Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cái gì?" Dù cho là vị Vô Địch giả này cũng phải thay đổi sắc mặt, tới cảnh giới cỡ này, thân là Chí Tôn thì dù cho là tiên sơn có vỡ trước mặt cũng sẽ không đổi sắc, nhưng hiện tại lại khiếp sợ.

Bởi vì, tin tức của Kim thái quân quá kinh người, có thể thay đổi cục diện trước mắt?

Ai chẳng biết Đế quan ngập tràn nguy cơ, nếu như Vương Bất hủ thức tỉnh thì nhất định sẽ qua đây, đó cũng chỉ là vấn đề lâu hay mau mà thôi, tới lúc phá quan thì ai có thể ngăn cản?

Hiện giờ, Kim thái quân lại có thể xoay chuyển được kết cục khiến cho mỗi một sinh linh trên tường thành đều thay đổi sắc mặt, hô hấp dồn dập, sốt sắng chờ mong.

"Xin nói rõ!" Vô Địch giả lên tiếng đầy trịnh trọng, nếu như có người có thể ngăn cản được cơn sóng dữ này và sửa đi kết cục, như vậy dù cho đánh đổi có hơi lớn một chút thì cũng có thể tiếp nhận được.

"Chỉ cần chúng ta có thể kiên trì tầm vài trăm tới năm ngàn năm, như vậy nguy hiểm của cửu Thiên thập Địa có thể sẽ được hóa giải, hiện giờ chúng ta thiếu nhất chính là thời gian!" Kim thái quân nói.

"Hóa giải bằng cách nào, ngươi làm ra sao?" Vô Địch giả hỏi tiếp.

Bởi vì, chuyện này liên quan quá lớn, nếu như sửa được cục diện, tất cả mọi người đều có thể sống sót, Đế quan sẽ không bị tàn sát nữa thì đó chính là hình ảnh mà rất nhiều người muốn nhìn thấy.

"Có cường giả sẽ chặn lại dị vực!" Kim thái quân nói.

"Bọn họ là... ai, hiện giờ đang ở đâu, tìm khắp thế gian này sẽ có người như vậy ư?" Có người hỏi, đó là một vị đại tu sĩ râu tóc bạc trắng, lời nói cũng run run hẳn.

"Là tồn tại trong Cấm khu, họ sẽ xuất thế ư?" Có người nghĩ ngay tới Cấm khu trên cửu Thiên.

Kim thái quân lắc đầu, khóe miệng chợt cười nhạt, nói: "Các ngươi quên rồi à, từng có một nhóm sinh linh đẩy lùi đại quân dị vực, khiến bọn họ phải lui ra khỏi cửu Thiên thập Địa!"

"Là... bọn họ!" Rất nhiều người tỉnh ngộ, sau đó thì khiếp sợ không gì sánh được.

Bởi vì, từ trước cho tới nay thì bọn họ vẫn luôn tìm kiếm, vẫn ao ước có thể mời được nhóm sinh linh thần bí kia tới chung tay bảo vệ Biên Hoang và Đế quan.

Đáng tiếc, năm tháng dài đằng đẵng qua đi đều thất bại cả, nhóm sinh linh ấy chẳng thấy bóng dáng đâu, chẳng tìm được dấu vết của bọn họ.

Có người hoài nghi, bọn họ không hề ở giới này, mà có một giới riêng khác nữa!

"Làm sao ngươi tìm được bọn họ?" Vô Địch giả hỏi dò.

Lúc này, dù cho đám người Tào Vũ Sinh, Thạch Nghị, Đại Tu Đà cũng vểnh tai lên nghe ngóng, bởi vì chuyện này ảnh hưởng quá sâu.

Đặc biệt là Độc Cô Vân thì lại càng chăm chú hơn, hắn là đời sau của Thủ Hộ giả, tộc này khả năng là một trong những thành viên của nhóm sinh linh này.

"Đã từng xuất hiện ở vùng thế giới này thì tự nhiên sẽ lưu lại manh mối, ta đã điều đi rất nhiều tinh anh trong tộc, trải qua năm tháng dài đằng đẵng thì đã có chút thu hoạch." Kim thái quân nói.

"Có thể mời bọn họ tới Đế quan không?" Vô Địch giả hỏi.

"Không thể, hơn nữa, tầm trăm năm tới nghìn năm nữa thì bọn họ sẽ không xuất hiện, chính vì thế ta mới muốn tranh thủ thời gian." Kim thái quân thản nhiên nói, tiếp đó là liếc nhìn Thạch Hạo một chút.

