắt lộ vẻ không lành, nếu như theo tính cánh của nó thì sẽ một vuốt đập nát chiếc chiến thuyền kia, người nào dám ngăn cản chứ.
Nhưng, Thạch Hạo sớm đã nói qua, nếu không cần thiết thì không nên làm khó dễ ở hạ giới này.
"Phong bá, sao vậy ạ?" Một âm thanh nhẹ nhàng truyền tới, một vài người hầu nữ đang phục vụ một vị tiểu thư đi tới đầu thuyền.
Vị thiếu nữ này rất xin hđẹp, là một mỹ nhân hiếm thấy, với một thân quần áo vàng nhạt đứng đầu thuyền, tay áo phấp phới linh động và thuần khiết.
Mi tâm của nàng có một vệt hình thoi, ở giữa đỉnh đầu có một cặp sừng ngọc lấp ló dưới mái tóc dày, tựa như là long nữ vậy.
Thiếu nữ này nhìn về chiếc thuyền lớn phía đối diện và nhìn thấy được thiếu niên cũng đứng ở mũi thuyền, lúc này nàng ngây người không tài nào tin vào sự thật này.
"Ngươi... người là..."
Nhiều năm qua đi, thiếu niên kai vẫn điển trai như trước, chẳng có chút biến hóa gì cả, chỉ là cao hơn chút xíu, duyên dáng hơn chút, ánh mắt vẫn sáng sủa như kia.
"Thạch Hạo!" Cuối cùng, nàng nói ra hai chữ như thế.
"Thạch Hạo, gì mà Thạch Hạo thế?"
"Là tiểu Thạch trong truyền thuyết kia ư?"
Phía đầu thuyền liền có người kinh ngạc hét lên, tất cả đều nhìn chằm chằm thiếu niên phía đối diện.
"Chính xác, hắn là... tiểu Thạch!"
"Chính xác, ta từng thấy hắn ở Hư Thần giới, chính là hắn!"
"Trời ơi, là tiểu Thạch, sao hắn xuất hiện ở đây chứ, đã trở lại hạ giới này ư?"
"Trước kia khi phục vụ tiểu thư thì từng thấy qua hắn, là tiểu Thạch!"
Một đám thiếu nữ đứng đầu thuyền líu ra líu ríu, khiếp sợ và hưng phấn.
Dù cho ông lão được gọi là Phong bá kia cũng ngẩn người cảm thấy khó mà tin được, ngơ ngác nhìn thiếu niên kia.
"Thiên Thiên quận chúa, đã lâu không gặp." Thạch Hạo lên tiếng, lộ ra thần sắc kinh ngạc, hắn không ngờ khi trở lại sẽ gặp được vị cố nhân này.
Huyền vực, dù là Tây Phương giáo hay Bất Lão sơn cũng lập giáo ở hạ giới này, về phía tám vực thì đây chính là địa linh nhân kiệt.
Thiên Thiên quận chúa, là một trong mười đại mỹ nhân của Huyền vực, năm xưa một truyền nhân dòng chính của Tần tộc thuộc Bất Lão sơn theo đuổi nàng thì từng kết oán với Thạch Hạo.
Đã nhiều năm trôi qua thế nhưng Thiên Thiên quận chúa cũng chẳng có biến hóa to lớn gì, vẫn xinh đẹp linh động xuất trần, lúc này miệng há to chữ 'o' tựa như gặp ma vậy.
"Không phải ngươi đã tới thượng giới rồi à, sao có thể xuống dưới đây được?" Nàng khó mà tin vào mắt mình được, tuy rằng xinh đẹp thế nhưng lúc này lại có chút ngây ngốc, dáng vẻ khù khờ.
"Ta là ai chứ, là chí tôn ngút trời trong trong truyền thuyết, dù đi đâu chẳng nữa nhưng cũng đều nhớ nhà, vì lẽ đó mới xuống nè." Thạch Hạo cười toe toét nói.
Những người kia đều răm rắp tin tưởng, đây chính là tiểu Thạch, rất giống trong lời đồn, da mặt cực kỳ dày, tự kuyến, thích thú ăn uống, yêu thích 'gái mũm mỉm'
Thời gian thật lâu sau mà Thiên Thiên quận chúa vẫn không thể nào hồi phục lại tâm thần, chuyện này quá kinh người, tiểu Thạch trong truyền thuyết đã lên thượng giới rồi thế nhưng giờ lại trở về.
"tiểu Thạch, mời ngươi tới tộc ta làm khách vài hôm." Thiên Thiên quận chúa chớp chớp cặp mắt, thần thái xán lạn lưu chuyển mời hắn về tộc mình chơi.
