Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




"Mẹ..." Nhóc tỳ thì thào, nó phát ra tiếng gọi yếu ớt trong lúc hôn mê, chỉ có mẹ mới là người tốt nhất, mẹ sẽ không bao giờ làm tổn thương nó, mẹ là người dịu dàng nhất.

Lúc mẹ nó rời đi nó mới mấy tháng tuổi, chỉ có một chút ấn tượng mơ hồ như thế mà thôi, nhưng hiện tại điều đó lại đã trở thành sự ấp áp mà nó khát vọng nhất. Nó muốn được say giấc trong lòng mẹ.

Nước mắt không ngừng rơi xuống từ trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nó, nó co rúc người lại, thân thể đang run lên cầm cập, trong lúc hôn mê cuộn mình vào trong góc chiếc giường lạnh lẽo.

Trên giường ngọc ở bên cạnh truyền tới một tiếng hừ nặng nề. Thạch Nghị mặc dù còn nhỏ nhưng lại không sợ hãi, trùng đồng có thần quang ẩn hiện, nó cắn một tấm gỗ mềm, đầu túa mồ hôi, đang kiên trì chịu đựng đau đớn.

"Con ngoan, nhất định phải chịu đựng. Sau ngày hôm nay con nhất định sẽ một bước lên trời, không còn ai có thể ngăn cản sự quật khởi của con nữa, con sẽ là vị thiên kiêu chói mắt nhất vùng đất rộng lớn này." Thiếu phụ nắm chặt một tay của thằng bé, để nó lấy chút hơi ấm chống chọi lại sự đau đớn đó. Cô ta rất khẩn trương nhưng trong mắt cũng lóe lên sự nồng nhiệt vô tận.

Trên nguồn sáng đó có chi chít ký hiệu, lưu chuyển sự huyền bí của chư thiên, vô cùng khó hiểu, khiến người ta run sợ trong lòng, lúc đối mặt với nó không nhịn được muốn cúi lạy.

Thiếu phụ ánh mắt điên cuồng, càng thêm xác định, làm như vậy là đáng nhất. Cho dù là bị phát hiện, bị thanh toán, nhưng chỉ cần cấy vào trong cơ thể của Nghị Nhi là đã đáng lắm rồi. Mảnh Chí Tôn Cốt này mới bắt đầu phát triển mà đã có uy thế như thế này, nếu tương lai trưởng thành tốt thì ắt sẽ còn khủng khiếp hơn nữa.

Kim Sí Đại Bằng, Chân Hống thời Thái Cổ đều là sinh vật chí cao vô thượng dám giết thần, mà Chí Tôn trời sinh lại có thể đánh một trận với bọn nó, tương lai ai dám tranh phong đây.

"Sắp rồi, sắp xong rồi, Nghị Nhi con cố chịu đựng!" Cô ta không ngừng cổ vũ, vẻ mặt dịu dàng làm Thạch Nghị thả lỏng, chịu đựng vượt qua cửa ải này.

Nguồn sáng óng ánh, ở trong có một thiên thần đang ngủ say, phát ra hàng loạt đạo thần hoàn, chiếu sáng cả mật thất, hào quang thần thánh tuôn rơi giống như đã đặt chân được tới Thần Giới.

Lồng ngực của Thạch Nghị bị ánh sáng chói mắt lấp đầy, nó càng giãy dụa ác liệt hơn, phát ra tiếng rống như dã thú, vô cùng đau đớn, toàn thân đều ướt mồ hôi.

"Ngươi cẩn thận một chút, đừng làm tổn thương Nghị Nhi nhà ta!" Trên mặt thiếu phụ hiện lên vẻ tàn ác, nhìn bóng đen quát, cô ta càng thêm khẩn trương và sợ hãi, e sợ sẽ thất bại.

"Mặc dù có ghi chép kỹ càng nhưng dù sao cũng là Chí Tôn Cốt, cấy ghép quá nguy hiểm, làm sai một cái để nó bộc phát thì hai ta cũng có thể bỏ mạng ở chỗ này." Bóng đen như u linh trầm giọng nói.

