"Ngọc An, hôm nay có ai vào nhà không?"
Sau khi Hoàng Thiên đi ra, anh trực tiếp đến chỗ Lâm Ngọc An và hỏi cô.
Vì có người đang muốn hãm hại Cà Rốt, vậy thì người này phải có thể đến gần Cà Rốt, vì vậy Hoàng Thiên phải hiểu ai đang ở nhà.
Lâm Ngọc Anh giật mình, hỏi: "Hoàng Thiên, anh hỏi cái này làm gì?"
"Con gái đã bị người khác đầu độc, còn là độc có độc tính cực mạnh"
Hoàng Thiên trầm giọng nói.
Một lời nói, giống như một cơn giông bão, làm cho tất cả mọi người có mặt tại đây sửng sốt.
Cà Rốt thực sự bị đầu độc?
"Không phải con gái đột nhiên bị bệnh sao?"
Lâm Ngọc An há to miệng, khuôn mặt xinh đẹp đầy kinh ngạc.
Cô luôn nghĩ con gái mình vừa bệnh nặng nên cấp cứu, không nghĩ tới chuyện như vậy.
Nhưng Hoàng Thiên trước nay luôn luôn lợi hại, huống chi chuyện liên quan đến con gái của mình, Hoàng Thiên sẽ không nói nhảm.
"Đúng vậy, con gái trúng độc của bọ cạp vàng, rất độc, loại độc này có thể gây chết người."
Hoàng Thiên nói.
Trái tim Lâm Ngọc An thật lạnh, chỉ cần là bệnh đột ngột cũng không sao. Bây giờ công nghệ y học tiên tiến như vậy, chỉ cần không bị bệnh nan y là có thể chữa khỏi.
Nhưng nó bị trúng độc, là độc của con bọ cạp vàng có độc, Lâm Ngọc An không thể chịu nổi cú sốc này.
"Nói cho em biết, loại độc này có thuốc giải không?"
Lâm Ngọc An rưng rưng nước mắt hỏi Hoàng Thiên.
"Ngọc An, đừng lo lắng, đã có thuốc giải. Hôm nay anh sẽ lên đường đi tìm thuốc giải."
Hoàng Thiên ôm Lâm Ngọc An và an ủi cô.
Lâm Ngọc An rơi nước mắt trên vai Hoàng Thiên. Cô cảm thấy có lỗi với con gái của mình. Nó còn quá nhỏ mà đã phải gánh chịu nỗi đau đớn lớn như vậy.
“Em còn chưa nói cho anh biết, hôm nay có ai đến nhà không?"
Hoàng Thiên nhẹ giọng hỏi Lâm Ngọc An.
Lâm Ngọc An chưa kịp lên tiếng, Trương Lan Phượng ở bên cạnh tức giận nói:
"Đừng nói chuyện vớ vẩn. Trên đời này còn có bọ cạp vàng sao? Sao tôi chưa từng nghe nói qua!"
"Hơn nữa, Cà Rốt luôn ở nhà, xung quanh là người nhà. Người khác làm sao có cơ hội hạ độc Cà Rốt?"
“Có nghe qua bộ phim Hồ Liệt Liệt chưa?"
Trương Lan Phượng chất vấn Hoàng Thiên, sau đó nhìn Phan Thanh Linh một cách tức giận, bà ta cho rằng Phan Thanh Linh đang xúi giục ở đây.
Phan Thanh Linh biết Trương Lan Phượng là mẹ vợ của Hoàng Thiên, vì vậy cô ấy
cũng không chấp nhặt với bà ta làm gì, cũng như cô ấy coi như không nghe thấy gì.
Hoàng Thiên hoàn toàn bị Trương Lan Phượng làm cho khó chịu, sau đó nói: "Mẹ, đừng nói nữa, người không chuyện gì đâu"
"Chỉ cậu hiểu rõ ha! Hừ!"
Trương Lan Phượng hừ một tiếng.
Hoàng Thiên không có tâm trạng cùng Trương Lan Phượng cãi nhau, cũng không giải quyết được vấn đề gì, vì vậy anh chờ đợi câu trả lời của Lâm Ngọc An.
"Hôm nay có rất nhiều người đến, gia đình di ba cũng như chú và anh họ đều đến xem đứa bé"