Hỏa Linh Nhi!
Hơn một ngàn năm trôi qua và gặp nhau trong hoàn cảnh này, thời gian không hề lưu lại chút vết tích gì trên gương mặt tinh sảo ấy, nàng vẫn xinh đẹp như trước thậm chí còn lạnh lùng quyến rũ hơn.
Nàng vẫn là Hỏa Linh Nhi trong nhận thức của hắn ư? Khí chất hoàn toàn khác biệt.
Năm xưa trong rừng dâu lửa, nàng xinh đẹp tuyệt trần, ánh mắt như nước mùa thua, mỗi ngày khi hái dâu trở về đi kèm là ánh nắng chiều tà hoàn toàn tách biệt với thế gian.
Hiện giờ, trên trán trắng mịn kia có một vệt ma văn màu đen hiển lộ vẻ yêu dị, ánh mắt ép người, nàng rất lạnh lùng kiêu ngạo mang theo vẻ ngông cuồng và lộ liễu nhìn xuống thế gian.
Nàng đang cưỡi trên lưng thần lang tựa như một vị thiên nữ giáng thế nhưng cũng mang theo ma tính quan sát nhân gian, lãnh diễm, ngạo khí, khí trạng mạnh mẽ, ép khiến nhiều người muốn nghẹt thở.
"Muội... vẫn là muội ư?" Giọng nói của Thạch Hạo khàn khàn.
Hai mắt của Hỏa Linh Nhi sâu lắng, cả người mang theo một loại khí thế khiến người sợ hãi, có thần vận của nữ cường giả lạnh lùng âm trầm trông lại, tràng vực xung quanh rất là khủng khiếp.
Nơi đó có từng tiếng cầm hí vang lên đi kèm là ngọn lửa màu đen, có chân hoàng giang cánh, có chu tước xoay quanh, đều là phù văn hỏa đạo, ánh đen lan tràn chấn động lòng người.
"Ta chính là ta!" Hỏa Linh Nhi đáp, thân thể cao ráo duyên dáng, mắt phượng hàm uy, gương mặt trắng mịn lưu cuyển ánh sáng óng ánh, chỉ là đang lan tỏa sát khí.
Một thân áo quần đen phấp phới trong gió, nàng ngang nhiên đứng đó tựa như là một nữ vương mạnh mẽ của cả bộ tộc, bễ nghễ thiên hạ, hoàn toàn khác biệt với trước.
Loại khí chất này, thứ phong thái kia, nếu so với ngày xưa thì một trời một vực!
Xung quanh, vốn những sinh linh dị vực rất là kiêu căng khó thuần thế nhưng khi đứng trước mặt nàng thì đều phải cúi đầu, vô cùng kính nể.
Thạch Hạo cay cay tỏng lòng, thật sự không phải nàng rồi, hơn một vạn năm ly biệt và thế gian này đã không biết đã thay đổi bao nhiêu đời rồi.
Dù là một vạn ba ngàn năm đối với tu sĩ cũng là một quãng thời gian dài đằng đẵng rồi.
Ít nhất trong cửu Thiên thập Địa này, đương đại có một ai thật sự sống tới một vạn năm thì cũng không nhiều, thời đại mạt pháp tới và sinh linh cùng thời với Thạch Hạo đều không còn mấy ai nữa.
"Là huynh có lỗi với muội!" Lời nói của Thạch Hạo khàn khàn, hắn đang khống chế tâm tình của chính mình để không có nó bộc phát ra.
Năm xưa, phân biệt Tội châu cũng đã là vĩnh việt!
Rừng dâu lửa đã là nỗi nhớ mong của hắn, đã từng có một đoạn hồi ức vô cùng xinh đẹp, nhưng hiện tại lại đâm nhói trái tim hắn.
Năm đó khi hắn rời đi thì đều cho rằng rồi cũng có ngày mình sẽ quay lại, nhưng nào nghĩ tới đó lại là sinh ly tử biệt, cũng không có cách nào gặp lại nữa.
Lúc này, cánh hoa đầy trời bay lượn lan tỏa ra hương thơm nứt mũi, rực rỡ như ánh chiều tà, đã đợi được mùa hoa dâu lửa nở rộ và hắn lần nữa được gặp lại nàng, thế nhưng cũng chỉ là thân thể chứ thần hồn kia đã thuộc về ai rồi?
