Trong đỉnh, con quái vật kia đang thu nhỏ lại, nó gắng sức giãy dụa thế nhưng trong lúc chiến đấu với Thạch Hạo đã chịu thiệt thòi lớn, bị giữ chặt ở đó.
Đỉnh được xây dựng từ Lôi đình, dẫn dắt sấm sét, một người một thú bị rèn luyện bên trong.
Thạch Hạo vừa đau đớn vừa vui sướng, cả người bị tia chớp bắn trúng, toàn thân bốc khói xanh, đặc biệt lại ở trong đỉnh nên có muốn cũng không tránh được, chỉ có thể bị động chịu đựng rèn luyện bản thân.
Thế nhưng con quái vật này lại giống như thuốc bổ, nó đang từ từ mờ nhạt, hai mắt cũng không còn sống động, tinh hoa sấm sét toàn thân đều bị Thạch Hạo hấp thu.
Trước kia nó lớn hơn Thạch Hạo rất nhiều, thế mà hiện tại thì ngược lại, tựa như một con mèo bị Thạch Hạo nắm chặt lấy đang kêu gào không cách thoát được, nó hóa thành từng tia chớp, cơ thể đang thu nhỏ lại và bốc hơi thành sương mù mờ mịt.
"Quá thoải mái, đây là gì nhỉ, linh thể thai nghén trong sấm chớp sao?" Thạch Hạo thăm dò thì phát hiện có chút là lạ, nhìn thì giống sinh vật nhưng lại không có linh hồn.
Mặc kệ thế nào thì Thạch Hạo cũng đã đạt được rất nhiều chỗ tốt, con quái vật này ẩn chứa sức sống lôi đình vô cùng tinh khiết, toàn bộ tiến vào trong cơ thể hắn khiến cho cơ thể đạt được sự gột rửa, nguyên thần cực kỳ rực rỡ.
Cuối cùng tất cả đều tan biến, quái vật kia biến mất, bị Thạch Hạo luyện hóa sạch sẽ.
"Lần này chắc là kết thúc rồi chứ?" Thạch Hạo ra khỏi đỉnh ngẩng đầu nhìn trời, chung quanh mây đen đè nặng cuồn cuộn bay, ngột ngạt vô cùng.
"Ầm!'
Đột nhiên ngũ lôi rền vang, đánh cho thất khiếu của Thạch Hạo chảy máu và phun ra tia điện rực rỡ, sức mạnh của đòn đánh này quá lớn, dù là sắt đá cứng rắn nhất cũng phải vỡ nát.
"Mẹ kiếp, xưa nay ta có bao giờ tự cao đâu!" Hắn chửi rủa, cả người bị sét đánh bay vụt sang ngang.
Mà đây cũng chưa xong, chỉ là mới bắt đầu, giữa bầu trời tia điện rừng rực soi sáng tựa như thác nước trút xuống, mênh mông vô tận, mây tím kéo tới.
Thạch Hạo có chút choáng váng, cảm thấy khó xử, quá nhiều mà, hàng trăm hàng ngàn thác nước sấm sét từ trong hư không kia lao xuống phát ra âm thanh đinh tai đập lên người hắn.
Còn muốn cho người khác con đường sống nữa à?
Hắn đứng dưới thác nước dùng hết khả năng chống lại, điên cuồng vận chuyển bảo thuật Lôi Đế, tận lực khống chế.
Dù vậy thì tóc tai của hắn cũng bù xù, máu tươi tung tóe, đồng thời nhiều nơi trên người cháy đen, ngay cả sợi tóc cũng khét nghẹt rớt ra, thê thảm vô cùng.
Sau cùng đến da dẻ cũng đều rạn nứt, thối rửa tựa như mặt đất khô hạn nứt nẻ, bóc ra từng mảng từng mảng một, Thạch Hạo gặp phải nguy hiểm lớn.
"Bên trong sấm sét có sự sống, ẩn chứa tinh hoa, mình phải tìm được." Thạch Hạo thầm nói.
Đây là một tai nạn, hắn đang liều mạng, chỉ cần có thể chịu đựng được thì thân thể và nguyên thần chắc chắn càng thêm kiên cố, chỉ là loại rèn luyện này quá dữ dội, sơ sót một cái là thần hình đều tiêu diệt.
Hắn thét dài, vung quyền đón lấy thác nước, không ngừng chống lại.
Giống như khi còn nhỏ, vác theo tảng đá mấy vạn cân luyện quyền dưới thác nước, chống lại thiên uy, chỉ có điều tình hình hiện nay càng thêm đáng sợ.