"Tại sao?" Có người không hiểu.

Tình huống hiện giờ rất nguy cấp, hiện giờ chẳng phải là thời cơ tốt để nhóm sinh linh kia ra tay ư, nếu như trễ đôi chút thì có thể cửu Thiên sẽ bị tàn sát hết.

"Bởi vì, nơi mà bọn họ sinh sống không phải ở giới này!" Kim thái quân nói ra một tin tức kinh thiên động địa.

Nơi đó cách rất xa, đường sá gian nan khó mà vượt qua được.

Mọi người ngây ngẩn, xa tới cỡ nào mà cần phải mấy trăm thậm chí mấy ngàn năm? Chuyện này khó mà hiểu được.

"Vậy rốt cuộc ngươi đã tìm được người nào, không thể nào chỉ mỗi mình người của ngươi sai đi mới có thể tiến vào nơi đó được?" Chủ nhân nguyên bản của chiến xa Ngũ Linh, sư tôn của Tề Hoành hỏi.

Hắn là một Vô Địch giả cho nên sẽ biết được sự xuất hiện của nhóm sinh linh thần bí năm xưa, biết được việc bọn họ đẩy lùi đại quân dị vực và rút khỏi cửu Thiên thập Địa.

Hắn cũng không ngừng điều tra, thậm chí đại khái biết được một ít tình huống, thế nhưng vẫn không hề biết nơi dừng chân của nhóm người ấy cách bao xa, tới cùng là nơi nào.

Hiện giờ khi nghe Kim thái quân nói ra manh mối quan trọng này thì tất nhiên sẽ rất quan tâm.

"Tìm được một người thuộc đời sau của nhóm sinh linh ấy, trong lời nói của hắn thì đã hiểu được một chút bí ẩn và có thể liên lạc với bên kia, cho nên mới có lời nói vừa rồi." Kim thái quân nói ra.

Tiếp đó, đôi môi của bà mấp máy âm thầm báo cho mấy Vô Địch giả cùng với Vương Trường Sinh một vài bí mật.

Những người khác đều giật mình, không ngờ bà ta lại tìm thấy được, chẳng lẽ cửu Thiên thập Địa được cứu rồi ư?

Nhiều người kích động, mừng rỡ mang theo vẻ chờ mong, rất muốn biết được kết quả thế nhưng tiếc rằng có một vài bí mật không thể nào nói cho bọn họ được, chỉ có thể giao lưu giữa các Chí Tôn với nhau mà thôi.

Một đám người gào lớn bên dưới Đế quan, bọn họ không hề biết biến hóa đang diễn ra trên tường thành, vẫn cực kỳ ngang ngược như trước.

"Lựa chọn cuối cùng là, giao hay không giao?"

"Ta đã nói rồi, rương gỗ không thể giao." Kim thái quân mở lời, bởi vì, chiếc rương gỗ này chắc chắn có bí mật lớn, nếu không thì dị vực cũng sẽ không ước ao đạt được như vậy.

Nếu như bà giao ra thì đoán rằng những người trong Đế quan sẽ không đồng ý, đồng thời cũng sẽ hoài nghi động cơ của bà.

"Nói như vậy, có thể giao Hoang cho cúng ta?"

Dị vực rất hiếu chiến, mỗi một người của mỗi một bộ tộc giới này đều được lớn lên và tắm rửa trong máu và lửa, tác phong cực kỳ thô lỗ và dũng mãnh, hiện tại là như vậy, cứ thế hỏi thẳng, chẳng hề vòng vo gì cả.

Việc này khiến mọi người trên tường thành biến sắc mặt, bởi vì lời nói thẳng như vậy chẳng khác nào đang sỉ nhục bọn họ.

"Chúng ta luôn thẳng thắn, có sao nói vậy, nếu như rương gỗ không thể giao thì rất rõ ràng, Hoang sẽ được giao cho chúng ta đúng không?" Có người cười ha hả nói.

"Làm càn!" Trên tường thành chợt có một nhóm đại tu sĩ quát lớn, vẫn không ngừng chống đối với dị vực, khí phách của bọn họ vẫn luôn luôn cứng cỏi như thế.

Hiện giờ tu sĩ của dị vực lại phách lối như vậy, rõ ràng là ngay trước mặt mọi người đang bức ép muốn bọn họ phải giao ra Hoang, đây là môt sự sỉ nhục đầy nhục nhã.

