Hoàng Thiên vừa nghe những lời này, cảm thấy vô cùng buồn cười.
Dựa vào thực lực của nhà họ Hoàng, còn cần phải lấy lòng ai sao? Đối với việc hợp tác kinh doanh trên thương trường, chỉ cần là có lợi ích, sẽ có rất nhiều người không mời mà tới hợp tác với nhà họ Hoàng.
Tên Trần Bảo Sinh này lại coi đó là điều hiển nhiên mà đánh giá quá cao về bản thân mình.
"Họ Trần kia, ông thực sự cho rằng bản thân mình đáng giá lắm hay sao hả?"
Hoàng Thiên nói, lại cho Trần Bảo Sinh thêm vài cái bạt tai nữa.
Những cái bạt tại lần này, đem Trần Bảo Sinh rút cạn kiệt sức lực rồi.
Thẩm Đại Hải ngã trên mặt đất cũng không còn dậy nổi nữa, lòng bàn tay bị xuyên thủng vẫn là còn chịu đựng được. Nhưng cú đá vừa rồi của Hoàng Thiên suýt chút nữa thì đã đem Thẩm Đại Hải đi gặp Diêm Vương rồi.
Nhìn thấy người đứng đầu nhà họ Trần mà hắn ta sùng bái bao lâu nay bị Hoàng Thiên tát cho vài chục cái, Thẩm Đại Hải nằm đó cũng bắt đầu nghi ngờ mạng sống của mình rồi.
Trên thế giới này làm sao lại có nhân vật lợi hại như thế này, còn dám đánh cả Trần Bảo Sinh nữa chứ hả?
Trần Bảo Lượng và Ngô Vũ Đình cũng nhìn ngu cả người ra rồi, trong suy nghĩ của hai người họ, Trần Bảo Sinh vô cùng lợi hại, căn bản là không có việc gì mà ông ta không thể giải quyết được.
Nhưng bây giờ, lại bị Hoàng Thiên dạy dỗ thành ra như thế này, cũng thật là quá khó xử đi chứ.
"Fuck, Hoàng Thiên... mày."
Cháttt!
Hoàng Thiên lại tát vào mặt Trần Bảo Sinh một cái rõ mạnh, trực tiếp đem Trần Bảo Sinh tát lăn xuống đất.
"Nói chuyện với tôi chú ý một chút, phải gọi là ngài Thiên"
Hoàng Thiên chỉ vào Trần Bảo Sinh đang nằm trên mặt đất và nói.
Trần Bảo Sinh không thể tin đó là sự thật, ông ta ngã lăn trên mặt đất nhìn chằm chằm Hoàng Thiên, ông ta gần như sắp suy sụp chết mất rồi.
Sớm biết chuyện sẽ như thế này thì ông ta đã đem thêm nhiều người đến đây rồi!
Lần này thì tốt rồi, ông ta bị đánh thành ra cái bộ dạng như thể này, chẳng bao lâu nữa thì tin tức này sẽ truyền khắp cả Hà Nội, sau này ông ta phải tiếp tục sống như thế nào đây chứ hả?