Thạch Hạo vỡ đầu chảy máu, bị thương nặng, trên người cháy đen, từng mảng lớn da khô nứt bong tróc rớt xuống dưới.
Thế nhưng tinh thần của hắn lại nhanh chóng cô đọng lại, trong cơ thể bắt đầu sinh ra một dòng tinh khí phát ra ánh sáng rực rỡ.
Việc này giống như rèn luyện tiên kim, một đường đi giữa lằn ranh sinh tử, thần hồn và thể xác trải qua muôn vàn thử thách để hiện ra sự lột xác chân chính.
Thân thể đau nhức thậm chí bóc cả da thế nhưng tinh khí thần của Thạch Hạo càng thêm óng ánh, rèn luyện ra bản nguyên tinh khiết nhất lưu lại trong cơ thể.
Mi tâm rạng ngời rực rỡ, một người tí hon đang phát sáng, cũng đang vung quyền tiến hành rèn luyện tương tự.
Thân thể Thạch Hạo mạnh mẽ, điều này không cần phải nói nhiều, bởi vậy mới có thể chịu đựng được. Mà nguyên thần của hắn cũng rất đáng sợ, nuốt Kim Bồ quả tuy giúp ý thức hải rộng lớn nhưng lại không đủ cô đọng.
Hiện nay gặp phải xung kích của thác nước lôi đình nên nguyên thần của hắn đang nén lại, chắt lọc, vô cùng óng ánh, hoàn mỹ sáng rực, gạt bỏ hết tạp chất trong nguyên thần do nuốt quả báu của thiên địa lưu lại.
Thạch Hạo nhìn máu thịt khô héo, da cũ bóc ra, nhưng cốt văn bên trong lại nhấp nháy, bản thân đang tự lột xác.
Cuối cùng hắn cảm ứng được sinh cơ trong thác nước lôi đình kia, lập tức há miệng hét lên, vung quyền đánh về thác nước, cả người bay lên nuốt ánh chớp.
Ầm!
Trời đất nổ vang, ánh chớp vô tận.
Thạch Hạo đang phát sinh biến hóa kinh người, thân thể phồng lên, xương trán trong suốt, tia chớp liên tục tiến vào cơ thể hòng thay đổi trạng thái khô héo của hắn.
Đây chính là sức sống giúp cho máu thịt của hắn sống lại.
Khí tím vờn quanh, vô cùng an lành.
Thác nước đã khô cạn, nơi đó lại xuất hiện một sườn dốc kỳ lạ, là do lôi đình hóa thành.
Thạch Hạo tiến lên ngồi trên sườn dốc, liên tục vận chuyển cốt văn, mãi đến tận cuối cùng mới bình tĩnh lại, thân thể hắn trắng loáng, người tí hon bên trong xương trán càng thêm óng ánh, mạnh mẽ vô cùng.
Lần lột xác này hiệu quả mạnh hơn rất nhiều những lần trước.
Trời đất lại yên tĩnh, Thạch Hạo không dám khinh suất, mỗi lần hắn nghĩ là đã kết thúc thì đều có tia chớp giáng xuống, nên đã chịu thiệt thòi tới hai lần rồi.
"Hả, sao có tuyết rơi?" Thạch Hạo im lặng, giữa bầu trời bông tuyết lớn như lông ngỗng đang bay xuống mang theo hơi lạnh thấu xương.
Chuyện này thật sự rất lạ, mặc dù trong tầng mây có băng tuyết nhưng cũng không đến nỗi rơi lả tả như vậy.
"Răng rắc!"
Khi một ít hoa tuyết bằng lòng bàn tay rơi trên người Thạch Hạo thì bùng phát ra ánh chớp, sự lạnh lẽo thấu xương, tiếng sấm vang rền, đáng sợ không thôi.
Băng tuyết bằng sấm sét này rất kỳ lạ, mỗi một đóa hoa tuyết cũng đủ đánh Thạch Hạo bay ngược lên cao, miệng phun máu, lực đánh cũng quá đáng sợ rồi.
Đây không giống như băng tuyết mà có vẻ giống như từng ngôi sao băng nặng hơn ngàn tỉ quân*, liên tiếp lao tới đánh lên người Thạch Hạo, sau đó là nổ tung.
*quân: đơn vị đo = 30 cân (15kg???)