"Cấm nói bậy." Nhưng mà, Kim thái quân chợt lên tiếng, cũng không phải nhằm về phía sinh linh dị vực bên dưới Đế quan mà là đang nhắc nhở vị đại tu sĩ kia.

Việc này khiến cho rất nhiều người vừa sợ vừa tức, bà ta muốn làm gì đây, chẳng lẽ sẽ giao ra Hoang ư? Mặc dù biết bà ta đã liên lạc được với tiếp viện thần bí kia, thế nhưng nếu cứ thế giao ra Hoang thì sẽ khiến lòng người khó mà chấp nhận được.

"Tiền bối, ý người là..." Có người ngờ vực hỏi.

"Hiện giờ chúng ta rất cần thời gian, chỉ cần sống sót qua được đoạn thời gian này thì sẽ có tiếp viện vô cùng mạnh mẽ tới, vào lúc đó thì sẽ không còn lo sợ điều gì nữa, thiên địa sẽ vì thế mà được sửa đổi, sẽ mở ra một trang sử mới!" Kim thái quân trầm giọng nói.

"Việc này rất khó để tiếp nhận, tự giao người của chúng ta ra, ta không làm được!" Một đại kỵ sĩ ngồi bên trên một con Thôn Thiên thú mang theo tức giận nói lớn, người này lơ lửng giữa trời cao chứ không hề đứng trên tường thành.

"Chúng ta cũng như thế!" Một vài lão tu sĩ đã tắm rửa qua máu và lửa đều không cam lòng.

"Việc nhỏ không nhẫn được thì làm sao đạt được việc lớn, sở dĩ ta làm mọi chuyện như vầy là cũng vì muốn mang lại sự an bình cho cửu Thiên thập Địa này, hiện giờ dù cho có hi sinh nhỏ thì đó cũng là chuyện không thể tránh khỏi được." Kim thái quân lạnh lùng nói.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Thạch Hạo, đại đa số đều mang theo vẻ đồng tình đồng thời cũng là tức giận, quá nhục nhã, cảm thấy khó mà tiếp thu được.

"Đạo hữu, chuyện này... không hay lắm đâu, ảnh hưởng trái chiều sẽ cực kỳ đáng sợ." Một Vô Địch giả nhắc nhở.

Nếu giao ra Thạch Hạo thì chẳng còn gì để nói nữa, hắn vừa trở về, rõ ràng đã lập được đại công, công huân hiển hách kinh động cả Đế quan, nếu làm như vậy với hắn thì sẽ khiến người khác thất vọng.

Ngay cả Vô Địch giả cũng phản đối, cũng lên tiếng như vậy thì những người muốn bảo vệ Thạch Hạo cũng dồn dập lên tiếng, thỉnh cầu thay đổi ý định.

Hơn nữa, dưới góc nhìn của bọn họ thì sinh linh của dị vực rất muốn rương gỗ, nếu như không cho thì giao ra Hoang cũng chẳng có hiệu quả lớn gì cả.

Nhưng, không một ai nghĩ rằng, bên dưới Đế quan có người lên tiếng và hoàn toàn khác với những gì hắn tưởng tượng.

"Chúng ta đã suy nghĩ lại, sẽ tiếp nhận vật hiến tế của các ngươi, giao Hoang ra đây, có thể đổi lấy một khoảng thời gian yên bình."

Hoang quan trọng như vậy ư, sinh linh của dị vực căm hận hắn tới mức nào thì mới đạt ngang địa vị của hắn với rương gỗ?

Mọi người cảm thấy kỳ quái, vì sao dị vực lại hành động theo cảm tính quá vậy?

"Hai giới có thể yên bình trong bao lâu?" Một ông lão bên cạnh Kim thái quân hỏi.

"Mười năm, chỉ là một tên Hoang thì tính là gì chứ, chúng ta đòi giao ra hắn cũng chỉ muốn bầm thây ngàn đao, cúng tế cho những người đã khuất mà thôi!" Có người đáp lại.

"Quá ít!" Bào lão bên cạnh Kim thái quân nói, cuối cùng duỗi ra bàn tay, nói: "Năm trăm năm!"

"Ha ha..." Một đám người bên dưới phá lên cười, có người lộ vẻ khinh bỉ, nói: "Chỉ là một người trẻ tuổi mà các ngươi cho rằng có thể đổi lấy năm trăm năm thời gian yên bình?"

