Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đạo hữu, ngươi hơi quá rồi đó!" Nhân vật số hai của Tiên điện lạnh lùng lên tiếng, khí thế trần ổn không hề kinh hoảng gì, vẫn đang hăm he nhìn kỹ Thạch Hạo.

"Ha ha, một nhà lao hạ giới nho nhỏ này lại sinh ra hung linh này, cũng chỉ là một khu vực cằn cỗi, thật là ngoài ý muốn mà." Người của Vương gia cửu Thiên cười lạnh nói.

Đám người này cũng chẳng phải e ngại gì cả, trong này có gia tộc trên cửu Thiên tựa như Kim gia, Vương gia, cũng có một vài cao thủ thuộc đạo thống của Ba ngàn châu.

Thạch Hạo kinh ngạc, bọn họ không sợ à?

"Người trẻ tuổi, chớ cho rằng thiên hạ sẽ không có người hạ bệ được mình. Hoang thì sao chứ? Không biết trời cao đất rộng, chẳng phải đã bị giáo ta phế bỏ rồi à. Ngươi rất mạnh thế nhưng cũng cần phải khiêm tốn một chút, phải hiểu được tôn sư trọng đạo." Nhân vật số hai của Tiên điện bình tĩnh nói, toát lên phong phạm của một cao thủ.

Thạch Hạo căm hận nhất chính là người của Tiên điện, hiện giờ lại còn bị nắm lấy làm ví dụ để dạy dỗ hắn, thật là buồn cười mà.

Hắn nắm quyền đánh nề trước.

"Hả?"

Thế nhưng rất nhanh sau đó hắn liền lùi về sau, vì trong lúc này nhân vật số hai của Tiên điện lấy ra một tòa cung điện bằng đồng và đập mạnh về trước.

Tiên điện bằng đồng, đây chính là một món tiên khí!

Thạch Hạo đương nhiên sẽ không chạm trán trực diện, hắn đang suy nghĩ có nên vận dụng kiếm thai Đại la hay không, nói như vậy thì thân phận chắc chắn sẽ bị bại lộ.

Rầm!

Điện đồng rơi xuống mặt đất phát sinh tiếng vang nặng nề.

Thạch Hạo ngây người, nhân vật số hai của Tiên điện bị khùng hay sao vầy, tự dưng thảy tòa điện đồng này xuống mặt đầm lầy làm gì.

"Các vị đạo hữu nhanh giúp ta, cùng nhau khống chế binh khí này!" Nhân vật số hai của Tiên điện quát lên.

Đám người nhanh chóng lao tới, tất cả dùng hết khả năng đánh lên trên tòa điện đồng để nó phát sáng.

Hiển nhiên, những người này đều biết cường giả của Tiên điện mang theo món tiên khí này tới đây cho nên vẫn luôn không sợ hãi, là thứ để dựa vào, hiện giờ lại đang có chút hoảng.

Nhân vật số hai của Tiên điện xoay người tiến vào trong điện đồng, những người khác thấy thế cũng nhao nhao vọt vào, mặc dù không thể giết địch thế nhưng lại có thể tự vệ.

"Chư vị, nếu như còn sót lại chút pháp lực thì chớ có ky bo làm gì, xin hãy cùng nhau khống chế nó!" Nhân vật số hai của Tiên điện quát lên.

Không thể không nói, nếu dùng hết khả năng thì những người này vẫn có thể thả ra chút pháp lực khiến cho điện đồng phát sáng và trấn áp về phía Thạch Hạo.

Chỉ là, Thạch Hạo né tránh quá lẹ.

Hắn hứng thú quan sát, tiếp đó là chặn ở ngay lối vào của điện đồng và cười ha hả.

"Mua dây buộc mình à!" Hắn cười lớn, đám người này thật là xui xẻo, ở nơi này mà còn muốn khống chế tiên khí thì cần phải có tinh nguyên lớn tới cỡ nào chứ.

Bọn họ không thể làm được mà chỉ có thể gắng gượng điều khiển mà thôi.

"Ngay cả chạy trốn mà các ông còn rất cực khổ nữa, hiện giờ lại còn tụ tập với nhau, lần này thì ta yên tâm rồi." Thạch Hạo vô cùng thả lỏng.

