Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuộc đại chiến tuyệt thế kết thúc, thế nhưng trong lòng mỗi người vẫn không cách nào bình tĩnh được, đây là người nào, tới từ nơi nào và thuộc về thời đại nào?

Quá chấn động mà!

Giữa bầu trời vẫn là mưa máu lả tả, mỗi một giọt máu hạ xuống đều có thể đốt cháy sao lớn, có thể cắt đứt ngân hà, uy lực khủng khiếp vô cùng.

Nhưng mà, sao lớn kia cũng là tới đây cùng với bọn hắn, không hề thuộc về thế giới này.

Chiếc đỉnh lớn hùng hồn kia phun nuốt ánh sáng thần thánh, mẫu khí vạn vật hiện lên và hấp thu toàn bộ huyết tinh rải rác cùng với một ít thiên thể kia vào trong đỉnh.

Chỉ có những huyết cặn đỏ tươi sau khi bị luyện hóa và không còn pháp lực vô thượng nữa thì mới được lưu lại, chúng nhuộm đỏ cả bầu trời.

Người kia đạp lên trên đỉnh lớn rồi từ từ hạ xuống.

Thời khắc này, cảnh tượng ấy rất bao la và cũng là vô địch trên trần đời!

Một chiếc đỉnh ngang trời, một người đứng ở phía trên nhìn xuống thiên hạ, tuyệt thế vô song, thân thể cao lớn kiên cường, mái tóc đen tung bay, con ngươi thâm thúy, anh khí cái thế, tựa như chúa tể thế gian.

Đỉnh lớn cổ điển, được đúc thành từ hỗn hợp tiên kim cùng mẫu khí vạn vật, trong lúc nó phun nuốt thì từng ngôi sao lớn vờn quanh, mà trên miệng đỉnh lại là một vùng ngân hà đầy óng ánh phập phồng theo.

Người kia đạp đỉnh tiến tới, trên người dính đầy máu tươi, có của kẻ địch và cũng có của chính mình.

Một người mạnh mẽ như thế nhưng cũng bị thương, có thể thấy được cuộc chiến đấu đã trải qua đáng sợ tới mức nào, hiển nhiên, thương tích của hắn không chỉ một người gây nên.

Ít nhất, bên trên chiếc đỉnh kia còn có những vết tích khác, có vết đao vết tên, vết kiếm, hàng loạt binh khí chí cường lưu lại, từng bạo phát cuộc chiến kinh thế.

Hơn nữa, hẳn là phát sinh trước đây không lâu.

Bởi vì, chiếc đỉnh ấy rất kinh người, có thể chủ động khép lại, có một vài vết tích đã mờ đi và từ từ biến mất.

Trăm ngìn vạn đại quân của dị vực như găp phải đại địch!

Đối với bọn hắn thì sinh linh này là một biến số, đột ngột xuất hiện trên trời cao khiến bọn họ phải kiêng kỵ.

Vốn là, bọn họ sẽ phá tan Thiên uyên, nhưng giờ lại có một sinh linh mạnh mẽ như thế xuất hiện, tột cùng là tốt hay là xấu?

Ít nhất, nếu hắn không xuất hiện thì sẽ tốt hơn!

Mọi người trên tường thành Đế quan đều đang nhìn, rất nhiều người lo sợ trong lòng và đang ước ao điều gì đó, đang khát vọng sẽ phát sinh một chuyện.

Chỉ là, một vị có tiếng tăm thầm than, nói: "Vận mệnh của chúng ta không thể nào gửi gắm lên trên người của hắn được. dù cho hắn có tâm thì cũng không có lực ra tay, không cùng thuộc về một mảnh thời không, nếu như va chạm thì hậu quả khó liệu!"

Đây là ghi chép trên cốt thư, tu sĩ bên trong Đế quan vẫn chưa thể chạm tới cảnh giới thuộc cấp độ kia.

"Ngươi, nên rời đi rồi."

Bên trong sa mạc vô ngần, bên trong chiến xa cổ xưa truyền ra lời nói bình tĩnh như thế, rất trẻ tuổi, không già nua, tựa như là một thanh niên đang độ tuổi hoàng kim lên tiếng.