Bên dưới, đại quân đen ngòm bao la bát ngát, rất nhiều sinh linh vẫn duy trì vẻ mặt nghiêm túc im lặng không hề lên tiếng, chỉ có những người có thân phận rất cao mới mở miệng cười to.

Việc này cũng nói lên sự nghiêm ngặt về cấp bậc cũng như sự đáng sợ về kỷ luật quân đội ở dị vực, bóng người lít nhít nhưng chẳng hề có tiếng ồn ào nào.

Trên tường thành, một đám người nghe thấy tên sinh linh này từ chối thì vui mừng thay cho Thạch Hạo, đồng thời cũng sinh ra cảm giác sỉ nhục khôn tả, đám dị vực này quá trắng trợn và chẳng hề nể nang gì cả.

Đương nhiên, cũng có một nhóm người cảm thấy tiếc nuối, không thể dùng Hoang để trao đổi một kỳ hạn khiến lòng người thỏa mãn ư?

"Có thể thêm một vài năm nữa."

Bỗng nhiên, bên trong chiến xa cổ xưa màu đen phía trước Đế quan chợt truyền tới âm thanh của Chí Tôn Đế tộc.

"Năm trăm năm." Kim thái quân nói.

"Bà có ý gì đó hả, luôn muốn giao Thạch Hạo ra à, cái bà già chết tiệt này, sao không giao tên Kim Triển đời sau của bà ra đi? Quá đáng ghét mà." Thái Âm ngọc thỏ đột nhiên lớn tiếng nói.

"Tiền bối, làm như vậy không ổn lắm đâu." Thanh Y cũng khuyên ngăn.

"Bà vẫn là Chí Tôn hả?" Tào Vũ Sinh tức tối chỉ thẳng mặt.

Bởi vì bọn họ linh cảm được, khả năng vụ giao dịch này sẽ thành công, tựa hồ dị vực rất muốn có được Thạch Hạo, dĩ nhiên có thể vì hắn sẽ không tiếc phát động toàn bộ.

Trong này có ẩn tình gì đó? Đặc biệt là Tào Vũ Sinh không ngừng biến đổi sắc mặt, hắn nghĩ ngay tới những lời mà sư phụ mình từng nói, có thể muốn ám chỉ điều gì đó.

"Bọn ngươi dám vô lễ với ta như vậy?" Kim thái quân bình thản và cũng đầy lạnh lùng nhìn về phía trước, trong con ngươi bắn mạnh ra thần mang.

Vào lúc này có một Vô Địch giả tiến lên chặn lại Kim thái quân, hóa giải đi khí tức mạnh mẽ ấy nếu không đám người Thanh Y, Thiên Giác nghĩ... sẽ không thể nào chịu đựng nỏi.

Kim thái quân cũng không hề truy cứu mà mở lời đầy nhẹ nhàng, giải thích thêm, nói: "Nếu như hậu nhân của ta, ví như Kim Triển, giao hắn ra mà có thể bảo quản được Đế quan, thì dù không cần năm trăm năm mà chỉ cần mười năm thì ta cũng chẳng tiếc gì cả, ta sẽ không chút do dự để hắn đi chịu chết!"

"Kim thái quân anh minh!"

"Kinh thái quân chí công vô tư, một lòng suy nghĩ cho Đế quan, khiến người người kính nể!"

...

Mấy người khác đồn dập ca ngợi bà.

Chuyện này không thể tránh khỏi được, bởi vì Đế quan có quá nhiều người, quan hệ giữa các tộc quá phức tạp cho nên có một số người rất hi vọng có thể đổi lấy được hòa bình, không muốn tiếp tục chiến tranh nữa, còn có một nhóm người thì hoàn toàn nghiêng theo Kim gia, nhất định phải cổ vũ.

"Kim Triển, tới đây, nếu như người của dị vực muốn giao ra ngươi mà có thể bảo vệ sự an lành cho tòa thành này, vậy ngươi sẽ chọn lựa ra sao?!" Kim thái quân hỏi.

"Con sẽ tự mình đi tới dị vực, dù cho đổi được vài chục năm an bình cho Đế quan thì cũng quá đủ rồi!" Kim Triển tỏ thái độ.

Mấy người bắt đầu nghi luận, ánh mắt lộ vẻ khác thường.

Không thể nào tránh khỏi được, tất nhiên sẽ có người nhìn về phía Thạch Hạo.