Lời hứa hẹn năm đó, sẽ đi rừng hỏa tang để đón nàng, sẽ gặp lại nhau, nhưng rồi tất cả đều thành không, chỉ thấy hình của nàng chứ chẳng thấy hồn của nàng đâu.
"A..."
Thạch Hạo ngửa đầu hét lớn một tiếng, nháy mắt cuồng phong nơi đây gào thét, phù văn đan dệt hình thành nên tràng vực khủng khiếp.
Phụt phụt phụt...
Thông đạo phía trước có rất nhiều sinh linh dị vực nổ tung, vào đúng lúc này thì bị tiếng hét đầy đau đớn ấy chấn cho hình thần đều nổ tung, từng chùm máu tươi lan tỏa.
Đám người Mục Thanh, Xích Long đứng phía sau đều chấn kinh, trong ký ức của bọn hhắn thì sau khi Thạch Hạo công tham tạo hóa rất ít khi thất lễ như vậy, nhưng lúc này lại như phát điên.
Hỏa Linh Nhi vung tay lên, đầy trời đều là ngọn lửa màu đen, vệt ma văn nơi mi tâm của nàng càng lóng lánh hơn giam cầm hư không, bảo vệ một ít sinh linh dị vực ở trong ánh lửa này.
"Muội thật sự khong quen huynh ư?" Thạch Hạo trầm thấp tiến về trước.
Hắn sớm đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi tới một bước này thì vẫn khó có thể tiếp nhận được, hơn một vạn năm qua đi thì cô gái xinh đẹp kia vẫn còn ư?
Hắn phải đi đâu để tìm đây, còn có thể tìm được ư?
Không cần nghĩ nhiều, từ khi Thạch Hạo nhìn thấy soi lớn kia thì đã suy đoán ra được, nó đã bị vật chất hắc ám ăn mòn, hoàn toàn hắc hóa rồi.
Và khi vừa mới tiếp xúc Hỏa Linh Nhi khi nãy thì trái tim của hắn chợt đau đớn, hắn cảm ứng được, đó chính là khí tức hắc ám, nàng là một tiến hóa giả siêu cấp.
Dị vật có vật chất bất tử tương tự như Tiên vực, nếu như Hỏa Linh Nhi còn sống thì không cần lo lắng về vấn đề tuổi thọ.
Mà điều khiến Thạch Hạo sợ sệt nhất chính là, đó đã không phải là nàng nữa!
Hiện giờ nhìn thấy, thân thể nàng vẫn chưa chết, ít nhất thân thể vẫn là như vậy thế nhưng vẫn là người kia ư? Không phải rồi!
Sự tình tồi tệ nhất đã xảy ra, nàng đã bị vật chất hắc ám ăn mòn, hoàn toàn biến thành một người khác rồi.
Thạch Hạo sớm biết, dị vực cùng thế giới hắc ám có quan hệ rất mật thiết, ngay cả cường giả vô thượng Du Đà cũng là một tiến hóa giả siêu cấp, là sinh linh chí cao quật khởi từ hắc ám.
Hiện giờ Hỏa Linh Nhi cũng đã bước lên con đường này!
Hoàn toàn chính xác, nàng là một tiến hóa giả siêu cấp, nếu không tuyệt đối không thể trong thời gian ngắn lại có tu vi sánh vai với Bất hủ như vầy được.
Nắm đó, khi Ba ngàn châu lần đầu tiên bùng phát rối loạn hắc ám thì Thạch Hạo tận mắt nhìn thấy, chỉ trong mấy chục năm mà đã có sinh linh tiến hóa lên cấp Chí Tôn hắc ám rồi.
Đó là tốc độ kinh người tới cỡ nào chứ, cơ bản không thể dùng lý lẽ thường để suy tính!
Hiện giờ, hơn một vạn năm qua đi và sau khi Hỏa Linh Nhi thục hiện tiến hóa hắc ám siêu ấp thì nàng đã có thực lực của cấp Bất Hủ, vậy cũng không thể nói là kỳ tích gì cả.
"Muội có biết, bản thân mình là ai không?!" Thạch Hạo lớn tiếng hỏi.