"Tiểu bối, ngươi tưởng mình là ai chứ, đây chính là tiên khí, dù cho đang ở nơi này cũng có thể bảo vệ chúng ta rời đi!" Nhân vật số hai của tiên điện lạnh lùng nói.

Quả nhiên điện đồng liền phát sáng, hắn còn có một vài thủ đoạn rất phi phàm khiến cho điện đồng nổ vang, muốn mang theo bọn họ rời khỏi nơi này.

Đây chính là thứ mà bọn họ ỷ lại để tiến vào Hư Thần giới tra xét.

Thạch Hạo ngẩn người, nhìn thấy được tình huống bên trong cung điện kia, nơi đó có một lá bùa ố vàng, sau khi bị đốt cháy thì tỏa ra tinh khí, tiếp đó pháp lực ngập tràn khống chế lấy pháp khí này.

Điện động vì thế bắt động rục rịch, xoẹt, bay lên trời cao.

"Ông cho rằng mình có thể rời đi được à, trước kia vì sợ các ông chia tách để chạy trốn nên mới không muốn bại lộ thân phận, hiện giờ đã nhập cuộc và vừa khéo bắt lấy cả ổ thì còn sợ gì nữa, ta sẽ hầu hạ thật cẩn thận các ông." Thạch Hạo cười ha hả.

Hắn bậc nhảy tiến nhập giữa không trung, tiếp đó rút ra một thanh binh khí bổ thẳng tới điện đồng.

Boong!

Điện đồng rung lên bần bật đồng thời bị đánh văng tứ tung.

Hai tai của những người bên trong đều ong ong, không biết hắn đã vận dụng binh khí tới cỡ nào mà lại khiếp sợ như thế.

"Ta không hề tin, đây chính là tiên khí đó, nhiều người khống chế mà vẫn chưa thể tiêu diệt được hắn ư?" Một vị giáo chủ đứng trong điện đồng căm tức nói.

Nếu là ở nơi khác thì khi mọi người đồng loạt khống chế pháp lực điều khiển binh khí này thì có thể nói thần cản giết thần phật cản giết phật, ai cũng không thể ngăn được, pháp lực hùng hồn không lường được

Nhưng, nơi này đã hạn chế sự phát huy của mọi người, ngay cả một tia pháp lực cũng không thể lấy ra được.

"Dù cho không thể tiêu diệt được hắn thì tự vệ vẫn dư dùng mà, chư vị, mau mau xuất thủ, còn thủ đoạn gì nữa thì chớ có giấu giếm." Phó giáo chủ của Thiên quốc lên tiếng, nửa người của hắn đã bị phế.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Vài luồng thần quang soi sáng, tất cả đều là cổ phù, là dị bảo, không ngờ lại có thể bốc cháy và khống chế lấy điện đồng oanh tạp về phía Thạch Hạo.

Đáng tiếc, vẫn bị áp chế như trước, khu vực này quá đặc biệt, những đạo phù đặc biệt kia cũng không thể nào phát huy ra được sức mạnh vốn có của mình.

Boong!

Thạch Hạo tránh né rồi tiếp tục truy kích tới, một chiêu kiếm bổ lên trên điện đồng chấn cho nó vang lên ầm ầm ngập thẳng vào trong đầm lầy, thịt nát tung tóe.

Cho tới lúc này thì hắn mới từ từ tiến về trước, tay cầm kiếm thai Đại La và đứng trước lối vào của điện đồng.

"Đốt cháy giáo chủ bắt đầu, cái chảo này thật là lớn mà, vả lại chính các ông tự mình nhảy vào trong nữa chớ, đúng là lợi cả đôi đường, ha ha!" Thạch Hạo khống chế pháp lực, lòng bàn tay có ánh lửa nhảy múa đốt cháy tòa điện đồng này.

"Ngươi là..." Có người sợ hãi lên tiếng, bởi vì giờ khắc này bọn họ đã có thể thấy được binh khí nơi tay của hắn và liền nhận ra ngay, đó chính là kiếm thai Đại La, thuộc về Hoang.