"Ta khinh, tên Kim Triển nhà ngươi mà đòi so được với Thạch Hạo, dù một trăm tên như ngươi cũng sánh không kịp, hai người có thể đánh đồng cùng nhau chắc?!" Tào Vũ Sinh tức giận nói.

Những lời này không chỉ khiến Kim Triển xấu hổ mà một vài người có tiếng tăm của Kim gia cũng tức giận theo, ngay cả sắc mặt của Kim thái quân cũng bí xị xuống.

"Nói rất chuẩn!" Thiên Giác nghĩ nói lớn.

"Ầm!"

Con mắt của Kim thái quân chợt quét một vòng, tựa như là sao lớn ngang trời mang theo uy thế mạnh mẽ không gì sánh được muốn nghiền nát thân thể của Tào Vũ Sinh, là muốn trừng phạt.

Lần này, một vị Vô Địch giả xuất thủ rồi nhìn về phía Kim thái quân, nói: "Hắn là đệ tử của lão hồ đồ kia." Vô Địch giả chỉ chỉ Tào Vũ Sinh.

Ba chữ lão hồ đồ hiển nhiên có chút lực uy hiếp, ngay cả Kim thái quân cũng không có hạ sát thủ nữa mà chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn.

Từ đầu tới cuối Thạch Hạo chẳng hề nói gì cả mà chỉ đứng trên tường thành, một thân một mình nhìn về phía đường chân trời, nhìn đại quân màu đen vô cùng vô tận, bóng dáng của hắn trở nên đầy cô độc.

Bỗng nhiên, bên trong chiến xa màu đen phía dưới Đế quan lại truyền tới lời nói, Chí Tôn của Đế tộc lần nữa mở iệng.

"Năm trăm năm, ta đáp ứng."

Chỉ vài chữ đơn giản nhưng lại khiến tất cả mọi người trên tường thành đều giật mình, hắn đáp ứng? Chỉ một người trẻ tuổi đáng để dị vực phải lập huyết thệ?

"Ta đáp ứng, đơn thuần chỉ vì thích thú người trẻ tuổi này, chỉ một người nhưng lại có thể giết cả hàng ngàn nhân mã của giới ta ở ngoài Biên Hoang, trong đó hơn trăm đại tu sĩ, đây là một chiến tích kinh người đến cỡ nào chứ, mặc dù là địch nhưng ta rất thích."

Chí Tôn Đế tộc lên tiếng, lời nói không nhanh không chậm thế nhưng lại tựa như tiếng sấm chấn cho rất nhiều người trên tường thành phải thay đổi sắc mặt.

"Người trẻ tuổi, một khi ngươi tới giới ta cũng không nhất định sẽ giết ngươi, nếu như Vương Bất hủ của bộ tộc ta yêu thích, như vậy, tất cả đều có khả năng." Chí Tôn Đế tộc bên trong chiến xa màu đen từ tốn nói.

"Sao có khả năng chứ?" Không ít người trên tường thành kinh ngạc.

"Một người trẻ tuổi nhưng lại có chiến tích như thế, ở kỷ nguyên này cũng coi như là tuyệt thế rồi. Vương Bất hủ mà yêu thích và cho phép hắn tự mình lập ra một bộ tộc thì sao không thể chứ, chỉ một người lại trở thành Vương tộc, thậm chí có thể vượt qua cả Vương tộc, đều có khả năng!" Chí Tôn của dị vực nói như vậy.

Tất cả mọi người đều chấn động, hắn nói đều là sự thật hay là đang cố ý gây xích mích cũng như ly gián nỗi lòng của mỗi người?