Đến lúc này hắn đã tin tưởng, Tiên cổ mất đi, kỷ nguyên này đã thay đổi, không thể tùy tiện dẫn dắt lôi kiếp nếu không sẽ phát sinh chuyện quái dị, khó hiểu.
Hiện tại, hắn tự mình trải qua, lần lượt những tia chớp giáng xuống đều khác với tất cả mọi người, khác với ghi chép trên cốt thư, lúc thì là sinh linh, lúc thì là thác nước, sườn dốc, bây giờ dù là hoa tuyết bằng sấm sét cũng xuất hiện.
Răng rắc!
Cuối cùng, tuyết lớn đầy trời phất phới, cuồng phong gào thét, tất cả băng tuyết tụ lại cùng một nơi, biến Thạch Hạo thành một tảng băng lớn trong suốt..
Chiều cao của khối băng này có thể tới mười trượng lơ lửng trong hư không, lạnh thấu xương, mạnh như Tôn giả cũng đều bị đóng băng cả nguyên thần lẫn thể xác, pháp lực sẽ bị áp chế đến đông đặc, không cách nào vận dụng.
Rất rõ ràng, nguyên nhân không chỉ riêng nhiệt độ mà còn có pháp tắc được thai nghén bên trong.
Lôi kiếp băng tuyết này rất kỳ dị!
Thạch Hạo choáng váng, hắn bị niêm phong bên trong và gặp phải pháp tắc lạnh giá không thể tưởng tượng ập tới, đồng thời còn có sức mạnh sấm sét tiến vào cơ thể, quả thực là muốn đánh gục hắn.
Hắn biết bản thân mình không thể hôn mê, tuyệt đối không thể nhắm mắt lại nếu không chắc chắn phải chết trong lôi kiếp kỳ dị này.
Từ từ, trên người hắn bắt đầu phát sáng rồi rực rỡ hẳn lên, tinh lực cuồn cuộn, khí tức dương cương sôi trào, ngay cả chữ Tội nơi trán cũng sáng rực.
Thạch Hạo dùng hết khả năng, phóng thích toàn bộ tiềm năng của bản thân, cả người tựa như một quả cầu lửa đang bốc cháy, cuối cùng hóa thành một vầng mặt trời màu vàng vô cùng sáng rực.
Rốt cuộc thì "hàn băng" mười trượng rạn nứt rồi nổ tung hóa thành mưa ánh sáng vô tận rơi trên người hắn, cuối cùng bị hấp thu.
"Yêu tà thật, lôi kiếp mà mình gặp phải chắc chắn rất có tiếng tăm!" Thạch Hạo vững tin, lần này tuy rằng rất nguy hiểm nhưng thu hoạch khả năng cũng sẽ dồi dào.
Hắn rõ ràng cảm giác được, mỗi lần vượt qua tử kiếp thì thân thể đều tựa như đang lột xác trở nên vừa mạnh mẽ vừa kiên cố, nguyên thần càng cô đọng hóa thành một vầng sáng bao quanh một người nhỏ.
"Mình đang trở nên mạnh mẽ!"
Ầm!
Yên tĩnh chốc lát, lôi kiếp lại giáng xuống lần nữa.
Cứ thế, Thạch Hạo gặp phải phiền toái rất lớn, hắn đang không ngừng độ kiếp, mỗi lần đều kéo dài rất lâu, cẩn thận nhẩm tính thì đã trải qua chín loại thiên kiếp.
"Chuyện này... " Hắn có chút giật mình, chín lần thiên kiếp xem như đã là lôi kiếp cao cấp nhất, cường giả thời Tiên cổ cũng chỉ trải qua ba bốn lần mà thôi.
Người trải qua được năm lần thiên kiếp trở lên đều là nhân vật kiệt xuất.
"Chín loại thiên kiếp mà mình trải qua khi nãy hơn phân nửa đều rất kỳ lạ, chưa từng nghe nói tới, chỉ có hai, ba loại là được ghi chép trên cốt thư, là lôi kiếp mạnh mẽ nhất."
Thạch Hạo không biết nói gì nữa, hắn chỉ là lần đầu tiên thử nghiệm độ lôi kiếp mà đã gặp phải đối đãi như vậy.
Nói thì đơn giản, nhưng lúc nãy hắn từng bị đánh cho tàn phế tới năm sáu lần, một lần thảm thiết nhất thì ngay cả đầu cũng bị tróc ra, tay chân gãy lìa, xương cốt rơi rớt.
Chỉ là cuối cùng hắn cũng khó nhọc gắng gượng vượt qua.