"Binh khí của Hoang làm sao lại rơi vào tay của ngươi, chẳng lẽ ngươi là Hoang... không có bị phế bỏ!" Người của Vương gia sợ hãi hét lên.

"Không thể nào, thủ đoạn của Chân tiên làm sao có thể hóa giải chứ, Hoang dù cho có lợi hại hơn đi nữa cũng phải phế bỏ, ngươi đã đoạt được từ trong tay của Hoang à?" Lão bộc của Tiên điện dù chỉ còn lại mỗi đầu lâu cũng không cam lòng hét lên.

Vẻ mặt của nhân vật số hai của Tiên điện biến đổi liên tục nhìn chằm chằm Thạch Hạo, nói: "Tới tột cùng ngươi là ai?!"

Lúc này, tất cả mọi người đều ngó chứng kiếm thai trong tay Thạch Hạo, không ai tin tưởng vào suy nghĩ kia, là người kia ư?

"Hoang chắc chắn đã chết rồi, thanh kiếm thai của hắn đã bị cừu địch ngày xưa đoạt được, người này chính là đại hung của hạ giới..." Có người nói nhỏ.

"Làm cho ta thất vọng quá đó." Miệng rộng đầy răng nanh của Thạch Hạo biến đổi, vóc người cũng thay đổi theo và lộ ra bóng người điển trai, ánh mắt sáng ngời mang theo nụ cười tươi rói nhìn tất cả mọi người.

Nhưng mà, trong mắt những người đối diện thì nụ cười này như của ác ma, quá khiếp sợ!

Vù, đầu óc của đám người này như choáng váng, đó là Hoang, hắn không có bị phế bỏ ư? Việc này thật khó mà tin được!

Chính tàn tiên tự mình xuất thủ mà cũng không thể phế bỏ được hắn ư?

Ai cũng biết, dù cho là Tiên nhân trúng phải Chiết Tiên chú cũng phải ôm hận, chung quy lại sẽ bị phế bỏ, vậy Hoang dựa vào đâu, hắn sao lại làm được?

Đám người linh cảm được đại sự không ổn, ai nấy cũng sợ hãi!

Tất cả mọi người đều dựng tóc gáy, đặc biệt là sắc mặt của người Tiên điện trắng bệch không chút máu, ai nấy đều căng cứng tựa như bị sét đánh vậy, là sự rung động của niềm tin!

"Ngươi hiển lộ hình dáng như vầy thì dự định sẽ giết sạch bọn họ à?" Tào Vũ Sinh dẫn theo đám người Thanh Y, Xích Long lại gần.

"Còn phải nói nữa, các ngươi rất hiếm khi xuống hạ giới này nên ta phải chiêu đãi thật nhiệt tình một phen chớ, đốt cháy giáo chủ, mùi vị rất là thơm đó nha!" Thạch Hạo cười toe toét nói.

"Nghiệp chướng, ngươi dám!" Nhân vật số hai của Tiên điện vừa tức vừa sợ.

Những người khác thì biến sắc đầy phẫn nộ, Hoang quá kiêu ngạo, lại còn dám làm như vậy với bọn họ, một người muốn giết sạch sinh linh trong điện đồng.

"Có gì mà ta không dám chứ, ngay cả Đế tộc của dị vực ta cũng từng giết qua thì nói gì tới các ông!" Thạch Hạo cười khẩy.

Lòng bàn tay của hắn phát sáng đốt cháy điện đồng, xem đám người này nướng chín tựa như món ăn dân dã vậy.

"Đi!"

Có người trong điện đồng quát lên, đồng thời phát lực hòng khống chế cổ điện để đào tẩu.

Đáng tiếc, Thạch Hạo xoay chuyển kiếm thai đồng thời đập mạnh lên trên điện đồng, tiếng vang ầm ầm to lớn.

"Chúng ta cũng giúp một tay." Tào Vũ Sinh nói.

Trong địa phương của Hư Thần giới này thì bọn họ chiếm hoàn toàn ưu thế, quan trọng nhất ở đây chính là tiềm năng, vậy Xích Long, Thiên Giác nghĩ, Nguyệt Thiền... ai mà không mạnh?

Thần quang chiếu rọi, bọn họ cùng nhau tế luyện điện đồng.