"Ta chính là Hắc Ám Hỏa hoàng, ngươi chính là Hoang à?" Hỏa Linh Nhi lạnh lùng vô cùng, cận thận quan sát tựa như lần đầu tiên nhìn thấy Thạch Hạo vậy.
Thạch Hạo vững tin nàng hoàn toàn đã bị vật chất hắc ám ăn mòn, từ lâu đã không phải là nàng ban đầu, trong lòng có tức giận và cũng có bi thương, đã từng là một cô gái thiện lương, công chúa của Hỏa tộc thế nhưng giờ lại lạc tới một bước này.
Hắn không thể chấp nhận được, muốn thay đổi tất cả những thứ này.
"Muội có chút ấn tượng nào không, có nhớ tới huynh khong?" Thạch Hạo truy hỏi.
"Ngươi buồn cười thật đó, gì mà thiên kiêu Nhân tộc chứ, chỉ tới thế là cùng, đây là lần đầu tiên ta đặt chân tới vùng thế giới này, lần đầu tiên gặp nhau mà lại đi hỏi những câu ngớ ngẩn này, không hiểu ra sao cả!" Ngọn lửa màu đen nhấp nháy xung quanh Hỏa Linh Nhi, bao phủ nàng ở trung tâm.
"Đúng là có chút kỳ quái, trông rất quen mắt." Nàng thì thầm tựa hồ đnag lộ vẻ suy tư, lộ vẻ không hiểu.
Lời nói tuy rằng rất nhỏ thế nhưng khi lọt vào tai Thạch Hạo lại tựa như sét nổ khiến cả người hắn chấn động, còn có hi vọng không?
Hắn nắm chặt nắm đấm, hắn tuyệt đối không thể bỏ qua được, dù như thế nào thì cũng phải nghĩ hết biện pháp cũng phải khôi phục Hỏa Linh Nhi lại như cũ, hắn muốn nghịch chuyển hắc ám!
Tuy rằng chưa từng nghe nói có người thành công, thế nhưng hăn tin chắc, nhất định có biện pháp!
Ầm!
Một lát sau, Thạch Hạo xuất thủ muốn trợ giúp Hỏa Linh Nhi, trước hết bắt lấy lưu nàng ở bên cạnh mình rồi mới từ từ nghĩ biện pháp cứu chữa.
Hừ!
Hỏa Linh Nhi hừ lạnh một tiếng xuất thủ chẳng hề yếu thế, ngọn lửa màu đen đốt trời, vật chất hắc ám nồng đậm điên cuồng vọt tới ăn mòn Thạch Hạo.
"Trở thành thuộc hạ của ta, hãy đi bên cạnh ta!" Hỏa Linh Nhi âm thầm lên tiếng, ánh mắt lạnh lẽo âm trầm.
Một khi bị vật chất hắc ám ăn mòn thì sẽ hóa thân thành sinh linh hắc ám, trở thành người phụ thuộc của nàng, trở thành tôi tớ của nàng.
"Ầm!"
Đáng tiếc, ngọn lửa này dù cho rất đặc biệt, dù cho Hỏa Linh Nhi vô cùng mạnh mẽ, đã trở thành Bất hủ giả thì vẫn không phải là đối thủ của Thạch Hạo.
Thạch Hạo nắm quyền ấn bùng nổ ra ánh sáng, hắn hóa thành một vệt cầu vòng nhanh chóng áp sát, một bàn tay lao tới chộp về trước.
"Gào..."
Sói lớn màu đen gầm lớn cõng theo Hỏa Linh Nhi thối lui, tiến vào bên trong lối đi kia.
Thạch Hạo nhịn không được nữa nhanh chóng lao vào theo, hắn xông thẳng vào trong lối đi kia.
"Sư phụ!" Xích Long hét lớn.
Mục Thanh, Chu Lâm cũng vô cùng lo lắng, việc này quá nguy hiểm, Thạch Hạo muốn giết thẳng sang dị vực ư?
Quả thật Thạch Hạo đang rất tức giận, hắn muốn chặn đứng đường lui của Hỏa Linh Nhi và giữ nàng ở bên cạnh mình để nghĩ biện pháp nghịch chuyển thân thể hắc ám của nàng, giúp nàng khôi phục lại thần trí.
Mặc cho hi vọng có xa vời thì cũng còn hơn là trơ mắt nhìn nàng như thế.
"Giết!"