"Ta không quan tâm, ta chỉ cần thành công thôi. Nếu trên Cốt Thư đã có ghi chép có nghĩa là đã có tiền lệ, không lý nào chúng ta lại không thể thành công." Thiếu phụ quát khẽ, khuôn mặt xinh đẹp hơi co quắp, cô ta nắm lấy tay của Thạch Nghị và nói: "Đều là huyết mạch của Thạch gia, cùng chung nguồn gốc, tỷ lệ thành công chắc sẽ càng cao. Nghị Nhi con cố chịu đựng nhé."

Bóng đen rống khẽ, sau đó cả mật thất đều trở nên sục sôi, thần huy rực rỡ tỏa ra, bao phủ mỗi một tấc không gian.

Ánh sáng rừng rực bạo phát, lôi sơn hàng lâm, thiểm điện bay múa, thần âm ầm ầm, các loại cảnh tượng kỳ dị hiện lên.

Cuối cùng, thụy quang thu vào bên trong, ký hiệu ngưng tụ hóa thành một miếng Chí Tôn Cốt, ẩn vào trong lồng ngực của Thạch Nghị. Bóng đen hoạt động nhanh chóng, ký hiệu xông ra làm miệng vết thương đó khép lại, cầm máu cho nó.

"Được rồi!"

Một tiếng gầm nhẹ, mật thất trở nên yên tĩnh hoàn toàn, các cảnh tượng kỳ dị đều biến mất.

"Con ngoan, con là niềm kiêu ngạo của mẹ. Từ bây giờ, không còn ai có thể ngăn cản bước tiến của con được nữa, mảnh đất này sẽ run rẩy dưới chân con!" Thiếu phụ kích động vô cùng, ôm lấy một cánh tay của Thạch Nghị, trên mặt tràn ngập vui sướng, hào quang trong mắt nóng bỏng vô cùng.

Cô ta mang tới chăn ấm, cẩn thận đắp cho Thạch Nghị đang ngất đi. Cuối cùng cô ta đứng lên, nhịn không được cười to, hơi có chút điên cuồng như bệnh tâm thần.

"Đại nương... Cháu lạnh." Nhóc tỳ co rúm ở trên chiếc giường lạnh giá, run rẩy không ngừng. Nó bị tiếng cười này đánh thức, ngực đau nhói, sắc mặt tái nhợt, gọi một cách yết ớt.

Thiếu phụ bỗng quay người lại, cô ta không có lấy chăn mà nhìn chằm chằm nhóc tỳ, không có chút thương hại nào, ánh mắt hơi lành lạnh, lên tiếng nói với bóng đen đó: "Rút sạch chân huyên còn sót lại trong cơ thể nó ra để tẩm bổ Chí Tôn Cốt trong người Nghị Nhi."

Bộ vị có mọc Chí Tôn Cốt sẽ có chân huyết phù hợp để thai nghén mảnh Nguyên Thủy Bảo Cốt độc nhất vô nhị đó, thần tính kinh người.

"Nếu lấy ra thì đứa bé này sẽ không thể sống qua nổi hai tuổi đâu." Bóng đen nói.

"Hai tuổi? Nửa năm một năm là đã đủ rồi, trong lúc này việc gì cũng có thể xảy ra." Thiếu phụ lạnh lùng nói.

Bóng đen nghe vậy cũng không nói nhiều nữa, lấy ra một cái bình ngọc rồi sử dụng bí pháp, ký hiệu lấp lóe, hắn bắt đầu lấy máu, lập tức ánh sáng mơ hồ lại sáng lên, khiến mật thất trở nên thần thánh.

"Lập tức thi pháp, dùng bình bảo huyết này tẩm bổ cơ thể của Nghị Nhi, nhanh chóng dung hợp với Chí Tôn Cốt." Thiếu phụ rất sốt ruột.

"Tốt nhất là tiến hành theo chất lượng, phải từ từ." Bóng đen nhắc nhở.

"Không sao, Nghị Nhi sinh ra đã có trùng đồng, há bọn trẻ bình thường có thể so sánh nổi. Hơn nữa, sớm dung hợp làm một cũng khiến ta yên tâm hơn. Tối thiểu thì trong vòng nửa năm dù có người phát hiện cũng không thể nào lại cấy Chí Tôn Cốt, làm nhiều lần ắt nó sẽ bị khô.

"Lạnh quá..." Nhóc tỳ lại ngất đi, môi nó cũng đã trở nên trắng bệch, cơ thể co rúc ở một góc giường, không ngừng run rẩy.

Sau khi tất cả kết thúc, mật thất lại trở nên yên tĩnh, bóng đen đó ra rời đi, cả vùng địa cung rộng lớn có vẻ hơi u ám.

Thiếu phụ đi tới đi lui một mình, nhíu mày, đang suy nghĩ xem phải nói thế nào. Trong tộc chắc không có ai biết trong người nhóc tỳ có Chí Tôn Cốt mới đúng, trừ phi là người ngày nào cũng bế nó, hơn nữa tu vi cực cao mới có thể có cảm ứng. Người phù hợp với điều kiện chỉ có cha mẹ của nó, mà hiện tại nó đã được tám chín tháng rồi, sớm đã không cần người bế.

"Nghị Nhi trời sinh có trùng đồng, có thể khám phá tất cả bổn nguyên, người khác không năng lực như vậy, chắc sẽ không phát giác!" Thiếu phụ nhếch mày, suy nghĩ việc sau này.

"Đôi vợ chồng đó nếu mất mạng dưới vuốt của Tỳ Hưu, hoặc là bỏ mạng vì những nguyên nhân khác thì tất cả liền hoàn hảo rồi." Cô ta khẽ lẩm bẩm, khóe miệng nở nụ cười lạnh.

"Ầm"

Đột nhiên có tiếng động khủng bố truyền tới, địa cung sụp đổ, lối vào bị người khác dùng sức mạnh phá hủy. Một ông lão râu tóc bạc phơ nhưng cực kỳ to lớn xông vào, toàn thân hào quang vạn trượng, giống như Hoàng Kim Thần Hỏa đang thiêu đốt.

Thiếu phụ cả kinh, lối vào địa cung không phải người bình thường có thể dùng sức phá hủy, chỉ có chí cường giả trong tộc mới có thể làm được.

Thần hà dâng lên, thụy quang vạn đạo, một ông lão như con sư tử đang giận dữ xông vào mật thất, sau khi nhìn thấy cảnh trước mắt, con mắt như muốn nứt ra, phát ra tiếng gào thét kinh thiên động địa: "Con tiện nhân ngươi, thật là một đứa ác độc."

Đây là một trong hai ông lão chủ sự trong tộc, bối phận cực cao, thực lực cực mạnh, bình thường không hay lộ diện, vẫn luôn ở trong cổ động tu thân dưỡng tính, tham ngộ diệu lý.

Cha mẹ của Thạch Hạo đem con nhờ ông ta và một người khác trông hộ, chỉ có họ mới biết về Chí Tôn Cốt trong cơ thể nó, chuyện này được liệt vào hàng tuyệt mật.

Vốn do ông ta và một người khác trông nom, bảo đảm chắc chắn Thạch Hạo không làm sao, nhưng họ dù sao cũng đã nhiều tuổi, lại là đàn ông, không biết trông trẻ con nên mới đồng ý để bọn tiểu bối trông hộ.

Trong tộc từ trước tới nay vẫn hòa thuận, bọn cháu gái, cháu dâu vẫn luôn rất tận lực, mấy tháng nay nuôi nấng Tiểu Thạch Hạo trắng trẻo mập mạp nên làm cho bọn họ cảm thấy yên tâm. Bất kể là thế nào cũng không ngờ, hôm nay lại sẽ xảy ra chuyện bi thảm như thế này.

Ông lão này vẫn luôn rất dụng tâm, sai cao thủ đi theo nhóc tỳ. Hôm nay thiếu phụ dẫn hai thằng bé đi xem hậu duệ Thái Cổ Thần Cầm rất lâu, mà tên cao thủ được sai đi theo lại càng hốt hoảng chạy về bẩm báo có một đoàn người đi vào địa cung, không thể mở được cái cửa đó nên ông ấy mới khiếp sợ, tức tốc chạy tới.

"Con đàn bà ác độc này, ta muốn giết ngươi!" Râu tóc ông lão đều đang phát sáng, giống như một con Hoàng Kim Sư Tử, nháy mắt nhào tới cầm lấy cổ cô ta rồi nhấc lên như nhấc gà con.

Thiếu phụ mặc dù tu vi cực cao, thực lực rất mạnh mẽ nhưng so với ông lão này thì cũng chẳng thấm vào đâu, lập tức sắt mặt tái nhợt, ký hiệu toàn thân sắp nổ tung.

"Tứ Thái Gia, đừng giết mẹ cháu!" Thạch Nghị cũng bị tiếng rống đánh thức, cầm lấy con dao bạc ở đầu giường kề lên cổ mình, lập tức xuất hiện một vết máu.

"Mày.. Tiểu súc sinh!" Ông lão nổi giận.

"Tứ ca, đặt cô ta xuống trước đi." Lại có một ông lão khác đi vào, toàn thân phát ra xích hà, giống như một vị Huyết Hoàng, mặc dù tuổi cao nhưng tinh thần quắc thước, hai con mắt giống như kim đăng.

"Lão ngũ, ngươi có ý gì. Đây là hậu nhân của chi nhà ngươi nên muốn thiên vị tha thứ sao?" Ông lão như Hoàng Kim Sư Tử hỏi.

"Tứ Thái Gia, xin ông đừng giết mẹ cháu!" Ở một bên, Thạch Nghị một lần nữa mở miệng, nó cầm dao bạc cứa vào cổ.

"Nhìn thấy chưa, chúng ta đã mất đi một vị Chí Tôn, lẽ nào còn phải mở to mình nhìn một thằng bé trùng đồng khác chết đi sao? Ở thời Thượng Cổ, đây chính là Thánh Nhân, Thần Nhân đó! Trước tiên thả cô ta ra đã rồi tính toán sau." Ông lão như Huyết Hoàng nói.

"Ầm"

Ông lão như Hoàng Kim Sử Tử dùng sức ném thiếu phụ đập vào bức tường đối diện, phát ra một tiếng vang lớn, làm rơi vỡ rât nhiều tảng đá, khiến cô ta nửa ngày cũng thể đứng lên được.

"Tử Lăng, ta thật có lỗi với vợ chồng hai ngươi, không thể chiếu cố Hạo Nhi cho tốt, để nó phải chịu uất ức và đau khổ." Ông lão ngẩng lên trời rống giận.

"Tứ Thái Gia... Cháu lạnh, đau quá." Nhóc tỳ đang co rúm ở góc giường, yếu ớt lên tiếng.

"Cháu ngoan, đều là do ông không tốt!" Ông lão ôm nhóc tỳ vào lòng, nước mắt suýt nữa đã rơi xuống, ông vận chuyển sức mạnh thần bí của Bảo Phù, phát ra thụy hà bọc lấy nhóc tỳ.

"Chí Tôn Cốt thì sao?" Ông lão toàn thân đỏ rực, thần huy dâng trào như Huyết Hoàng hỏi.

Thiếu phụ sắc mặt tái nhợt, đứng dậy và không lên tiếng.

"Thái Gia, nó đang ở trong người cháu đây." Thạch Nghị ném đi dao bạc, bình tĩnh nói.

Ông lão như Huyết Hoàng nghe vậy, trong mắt lộ ra kỳ quang, hồi lâu cũng không nói tiếng nào.

Ông lão đang ôm nhóc tỳ nghe vậy càng tức giận, lạnh giọng nói: "Thạch Tộc chúng ta có tổ huấn, không thể tàn sát lẫn nhau, phải đoàn kết, nhất trí đối ngoại. Nếu không làm sao có thể bước ra khỏi tổ địa, đánh ra một mảnh bờ cõi, cai trị hàng tỉ con dân, ngồi trên ngôi vị Nhân Hoàng. Con đàn bà như ngươi quá ác độc, tộc quy không thể tha cho ngươi."

"Việc này hơi phức tạp, đã liên quan tới Chí Tôn Cốt. Đây là bí mật tối cao ở trong tộc, không thể tiết lộ ra ngoài. Đây không phải là chỗ để nói chuyện, chúng ta quay về rồi nói sau." Ông lão ở bên cạnh lên tiếng.

"Lão Ngũ, ngươi muốn bao che có đúng không?" Ông lão như Hoàng Kim Sư Tử quát hỏi.

"Dù thế nào thì Chí Tôn trời sinh cũng không thể để mất, về phủ rồi bàn tiếp." Ông lão người tỏa hào quang đỏ rực nói.

"Cho dù hiện tại ta không ra tay thì chờ lúc Tử Lăng quay lại cũng sẽ không bỏ qua. Với tính tình của hắn thì không chém tận giết tuyệt chi của ngươi cũng phải giết tám phần mười, không cho hắn một công đạo thì hắn sẽ không nuốt cục tức này đâu!" Ông lão oai vệ như Hoàng Kim Sư Tử nói như vậy.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
06 Tháng mười một, 2020 20:45
dịch thêm đi ad. truyện hay mà buồn qá
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 22:16
Hoang chương bao nhiêu bắt đầu sáng tạo công pháp thế các pro
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 17:18
Cố gắng nha bạn ron, ko biết ủng hộ ntn bạn ơi
ronkute
30 Tháng mười, 2020 22:30
Có bạn, nhưng dạo này mình bận quá nên k lên chương đc
Hieu Le
30 Tháng mười, 2020 21:56
Truyện có dịch tiếp ko ạ
Hieu Le
28 Tháng mười, 2020 16:51
Hóng chap mới quá đi
Hieu Le
27 Tháng mười, 2020 22:13
cảm ơn bạn
ronkute
24 Tháng mười, 2020 17:46
Sắp rồi bạn :v
Hieu Le
23 Tháng mười, 2020 15:07
sắp ra chương mới chưa ạ
Hieu Le
02 Tháng mười, 2020 20:55
ad ra tiếp chương đi
Hieu Le
30 Tháng chín, 2020 09:26
ôi, thế là ko ra chương mới nữa à ad ơi
Hieu Le
24 Tháng chín, 2020 17:57
dịch nhanh ad ơi sốt ruột quá à
Hieu Le
23 Tháng chín, 2020 17:46
tiếp đi pro ơi.
Hieu Le
20 Tháng chín, 2020 21:36
dịch hết đi ad ơi ra lâu quá rồi
Minh châu20012018
09 Tháng chín, 2020 13:21
Đọc lâu quá
Hoài Niệm
18 Tháng tám, 2020 18:00
Hay
ronkute
30 Tháng bảy, 2020 18:43
Hết bộ này sẽ làm bộ Hắc Ám Vương giả của Cổ Hi :)
Hieu Le
30 Tháng bảy, 2020 00:31
theo tôi thì là 6 trượng
Hieu Le
30 Tháng bảy, 2020 00:30
cảm ơn bác nhiều lắm ạ, sau bộ này bác còn ý định dịch bộ nào nữa ko
ronkute
25 Tháng bảy, 2020 21:12
Vẫn giữ quan điểm như bắt đầu, phải cho xong cho full bộ này
Trịnh Thanh Hùng
25 Tháng bảy, 2020 10:38
Thế chúc ron hạnh phúc nhé. Trăm năm hạnh phúc. Đầu bạc răng long nhé. Mà co vk r Bác lại túi bụi vk có cho dịch dọt nữa k
ronkute
21 Tháng bảy, 2020 21:31
Dạo này mình bận quá, chuẩn bị cưới hỏi nên lu bu không có thời gian dịch gì hết
Trịnh Thanh Hùng
21 Tháng bảy, 2020 11:50
Lâu quá ron ơi :(
anhtuanngoc
20 Tháng bảy, 2020 21:23
xin được hỏi dịch giả: Trượng lục kim thân có phải nghĩa là kim thân cao trượng sáu đúng không ạ?
David Hoang
16 Tháng bảy, 2020 12:22
Má chưa hết truyện à , fuck
BÌNH LUẬN FACEBOOK