"Mở ra cho ta!" Nhân vật số hai của Tiên điện rống lớn.

Đáng tiếc, hắn không cách nào cứu vãn được, điện đồng bị kiếm thai trong tay của Thạch Hạo trấn áp.

"Nhanh mời khí linh thức tỉnh đi!" Có người hét lên, bởi vì đây chính là tiên khí nên bọn họ không tin sau khi Tiên điện bằng đồng này thức tỉnh thì Hoang vẫn có thể ngăn cản được.

Thạch Hạo thủ thế chờ địch, tay nắm kiếm thai Đại La nên chẳng hề lo lắng gì cả, bởi ì binh khí này gặp mạnh mẽ mạnh, không hề sợ tiên khí.

Một đòn kinh thiên động địa như trong dự liệu cũng không hề xảy ra, sắc mặt của nhân vật số hai Tiên điện tái xanh, nói: "Đây chỉ là hàng mô phỏng, bên trong ẩn chứa quy tắc Tiên đạo nhưng chỉ có thể sử dụng hai lần, nó không hề có khí linh gì cả nên sẽ không thể thức tỉnh."

Khi mọi người nghe được thì đều choáng váng, tâm nguội lạnh.

Đây là pháp khí có tính chất tiêu hao do tàn tiên chế tác, tuy rằng bên trong có hoa văn Tiên đạo thế nhưng sau khi sử dụng thì pháp khí này cũng sẽ nhanh chóng bị phế bỏ.

Ở nơi khác còn có thể được, nó có thể phát sinh ra tiên uy thế nhưng nơi đây thì không được.

"Ha ha..." Thạch Hạo cười lớn, toàn lực khống chế đạo hỏa đồng thời kêu gọi Xích Long lại gần để nó phun thêm lửa.

"Tại sao lại là con?"

"Không phải ngươi là rồng à, rồng thì đều sẽ phun lửa hay sao?"

Xích Long: "@#$%^..."

"A..." Cuối cùng, bên trong điện đồng truyền ra tiếng kêu la thảm thiết.

Có ánh lửa dọc theo lối vào tiến vô trong, khiến bọn họ vừa sợ hãi vừa tức giận.

Sau đó không lâu, nơi này truyền tới mùi thịt khét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Trịnh Thanh Hùng
10 Tháng bảy, 2020 15:30
Full là convert. Còn phải dịch nữa mà
Hieu Le
07 Tháng bảy, 2020 17:48
khúc đầu đọc giống Thế Giới Động Vật
Twed
03 Tháng bảy, 2020 23:57
lúc còn nhỏ ánh mắt vô tội rồi thật thà chất phát đến đâu lớn hơn chút quậy kinh khủng. ko bik nó học ở đâu nhỉ..
ronkute
01 Tháng bảy, 2020 13:47
Tks bác, để mình bổ sung
Bao Vo
01 Tháng bảy, 2020 13:22
Truyện full rùi mà
Max diep
18 Tháng sáu, 2020 20:01
Ad ơi, thiếu chương 857
Hieu Le
16 Tháng sáu, 2020 09:46
ixvxx. ,,2
Hieu Le
27 Tháng năm, 2020 13:26
Thạch Hạo luyện chế Hoang Tháp ở chương nào vậy nhỉ các đạo hữu
Hieu Le
27 Tháng năm, 2020 13:23
thời đại thần thoại là thời đại có 9 thiên tôn sáng tạo ra cửu bí đấy, còn loạn cổ là thời đại của Hạo mà
Nguyễn Văn Chiến
22 Tháng năm, 2020 14:43
sao thằng này lớn 1 tí tính nó lại càng quái. càng nghịch vậy
ronkute
20 Tháng năm, 2020 06:30
Dạo này bận quá, k lên chương đc :(((
Phạm Đình Quỳnh
19 Tháng năm, 2020 17:09
Chờ bản mới nhất.
Danh Vô
07 Tháng năm, 2020 13:11
Lót dép chờ ae dịch giả up chương mới từng ngày :)))
Nguyễn Phúc
26 Tháng tư, 2020 22:56
Cảm ơn ae dịch giả đã dịch truyện.
Trịnh Thanh Hùng
26 Tháng tư, 2020 04:40
Truyện thì hay lôi cuốn. Mỗi tội thế giới rộng quá. Hạ giới tám vực. Thượng giới 3000 châu. Cửu thiên thập địa. Dị vực. Tiên vực. Giới hải. Cái nào cũng bao la bát ngát. Mơ hồ quá.
Trịnh Thanh Hùng
26 Tháng tư, 2020 04:38
Tôi chỉ thích đọc loại này. Độc đoán vạn cổ. Truyện hay và lôi cuốn. Có điều cha thần đông sáng tạo thế giới quá rộng lớn. Có quá nhiều thế giới tồn tại. Hạ giới tám vực. 3000 châu. Cửu thiên thập địa. Dị vực. Tiên vực. Giới hải. Mà thế giới nào cũng quá rộng lớn khiến ng đọc mơ hồ quá.
Hieu Le
25 Tháng tư, 2020 22:51
Mấy bố cứ bảo buff mà t thấy từ đoạn Bảy thần tuy không thua nhưng cũng nữa chết nữa sống. Tác đã muốn lập một nhân vật độc đoán vạn cổ để so sánh với main hay truyện sau mà cứ kêu buff :))
Hieu Le
25 Tháng tư, 2020 22:46
Thần Thoại là sau cùng mà mấy ông. Thời Đại Thần Thoại xong là tới thời đại của Thánh Khư. mạch truyện là Đế Lạc, Tiên Cổ, Thái Cổ, Thượng Cổ, Hoang Cổ, rồi nhiều kỷ nguyên nữa. Cái loạn cổ vẫn chưa nhớ được nằm ở giai đoạn nào
Hieu Le
25 Tháng tư, 2020 22:41
tôi cũng vậy. Lúc đọc độc chiến bảy thần khóc một lần. Lúc ở Biên Hoang bị giao cho dị vực khóc 1 lần. lúc lên Tiên Đế t lại khóc. mẹ kiếp thần đông
Lệ Thủy Thiên Tường
25 Tháng tư, 2020 20:40
chuẩn bn, không nói rõ mọi thứ bn ạ, mỗi khi sang cái ms thì kiểu chỉ tăng cường giả chứ k thay đổi nhìu lắm, khá mơ hồ, theo mk nghĩ khi sang một chỗ mới tác nên thêm nhiều tính năng ( với cả tác đổi nhanh quá k kịp thích ứng ) giống Đấu La Đại Lục ý bn, p2_ thì tăng hồn đạo khí, p3_tăng cơ giáp + Đấu khải + Hồn Linh, p4 tăng các hành tinh, có nhiều Thần cấp, công nghệ đổi mới, có tinh tế chỉ huy hệ, quan chỉ huy chiến hạm, tinh tế chiến cơ Dù sao truyện cx rất hay, cảm ơn nhóm dịch
Trịnh Thanh Hùng
25 Tháng tư, 2020 15:33
Truyện này của thằng cha Thần Đông sáng tạo thế giới to và rộng lớn quá khiến người đọc khá mơ hồ. Hạ giới tám vực đã kêu rộng lớn vô ngần rồi thì lại bị thượng giới 3000 châu khinh thường là lao tù. Rồi 3000 châu thì lại bị tu sĩ cửu thiên thập địa khinh thường tiếp. Rồi 9 đất 10 trời thì lại bị tu sĩ dị vực các kiểu khinh thường. Xong giờ lại đẻ ra thêm tiên vực lại rộng lớn các kiểu khinh thường nữa. Truyện thì hay mà thế giới thì hại não.
Danh Vô
24 Tháng tư, 2020 15:31
Gắng dịch xong truyện này anh em ơi. Cám ơn ae dịch giả nhé !
Hieu Le
21 Tháng tư, 2020 23:12
tôi cũng thế ông ơi :((
Trịnh Thanh Hùng
19 Tháng tư, 2020 00:30
Bên đấy là convert ông ơi
Lê Tuấn Đại
17 Tháng tư, 2020 17:37
Bộ này bên truyenfull dịch hoàn thành r cơ mà dịch không có tâm , bên này dịch có tâm cơ mà lâu vãi ra không ra chap mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK