Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Câu cá? Chuyện này cũng thật là đơn thuần!

Từ xa chạy đến đây chỉ để câu cá? Ai chẳng biết là nơi này lạ, Hải Bộc này không có đầu nguồn theo nghĩa đen, không biết điểm cuối, có thể câu cá gì?

"Khá là phản phác quy chân, khiến người ta thán phục."

Thế nhưng, Tam Tạng cuối cùng lại than thở như thế, vui lòng ca ngợi, nhìn dáng vẻ cũng không phải là dối trá mà là thật lòng thật dạ.

"Đạo hữu quả nhiên thẳng thắn, đại đạo nên như vậy, mạnh hơn chúng ta đấy." Thần Minh thu lại hình dạng mị hoặc hiếm thấy, khuôn mặt thánh khiết, sóng mắt lưu chuyển, năm tháng cuồn cuộn.

Thạch Hạo: "..."

Chẳng qua là hắn thuận miệng trả lời một cách qua loa, lại đã trở thành sự đơn thuần, phản phác quy chân của đạo, điều này khiến hắn không còn gì để nói, không biết nói gì cho tốt.

Cuối cùng, hắn cũng chỉ có thể mỉm cười, tương đối vui lòng nhận lấy những từ ngữ tán dương mà không khách khí, đứng đó mặt không đỏ, tim không đập.

Chỉ là khi thấy cái bóng người giống như tượng đất cách đó không xa thì trong lòng hắn lại chìm xuống, đây tuyệt đối là một nhân vật kinh khủng.

Truyền nhân của Vương Bất hủ, được xem như là một trong những gia tộc cổ xưa nhất, cái mà sinh linh kia theo đuổi chính là đạo vô địch đời này, tâm chí cứng cỏi, tương lai chắc chắc là đại địch.

"Đừng làm bậy, sinh linh này không thể giết, trên người có bí bảo của Bất hủ bảo vệ, dù ngồi im ở đó cũng giết không được." Tam Tạng nói.

Hai tên Táng sĩ hoàng kim tựa hồ có thể biết được tâm tư của Thạch Hạo, rõ ràng tâm trạng muốn ra tay của hắn, thế nhưng bọn họ vẫn phải ngăn cản, đồng thời nói rõ ngay cả hai người bọn họ cũng không có quấy rầy người kia.

"Trước khi chúng ta tới đây, hắn cũng đã ngồi xếp bằng không nhúc nhích mấy năm rồi, đạo tâm vững chắc, mục tiêu xác định không thay đổi, là một sinh linh đáng sợ." Thần Minh nói.

Thạch Hạo khôi phục lại vẻ yên tĩnh, không còn ý tứ muốn ra tay nữa, trong lòng hắn cảnh giác, dị vực rộng lớn vô ngần, nhiều kỳ nhân dị sĩ, cao thủ như rừng.

"Chờ ngươi câu cá, sau đó chúng ta cùng đi được không?" Thần Minh hỏi.

Thạch Hạo cũng không trả lời ngay mà hơi chần chừ một chút. Bởi vì hắn muốn tu hành, muốn đi con đường của chính mình, đi cùng hai tên Táng sĩ hoàng kim thì có thể có ý nghĩa gì đâu?

"Tham khảo lẫn nhau, có lẽ sẽ có một số thu hoạch không tưởng tượng nổi, ngoài ra, chúng ta có lẽ có thể giúp ngươi một tay." Tam Tạng truyền âm.

Thạch Hạo nhìn về phía hắn, vẫn không nói chuyện.

"Chúng ta biết hiện tại ngươi có một trận kiếp nạn lớn, rất hi vọng ngươi có thể thoát vây!" Thần Minh nói rõ hơn.

"Được!" Thạch Hạo suy nghĩ một chút rồi gật đầu đáp ứng.

Bây giờ hắn đang là tù binh, tuy rằng rất tự do, có thể một khi Vương Bất hủ trở về thì liền đã không còn đường lui nữa.

Hai tên Táng sĩ hoàng kim thật sự có biện pháp không?

Sau đó Thạch Hạo chọn một tảng đá xanh lớn ở trước Hải bộc rồi ngồi xếp bằng ở bên trên, sau đó dùng tinh thần Đại đạo làm cần câu, dùng pháp lực làm dây câu, dùng thần thông làm lưỡi câu, bắt đầu ngồi câu cá.

Thạch Hạo từng nghe nói, Hải Bộc là một nơi vô cùng đặc thù, ngay cả Bất hủ đều không thể tìm ra phần cuối. Nghe nói có Bất hủ dọc theo con sông này truy tìm, cuối cùng biến mất tiêu.

Thậm chí còn có một cái lời đồn đáng sợ hơn.

Năm đó, sau đại chiến Tiên cổ, một vị Vương Bất hủ bị thương nặng sắp chết, tự biết không còn hi vọng sống, dùng tuổi già như ngọn đèn cạn dầu kia tiến vào Hải Bộc, dọc sông mà đi, kết quả vẫn là một đi không trở lại, cũng không còn xuất hiện nữa!

Hải Bộc, cách mặt đất ba thước, không biết đại dương từ đâu mà đến, mênh mông khó lường, mãnh liệt đổ về phía trời cao.

Mà ở cái phần cuối kia lại không phải là điểm cuối, bởi vì Hải Bộc trực tiếp chảy vào và biến mất từ trong hư vô, kèm với đó là mảnh vỡ thời gian bay lượn, còn có sông dài năm tháng như ẩn như hiện.

Có người nói, đây là một nhánh sông của 'Giới hải;, trăm sông về biển, vạn dòng sông chảy về một nguồn, đây chỉ là một con sông trong số đó mà thôi!

Tương truyền, Hải Bộc này tuy có nguy hiểm, đồng thời cũng kỳ lạ nhưng cũng được xem như là một dòng sông tâm nguyện,có lúc có thể thỏa mãn một số nguyện vọng của con người. Vì vậy, thỉnh thoảng có một số ít sinh linh tiến về nơi này.

Đồng thời, bế quan ở đây có lúc sẽ có chuyện không tưởng tượng nổi xảy ra, hoặc là vô cùng tốt hoặc là cực kỳ gay go cho bản thân!

Ngộ đạo trước Hải Bộc chắc chắn là một quá trình dài dằng dặc!

Hai vị Táng sĩ hoàng kim đã đến đây rất nhiều ngày rồi, mãi đến tận mấy ngày gần đây mới tính chuyện rời đi.

Thạch Hạo lấy ra vài lá trà Ngộ Đạo, pha một bình trà và mời hai người cùng uống.

"Trà ngon!" Tam Tạng than thở.

Thạch Hạo khẽ thưởng thức, ngồi ở trước Hải bộc, lắng nghe âm thanh phát ra từ hạt giống đại đạo của chính mình, nói đúng hơn là những tiếng vù vù không dứt từ những cánh cửa bên trong cơ thể hắn, ánh sáng màu xanh tràn ngập khắp châu thân.

Đó là cánh cửa đang nứt ra, đang mở ra!

Đáng tiếc, loại đốn ngộ này chỉ thu hoạch trong chớp mắt, vẫn chưa thể làm cho hắn tăng cấp, đột phá đến tầng thứ cao hơn.

Bởi vì hắn đã ở vào cảnh giới Trảm Ngã hậu kỳ, muốn tiếp tục đột phá thì chắc chắn rất khó, đã là vấn đề mà trà Ngộ Đạo không thể giải quyết.

Không phải lúc nào uống trà cũng thật sự miễn cưỡng kéo tu sĩ lên cao, làm cho hắn lên cấp đến cảnh giới khó mà tin nổi.

Nếu thật là như vậy thì cao thủ hạt giống của các tộc sẽ không cần phải tu luyện nữa, mỗi ngày uống trà ngộ đạo là được rồi!

Lá trà tiên chỉ đưa đến một cái tác dụng phụ trợ, giúp người ta ngộ đạo, giúp người ta phá quan, coi trọng nước chảy thành sông chứ không phải là đốt cháy giai đoạn.

"Ồ, cá mắc câu rồi!" Thạch Hạo kinh ngạc.

Hắn cảm giác cánh tay mình chìm xuống, sợi dây câu từ pháp lực hóa thành bị kéo căng, lưỡi câu do bảo thuật hóa thành cảm nhận được có một con quái vật khổng lồ đang từ trong Hải Bộc lao ra.

Thần Minh, Tam Tạng đều không còn gì để nói, tên khốn này còn tưởng là thật? Muốn câu cá ở chỗ này, đùa cái gì thế!

Đây là địa phương nào, là Hải Bộc, không biết điểm cuối thật sự, dù là Bất hủ giả cùng xuống thì cũng đều biến mất, có thể có sinh vật gì, thật sự coi nơi này là ao cá sao?

Nhưng mà, khiến bọn họ ngoác mồm kinh ngạc chính là Thạch Hạo đang ra sức kéo dây câu, giống như thật sự đã câu được thứ gì đó.