Những lôi kiếp có ghi chép đều biến thái như vậy, những thứ không ghi chép kia càng yêu tà hơn.
"Cuối cùng cũng coi như đã vượt qua." Thạch Hạo thở ra một hơi.
"Ầm!"
Một tia chớp to lớn tựa như biển rộng bất chợt ập xuống, lập tức đánh cho Thạch Hạo đứt gân gãy xương, cốt văn đều không thể chống đỡ, máu me đầy người.
"Sao lại còn nữa?" Lần này Thạch Hạo thật sự bối rối, rèn luyện bản thân cũng phải có mức độ, hắn liên tiếp vượt qua chín lượt thiên kiếp, dù là thời Tiên cổ cũng coi như là cao cấp nhất rồi.
Đồng thời mỗi một lần kiếp đều quái lạ và đáng sợ đến nguy hiểm tính mạng.
Tại sao lại còn xuất hiện lần thứ mười?
Chuyện này quả thật như là đòi mạng, không giết được hắn thì không cam lòng, hoàn toàn là vì muốn tiêu diệt hắn nên mới hạ xuống kiếp nạn kinh khủng như vậy.
Hắn chợt nhớ đến một giải thích mơ hồ được ghi chép lại trên một mảnh cốt thư không trọn vẹn nào đó, có lẽ sẽ có thiên kiếp lần thứ mười, nhưng trong tình huống bình thường mà nói thì sẽ không xuất hiện.
Hắn... lại gặp phải rồi!
Đây tuyệt đối là vì hắn ở thời đại không có thiên kiếp mà ngông cuồng khuấy động nên phải bị trừng phạt, do đó mỗi một tầng thiên kiếp đều là mạnh mẽ và đáng sợ nhất.
Đặc biệt đến cuối cùng này, bắt hắn bước vào con đường chết, tầng thứ mười xuất hiện!
Lần này, Thạch Hạo như ngàn cân treo sợi tóc, máu thịt bị đánh cho bay tán loạn, xương trắng hếu, ngay cả hai cánh tay cũng đều bị nổ tung, càng là bị tia chớp vô thượng chém ngang hông.
"Muốn giết ta, không thể nào!"
Thạch Hạo hét lên giận dữ, dùng sở học toàn thân mạnh mẽ ngưng tụ lại máu thịt và xương cốt, làm cho thân thể hợp lại, tinh lực cuồn cuộn phủ lấy chính mình.
Đây là lần rèn luyện trong sống chết, là lần trải qua khó khăn khốn đốn nhất mà Thạch Hạo từng gặp phải.
Mãi đến tận cuối cùng, ánh chớp yếu đi, hắn nhảy lên vọt vào một vùng núi.
"Ồ, sao lại có dãy nũi?" Hắn kinh hãi, ý thức được kiếp nạn khủng bố của tầng thứ mười còn chưa kết thúc.
Dãy núi rung động, tiếng vó ngựa dồn dập giẫm trên mặt đất tựa như động đất, rất xa nhìn thấy một bóng hình đang lao tới như điên, đó là một con chiến mã, đỏ đậm như máu, bờm ngựa tựa như ngọn lửa đang rực cháy.
Trên lưng ngựa có một bóng người ngồi thẳng, tay cầm một cây phương thiên họa kích, thần vũ kinh thế, chiến khí ngút trời.
Cực kỳ nguy hiểm!
Thạch Hạo hét dài, gắn kết cơ thể, lên dây cót tinh thần, chuẩn bị nghênh đón trận chiến cuối cùng.
Trong lôi đình có người, cưỡi ngựa, chuyện này vượt qua lý giải, nhưng hiện tại không phải là thời điểm suy nghĩ nhiều, chỉ có sống mái một trận mà thôi.
"Keeng!"
Bảo thuật Lôi Đế phát ra, Thạch Hạo bị ép tới đường chết, triển khai tất cả áo nghĩa để đại chiến, đánh vào trên đại kích kia.
Trong chốc lát, máu trên người hắn bắn tung tóe, suýt chút nữa bị giết.
"Kiếp nạn tầng thứ mười xuất thế, muốn đánh gục mình ở đây, không dễ thế đâu, Luân Hồi xoay chuyển!"
Thạch Hạo rống to, bảo thuật Luân hồi xuất thế, ánh sáng chói lọi nhấn chìm phía trước.
Một người một ngựa đằng trước trúng phải đòn nghiêm trọng, cả hai cùng phun máu, bọn họ là do lôi đình biến thành, bay ngang ra ngoài.