Bên trong lối đi kia có rất nhiều tu sĩ dị vực thế nhưng khó có thể chống lại nắm đấm của hắn, một quyền đấm ra huyết nhục bốn phía nổ tung, máu tươi đầm đìa.
Dọc theo lối đi này Thạch Hạo chém giết cường giả các tộc, đánh đâu thắng đó, còn tiêu diệt một tên Bất hủ giả nữa.
Phía trước thông thoáng, sắp sửa tới lối ra bên phía dị vực rồi.
Ầm!
Nhưng vào lúc này chợt có một vóng vuốt lớn đầy đáng sợ chợt lao tới Thạch Hạo, cay nghiệt vô tình như muốt tuyệt sát Thạch Hạo ngay tại chỗ.
Phụt!
Hư không đều nổ tung, không gian bị dập tắt, từng tấc một của lối đi này rạn nứt bong tách tan rã, loại sức mạnh này quá kinh khủng, lối đi không cách nào chịu tải nổi chân thân của hắn.
Hoàn toàn chính xác, đây là một vị chuẩn Vương bất hủ, thực lực khiến người nghe phải kinh hãi.
Ánh mắt của Thạch Hạo trở nên lạnh lẽo thầm kêu khổ rồi nhanh chóng thối lui, sau lưng hắn có cánh côn bằng, có cánh thần hoàng còn có cả lôi điện nhanh chóng vượt qua cả cực hạn!
"Đây chính là sự chuẩn bị để đối phó ta à." Hắn thở dài.
Nếu như không phải hắn có thần tốc hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của mọi người thì khi nãy quá nửa đã gặp nạn rồi!
Có cường giả vô thượng chờ đợi ở đây, chuẩn bị một đòn dành cho hắn!
Vừa nãy tuy rằng tâm tình của Thạch Hạo rất kích động thế nhưng hắn vẫn chưa hề mất đi tâm bình tĩnh, càng tới loại ngàn cân treo sợi tóc này thì hắn càng có thể khắc chế được.
Sau khi truy thẳng vào trong lối đi thì khoảng cách giữa hắn với Hỏa Linh Nhi tuy rằng không ngừng rút ngắn, thế nhưng từ đầu tới cuối vẫn không cách nào đuổi kịp, chuyện này không bình tường.
Nên biết, hắn nắm giữ thiên hạ cực tốc, Bất hủ giả bình thường không cách nào trốn thoát khỏi sự truy kích của hắn, đây rõ ràng có điểm kỳ quái, có nguy cơ bên tỏng.
Cho nên Thạch Hạo vẫn luôn đề phòng, thần giác của hắn mạnh tới cảnh giới khó mà tin được, khi cảm nhận được chút hồi hộp thì nhanh chóng làm ra phản ứng, cực tốc lùi về sau ngay.
Sau khi Thạch Hạo lao ra thì lối đi phía sau kia đổ nát diệt vong, sau đó đại địa lún sụp, cát đá tận trời, bị hủy không ra hình thù gì nữa.
Lối đi này nếu như muốn mở ra lần nữa thì cần phải đánh đổi cái giá cực lớn.
Bàn tay kia không cách nào vươn qua đây được, đã bị ngăn chặn trong lối đi kia.
Sau khi trở lại thì Thạch Hạo trầm mặc trong thời gian rất dài, trong lòng hắn có lo lắng và cũng có tức giận.
Hiển hiện, đây chính là hành động cố ý của dị vực, bọn họ biết hắn có quan hệ với Hỏa Linh Nhi, là muốn dẫn dụ hắn qua kia rồi chém giết!
Thạch Hạo đang nghĩ, Hỏa Linh Nhi có thể trở thành tiến hóa giả siêu cấp thì sẽ có liên quan gì bên trong chứ? Đối phương cố ý chọn nàng và khiến nàng tiến hóa cực tốc.
"Không thể tha thứ được!" Hắn gầm nhẹ.
Sau khi chiến dịch này kết túc thì ba đại Quỷ tiên cũng có chút sợ hãi với hắn, bởi vì bọn họ cảm nhận được sát ý ngập trời trên người hắn cho nên sợ hãi tránh xa.
Thạch Hạo trở về và bắt đầu bế quan, hắn muốn đột phá, phải biến mình càng ngày cành mạnh hơn, muốn giết thẳng sang dị vực, khi nhìn thấy Hỏa Linh Nhi như vậy thì trái tim của hắn tựa như bị dao cắt, không cách nào chịu đựng nổi.