Cách xa mấy ngàn trượng, ở trên bầu trời kia có một cái vây lưng đáng sợ xuất hiện trên mặt nước, vô cùng to lớn, dữ tợn và khiếp người, hiện lên bên trong Hải bộc.

"Này, thật sự có... cá?" Tam Tạng thật sự đã không biết nói gì cho tốt.

Thần Minh cũng là một bộ dáng vẻ sững sờ, hơi chút choáng váng, khuôn mặt mỹ lệ mà tinh xảo theo đó mà cũng có vẻ cứng lại rồi.

Sao có thể có chuyện đó? Đây chính là Hải Bộc, nghi tự chảy về phía Giới hải, cả vạn cổ không ai có thể tìm hiểu, làm sao có thể câu được cá chứ?

"Nhanh lên giúp đỡ chút đi, con cá này quá to rồi, dài đến hàng vạn trượng đó, thật sự là không dễ bắt được!" Thạch Hạo kêu lên, gọi hai tên Táng sĩ hoàng kim tới giúp đỡ.

Thần Minh sực tỉnh, dùng sức xoa xoa khuôn mặt đã trở nên cứng lại của mình, chắc chắn chính mình không có nhìn lầm, bên trong Hải Bộc thật sự có một quái vật khổng lồ như ẩn như hiện, đang vùng vẫy trong lòng biển, khiến sóng biển bốc lên đủ để đè ép núi cao.

Tam Tạng cũng ngẩn người, cảm giác mình đã choáng váng rồi, bởi vì cảnh tượng kia khó mà tin nổi.

Hoang, đang đứng đó kéo căng dây cầu, vô cùng căng thẳng, lại còn đang... dắt cá, thật sự giống như người bình thường hay câu được cá lớn vậy, tương đối vui vẻ!

"Ngươi... đang làm gì?"

"Câu cá chứ làm gì, mau tới đây giúp ta. Con cá lớn như vậy thì toàn thân đều là tinh hoa, không biết đã hô hấp tinh khí đất trời bao nhiêu vạn năm rồi, tuyệt đối là thuốc đại bổ!" Thạch Hạo cũng không quay đầu lại, đáp.

"Tìm, nhanh tìm coi, nhìn thử xem bên trong Hải Bộc này có sinh vật hay không!" Tam Tạng nói.

Hắn cùng Thần Minh lấy ra một đống sách cổ bằng ngọc thạch, kiểu dáng tương đối cổ xưa, chắc được bảo tồn không chỉ một kỷ nguyên rồi.

Rất dễ nhận thấy, trước khi đến dị vực bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ, từ bên trong khu mai táng mang ra đủ các loại đồ vật, bao gồm cả một vài điển tịch lịch sử cần dùng đến.

Đặc biệt là Hải bộc, càng là quan trọng nhất, được quan tâm đặc biệt.

"Thật sự có!"

Đột nhiên, Thần Minh kêu lên thành tiếng, có phát hiện bất ngờ từ trong một quyển sách bằng ngọc thạch rách nát.

Đó là một vài lời đồn không quá đáng tin, nói là bên trong Hải Bộc có cá con nguyên thủy, là từ phần cuối Hải Bộc ra đến, số lượng ít ỏi, cả một kỷ nguyên cũng khó có thể nhìn thấy một hai con.

Một vị Táng vương từng nhìn thấy một con, khi đó hắn còn chưa phải là Táng vương, từng biến mất một quãng thời gian theo con cá con nguyên thủy kia!

Chỉ là cá con mà đã dài vạn trượng thì cá nguyên thủy sẽ lớn đến mức nào!?

"Oái, dây câu sắp đứt rồi!" Thạch Hạo linh cảm không ổn, sợi dây câu được xây dựng từ pháp lực sắp đứt rồi, bởi vì lực xung kích quá mạnh nên khó mà duy trì.

"Đuổi theo, đừng đếm xỉa đến dây câu nữa, đuổi theo con cá con nguyên thủy này đi, có lẽ con đường Táng vương của chúng ta sẽ được rút ngắn!"

Trên thực tế, sau khi Thạch Hạo biết được một vài tình huống trong miệng bọn họ thì đã bắt đầu hành động rồi.

Hắn nhảy lên một cái, tiến vào bên trong Hải Bộc và nắm lấy cái vây lưng to lớn kia, chạm vào mặt biển mênh mông, ngược lên trời lao đi.

Hai tên Táng sĩ hoàng kim cũng đi theo, leo lên vây lưng, cùng Thạch Hạo xông vè phía trước, đây là muốn đi đâu? Hoàn toàn không biết!