"Giết!"
Thạch Hạo giết tới điên cuồng, cả người lao lên, người kia bị hắn đánh gãy lìa thân thể.
Nhưng mà khiến Thạch Hạo không ngờ được là sấm sét hạ xuống, tia chớp được bổ sung để cho một người một ngựa kia sống lại, tiếp tục lao tới, đồng thời sức chiến đấu cũng tăng vọt.
Thứ này kinh khủng đáng sợ, giết không chết, mỗi một lần ngã xuống thì thực lực lại tăng mạnh.
Trận chiến này, Thạch Hạo đánh tới thân thể tàn phế, xương cốt đều gãy vỡ, vô cùng thê thảm, trước nay chưa bao giờ gặp được đối thủ đáng sợ như vậy.
Bảo thuật Luân Hồi, Côn Bằng, Lôi Đế đều được triển khai, đây là chuyện chưa bao giờ có từ khi đến thượng giới.
Đây cũng là trận chiến gian khổ nhất của hắn, đều sắp không chịu nổi rồi.
"Giết!"
Con mắt Thạch Hạo trước sau vẫn sáng rực, chiến ý chưa từng biến mất, dù gặp phải thương thế nặng cỡ nào, đối thủ đáng sợ thế nào hắn đều dốc sức ứng phó, không có ý tứ sợ hãi.
Ầm!
Hắn cũng không biết đẩy lùi người kia bao nhiêu lần, cuối cùng khi tia chớp biến mất, một người một ngựa ấy cũng đã không còn.
Đến lúc này thì tinh khí thần của Thạch Hạo đều sắp khô cạn, trận chiến này quá khó khăn, người kia mạnh đến mức không còn gì để nói, hơn nữa khi thân thể đã vỡ nát thì vẫn còn có thể sống lại, đồng thời sức chiến đấu lại tăng lên và sửa chữa lại những chỗ sai lầm trong lần chiến đấu trước đó.
"Lần này thiệt thòi lớn rồi, chính mình đều sắp tàn phế luôn rồi." Thạch Hạo đặt mông ngồi trên đất, lôi kiếp lần này khó mà tin nổi.
Sau đầu của hắn có một cái thần bàn, hoàn toàn là do phù văn tạo thành, lúc nãy vẫn đang soi sáng, ghi chép đầy đủ tất cả, lúc này thu lại.
Nhưng mà Thạch Hạo lại không hề chú ý.
Dãy núi mơ hồ, nơi này do sấm sét biến thành, theo thiên kiếp rút lui thì không còn ổn định nữa, lập tức sắp biến mất.
"Mình... độ kiếp thành công rồi." Thạch Hạo khẽ nói, hắn yên lặng tìm hiểu thì phát hiện đã thành Tôn giả Đại viên mãn từ lâu.
Lúc này tuy hắn đứt gân gãy xương thế nhưng da thịt nứt ra càng thêm cứng cáp, ánh sáng lập lòe khó có thể miêu tả, nguyên thần cũng rực rỡ vô cùng.
Keeng!
Một người nhỏ từ mi tâm bước ra há miệng hút một cái, tầng mây đầy trời chấn động, vô vàn ánh chớp từ bốn phương tám hướng mạnh mẽ lao đến, khí tức lôi đình nồng nặc, bao phủ lấy hắn.
Đây là thiên kiếp tản ra, hắn càng không lãng phí chút nào, không để lọt một tia.
Thân thể và nguyên thần đều bị ánh chớp bao phủ, cùng hấp thu kiếp quang xưa nay hiếm thấy.
Thạch Hạo cảm giác rõ ràng bản thân mạnh mẽ hẳn lên, dù là thân thể hay nguyên thần tựa như đạt được một sức sống mới, đây là một lần gột rửa không thể nào tưởng tượng được!
"Chỗ đó... "
Hắn ngẩng đầu nhìn vào chỗ sâu trong tầng mây, ánh chớp lượn lờ, nơi đó có một cái ao tràn đầy chất lỏng.
"Lột xác thật sự đến rồi!"
Thạch Hạo vọt lên, hắn biết chuyến này là đáng giá, mặc dù suýt chút bị lôi kiếp tầng thứ mười làm cho tàn phế nhưng có một ao lôi dịch này thì đủ để hắn đạt được sức sống mới.
Vết thương trên người không đáng kể chút nào, hơn nữa nhất định sẽ được lột xác lần nữa.