Trong nhất thời, rất nhiều người đều nhìn về Thạch Hạo để xem thái độ của hắn là gì, quyết định cuối cùng của hắn là gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười một, 2019 12:10
các đạo huynh cho ta hỏi sau kỉ nguyên thần đạo này thì đông béo còn tạo nên kỉ nguyên nào nữa ko? nếu có thì cho tại hạ xin tên với
ronkute
01 Tháng mười một, 2019 20:24
Mai nhé bạn :dead:
Khuất Hoàng Trung
01 Tháng mười một, 2019 18:23
Bao giờ ra chương mới vậy ad ơi
ronkute
11 Tháng mười, 2019 07:35
Bọn mình không có thời gian ra chương cố định, lúc nào rảnh thì sẽ lên thôi bác. Bác bấm theo dõi, khi nào có chương mới thì App TTV sẽ thông báo :D
xeko78
09 Tháng mười, 2019 18:24
cho hỏi lịch ra chương mới ad ơi??
ronkute
24 Tháng chín, 2019 07:57
Có 2 người dịch, cố gắng lắm ngày 1 chương là đuối lắm rồi đó bác :(((((
ronkute
24 Tháng chín, 2019 07:56
https://www.facebook.com/bachcongtu1092 Có gì nt fb mình, hoặc là đăng lên Group TTV mình sẽ vô hỗ trợ. Nhắn tin trên này, mình ít khi chú ý lắm.
ronkute
24 Tháng chín, 2019 07:55
Chào bác, bác muốn dịch tiếp bộ nào vậy, cứ liên hệ với mình, mình Add vào cho :D
laogiao
23 Tháng chín, 2019 22:51
Ron ơi! Cho tôi hỏi muốn dịch tiếp truyện người khác đang dịch dở thì liên hệ với ai? Tôi là nb mà tìm thông tin trên web ko thấy! Mong được giúp ^^
jerry_jerry
18 Tháng chín, 2019 20:01
dịch chậm quá đọc không sướng!
Hieu Le
08 Tháng chín, 2019 00:00
hợp lý
Hieu Le
07 Tháng chín, 2019 23:58
thế nào mà ta lại khoái bộ già thiên với bộ này mới chết chứ.
anhtuanngoc
03 Tháng chín, 2019 20:00
xin lỗi! Em ấn thích tưởng là đã ấn đề cử rồi
ronkute
02 Tháng chín, 2019 07:06
Đâu thấy nhảy Phiếu Đề Cử bên trên đâu bác :(((
anhtuanngoc
01 Tháng chín, 2019 19:11
đã đề cử cho bác rồi nhé
ronkute
01 Tháng chín, 2019 15:54
Tung đề cử đi nào bà con ơi :v
anhtuanngoc
25 Tháng tám, 2019 17:44
chờ tin vui nơi bác
ronkute
24 Tháng tám, 2019 16:38
Cố gắng làm ít nhất chục chương để cho các bác chơi lễ :((((
Triệu Vô Lại
24 Tháng tám, 2019 16:00
Không hải thịnh hành hay không mà mấy bác này không nhai nổi tiên hiệp cổ điển ấy mà. Giờ mấy bộ cầm đế, băng hoả ma trù... mấy bác cũng có nhai nổi :))) đã vậy thời ấy còn dùng từ khó hiểu nhiều :))
Triệu Vô Lại
24 Tháng tám, 2019 15:57
Truyện hay lắm tks nhóm dịch mha đang hòn từng ngày :))
Nguyễn Hữu Lâm
21 Tháng tám, 2019 14:06
đúng r ron ơi. dịch luôn đấu la đại lục 3 đi. t cũng hậu cần cho
anhtuanngoc
19 Tháng tám, 2019 19:00
Trước có bộ Già Thiên TTV dịch được hơn 200 chương rồi ngưng tiếc quá. Qua bên khác dịch không thống nhất
ronkute
11 Tháng tám, 2019 06:58
Già thiên rồi mới tới Tghm này. Bác nhớ nhầm rồi đó
anhtuanngoc
10 Tháng tám, 2019 19:50
Em tưởng Già Thiên còn trước bộ này chứ! Đọc Già Thiên đâu đến nỗi
ronkute
10 Tháng tám, 2019 17:40
Truyện này ra được 6 7 năm rồi, lúc đó đang thịnh hành thể loại YY, mình ta vô đối, duy ngã độc tôn. Nếu so với hiện tại, thì đã quá k phù hợp. K có đầu óc, k có đấu trí, main là người thông minh và toàn bộ nv phản diện đều xấu xa và não cất tủ lạnh ở nhà cả. Mình cũng k thích bộ này, ngay từ đầu đã k thẩm nổi, từ bộ Già Thiên là bỏ luôn con tác này. Nhưng, bộ này là bộ đầu tay của mình, là bộ đưa mình tới con đường dịch dọt và niềm đam mê học hỏi tiếng Trung. Thành ra, đã tiễn Phật thì phải tiễn tới Tây Thiên. Còn hơn 600c nữa là kết thúc rồi. Rất lâu rồi TTV chưa full bộ truyện dịch hơn ngàn chương nào. Cũng vì thế nên cố gắng làm trọn. Mang con bỏ chợ lại bị con nghiện kêu réo bêu rếu nữa :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK