[ Vương Thị ]
Trợ lý Mộ Viên Bách đang chờ sẵn anh ở đại sảnh công ty, Vương Kiên đi vào. Vương Kiên ra hiệu, Mộ Viên Bách liền đi theo. Làm việc với Vương Kiên từ lúc anh nhậm chức, Mộ Viên Bách cũng là người chứng kiến tất cả những vui buồn của anh. Từ công việc đến gia đình và tình yêu, Mộ Viên Bách được xem là người được Vương Kiên tin tưởng và tín nhiệm. Mộ Viên Bách vừa là trợ lý thân cận của Vương Kiên ở Vương Thị mà còn là cánh tay đắc lực của Vương Kiên ở Vương Long bang.
Thấy Vương Kiên đi vào, các nhân viên đứng dậy cúi chào
” Vương Tổng “
Hai người bước vào thang máy dành cho tổng giám đốc, đi thẳng lên tầng 50.
Vương Kiên ngồi xuống ghế tổng giám đốc, anh mở máy tính lên đồng thời hỏi Mộ Viên Bách lịch trình hôm nay.
– “ Lịch trình hôm nay gồm những gì ”
– “ Vương Tổng, lịch trình hôm nay bao gồm: 9h có cuộc họp, 3h chiều có hẹn với đối tác, 6h có buổi tiệc ở Thượng Quan gia ”
– “ Tôi biết rồi. Buổi tiệc ở Thượng Quan gia cậu đi thay tôi đi, tôi có việc không đến được. ”
– “ Vâng ”
– “ Ra ngoài đi, có chuyện gì cứ vào thông báo với tôi ”
– “ Tôi xin phép ”
Mộ Viên Bách nhẹ nhàng đóng cửa rồi đi ra ngoài. Cuộc hẹn chiều nay Vương Kiên phải làm xong sớm, trước 4h30 chiều nay anh còn phải đến đón con trai.
[ … ]
Cùng lúc đó, ở lớp học của Tiểu Nghiêm. Em là đứa trẻ quyền lực nhất trong lớp, muốn có bạn cũng khó. Là con cháu của gia tộc hùng mạnh, cha là người đàn ông đầy quyền lực.
Xuất thân càng giàu có, quyền quý thì càng khó tìm được bạn tốt ; nếu mà có bạn thì chúng chỉ lợi dụng mình thôi chứ không chắc thật lòng với mình.
Vương Nghiêm được xem là phiên bản thu nhỏ của Vương Kiên quả thật không sai. Từ ngoại hình cho đến trí óc, đều thông minh hơn người. Em không vì thế mà sinh kiêu, bởi ai cũng có điểm yếu.
Tiểu Nghiêm hôm nay có quen được một người bạn, cậu ấy có đến làm quen với em.
– “ Chào cậu, có thể làm quen với cậu được không? ” cậu bé ấy ngồi xuống bên cạnh Tiểu Nghiêm hỏi han
– “ Chào cậu, được chứ ” Tiểu Nghiêm nhìn cậu bạn ấy rồi đáp lại
– “ Tớ là Hoàng Khải Phong, còn cậu ”
– “ Tớ tên Vương Nghiêm, gọi tớ là Tiểu Nghiêm cũng được nhé. ”
Hoàng Khải Phong gật đầu, hai cậu nhóc ngồi cười nói vui vẻ. Hoàng Khải Phong và Vương Nghiêm đều là con trai của các tài phiệt của thành phố. Hai em làm bạn với nhau cũng tốt, tuy nhiên hai em không biết rằng họ là anh em.
Hoàng Khải Phong chính là con trai của Hoàng Khải Minh và Lam Tuyết Hoa, Lam Tuyết Hoa sinh Hoàng Khải Phong ra chỉ sau Vương Nghiêm vài tháng.
Hai đứa trẻ này đều được định sẵn là người thừa kế tương lai của gia tộc, gánh trên vai một trách nhiệm vô cùng lớn.
[ … ]
Buổi chiều, 16h10 Vương Kiên đã gặp và bàn bạc công việc với đối tác xong. Anh đến trường đón Tiểu Nghiêm về nhà. Ở bên Hoàng Thị, Hoàng Khải Minh cũng chuẩn bị đến trường đón Hoàng Khải Phong.
Hai chiếc xe sang trọng đừng trước cổng trường học, ai nấy nhìn thấy cũng phải trầm trồ trước nó. Người sở hữu nó chắc chắn không phải người tầm thường.
Vương Kiên và Hoàng Khải Minh bước xuống xe, cả hai không nhìn mặt nhau dù chỉ một chút, cứ thế đi thẳng vào lớp học.
Vương Nghiêm và Hoàng Khải Phong thấy ba của mình đến thì cười tít cả mắt nhưng hai đứa trẻ cứ cảm thấy không khí đang không được tốt lắm.
Sau khi chào tạm biệt cô giáo, bốn người đi ra khỏi lớp học. Hoàng Khải Phong và Vương Nghiêm xin ba mình ra sân chơi.
Hoàng Khải Minh nhìn Vương Kiên tràn đầy lửa giận, còn Vương Kiên nhìn Hoàng Khải Minh chỉ có sự tức giận.
– “ Em gái tôi chưa đi bao lâu mà Vương Tổng đã có con trai, phải chăng từ trước cậu đã có tình nhân ở bên ngoài. ” Hoàng Khải Minh mở miệng châm chọc
– “ Điều gì mà khiến Hoàng Tổng lại nghĩ rằng tôi có tình nhân bên ngoài vậy nhỉ? Phải chăng Hoàng Tổng là đang theo dõi tôi. ” Vương Kiên thản nhiên đáp lại
– “ Đứa bé kia giống cậu như đúc, ai nhìn vào mà chẳng biết. ”
– “ Đúng là con tôi nhưng Hoàng Tổng hãy nhìn kĩ đôi mắt của con tôi xem. Giống người nào chắc Hoàng Tổng cũng phải biết rõ chứ. ”
Hoàng Khải Minh nhìn kĩ Vương Nghiêm, từ trên xuống dưới đều giống Vương Kiên nhưng đôi mắt kia sao lại giống em gái của anh vậy chứ.
– “ Đôi mắt của con cậu tại sao lại giống đến như thế…. ” Hoàng Khải Minh thật sự rất bất ngờ
– “ Năm đó, là cô ấy tự rời đi trước. Một đứa trẻ vẫn còn sống khoẻ mạnh đến bây giờ, chính là nó. Tôi nỗ lực tìm kiếm nhưng đều vô lực, đó không phải là nhờ ơn Hoàng Tổng đã ban cho tôi hay sao. ”
– “ Rõ ràng em gái tôi đã nói đứa bé không còn, tại sao lại ở đây được chứ. ”
– “ Tôi với anh bây giờ chính là đối thủ. Còn nữa, tôi sau khi trả thù những kẻ đã hại cô ấy thì sẽ khiến cô ấy quay về với tôi. Hoàng Tổng muốn bày mưu tính kế gì thì cứ việc, tôi không ngại mà đấu với anh. Tạm biệt, tôi đi trước. ”
Vương Kiên bế Tiểu Nghiêm ra xe rồi rời khỏi đó, để Hoàng Khải Minh ở đó ngơ ngác nhìn. Vương Kiên đi khỏi, anh cũng bế Hoàng Khải Phong lên rồi rời đi.