Về đến nhà, Hoàng Khải Phong đã bắt Lam Tuyết Hoa giải thích cho cậu về chuyện tại sao ở Vương Trạch Đông lại có ảnh của Trần Thanh Ngọc.
– “ Mẹ, giải thích cho Tiểu Phong đi ” Hoàng Khải Phong kéo áo Lam Tuyết Hoa
– “ Không được nói với cô Ngọc hay bất kì ai, nhớ chưa. ” Lam Tuyết Hoa căn dặn con trai
– “ Dạ, Tiểu Phong sẽ giữ kín miệng ” Hoàng Khải Phong gật đầu lia lịa
Lam Tuyết Hoa nhớ lại những chuyện về 3 năm trước, nhẹ nhàng giải thích cho Hoàng Khải Phong.
– “ Cô Ngọc là mẹ của Tiểu Nghiêm, 3 năm trước sinh Tiểu Nghiêm và một bé gái ra nhưng cô ấy cứ tưởng con mình đã mất. Cô ấy sinh đôi, bé gái đã mất nhưng bé trai vẫn còn. Đứa bé ấy chính là Tiểu Nghiêm. ”
– “ Vậy Tiểu Nghiêm chính là con trai của cô Ngọc và chú Kiên rồi. Con là anh của Tiểu Nghiêm sao ạ??? ” Hoàng Khải Phong ngu ngơ lẩm bẩm
– “ Con nói đúng rồi đấy, không được nói với ai ”
– “ Con biết rồi mẹ, Tiểu Phong sẽ giữ kín miệng. Con lên tắm trước đây. ”
– “ Đi đi con ” Lam Tuyết Hoa thở dài, không biết bao giờ Trần Thanh Ngọc mới quay về Mỹ đây
[ … ]
Đỗ My Hà và Lương Thu Trang đang ở quán nước gần bệnh viện, hai người hàn huyên với nhau vài chuyện.
– “ Thu Trang, mình thấy tội trưởng khoa quá. ” Đỗ My Hà nói
– “ Mình cũng thấy vậy nhưng mình cảm tưởng Thanh Ngọc có người cậu ấy thích rồi. Cậu ấy vốn từ Mỹ trở về nhà, thứ gì cậu ấy dùng đều là thứ đắt đỏ. ”
– “ Vậy trưởng khoa là tự đơn phương Thanh Ngọc rồi, Thanh Ngọc không hề có tình cảm gì với anh ấy cả. ”
– “ Chứ còn gì nữa, hôm nay cậu ấy tự mình nhận ca phẫu thuật khá nghiêm trọng đó. Thanh Ngọc vừa xinh đẹp vừa giỏi giang, chắc chắn cậu ấy là “ hoa đã có chủ ” rồi. ” Lương Thu Trang cảm thán
– “ Ừm….. cũng phải. ” Đỗ My Hà gật đầu
Hai người trò chuyện đôi câu rồi trở lại bệnh viện, cũng sắp đến giờ làm việc của họ rồi.
[ … ]
Lâm Doãn Khanh được Vương Mặc giao phó đến Nghiêm Gia ngỏ lời cưới xin cho Vương Kiên và Nghiêm Tuyết Tình nên duyên vợ chồng. Bà có mặt trước cổng chính Nghiêm Gia cùng sính lễ long trọng trong tay.
Một nữ giúp việc đang quét sân thì nhìn thấy Lâm Doãn Khanh đứng ở ngoài cổng. Cô ấy tiến đến chào hỏi.
– “ Vương Phu Nhân, xin hỏi bà muốn gặp ai ạ ” nữ giúp việc lễ phép thưa
– “ Tôi đến đây để muốn gặp Cố Lão Gia và Phu Nhân, cô vui lòng vào trong thông báo một tiếng. ” Lâm Doãn Khanh nhìn nữ giúp việc nói
– “ Vâng ạ, xin hãy đợi một chút ” nữ giúp việc nói xong, cô nhanh chóng đi vào trong thông báo.
Nghiêm Cố Lão Gia là Nghiêm Hạ trạc tuổi với Vương Mặc, ông làm ăn lương thiện chứ không dơ bẩn như Nghiêm Chấn Khang – con trai ông, bây giờ đang phải ở tù cải tạo. Nghiêm Phu Nhân là Hạ Cửu Mạn nhỏ hơn Lâm Doãn Khanh vài tuổi, nhân cách của bà và Lâm Doãn Khanh trái ngược hoàn toàn. Một người hiền từ, an phận thủ thường còn một người tâm cơ, chỉ muốn con cái làm theo ý muốn của mình. Nghiêm Tuyết Tình là giống Nghiêm Chấn Huy, cô ta không có chút tính cách nào giống mẹ mình. Nghiêm Tuyết Nhi 22 tuổi, vừa học xong đại học. Cô gái này cũng là phiên bản thứ hai của Hạ Cửu Mạn nhưng nhân cách này có bị thay đổi bởi môi trường sống hay không còn chưa biết.
– “ Cố Lão Gia……Phu Nhân……Đại Tiểu Thư……Nhị Tiểu Thư. ” nữ giúp việc ấp úng nói
– “ Có gì thì cứ từ từ rồi nói, làm sao phải ấp a ấp úng thế. Bình tĩnh rồi nói ta nghe. ” Hạ Cửu Mạn nói
– “ Dạ……Vương Phu Nhân đang chờ bên ngoài. Bà ấy muốn gặp Cố Lão Gia và Phu Nhân ạ. ”
– “ Cô mời Vương Phu Nhân vào đây đi. ”
Nữ giúp việc gật đầu rồi đi ra ngoài mời Lâm Doãn Khanh vào trong. Nghiêm Gia được một phen ngạc nhiên, họ không biết Lâm Doãn Khanh tại sao lại đến đây.