Tương truyền, chỉ có cá con nguyên thủy mới có thể vượt qua Hải bộc này, trở về đến nơi sinh ra, nơi đó không bình thường, có nhân quả lớn lao, càng có bí mật kinh người!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
ronkute
07 Tháng bảy, 2019 07:40
Bộ này ra 6 7 năm rồi mà, lúc đó đang thịnh thể loại YY, tao là vô địch. Có thể lúc đó sẽ hay, hấp dẫn nhưng tới hiện tại thì đã k còn phù hợp thị hiếu nữa.
thieulong1
06 Tháng bảy, 2019 21:27
Có điều t cũng xin cảm ơn dịch giả đã dịch truyện.
thieulong1
06 Tháng bảy, 2019 21:25
Có cái hơi chán là thằng Hạo đi đâu đánh là vùng đó có hạn chế tu vi, tụi lv cao bị nó đập tanh bành mà cứ nhào vào cho đập. Nản cái vụ ta là main do tg tạo ra, ta là vô địch. Zzz
ronkute
06 Tháng bảy, 2019 11:40
Bác cứ nghiền ngẫm từ từ là sẽ thấy hay thôi.
Hieu Le
06 Tháng bảy, 2019 11:39
OK. thank đội dịch. nhưng em vã quá đọc cover luôn rồi :))
leanhthang
06 Tháng bảy, 2019 05:43
thấy mọi người nói hay đọc thử 100 chương cố tìm cái hay mà tìm mãi ko ra.
ronkute
01 Tháng bảy, 2019 11:04
Vẫn còn bác ơi, nhưng dạo này bận quá không có time dịch :(((
Hieu Le
01 Tháng bảy, 2019 09:11
truyện còn dịch tiếp nữa ko vậy
ronkute
18 Tháng sáu, 2019 12:56
Dạo này nhóm dịch bận quá nên không lên chương được :((((
NoBiTa01
17 Tháng sáu, 2019 22:09
Mấy chương này bắt đầu vào cao trào r mà phải ngồi đợi chịu hông nổi, chắc đọc con vẹt tiếp r sau này cày lại =]]
ronkute
14 Tháng sáu, 2019 06:31
Dạo này bận quá k lên chương đều cho các bác được :(((
laogiao
13 Tháng sáu, 2019 17:31
Đã đề cử. Nhóm cố gắng nhé. Đang để dành tháng trước tới giơg vẫn chưa đọc :)
ronkute
08 Tháng sáu, 2019 15:14
Từ từ sẽ quen thôi bác
soncaca2008
04 Tháng sáu, 2019 08:53
Mình đọc con vẹt nhiều đâm ra quen văn hán việt. Giờ đọc dịch thuần việt lại k quen lắm :)) khó nhọ
ronkute
29 Tháng năm, 2019 17:37
Cảm ơn những lời góp ý của bạn. Nhóm dịch sẽ cố gắng ra chương nhanh nhiều và chất lượng hơn.
mieuly
29 Tháng năm, 2019 14:43
đến 1362 nó có bản dịch nữa đâu, kiểu convert nửa chừng
yêu bản dịch
28 Tháng năm, 2019 10:49
Xin cám ơn các bạn đã dịch truyện này, truyện này rất hay nên mình vẫn chờ bản dịch. Theo mình hiện nay các web đã đăng truyện dịch sát nghĩa được khoảng 50%, các bạn có thể tham khảo để edit lại cho hoàn chỉnh thì tốc độ ra chương sẽ nhanh hơn rất nhiều.....
mieuly
28 Tháng năm, 2019 10:36
t khá là rảnh, có thể phụ bạn được, cũng ngồi dịch để tự đọc nhưng văn phong không hay lắm
thiên hùng bá
28 Tháng năm, 2019 09:48
truyện này bên truyện full nó full hết rồi mà ta, 2015 chương
NoBiTa01
21 Tháng năm, 2019 20:17
thôi chắc cày lại tầm 2-3 lần là full dịch =]]
ronkute
16 Tháng năm, 2019 10:00
Tks bác nhé
laogiao
14 Tháng năm, 2019 16:16
Đã đề cử. Nhóm cố gắng nhé!!
Trịnh Thanh Hùng
06 Tháng năm, 2019 12:35
Ôi trời ơiiiiii !!!!!!
ronkute
05 Tháng năm, 2019 15:59
1 mình 1 ngựa thì vậy thôi bác ơi :(((
Trịnh Thanh Hùng
05 Tháng năm, 2019 13:56
Vãi ron. Vậy full bộ này phải mất tầm 8 năm à ron :)).
BÌNH LUẬN FACEBOOK