Đó là An Lan, là lần đầu tiên hắn mở lời trước mặt tất cả mọi người!

Một người vượt ải tới đây, khi đối mặt với tất cả ngăn chặn thì hắn đều coi thường, thế nhưng lúc này hắn lại đang lên tiếng với cường giả bí ẩn này.

Người trên đỉnh kia không hề nói lời nào, vẫn từ từ hạ xuống.

Ai cũng không thể thấy rõ hình dáng của hắn, nơi ấy có sương mù thế nhưng lại có thể cảm nhận được, vẻ ngoài của hắn cũng đang là năm tháng hoàng kim, bởi vì có một luồng sức sống đầy phồn thịnh.

Cặp mắt lại thâm thúy như thế, giống như xuyên thủng vạn thế, nhìn ra thiên cơ.

"Ò..."

Trâu lớn lưng vàng phát ra tiếng rống như sấm rền, nó đang bị giày vò, nội tâm vô cùng sợ hãi, người kia từ từ hạ xuống thì xương cốt cả người nó vang lên không ngừng, như muốn nổ tung.

Rắc!

Rốt cuộc, bốn khúc xương đùi của nó đều gãy nát, lúc trước đang quỳ rạp thì hiện tại là nằm sấp ở nơi ấy, thân thể run rẩy.

Cảnh tượng này rất kinh người, dù gì cũng là thú cổ kéo xe cho Vương Bất hủ, ai dám chạm vào chứ?

Nhưng mà, cường giả bí ẩn này lại chẳng hề cố kỵ gì, từ từ hạ xuống và lan tỏa khí tức cái thế, khiến cho con trâu hoang kia lạnh run, xương cốt vỡ nát.

Tiếng đùng đùng giòn giã vang lên, nó co quắp ở nơi đó.

Nên biết, trước đây không lâu thì con trâu lớn lưng vàng này rất hung hăng, bễ nghễ thiên hạ, xem thường cửu Thiên cũng như tất cả mọi người Đế quan, ngông nghênh vô cùng.

Nhưng hiện tại, nó đang run rẩy, không ngừng phát ra tiếng trâu kêu.

Mọi người khiếp sợ, vị cường giả bí ẩn này thật là đáng sợ, thần uy lẫm lẫm, là đang gây hấn với Vương Bất hủ An Lan ư?

Áp chế thú cưỡi của hắn ngay trước mặt hắn, là sự ngông cuồng tới cỡ nào chứ!

Có ai dám đi gây sự với Vương Bất hủ chứ? Nhưng người trước mắt này lại dám và đang hành động!

Trên tường thành Đế quan, mọi người nắm chặt nắm đấm, cảm xúc dâng trào, ước ao có thể lấy thân thay thế, một cước đá bay chiếc chiến xa kia!

"Ngươi nên biết, chúng ta không cách nào giao thủ được, nếu làm như vậy thì mảnh thời không này và thế giới phía sau ngươi, tất cả đều sẽ thay đổi." An Lan bình tĩnh lên tiếng.

Phía sau hắn, một đám cường giả dị vực đều nắm chặt nắm đấm, bọn họ không phục, vì sao cổ tổ An Lan lại không ra tay đánh giết người kia!

Dù cho là sinh linh Bất hủ cũng khó có thể giữ vững bình tĩnh được, đều cảm thấy tức giận, dù gì cũng là Vương Bất hủ, thế nhưng giờ lại bị người khác khiêu khích và bức ép!

Chân thú cưỡi của mình bị ép gãy, vì sao cổ tổ An Lan không ra tay?

"Thiên uyên bị xé rách, hai mảnh thời không của hai ta vừa khéo lại đang đại chiến, là sự xung kích của cường giả cao cấp nhất nên đã mở ra cánh cửa thời gian, ngươi thuận thế tới đây và làm tổn thương thú cưỡi của ta, như thế vẫn chưa tính là phong ba hay là đột biến gì cả, nhưng nếu như tiến thêm một bước nữa, thì chính là long trời lở đất!"

Ầm!

Vào thời khắc này, chiếc chiến xa ấy phát sáng, khí hỗn độn mãnh liệt.

Giây lát sau, toàn bộ thế giới đều bị rọi sáng.

An Lan xuất thế!

Rất nhiều người không cách nào mở mắt ra được, nơi đó quá óng ánh chói mắt, một sinh linh hình người bước ra khỏi chiến xa, như trước vẫn đỡ lấy Đế thành nguyên thủy nhưng tay kia lại cầm lấy một thanh mâu cổ hoàng kim!

Thanh mâu ấy quá chói lọi, ánh sáng vàng óng lộng lẫy soi sáng cả quá khứ, hiện tại, tương lai, tựa như vạn thế quy về một mối, sinh trưởng ở trong vĩnh hằng.

Thanh trường thương này từng xuyên qua Thiên Giác nghĩ, đâm thủng qua Tiên vương, từng có thần uy cái thế, chấn kinh cổ kim.

An Lan xuất thế, trên người hắn mang theo hào quang bao phủ lấy thân thể nên không cách nào nhìn thẳng được, vô cùng chói mắt và rực rỡ, ngay cả thanh mâu cổ hoàng kim trong tay cũng như vậy, đều lộ hết vẻ sắc bén của mình.

"Thật muốn giết chết ngươi, sau đó trở về." Người đạp đỉnh kia khẽ thở dài một tiếng, mang theo tiếc nuối cũng như chút bất đắc dĩ.

Lời nói như thế, khiếp sợ khắp nơi!

Trên tường thành Đế quan, một đám người kích động, phấn chấn, đó là sự ngông cuồng bá đạo lộ liễu tới cỡ nào chứ, tuyệt đối là cao thủ cái thế.

Trâu lớn lưng vàng rất ngông cuồng, đó là dựa vào uy danh của An Lan nên mới khiến người khác tức giận. Nhưng lời nói ngạo mạn của người này lại bắt nguồn từ khí phách vô địch kia, cho nên mới khiến người khác kính nể.

Có thể nói là kinh động thiên hạ, người này đang có ý nghĩ, muốn giết An Lan!

Một đám người dị vực ngây dại, trăm nghìn vạn đại quân đều chấn động, quả thật không cách nào tin tưởng vào những gì mình vừa nghe thấy, người kia quá kiêu ngạo, lại dám nói năng như thế.

"Ngươi có thể thử một lần, dù cho ta đang nâng lấy Thiên uyên, một tay nâng lấy Đế thành nguyên thủy thì An Lan ta cũng vô địch thế gian!"

An Lan nở nụ cười nhạt nhòa, hắn vô cùng tự phụ!

Trên mặt đất, trâu lớn lưng vàng đã rút lui, tuy rằng xương cốt đã gãy nát mấy chục khúc thế nhưng vẫn nhanh chóng lùi lại, nó thật sự đã sợ hãi, sinh linh kia khiến nó khiếp sợ.

Cũng may là, chiếc đỉnh cùng với người kia vẫn không hề để ý tới nó, vả lại lúc này mẫu khí vạn vật cũng không còn hạ xuốngn ữa!

"Khó quá, giết hay là không?" Người kia lẩm bẩm, tựa như đang suy nghĩ.

Động tác lần này của hắn đã khiến tất cả mọi người đều kinh hãi, hắn nói thật lòng sao?

"Nếu như muốn chiến thì ngươi sẽ không chần chờ, ngươi không có nhiều thời gian để ở lại nơi này, trở về đi thôi. Ta có linh cảm, tương lai chúng ta sẽ gặp lại, sẽ có một trận chiến!" An Lan nói.

"Tại sao?" Có sinh linh dị vực đứng phía sau không hiểu, rất mong An Lan sẽ xuất thủ.

Một chùm sáng hiện lên, Du Đà xuất hiện!

Hắn khẽ nói: "Không ở cùng một vùng thời không, nếu như khai chiến thì đất trời sẽ sụp đổ, năm tháng hỗn loạn, hoặc là, tất cả mọi thứ sẽ không còn tồn tại nữa!"

Du Đà lên tiếng nói ra những lời này, hắn không biết cuộc chiến có nổ ra hay không, song phương chỉ có thể tự khắc chế mà thôi.

"Xem ra, địch thủ ở mảnh thời không này với ngươi cũng không hề thiếu." An Lan lại lần nữa lên tiếng nhìn người đối diện, bởi vì trên thân người kia loang lổ vết máu, có của kẻ địch và cũng có của chính mình!

Quả thật, tên cường giả cái thế này mang trên người thương tích, hắn mạnh mẽ như thế mà còn bị thương, có thể tưởng tượng được không gian năm tháng nơi hắn sống tàn khốc tới cỡ nào.

"Chỉ có như vậy thì mới có thể mài giũa ra thân thể vô địch, tung hoành bên trong dòng sông năm tháng." Vị cường giả bí ẩn kia cười cười đầy hào hiệp.

Nhưng lúc này, trên tường thành Đế quan lại có một người đang rơi lệ, kích động chua xót và ưu lo.

Đó chính là Diệp Khuynh Tiên, nàng rất thần bí, ai cũng biết nàng ở Đế quan thế nhưng ngày thường lại rất ít khi xuất hiện, không biết đang làm gì.

Có người nói, nàng vẫn luôn bế quan.

Lần trước kia Thạch Hạo bị giao ra, lúc bị áp giải về dị vực thì nàng cũng không hề tới.

Nhưng hôm nay nàng lại xuất hiện, nhìn chàng trai đang đứng bên trên chiếc đỉnh trong hư không kia, nỗi lòng nàng trở nên kích động, trong đôi mắt đẹp ấy có dòng lệ nóng chảy xuống.

Thân thể của nàng có chút bất ổn thậm chí là mơ hồ, thế nhưng một chiếc chuông tiên trên người khẽ chấn động, rốt cuộc thì nàng cũng bình tĩnh trở lại.

"Ta và ngươi đều không cùng nằm trong không gian tuế nguyệt, quả thật không cách nào nào thay đổi được gì, cũng không thể làm được gì." Chàng trai thần bí than nhẹ, không thể nào làm trái ngược với thời gian được!

Hắn xoay người, vẫn đứng bên trên chiếc đỉnh, nói: "Đây cũng không phải là lần đầu tiên ta bước lên sông dài năm tháng, rất không may là đã trải qua một lần rồi. Chỉ là, rất đáng tiếc, lần này cũng giống như trước, đều không phải là niên đại mà ta muốn chứng kiến. Thế nhưng, dù gì ta cũng đã xuất hiện rồi, có một giọt máu rất thân cận với máu của ta, nhưng lại thuộc về kỷ nguyên này, từng đi theo ta, không ngờ vô tình quay lại, thuộc về thời đại này."

Một giọt máu?

Vì sao hắn nói ra những lời này, là đang nhắc nhở ư?

Trên tường thành Đế quan, Ma nữ chợt run lên, nàng vẫn còn nhớ, cuộc chiến thiên tài tranh bá Ba ngàn châu, Thạch Hạo từng phát hiện ra một giọt máu nằm ở bên trong Vạn Vật thổ ở di địa Tiên cổ, và rồi hắn cũng đã đạt được.

Vào lúc ấy, Ma nữ còn tận mắt nhìn thấy một chiếc đỉnh, nó giống y như đúc chiếc đỉnh mà vị cường giả bí ẩn đứng trước Đế quan kia đang đạp bên trên.