Trong chớp mắt, Thạch Hạo xuyên qua ánh chớp đến gần, chất lỏng bên trong ao chớp cổ xưa đậm đặc, óng ánh chói mắt, lại còn có hương thơm ngào ngạt.
Lần này thu hoạch dồi dào!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
19 Tháng sáu, 2022 21:20
Cảm ơn 10 năm công sức của ad, cuối cùng mình mới hiểu hết và hiểu đún nội dung của truyện. Hóa ra nó rất mạch lạc và logic đấy chứ, các tình tiết từ đầu đến cuối rất có liên quan đến nhau, đúng là 1 siêu phẩm...
19 Tháng sáu, 2022 21:13
Cuối cùng mới hiểu hết truyện
19 Tháng sáu, 2022 20:38
Đúng rồi bác, thể nào cũng phải biên tập và hiệu đính lại lần nữa, như vậy mới được xem hoàn thành trọn bộ, thành công mỹ mãn.
19 Tháng sáu, 2022 20:28
Cảm ơn bạn dịch giả đã hoàn thành bộ truyện này. Nếu điều kiện cho phép, khi nào có thời gian mong bạn có thể chỉnh sữa hiệu đỉnh một số chương truyện để bản dịch trở lên hoàn mỹ đúng với cái tên của nó, cám ơn.
19 Tháng sáu, 2022 20:17
Trọn bộ hoàn thành, cuối cùng cũng xong.
Sau nộ này mình sẽ bắt tay vào bộ Vương giả hắc ám, một cũng hắc ám siêu phẩm đối với mình, mọi người đón đọc nhé.
19 Tháng sáu, 2022 10:26
Nhậu ít lên chương thôi Ron ơi :D
19 Tháng sáu, 2022 01:16
Xé bay
19 Tháng sáu, 2022 00:22
đã lak truyện tiên hiệp thì nên dịch theo kiểu tiên hiệp. dịch kiểu như truyện việt nam vậy thằng lol hạo vs con hoả linh nhi cứ anh anh em em mẹ. thà chuyển kiểu thì chuyển hết cứ nữa nạc nữa mỡ như lol ấy
18 Tháng sáu, 2022 21:19
Chương 2008
Vù, hai cánh tay tóm chặt lấy hắn rồi xém bat cặp cánh thần cổ xưa kia ra, tiếp đó lại xé đôi thân thể hắn và tiêu diệt đi nguyên thần bên trong.
=> xém bat là gì vậy dịch giả
18 Tháng sáu, 2022 20:19
Mình vừa kiểm tra lại, các chương này đâu coa bị thiếu đâu bác
18 Tháng sáu, 2022 13:34
sao chương nào cũng bị thiếu mất 1- 2 dòng đầu tiên vậy.
18 Tháng sáu, 2022 13:31
Để mai mình kiểm tra và bổ sung lại nha.
18 Tháng sáu, 2022 12:13
1671 chương này bị thiếu mất mấy dòng đầu
17 Tháng sáu, 2022 22:11
sắp đại công cáo thành rồi
17 Tháng sáu, 2022 10:22
Cố lên bạn ơi !
17 Tháng sáu, 2022 09:47
3 chương nữa là hoàn thành
16 Tháng sáu, 2022 10:58
Cố lên ronkute ơi, hết vào cuối tuần này 19/6 là đẹp
15 Tháng sáu, 2022 23:09
Mình cũng không rõ, vì mấy chương cuối này mình chưa đọc bản CV nên k rõ lắm, tầm chục chương nữa là full bộ nên sẽ hiểu rõ vấn đề này thôi
15 Tháng sáu, 2022 21:25
vi chuẩn Tiên đế chủ nhân tiểu Tháp chết thời Đế lạc có phải tiền kiếp của Thạch Hạo không dịch giả
14 Tháng sáu, 2022 15:45
@phongluukhachpk: Bác vào phần Tải về là được, nhưng sẽ tốn 100 vàng, bác muốn có vàng thì nhắn tin cho admin Thạo để bác ấy cộng vào, 10k tầm 70 vàng thì phải.
14 Tháng sáu, 2022 14:38
Mình vẫn để là tiểu Thạch đầu như bản VP
14 Tháng sáu, 2022 12:17
Có cách nào download về đọc offline không ạ
14 Tháng sáu, 2022 10:36
sắp end rồi. cố lên
13 Tháng sáu, 2022 21:33
vậy sửa là gì vậy dịch giả
13 Tháng sáu, 2022 18:22
Chương tiếp đi ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK