Sáng ngày hôm sau, tại biệt thự của Hoàng Khải Minh.
Sau khi ăn sáng xong, Hoàng Khải Minh sẽ đưa Hoàng Khải Phong đến trường nhưng Lam Tuyết Hoa lại nói.
– “ Sáng nay anh cứ đến Hoàng Thị trước đi, lát nữa em sẽ đến sau tiện em đưa Tiểu Phong đi học và xác thực chuyện hôm qua anh nói. ”
– “ Ừ, anh đi trước.” Hoàng Khải Minh cầm điện thoại đi ra khỏi nhà.
Chiếc xe dần dần khuất bóng khỏi biệt thự, hòa mình vào dòng người tất nập.
Lam Tuyết Hoa đưa Hoàng Khải Phong đến trường, cô dắt nhóc con vào trong lớp học. Trên đường vừa hay cô lại gặp Vương Kiên đi ra.
Lam Tuyết Hoa nghĩ ” cái bá khí này cũng dọa người ta đến bức người rồi “
Dòng suy nghĩ cũng nhanh chóng mất đi, Lam Tuyết Hoa nhanh chóng đưa con trai đi đến lớp học. Trên đường đi, Lam Tuyết Hoa nói với Hoàng Khải Phong.
– “ Lát nữa con gọi bạn của con ra cửa lớp học cho mẹ xem mặt nhé ”
– “ con chỉ có một bạn thôi cậu ấy là Vương Nghiêm. Vì sao mẹ muốn gặp cậu ấy ạ ”
Hoàng Khải Phong thắc mắc không biết vì sao mẹ mình muốn gặp Tiểu Nghiêm.
– “ Mẹ chỉ muốn biết bạn của con là ai và như thế nào ”
– “ Vâng ạ, khi nào vào lớp Tiểu Phong sẽ gọi cậu ấy ra gặp mẹ ”
Hoàng Khải Phong chỉ suy nghĩ đơn thuần mẹ em muốn xem em chơi với ai chứ không suy nghĩ nhiều như Lam Tuyết Hoa.
Chẳng bao lâu sau đã đến lớp học Lam Tuyết Hoa đưa Hoàng Khải Phong cho cô giáo, Hoàng Khải Phong chào cô giáo xong đi vào lớp. Em vẫn tay gọi Tiểu Nghiêm đến chỗ mình Tiểu Nghiêm hiểu ý liền đi ra.
– “ Mẹ tớ muốn gặp cậu ” Hoàng Khải Phong thì thầm vào tai Tiểu Nghiêm.
Tiểu Nghiêm gật đầu, em từ từ đi đến chỗ Lam Tuyết Hoa.
– “ Cháu chào cô ạ ”
– “ Cháu là con của Vương Tổng sao ”
– “ vâng ạ, cháu là con của ba Kiên ”
– “ cháu và Tiểu Phong học ngoan nhé, cô đi trước. ”
Lam Tuyết Hoa chào cô giáo của Tiểu Phong xong rồi lái xe rời đi.
Thấy Tiểu Nghiêm về chỗ ngồi, Hoàng Khải Phong hỏi cậu bé.
– “ Tiểu Nghiêm à, mẹ tớ hỏi gì cậu thế. ”
– “ Chỉ hỏi tớ là con ai xong cô ấy bảo chúng ta phải học ngoan rồi cô ấy đi luôn. ”
Hoàng Khải Phong gật đầu, Tiểu Nghiêm cũng chẳng nói gì thêm. Ai cũng có mẹ trừ cậu nhóc, Hoàng Khải Phong không biết rằng mình đã chạm vào nỗi đau của cậu nhóc.
Trên đường đến Hoàng Thị, Lam Tuyết Hoa không ngạc nhiên lắm. Bởi nhìn vẻ ngoài của Vương Nghiêm không khác Vương Kiên là mấy.
” Khải Minh anh ấy nói rất đúng, quả nhiên bề ngoài rất giống Vương Kiên nhưng đôi mắt thì lại khác. Đứa con của Thanh Ngọc thật sự vẫn còn sống sao? Nếu như vậy thì quá tốt rồi. Vương Nghiêm không có mẹ bên cạnh, ắt hẳn sẽ rất buồn. ”
Lam Tuyết Hoa dừng lại dòng suy nghĩ còn vương trong đầu, cô nhanh chóng lái xe đến Hoàng Thị.
[ … ]
Đến nơi, cô bước vào đại sảnh rồi đi về phòng kinh doanh. Lam Tuyết Hoa đã dặn mọi người rằng ở đây không được gọi cô là Thiếu Phu Nhân nữa, bởi đây là công ty, nơi cô làm việc, ai cũng đều được bình đẳng chứ không vì danh vị mà chèn ép một ai.
Trước khi kết hôn với Hoàng Khải Minh, cô cũng từng là chủ tịch Lam Thị. Sau khi kết hôn cô đã nhường vị trí đó cho anh trai mình, bởi con gái sau khi lấy chồng thì phải theo nhà chồng. Hoàng Gia cũng không bạc đãi hay làm cô khó xử bất cứ chuyện gì, cô biết Hoàng Khải Minh lúc trước không hề yêu cô. Người anh ấy yêu chính là Trần Thanh Ngọc. Lam Tuyết Hoa không oán cũng không hận bởi cô và anh cũng bởi vì có hôn ước nên mới kết hôn.
Hai người xảy ra chuyện đó là ngoài ý muốn, lúc đó Hoàng Khải Minh say nên hai người mới xảy ra quan hệ. Lam Tuyết Hoa không cần anh phải chịu trách nhiệm, vì cô có đủ khả năng nuôi đứa bé. Anh lại nói là sẽ chịu trách nhiệm, càng ngày càng quan tâm đến Lam Tuyết Hoa nhiều hơn.
Cuộc đời là một vòng quay luân chuyển, chúng ta không thể biết trước chuyện gì. Điều quan trọng là chúng ta muốn tiếp tục sống theo ý mình hay là làm theo ý của người khác.