Năm đó, vì chờ đợi hắn, bởi vì những lời thề kia nên Hỏa Linh Nhi đã một mình đứng trong rừng dâu lửa để chờ hắn, ngóng trông ngày hắn trở về, kết quả đã gặp phải tai ách kia.
Thạch Hạo rơi vào cảnh giới điên cuồng, xung kích cảnh giới cao hơn, hắn một mình ẩn cư nơi sâu trong vũ trụ, hắn tự thề rằng, một ngày không thành tiên trong hồng trần thì một ngày sẽ không xuất thế!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
06 Tháng tám, 2021 19:26
5 rate ủng hộ đạo hữu
05 Tháng tám, 2021 23:14
Tks bác, mình sẽ chỉnh sửa lại những chương sau này.
05 Tháng tám, 2021 23:13
Sẽ không, vì Chí tôn cốt đã cấy vào trong Thạch Nghị, nếu móc ra thì sẽ ảnh hưởng tới người anh họ này.
Bạn đọc gần ngàn chương sẽ rõ :)
05 Tháng tám, 2021 18:55
mọi ng cho mk hỏi sau tiểu hạo lấy lại đc chí tôn cốt ko vậy
02 Tháng tám, 2021 18:33
Ra chương mới đi ad ơi, hóng bộ này mấy năm rồi
02 Tháng tám, 2021 18:33
Ra chương mới đi ad ơi, hóng bộ này mấy năm rồi
02 Tháng tám, 2021 14:32
Xin phép có đôi lời góp ý đối với dịch giả, là bạn không nên chèn thêm các từ ngữ cá nhân vào trong lời thoại của nhân vật, vd từ "nhen", nó có thể làm mất đi cái hay vốn có của truyện. Ngoài ra, đại từ nhân xưng cũng nên thống nhất, không nên nửa Hán nửa Việt. Mình ko phủ nhận công sức bạn bỏ ra để dịch, nhưng nếu chăm chút hơn nữa thì sẽ hay hơn
01 Tháng tám, 2021 23:18
Mong truyện này mãi vì đọc convert không bao giờ thấm được. Mong đạo hữu sớm đắc đạo bộ này
01 Tháng tám, 2021 13:56
Ad cố gắng lên nhé,mình đợi từng ngày ạ
26 Tháng bảy, 2021 12:23
Còn mấy trăm chương thôi cố lên ad!!
26 Tháng bảy, 2021 08:17
những siêu phẩm thế này đúng là phải đọc bản dịch mới đã ghiền, cố lên ad :D
22 Tháng bảy, 2021 08:18
Ra chương mới đi ad
19 Tháng bảy, 2021 16:20
oh....
18 Tháng bảy, 2021 19:57
hahaa tk.s ad đã k bỏ nhé
18 Tháng bảy, 2021 16:30
1 năm rồi ạaa
17 Tháng bảy, 2021 20:05
2 tuần ra 1 chương à adm
11 Tháng bảy, 2021 18:14
hóng ronkute ra đều, má đọc bản convert sắp lú luôn r kk
11 Tháng bảy, 2021 17:00
ra chương mới ròiiii
11 Tháng bảy, 2021 07:33
Hay
11 Tháng bảy, 2021 00:58
dịch tiếp đi and oi
09 Tháng bảy, 2021 12:50
có vài câu thôi mà bro, xuyên suốt mới chán chứ vài câu tình cảm trc khi đi xa mà :v
09 Tháng bảy, 2021 12:48
dịch tiếp đi ad, 3 năm trước biết đến bộ này nhưng chỉ chờ dịch mới đọc đc :(((
29 Tháng sáu, 2021 18:17
Bác ơi mình xin donate cho bác mong bác có chút động lực hoàn thành nốt chứ hóng quá k nhịn được bác có nick fb ko mình inbox cho dễ
29 Tháng sáu, 2021 18:15
Bác ron ơi ra típ đi tui xin số tk tui donate nè
29 Tháng sáu, 2021 18:14
Bác ron ơi em muốn donate cho bác hy vọng bác ra full bản dịch chứ thèm quá rùiii
BÌNH LUẬN FACEBOOK