"Ta cũng mới về hôm nay thôi, muốn về Thạch thôn trước đã, chờ qua một thời gian ngắn nữa đi." Nói gì thì nói Thạch Hạo vẫn muốn về tộc mình nhất.
Hắn cười cười nói: "Nếu như có chuyện gì thì cứ tới Thạch quốc Hoang vực tìm ta là được."
"Ừ, vài hôm nữa ta sẽ tới gặp ngươi!' Thiên Thiên quận chúa gật đầu lộ vẻ vui mừng.
Lát sau đó thì hai bên chia tay, hai chiếc chiến thuyền lần nữa vượt qua hư không.
Chính vào hôm ấy, tin tức ở Huyền vực đã truyền khắp, tiểu Thạch đã trở về, việc này đã kinh động tới toàn bộ các giáo, ban đầu tất cả mọi người đều không tin.
Chuyện này tựa như là một tin tức có sức nóng cực lớn bùng nổ!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
12 Tháng sáu, 2022 20:31
Mấy nay ăn nhậu dữ quá k lên chương được, mai cố gắng bù chương nhé :(((
12 Tháng sáu, 2022 20:30
Đúng rồi bác, là Tiểu Thạch đầu, ban đầu mình tính để là tiểu Thạch con hoặc là tiểu Thạch đầu, mà lay hoay thôi thì để tiểu Thạch luôn.
Để mai mình ngồi máy sửa lại mấy chương vừa rồi.
12 Tháng sáu, 2022 17:18
Mấy ông đọc bớt càm ràm để cho ronkute dịch cho xong, còn mười mấy chương nữa là hết rồi. Mấy ông nào có ý kiến thì đừng có đọc.
10 Tháng sáu, 2022 20:47
trong bản convert, con trai Thạch Hạo hay được gọi là Tiểu Thạch Đầu, sao bản dịch chỉ gọi là tiểu Thạch? Vậy cùng tên gọi với Thạch Hạo à
09 Tháng sáu, 2022 23:41
Không nhầm thì trương sau là tiểu thạch với thạch nghị và tần hạo hiến tinh huyết
08 Tháng sáu, 2022 19:24
Truyện của Thần Đông viết xây dựng truyện và nhân vật như 1 mẫu. Truyện diễn tả nhân vật kiểu câu chương câu chữ, rườm rà lê thê. Tôi đọc từ thần mộ, thánh khư, già thiên. Đang đọc tghm thấy 3 ông tướng giống nhau từ ngoại hình đến tính cách- đến cả cách phát triển được buf luôn.
08 Tháng sáu, 2022 03:51
Vậy đoạn tương lai Thạch Hạo từng thấy là lúc này r
08 Tháng sáu, 2022 03:50
Vậy đoạn tương lai Thạch Hạo từng thấy là lúc này r
03 Tháng sáu, 2022 22:45
Hay quá ad
02 Tháng sáu, 2022 20:41
nay 1 ngày 1 chương luôn hả ad
29 Tháng năm, 2022 22:05
Dị vực là từ sinh vật hắc ám hoá thành, chỉ là một vùng thế giới tương tự như cửu Thiên thập Địa.
29 Tháng năm, 2022 21:49
Rốt cuộc dị vực là gì vậy các bác
28 Tháng năm, 2022 21:29
hqa k có..hnay cũng k luôn.. chánnnnnn
28 Tháng năm, 2022 16:44
Mấy nay bận quá k lên chương đc :(((
28 Tháng năm, 2022 10:43
Qua nay k có chương à ad
27 Tháng năm, 2022 22:17
hnay k có chương hả ad.. hóng quá
27 Tháng năm, 2022 07:50
Làm phát 40c luôn đi ad đọc cho phê :))
26 Tháng năm, 2022 23:57
Cũng may là t chỉ mới biết bộ này lúc ra phim thôi. Tới tập 40 thì phóng sang đây đọc.
26 Tháng năm, 2022 23:57
Cũng may là t chỉ mới biết bộ này lúc ra phim thôi. Tới tập 40 thì phóng sang đây đọc.
25 Tháng năm, 2022 10:05
Nay bù nhé, còn tầm 40c nữa thôi, ngày trung bình 2c là tháng sau xong rồi :)))
Đợi chục năm đc thì Thêm tháng nữa ăn nhằm gì
24 Tháng năm, 2022 20:55
alo alo. nay có chương k
24 Tháng năm, 2022 18:45
K đâu. Mà là đôi khi bị lỗi lặp lại chương. Nên thành ra tổng nó nhiều hơn
24 Tháng năm, 2022 12:18
Ad ơi. Nhanh hơn nữa nhé ad
24 Tháng năm, 2022 08:47
Ok
24 Tháng năm, 2022 06:31
Tổng 1987 chương, hiện tại mới dịch đến chương 1969
BÌNH LUẬN FACEBOOK