Giọt máu đó đã rơi ra từ chiếc đỉnh này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười một, 2019 12:10
các đạo huynh cho ta hỏi sau kỉ nguyên thần đạo này thì đông béo còn tạo nên kỉ nguyên nào nữa ko? nếu có thì cho tại hạ xin tên với
ronkute
01 Tháng mười một, 2019 20:24
Mai nhé bạn :dead:
Khuất Hoàng Trung
01 Tháng mười một, 2019 18:23
Bao giờ ra chương mới vậy ad ơi
ronkute
11 Tháng mười, 2019 07:35
Bọn mình không có thời gian ra chương cố định, lúc nào rảnh thì sẽ lên thôi bác. Bác bấm theo dõi, khi nào có chương mới thì App TTV sẽ thông báo :D
xeko78
09 Tháng mười, 2019 18:24
cho hỏi lịch ra chương mới ad ơi??
ronkute
24 Tháng chín, 2019 07:57
Có 2 người dịch, cố gắng lắm ngày 1 chương là đuối lắm rồi đó bác :(((((
ronkute
24 Tháng chín, 2019 07:56
https://www.facebook.com/bachcongtu1092 Có gì nt fb mình, hoặc là đăng lên Group TTV mình sẽ vô hỗ trợ. Nhắn tin trên này, mình ít khi chú ý lắm.
ronkute
24 Tháng chín, 2019 07:55
Chào bác, bác muốn dịch tiếp bộ nào vậy, cứ liên hệ với mình, mình Add vào cho :D
laogiao
23 Tháng chín, 2019 22:51
Ron ơi! Cho tôi hỏi muốn dịch tiếp truyện người khác đang dịch dở thì liên hệ với ai? Tôi là nb mà tìm thông tin trên web ko thấy! Mong được giúp ^^
jerry_jerry
18 Tháng chín, 2019 20:01
dịch chậm quá đọc không sướng!
Hieu Le
08 Tháng chín, 2019 00:00
hợp lý
Hieu Le
07 Tháng chín, 2019 23:58
thế nào mà ta lại khoái bộ già thiên với bộ này mới chết chứ.
anhtuanngoc
03 Tháng chín, 2019 20:00
xin lỗi! Em ấn thích tưởng là đã ấn đề cử rồi
ronkute
02 Tháng chín, 2019 07:06
Đâu thấy nhảy Phiếu Đề Cử bên trên đâu bác :(((
anhtuanngoc
01 Tháng chín, 2019 19:11
đã đề cử cho bác rồi nhé
ronkute
01 Tháng chín, 2019 15:54
Tung đề cử đi nào bà con ơi :v
anhtuanngoc
25 Tháng tám, 2019 17:44
chờ tin vui nơi bác
ronkute
24 Tháng tám, 2019 16:38
Cố gắng làm ít nhất chục chương để cho các bác chơi lễ :((((
Triệu Vô Lại
24 Tháng tám, 2019 16:00
Không hải thịnh hành hay không mà mấy bác này không nhai nổi tiên hiệp cổ điển ấy mà. Giờ mấy bộ cầm đế, băng hoả ma trù... mấy bác cũng có nhai nổi :))) đã vậy thời ấy còn dùng từ khó hiểu nhiều :))
Triệu Vô Lại
24 Tháng tám, 2019 15:57
Truyện hay lắm tks nhóm dịch mha đang hòn từng ngày :))
Nguyễn Hữu Lâm
21 Tháng tám, 2019 14:06
đúng r ron ơi. dịch luôn đấu la đại lục 3 đi. t cũng hậu cần cho
anhtuanngoc
19 Tháng tám, 2019 19:00
Trước có bộ Già Thiên TTV dịch được hơn 200 chương rồi ngưng tiếc quá. Qua bên khác dịch không thống nhất
ronkute
11 Tháng tám, 2019 06:58
Già thiên rồi mới tới Tghm này. Bác nhớ nhầm rồi đó
anhtuanngoc
10 Tháng tám, 2019 19:50
Em tưởng Già Thiên còn trước bộ này chứ! Đọc Già Thiên đâu đến nỗi
ronkute
10 Tháng tám, 2019 17:40
Truyện này ra được 6 7 năm rồi, lúc đó đang thịnh hành thể loại YY, mình ta vô đối, duy ngã độc tôn. Nếu so với hiện tại, thì đã quá k phù hợp. K có đầu óc, k có đấu trí, main là người thông minh và toàn bộ nv phản diện đều xấu xa và não cất tủ lạnh ở nhà cả. Mình cũng k thích bộ này, ngay từ đầu đã k thẩm nổi, từ bộ Già Thiên là bỏ luôn con tác này. Nhưng, bộ này là bộ đầu tay của mình, là bộ đưa mình tới con đường dịch dọt và niềm đam mê học hỏi tiếng Trung. Thành ra, đã tiễn Phật thì phải tiễn tới Tây Thiên. Còn hơn 600c nữa là kết thúc rồi. Rất lâu rồi TTV chưa full bộ truyện dịch hơn ngàn chương nào. Cũng vì thế nên cố gắng làm trọn. Mang con bỏ chợ lại bị con nghiện kêu réo bêu rếu nữa :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK